Lúc này hai thanh phi kiếm lại một lần nữa phát ra kiếm khí sắc bén, bay thẳng về phía đầu của Thượng Quan Tu. Hai thanh kiếm mang theo sát cơ của Mạnh Hạo một trái một phải bay đến hoàn toàn không để lại chút sơ hở cho y có cơ hội né tránh.
“Là về siêu việt Hoàn mỹ Trúc cơ, trong toàn bộ vùng trời Nam Thiên này, thậm chí cả trong toàn giới Tu Chân nếu đem so với Ngưng khí kì tầng mười của ngươi thì hoàn mỹ Trúc Cơ còn hiếm hoi gấp trăm lần!!”
“Mạnh Hạo, ngươi….”Thượng Quan Tu chỉ vừa nói tới đây, hai thanh phi kiếm đã ầm ầm lao tới đâm xuyên qua đầu y, máu tươi bắn ra khắp nơi.
Thượng Quan Tu còn chưa tới một trăm tuổi, mang theo oán khí ngập trời lập tức tắt thở.
Bởi vì y có chí lớn, y chỉ còn chưa tới nửa canh giờ nữa là chính thức Trúc cơ, y không cam lòng mà chết như vậy. Lúc này đầu y nổ tung, cả người y rơi phịch xuống dòng sông dưới chân Đại Thanh Sơn, dần dần trôi đi mất dạng.
Trong lúc hắn rơi xuống, Mạnh Hạo vươn tay cách không chụp lấy túi trữ vật màu xanh lá của y, cũng không có thời gian xem xét vật phẩm trong đó mà cất vào trong ngực rồi quay đi.
Hắn thở hồng hộc. Cho dù đã đạt tới Ngưng khí tầng mười, thì tiêu hao linh lực để vận dụng hai thanh phi kiếm diệt sát một người sắp Trúc cơ cũng không dễ dàng chống đỡ được.
Nhìn thấy cả người Thượng Quan Tu mất dạng dưới lòng sông, Mạnh Hạo bèn quay người đạp lên kiếm gỗ, hóa thành một đạo ánh hồng bay xuống chỗ Tiểu Hổ đang ngất xỉu dưới chân núi. Tiểu Hổ sắc mặt nhợt nhạt nằm đó, hơi thở mong manh tựa như một đốm lửa le lói có thể tắt bất cứ lúc nào.
Mạnh Hạo yên lặng đứng đó nhìn hạt châu đang lơ lửng bên cạnh. Uy lực của hạt châu chí bảo này làm hắn kinh hãi vô cùng, so ra thì cũng không thua kém với gương đồng của hắn chút nào.
“Phục chế vật này nhất định phải cần một cơ số khổng lồ linh thạch mới được…thật đáng tiếc!” Mạnh Hạo ngẩng mặt lên trời, than thầm trong lòng.
Ngay từ đầu hắn đã nhìn ra được hạt châu này và sinh mạng Tiểu Hổ có liên quan chặt chẽ với nhau. Nếu hắn cố tình đoạt hạt châu, Tiểu Hổ chắc chắn phải chết.
“Hắn có thể giao phó tính mạng cho ta, Mạnh Hạo ta sao có thể làm một tiểu nhân. Cả đời thẹn với lương tâm, tâm ý không thông, con đường tu hành sẽ không thể đi hết được.” Ánh mắt Mạnh Hạo sáng ngời, vung tay phải điểm nhẹ vào trán Tiểu Hổ.
Tiểu Hổ thân thể run rẩy, từ từ mở mắt. Nhưng hắn nhanh chóng cảnh giác lui ra sau mấy bước, tuyệt vọng nhìn về phía hạt châu đang nằm trong tay Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo phẩy tay đẩy Hạt châu bay thẳng tới cạnh Tiểu Hổ. Vẻ mặt Tiểu Hổ đầy phức tạp, nắm hạt châu trong tay kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Hạo.
“Đa tạ đã tương trợ. Có bảo vật quý giá như vậy ngươi phải thật cẩn thận. Về sau tự giải quyết cho tốt.” Hạt châu rời đi, thân thể Mạnh Hạo cũng nhanh chóng suy yếu. Cảnh giới của hắn cũng có dấu hiệu rớt xuống Ngưng khí tầng mười, theo đó Thiên địa bốn phía bị ngăn cách lúc trước lại từ từ cảm nhận được.
Cảm giác muốn hấp thu linh khí một cách điên cuồng trong cơ thể hắn lúc trước cũng chậm rãi biến mất.
Mạnh Hạo cũng không hối hận về quyết định này. Có một số việc hắn không muốn có lỗi với lương tâm mình nên quyết không thể làm được.
Mạnh Hạo nâng tay chỉ lên huyết cầu mà Thượng Quan Tu đã luyện hóa ra từ dân chúng ba huyện Đại Thanh Sơn. Huyết cầu nhanh chóng tiêu tan, biến thành huyết khí bay trở lại ba huyện.
Sau hơn hai tháng hỗn loạn, dân chúng tại ba huyện này nhanh chóng tỉnh táo lại. Bọn họ ngoài việc cảm thấy suy yếu toàn thân thì cũng không có gì đáng ngại, mà cũng không biết được trong hai tháng vừa rồi, mỗi người bọn họ đều mất gần năm năm tuổi thọ.
Việc này Mạnh Hạo cũng không cách nào thay đổi được. Hắn thở dài một cái rồi quay người phất tay áo chuẩn bị rời khỏi nơi này.
“Mạnh sư huynh, Thượng Quan Tu...” Tiểu Hổ bỗng nhiên nói.
“Từ nay trên đời sẽ không còn người này nữa…” Mạnh Hạo nhanh chóng chạy xa, cũng không quay đầu lại. Cuộc chiến nơi này gây ra động tĩnh lớn như vậy, khó có chuyện tam đại tông môn không chú ý tới. Hắn đoán Tam tông có thể ngầm đồng ý việc bố trí đại trận của Thượng Quan Tu nguyên nhân chính là do đặt mục tiêu lên hắn. Hai bên hẳn là đã thỏa thuận với nhau về chuyện này, Thượng Quan Tu muốn túi trữ vật của hắn, còn tam tông thì lại muốn bắt giữ được bản thân hắn. Mà Mạnh Hạo vẫn còn chưa có cách ứng phó được chuyện này, chỉ có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này rồi cẩn thận tính toán tiếp mà thôi.
Tiểu Hổ im lặng nhìn Mạnh Hạo xa dần. Hồi lâu trong mắt hắn lộ ra vẻ cương quyết.
“Mạnh Hạo ngươi đã không để ý đến chí bảo của ta. Mặc dù Đổng Hổ ta không phải hạng người tốt đẹp gì, nhưng ngươi có thể tin tưởng cả đời này ta nhất định sẽ không làm chuyện gì có lỗi với ngươi.” Tiểu Hổ quay người hiền hòa nhìn về phía nhà hắn trong huyện, sau đó nhanh chóng trở nên lạnh lùng cúi đầu bước nhanh về một hướng khác.
Vào lúc này, phía xa liền xuất hiện mấy đạo cầu vồng nhanh chóng bay đến nơi này. Mà người dẫn đầu chính là Lưu Đạo Vân của Phong Hàn Tông.
“Mạnh Hạo, hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”
Mạnh Hạo cau mày, tranh thủ vận dụng lực lượng Ngưng khí tầng mười còn sót lại hóa thành cầu vồng nhanh chóng kéo dài khoảng cách lao về phía xa. Nhìn thấy đám đệ tử tam tông ở phía xa đang nhanh chóng tiến tới ngày càng nhiều. Hắn biết ở đây chỉ là một ít đệ tử canh chừng xung quanh do không biết vị trí chính xác của hắn. Nếu bọn họ đã xác định hắn tại nơi này rồi, chẳng mấy chốc mà mấy lão quái Kết đan của Tam tông cũng sẽ nhanh chóng chạy đến đây.
“Thế lực sau lưng Thượng Quan Tu quả nhiên không nhỏ, là Thiên Hà phường sao…. Khó trách dù Tam tông đã tới nhưng không dám đến gần mà đợi chấn động đấu pháp tiêu tán mới xông vào. Dù sao thì Thượng Quan Tu cũng có bí mật trên người không muốn người khác biết được. Cho dù là Thiên Hà phường cũng không biết được chuyện này. Nhưng làm thế nào mà hắn có thể giấu được Thiên hà phường mấy năm nay chứ?”
Hắn lúc này đã ra khỏi phạm vi của Đại Thanh sơn, vượt qua Bắc Hải, bước vào vùng rừng núi mênh mông lúc trước từng thuộc về địa phận của Kháo Sơn tông.
Trên một ngọn bán sơn tại vùng rừng núi này. Mạnh Hạo tăng nhanh tốc độ, tâm tình bất định vừa đi vừa cúi đầu nhìn về mảnh mai rùa cầm trong tay.
Mai rùa này khoảng gần bằng lòng bàn tay. Nhìn cạnh của miếng mai không trơn nhẵn có thể đoán được đây là một mảnh còn sót lại của một cái mai rùa nguyên vẹn bị vỡ nát nào đó.
Phía trên mai viết chằng chịt từng dãy chữ nhỏ. Bằng mắt thường không thể nhìn rõ được mà phải dùng linh lực trên hai mắt thì mới nhìn rõ hơn một chút.
“Giới Tu Chân này lại thật sự có cái gọi là …Hoàn mỹ Trúc cơ!”Hơi thở của hắn gần như đông cứng lại. Hắn tìm được vật này trong túi trữ vật của Thượng Quan Tu, ghi chép phương pháp luyện chế hai loại đan dược là hoàn mỹ Trúc cơ đan và hoàn mỹ Kim đan.
“Trên mai rùa này cũng nói rất rõ, cảnh giới Trúc Cơ cũng không chỉ có Vô hạ, Hữu khuyết và Toái bàn, mà còn có loại thứ tư là Hoàn mỹ Trúc cơ. Loại này xưa nay vô cùng hiếm có, vạn năm cũng có thể không xuất hiện một người…” Hô hấp Mạnh Hạo bỗng trở nên dồn dập. Nhìn mai rùa trong tay, hắn nhớ lại mấy lời nói trước khi chết của Thượng Quan Tu, nghĩ tới việc đối phương sau khi trúng độc không thể không Trúc cơ thì vô cùng tiếc nuối, còn đối với mình hận thấu xương.
Mạnh Hạo bèn trầm ngâm. Năm đó ở trong thư các của nội môn Kháo Sơn tông, hắn cũng từng đọc không ít điển tịch giới thiệu về Trúc Cơ.
Tới cảnh giới Trúc cơ, đan hồ sẽ ngưng tụ thành Đạo đài. Vì Trúc cơ có thể tăng tuổi thọ, là việc cướp đoạt tạo hóa của Thiên địa, nghịch thiên biến đổi, nên Đạo đài sẽ không hoàn mỹ mà có nhiều khe nứt. Như vậy mới phù hợp với Thiên địa đại đạo, trở thành một bộ phận của thiên địa tuần hoàn, có được và mất, có nhập lại thì có tán đi nên mới có thể xuất hiện trên thế gian này.
Ba tầng sơ kì, trung kì và hậu kì Trúc cơ sẽ lần lượt ngưng tụ ra tổng cộng chín tòa đạo đài. Nếu mỗi tòa đạo đài có một khe nứt thì cộng lại có chín khe nứt tất cả được gọi là Vô hạ Trúc cơ. Vì khe nứt đạo đài ít nhất, linh khí tiêu tán đi không nhiều trong quá trình thổ nạp, loại tu sĩ Trúc cơ này về sau vô cùng mạnh mẽ vượt trội các loại Trúc cơ khác.
Có thể nói đây là biểu hiện thực lực mạnh nhất trong cảnh giới Trúc cơ ở giới tu chân hiện nay. Có được loại Trúc cơ này cần phải tu hành công pháp đặc thù như Thái Linh kinh Ngưng khí quyển, hay một số kinh thư lớn khác mới đạt được. Những kinh thư này chỉ có một số dấu vết còn sót lại trong giới tu chân, một khi xuất hiện sẽ nhấc lên một trận tranh đoạt gió tay mưa máu. Mà Kháo Sơn Tông phải giải tán tông môn cũng vì nguyên nhân này.
Chỉ có một số người có tư chất và tạo hóa kinh người mới có cơ hội đạt được Vô hạ Trúc cơ nếu không tu hành những loại kinh văn này. Thông thường thì những Thiên kiêu trong thế hệ cũng thường theo cách này mà đi lên.
Nếu Trúc cơ đạo đài có nhiều hơn một khe nứt thì tu hành đến Trúc cơ hậu kì sẽ nhiều hơn chín khe nứt. Trường hợp này thì sẽ được gọi là Hữu khuyết Trúc cơ. Loại Trúc cơ này tuy thua kém Vô hạ, nhưng cũng không tầm thường. Những đệ tử đại tông môn mới có cơ hội đạt được loại này.
Còn lại Toái bàn trúc cơ là loại hình Trúc cơ tu luyện tới hậu kỳ trong đó chín tòa Đạo đài có nhiều hơn mười tám khe nứt. Vì khe nứt trên đạo đài quá nhiều, mang tới cảm giác Đạo đài sắp vỡ vụn ra nên có tên này, cũng là loại hình Trúc cơ kém nhất, cho dù tốc độ tu hành hay chiến lực đều yếu hơn nhiều so với hai loại kia. Ngay cả cơ hội Kết đan cũng thấp đến đáng thương.
Mạnh Hạo trầm ngâm, dựa trên thuyết pháp được viết trên mai rùa trong tay hắn thì một khi luyện chế được Hoàn mỹ Trúc cơ đan, nuốt đan này thì tỷ lệ trở thành hoàn mỹ Trúc cơ sẽ tăng lên một chút. Mà Hoàn mỹ Trúc cơ chính là... Đạo đài không hề có một khe nứt nào, là nghịch thiên tu hành, linh lực thổ nạp chỉ tiến vào mà không bị tản ra một chút nào.
Một khi lựa chọn loại hình Trúc cơ mà thiên địa không chấp nhận này, tất yếu sẽ phải nghênh đón lôi kiếp giáng xuống. Nếu có thể chèo chống lôi kiếp thành công…. thì nhất định sẽ trở thành tồn tại nghịch thiên. Điều này cũng giống với sự tồn tại của Ngưng khí tầng mười.
“Theo như lời Thượng Quan Tu thì Ngưng khí kỳ tầng mười trở lên không được thiên địa cho phép. Trúc cơ kỳ Hoàn mỹ Trúc cơ cũng là loại hình thiên địa không chấp nhận...”
“Sau khi Trúc cơ xong có thể dùng đan này để khép lại khe nứt Đạo đài. Toái bàn nuốt viên Đan này thì sẽ tăng thêm một thành, Hữu khuyết thì sẽ tăng lên ba thành, còn Vô hạ sẽ có sáu thành tỷ lệ khép lại thành công các khe nứt Đạo đài, trở thành Hoàn mỹ Trúc cơ…Tuy nhiên thời gian nuốt đan sau khi Trúc cơ càng ngắn thì càng hiệu quả. Nếu để quá lâu sau khi Trúc cơ thành công, khe nứt đạo đài trở nên quá lớn thì cũng không thể làm khe nứt khép lại được. Trong khi đó, luyện một lò Hoàn mỹ Trúc cơ đan này cũng mất mấy tháng mới có thể hoàn thành.” Mạnh Hạo trầm ngâm, nhưng trống ngực vẫn đập thình thịch khi nghĩ đến vấn đề này.
“Thì ra Thượng Quan Tu muốn bái nhập Kháo Sơn Tông là vì vậy…. Hắn và Vương Đằng Phi chắc cũng giống nhau, đều là muốn tại Kháo Sơn Tông đạt được Thái Linh kinh Ngưng khí quyển của Kháo Sơn lão tổ! Tu thành Vô hạ Trúc cơ thì tất nhiên tỉ lệ thành công càng lớn…Ngày đó tông môn giải tán cũng không thấy Thượng Quan Tu lộ mặt, chắc vì trong người nắm giữ loại bí mật này nên không dám để người khác biết được…” Mạnh Hạo thì thào, tay nắm chặt mai rùa vẫn nhanh chóng đi về phía trước.
Ngoại trừ mảnh mai rùa này, trong túi trữ vật của Thượng Quan Tu còn có một lò đan lớn bằng lòng bàn tay toàn thân xanh biếc, cùng với mấy trăm gốc thảo dược đặt trong những hộp ngọc riêng biệt.
Phần lớn những gốc dược thảo này Mạnh Hạo đều không biết tên. Tuy nhiên dựa trên miếng Cổ Ngọc trong túi trữ vật của tên kia có ghi chép phương pháp phân biệt và thông tin các loại thảo dược, trong nội tâm Mạnh Hạo vậy mà lại nổi lên chấn động dữ dội.
“Là về siêu việt Hoàn mỹ Trúc cơ, trong toàn bộ vùng trời Nam Thiên này, thậm chí cả trong toàn giới Tu Chân nếu đem so với Ngưng khí kì tầng mười của ngươi thì hoàn mỹ Trúc Cơ còn hiếm hoi gấp trăm lần!!”
“Mạnh Hạo, ngươi….”Thượng Quan Tu chỉ vừa nói tới đây, hai thanh phi kiếm đã ầm ầm lao tới đâm xuyên qua đầu y, máu tươi bắn ra khắp nơi.
Thượng Quan Tu còn chưa tới một trăm tuổi, mang theo oán khí ngập trời lập tức tắt thở.
Bởi vì y có chí lớn, y chỉ còn chưa tới nửa canh giờ nữa là chính thức Trúc cơ, y không cam lòng mà chết như vậy. Lúc này đầu y nổ tung, cả người y rơi phịch xuống dòng sông dưới chân Đại Thanh Sơn, dần dần trôi đi mất dạng.
Trong lúc hắn rơi xuống, Mạnh Hạo vươn tay cách không chụp lấy túi trữ vật màu xanh lá của y, cũng không có thời gian xem xét vật phẩm trong đó mà cất vào trong ngực rồi quay đi.
Hắn thở hồng hộc. Cho dù đã đạt tới Ngưng khí tầng mười, thì tiêu hao linh lực để vận dụng hai thanh phi kiếm diệt sát một người sắp Trúc cơ cũng không dễ dàng chống đỡ được.
Nhìn thấy cả người Thượng Quan Tu mất dạng dưới lòng sông, Mạnh Hạo bèn quay người đạp lên kiếm gỗ, hóa thành một đạo ánh hồng bay xuống chỗ Tiểu Hổ đang ngất xỉu dưới chân núi. Tiểu Hổ sắc mặt nhợt nhạt nằm đó, hơi thở mong manh tựa như một đốm lửa le lói có thể tắt bất cứ lúc nào.
Mạnh Hạo yên lặng đứng đó nhìn hạt châu đang lơ lửng bên cạnh. Uy lực của hạt châu chí bảo này làm hắn kinh hãi vô cùng, so ra thì cũng không thua kém với gương đồng của hắn chút nào.
“Phục chế vật này nhất định phải cần một cơ số khổng lồ linh thạch mới được…thật đáng tiếc!” Mạnh Hạo ngẩng mặt lên trời, than thầm trong lòng.
Ngay từ đầu hắn đã nhìn ra được hạt châu này và sinh mạng Tiểu Hổ có liên quan chặt chẽ với nhau. Nếu hắn cố tình đoạt hạt châu, Tiểu Hổ chắc chắn phải chết.
“Hắn có thể giao phó tính mạng cho ta, Mạnh Hạo ta sao có thể làm một tiểu nhân. Cả đời thẹn với lương tâm, tâm ý không thông, con đường tu hành sẽ không thể đi hết được.” Ánh mắt Mạnh Hạo sáng ngời, vung tay phải điểm nhẹ vào trán Tiểu Hổ.
Tiểu Hổ thân thể run rẩy, từ từ mở mắt. Nhưng hắn nhanh chóng cảnh giác lui ra sau mấy bước, tuyệt vọng nhìn về phía hạt châu đang nằm trong tay Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo phẩy tay đẩy Hạt châu bay thẳng tới cạnh Tiểu Hổ. Vẻ mặt Tiểu Hổ đầy phức tạp, nắm hạt châu trong tay kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Hạo.
“Đa tạ đã tương trợ. Có bảo vật quý giá như vậy ngươi phải thật cẩn thận. Về sau tự giải quyết cho tốt.” Hạt châu rời đi, thân thể Mạnh Hạo cũng nhanh chóng suy yếu. Cảnh giới của hắn cũng có dấu hiệu rớt xuống Ngưng khí tầng mười, theo đó Thiên địa bốn phía bị ngăn cách lúc trước lại từ từ cảm nhận được.
Cảm giác muốn hấp thu linh khí một cách điên cuồng trong cơ thể hắn lúc trước cũng chậm rãi biến mất.
Mạnh Hạo cũng không hối hận về quyết định này. Có một số việc hắn không muốn có lỗi với lương tâm mình nên quyết không thể làm được.
Mạnh Hạo nâng tay chỉ lên huyết cầu mà Thượng Quan Tu đã luyện hóa ra từ dân chúng ba huyện Đại Thanh Sơn. Huyết cầu nhanh chóng tiêu tan, biến thành huyết khí bay trở lại ba huyện.
Sau hơn hai tháng hỗn loạn, dân chúng tại ba huyện này nhanh chóng tỉnh táo lại. Bọn họ ngoài việc cảm thấy suy yếu toàn thân thì cũng không có gì đáng ngại, mà cũng không biết được trong hai tháng vừa rồi, mỗi người bọn họ đều mất gần năm năm tuổi thọ.
Việc này Mạnh Hạo cũng không cách nào thay đổi được. Hắn thở dài một cái rồi quay người phất tay áo chuẩn bị rời khỏi nơi này.
“Mạnh sư huynh, Thượng Quan Tu...” Tiểu Hổ bỗng nhiên nói.
“Từ nay trên đời sẽ không còn người này nữa…” Mạnh Hạo nhanh chóng chạy xa, cũng không quay đầu lại. Cuộc chiến nơi này gây ra động tĩnh lớn như vậy, khó có chuyện tam đại tông môn không chú ý tới. Hắn đoán Tam tông có thể ngầm đồng ý việc bố trí đại trận của Thượng Quan Tu nguyên nhân chính là do đặt mục tiêu lên hắn. Hai bên hẳn là đã thỏa thuận với nhau về chuyện này, Thượng Quan Tu muốn túi trữ vật của hắn, còn tam tông thì lại muốn bắt giữ được bản thân hắn. Mà Mạnh Hạo vẫn còn chưa có cách ứng phó được chuyện này, chỉ có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này rồi cẩn thận tính toán tiếp mà thôi.
Tiểu Hổ im lặng nhìn Mạnh Hạo xa dần. Hồi lâu trong mắt hắn lộ ra vẻ cương quyết.
“Mạnh Hạo ngươi đã không để ý đến chí bảo của ta. Mặc dù Đổng Hổ ta không phải hạng người tốt đẹp gì, nhưng ngươi có thể tin tưởng cả đời này ta nhất định sẽ không làm chuyện gì có lỗi với ngươi.” Tiểu Hổ quay người hiền hòa nhìn về phía nhà hắn trong huyện, sau đó nhanh chóng trở nên lạnh lùng cúi đầu bước nhanh về một hướng khác.
Vào lúc này, phía xa liền xuất hiện mấy đạo cầu vồng nhanh chóng bay đến nơi này. Mà người dẫn đầu chính là Lưu Đạo Vân của Phong Hàn Tông.
“Mạnh Hạo, hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”
Mạnh Hạo cau mày, tranh thủ vận dụng lực lượng Ngưng khí tầng mười còn sót lại hóa thành cầu vồng nhanh chóng kéo dài khoảng cách lao về phía xa. Nhìn thấy đám đệ tử tam tông ở phía xa đang nhanh chóng tiến tới ngày càng nhiều. Hắn biết ở đây chỉ là một ít đệ tử canh chừng xung quanh do không biết vị trí chính xác của hắn. Nếu bọn họ đã xác định hắn tại nơi này rồi, chẳng mấy chốc mà mấy lão quái Kết đan của Tam tông cũng sẽ nhanh chóng chạy đến đây.
“Thế lực sau lưng Thượng Quan Tu quả nhiên không nhỏ, là Thiên Hà phường sao…. Khó trách dù Tam tông đã tới nhưng không dám đến gần mà đợi chấn động đấu pháp tiêu tán mới xông vào. Dù sao thì Thượng Quan Tu cũng có bí mật trên người không muốn người khác biết được. Cho dù là Thiên Hà phường cũng không biết được chuyện này. Nhưng làm thế nào mà hắn có thể giấu được Thiên hà phường mấy năm nay chứ?”
Hắn lúc này đã ra khỏi phạm vi của Đại Thanh sơn, vượt qua Bắc Hải, bước vào vùng rừng núi mênh mông lúc trước từng thuộc về địa phận của Kháo Sơn tông.
Trên một ngọn bán sơn tại vùng rừng núi này. Mạnh Hạo tăng nhanh tốc độ, tâm tình bất định vừa đi vừa cúi đầu nhìn về mảnh mai rùa cầm trong tay.
Mai rùa này khoảng gần bằng lòng bàn tay. Nhìn cạnh của miếng mai không trơn nhẵn có thể đoán được đây là một mảnh còn sót lại của một cái mai rùa nguyên vẹn bị vỡ nát nào đó.
Phía trên mai viết chằng chịt từng dãy chữ nhỏ. Bằng mắt thường không thể nhìn rõ được mà phải dùng linh lực trên hai mắt thì mới nhìn rõ hơn một chút.
“Giới Tu Chân này lại thật sự có cái gọi là …Hoàn mỹ Trúc cơ!”Hơi thở của hắn gần như đông cứng lại. Hắn tìm được vật này trong túi trữ vật của Thượng Quan Tu, ghi chép phương pháp luyện chế hai loại đan dược là hoàn mỹ Trúc cơ đan và hoàn mỹ Kim đan.
“Trên mai rùa này cũng nói rất rõ, cảnh giới Trúc Cơ cũng không chỉ có Vô hạ, Hữu khuyết và Toái bàn, mà còn có loại thứ tư là Hoàn mỹ Trúc cơ. Loại này xưa nay vô cùng hiếm có, vạn năm cũng có thể không xuất hiện một người…” Hô hấp Mạnh Hạo bỗng trở nên dồn dập. Nhìn mai rùa trong tay, hắn nhớ lại mấy lời nói trước khi chết của Thượng Quan Tu, nghĩ tới việc đối phương sau khi trúng độc không thể không Trúc cơ thì vô cùng tiếc nuối, còn đối với mình hận thấu xương.
Mạnh Hạo bèn trầm ngâm. Năm đó ở trong thư các của nội môn Kháo Sơn tông, hắn cũng từng đọc không ít điển tịch giới thiệu về Trúc Cơ.
Tới cảnh giới Trúc cơ, đan hồ sẽ ngưng tụ thành Đạo đài. Vì Trúc cơ có thể tăng tuổi thọ, là việc cướp đoạt tạo hóa của Thiên địa, nghịch thiên biến đổi, nên Đạo đài sẽ không hoàn mỹ mà có nhiều khe nứt. Như vậy mới phù hợp với Thiên địa đại đạo, trở thành một bộ phận của thiên địa tuần hoàn, có được và mất, có nhập lại thì có tán đi nên mới có thể xuất hiện trên thế gian này.
Ba tầng sơ kì, trung kì và hậu kì Trúc cơ sẽ lần lượt ngưng tụ ra tổng cộng chín tòa đạo đài. Nếu mỗi tòa đạo đài có một khe nứt thì cộng lại có chín khe nứt tất cả được gọi là Vô hạ Trúc cơ. Vì khe nứt đạo đài ít nhất, linh khí tiêu tán đi không nhiều trong quá trình thổ nạp, loại tu sĩ Trúc cơ này về sau vô cùng mạnh mẽ vượt trội các loại Trúc cơ khác.
Có thể nói đây là biểu hiện thực lực mạnh nhất trong cảnh giới Trúc cơ ở giới tu chân hiện nay. Có được loại Trúc cơ này cần phải tu hành công pháp đặc thù như Thái Linh kinh Ngưng khí quyển, hay một số kinh thư lớn khác mới đạt được. Những kinh thư này chỉ có một số dấu vết còn sót lại trong giới tu chân, một khi xuất hiện sẽ nhấc lên một trận tranh đoạt gió tay mưa máu. Mà Kháo Sơn Tông phải giải tán tông môn cũng vì nguyên nhân này.
Chỉ có một số người có tư chất và tạo hóa kinh người mới có cơ hội đạt được Vô hạ Trúc cơ nếu không tu hành những loại kinh văn này. Thông thường thì những Thiên kiêu trong thế hệ cũng thường theo cách này mà đi lên.
Nếu Trúc cơ đạo đài có nhiều hơn một khe nứt thì tu hành đến Trúc cơ hậu kì sẽ nhiều hơn chín khe nứt. Trường hợp này thì sẽ được gọi là Hữu khuyết Trúc cơ. Loại Trúc cơ này tuy thua kém Vô hạ, nhưng cũng không tầm thường. Những đệ tử đại tông môn mới có cơ hội đạt được loại này.
Còn lại Toái bàn trúc cơ là loại hình Trúc cơ tu luyện tới hậu kỳ trong đó chín tòa Đạo đài có nhiều hơn mười tám khe nứt. Vì khe nứt trên đạo đài quá nhiều, mang tới cảm giác Đạo đài sắp vỡ vụn ra nên có tên này, cũng là loại hình Trúc cơ kém nhất, cho dù tốc độ tu hành hay chiến lực đều yếu hơn nhiều so với hai loại kia. Ngay cả cơ hội Kết đan cũng thấp đến đáng thương.
Mạnh Hạo trầm ngâm, dựa trên thuyết pháp được viết trên mai rùa trong tay hắn thì một khi luyện chế được Hoàn mỹ Trúc cơ đan, nuốt đan này thì tỷ lệ trở thành hoàn mỹ Trúc cơ sẽ tăng lên một chút. Mà Hoàn mỹ Trúc cơ chính là... Đạo đài không hề có một khe nứt nào, là nghịch thiên tu hành, linh lực thổ nạp chỉ tiến vào mà không bị tản ra một chút nào.
Một khi lựa chọn loại hình Trúc cơ mà thiên địa không chấp nhận này, tất yếu sẽ phải nghênh đón lôi kiếp giáng xuống. Nếu có thể chèo chống lôi kiếp thành công…. thì nhất định sẽ trở thành tồn tại nghịch thiên. Điều này cũng giống với sự tồn tại của Ngưng khí tầng mười.
“Theo như lời Thượng Quan Tu thì Ngưng khí kỳ tầng mười trở lên không được thiên địa cho phép. Trúc cơ kỳ Hoàn mỹ Trúc cơ cũng là loại hình thiên địa không chấp nhận...”
“Sau khi Trúc cơ xong có thể dùng đan này để khép lại khe nứt Đạo đài. Toái bàn nuốt viên Đan này thì sẽ tăng thêm một thành, Hữu khuyết thì sẽ tăng lên ba thành, còn Vô hạ sẽ có sáu thành tỷ lệ khép lại thành công các khe nứt Đạo đài, trở thành Hoàn mỹ Trúc cơ…Tuy nhiên thời gian nuốt đan sau khi Trúc cơ càng ngắn thì càng hiệu quả. Nếu để quá lâu sau khi Trúc cơ thành công, khe nứt đạo đài trở nên quá lớn thì cũng không thể làm khe nứt khép lại được. Trong khi đó, luyện một lò Hoàn mỹ Trúc cơ đan này cũng mất mấy tháng mới có thể hoàn thành.” Mạnh Hạo trầm ngâm, nhưng trống ngực vẫn đập thình thịch khi nghĩ đến vấn đề này.
“Thì ra Thượng Quan Tu muốn bái nhập Kháo Sơn Tông là vì vậy…. Hắn và Vương Đằng Phi chắc cũng giống nhau, đều là muốn tại Kháo Sơn Tông đạt được Thái Linh kinh Ngưng khí quyển của Kháo Sơn lão tổ! Tu thành Vô hạ Trúc cơ thì tất nhiên tỉ lệ thành công càng lớn…Ngày đó tông môn giải tán cũng không thấy Thượng Quan Tu lộ mặt, chắc vì trong người nắm giữ loại bí mật này nên không dám để người khác biết được…” Mạnh Hạo thì thào, tay nắm chặt mai rùa vẫn nhanh chóng đi về phía trước.
Ngoại trừ mảnh mai rùa này, trong túi trữ vật của Thượng Quan Tu còn có một lò đan lớn bằng lòng bàn tay toàn thân xanh biếc, cùng với mấy trăm gốc thảo dược đặt trong những hộp ngọc riêng biệt.
Phần lớn những gốc dược thảo này Mạnh Hạo đều không biết tên. Tuy nhiên dựa trên miếng Cổ Ngọc trong túi trữ vật của tên kia có ghi chép phương pháp phân biệt và thông tin các loại thảo dược, trong nội tâm Mạnh Hạo vậy mà lại nổi lên chấn động dữ dội.
/391
|