Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 123: Thằng Trì Bí Hội! Đại Thương Bản Việt Vương Câu Tiễn
/492
|
Khương Hoàn Sở giật mình kinh hãi, vừa rồi Ngạc Sùng Vũ đã sai thân binh canh gác, không ngờ người này lại có thể tiến vào, vậy xem ra đã nghe trộm bốn người bàn luận lâu rồi.
Đôi mắt Cơ Xương lóe lên một tia tinh quang, như chứa ẩn ý gì nhìn kẻ triệu tập hội nghị Ngạc Sùng Vũ một cái, rồi lại uể oải mờ mờ, theo đó đứng dậy, cùng tam hầu hành lễ với người mới tới: "bái kiến Việt Vương thiên tuế".
Thì ra, người này chính là Vi Tử Khải, trưởng huynh của thiên tử. Thiên tử đăng cơ xong, phong trưởng huynh Vi Tử Khải làm Việt Vương, thứ huynh Vi Tử Diễn làm Trần Vương. Kỳ thực, cái phong vương này có một ý tứ khác, thời Xuân Thu, tuy Việt Vương Câu Tiễn bại bởi Ngô Vương Phù Sai, nhưng tâm trí thâm trầm, giỏi ẩn nhẫn, bị bắt làm tù binh cuối cùng cũng được thả, cuối cùng cá chép quẫy đuôi, diệt đi cường địch Ngô quốc, Trương Tử Tinh phong Vi Tử Khải làm Việt Vương, chính là muốn nhắc nhở phía sau mình còn có một vị huynh trưởng "nếm mật nằm gai", không lúc nào nên coi thường mất cảnh giác.
Vi Tử Khải vội vàng hoàn lễ, hai gã nam tử đứng sau hắn lại thi lễ với tứ hầu. Khương Hoàn Sở nhận ra hai người là Đình Dữ, Câu Hữu, đều là con trai của Trung đại phu Vi Phiền, lòng thầm kinh hãi cùng bắt đầu cảnh giác.
Mọi người ngồi xuống xong, Vi Tử Khải mở miệng nói: "bốn vị hiền bá, xin thứ cho cô vương lần này tới không thông báo, cô vương vừa tới Đạt Trì, nghe bốn vị hiền bá ở đây nên đặc biệt tới tìm".
Ngồi ở đây đều là loại tâm cơ, nghe hắn nói biết là mượn cớ mà thôi, lời hay tất còn ở phía sau, quả nhiên lại nghe Vi Tử Khải nói tiếp: "nơi này không có người ngoài, cô vương xin nói thẳng, lời vừa nãy của cô vương không phải là lo lắng vô cớ, thiên tử lần này thi hành tân chánh, quyết tâm rất lớn, nếu ai phản nghịch tất sẽ có kết cục thê thảm".
Khương Hoàn Sở nghe tới "không có người ngoài", trong lòng chợt động, nhưng còn chưa đoán được ý tứ Vi Tử Khải tới đây, cố ý nói: "trên đất của vua, có ai không phải thần dân, chúng ta tuy được phân ở bốn nơi, nhưng đều là thần tử của Thiên tử, Thiên tử đã có quyết tâm cải cách, chúng ta làm thần tử sao lại có thể phản đối?"
Vi Tử Khải khẽ xoa tay, cười nhẹ một tiếng: "lời này của Khương hiền bá sai rồi, ý tứ của Thiên tử đâu chỉ là tân chánh mà thôi?"
Sùng Hầu Hổ lộ ánh mắt phòng bị: "Việt Vương điện hạ, có gì xin nói thẳng".
Đôi mắt Cơ Xương lóe lên một tia tinh quang, như chứa ẩn ý gì nhìn kẻ triệu tập hội nghị Ngạc Sùng Vũ một cái, rồi lại uể oải mờ mờ, theo đó đứng dậy, cùng tam hầu hành lễ với người mới tới: "bái kiến Việt Vương thiên tuế".
Thì ra, người này chính là Vi Tử Khải, trưởng huynh của thiên tử. Thiên tử đăng cơ xong, phong trưởng huynh Vi Tử Khải làm Việt Vương, thứ huynh Vi Tử Diễn làm Trần Vương. Kỳ thực, cái phong vương này có một ý tứ khác, thời Xuân Thu, tuy Việt Vương Câu Tiễn bại bởi Ngô Vương Phù Sai, nhưng tâm trí thâm trầm, giỏi ẩn nhẫn, bị bắt làm tù binh cuối cùng cũng được thả, cuối cùng cá chép quẫy đuôi, diệt đi cường địch Ngô quốc, Trương Tử Tinh phong Vi Tử Khải làm Việt Vương, chính là muốn nhắc nhở phía sau mình còn có một vị huynh trưởng "nếm mật nằm gai", không lúc nào nên coi thường mất cảnh giác.
Vi Tử Khải vội vàng hoàn lễ, hai gã nam tử đứng sau hắn lại thi lễ với tứ hầu. Khương Hoàn Sở nhận ra hai người là Đình Dữ, Câu Hữu, đều là con trai của Trung đại phu Vi Phiền, lòng thầm kinh hãi cùng bắt đầu cảnh giác.
Mọi người ngồi xuống xong, Vi Tử Khải mở miệng nói: "bốn vị hiền bá, xin thứ cho cô vương lần này tới không thông báo, cô vương vừa tới Đạt Trì, nghe bốn vị hiền bá ở đây nên đặc biệt tới tìm".
Ngồi ở đây đều là loại tâm cơ, nghe hắn nói biết là mượn cớ mà thôi, lời hay tất còn ở phía sau, quả nhiên lại nghe Vi Tử Khải nói tiếp: "nơi này không có người ngoài, cô vương xin nói thẳng, lời vừa nãy của cô vương không phải là lo lắng vô cớ, thiên tử lần này thi hành tân chánh, quyết tâm rất lớn, nếu ai phản nghịch tất sẽ có kết cục thê thảm".
Khương Hoàn Sở nghe tới "không có người ngoài", trong lòng chợt động, nhưng còn chưa đoán được ý tứ Vi Tử Khải tới đây, cố ý nói: "trên đất của vua, có ai không phải thần dân, chúng ta tuy được phân ở bốn nơi, nhưng đều là thần tử của Thiên tử, Thiên tử đã có quyết tâm cải cách, chúng ta làm thần tử sao lại có thể phản đối?"
Vi Tử Khải khẽ xoa tay, cười nhẹ một tiếng: "lời này của Khương hiền bá sai rồi, ý tứ của Thiên tử đâu chỉ là tân chánh mà thôi?"
Sùng Hầu Hổ lộ ánh mắt phòng bị: "Việt Vương điện hạ, có gì xin nói thẳng".
/492
|