Không nhắc tới việc này còn đỡ, vừa nói ra, khuôn mặt Na Tra lập tức lộ vẻ khổ sở. Dù sao tu vi nó kém Tam Tiêu quá xa, lâu lắm mới tìm được cơ hội định chụp mặt Vân Tiêu, thì bị Bích Tiêu bắt ngay tại hiện trường.
Na Tra cũng khá thông minh nên nói đại sư tôn nói tặng một món kỳ bảo có thể thu được hình ảnh, còn đẹp hơn tranh vẽ. Na Tra được đại sư tôn cho, định hiếu kính tặng lại ba vị sư tôn nên mới thử chụp chân dung Vân Tiêu làm thí nghiệm. Bích Tiêu cầm lấy camera rồi dựa theo phương pháp của Na Tra nghịch ngợm một phen, quả nhiên chụp được vật thể rõ ràng, ngay những vật nhỏ cũng chụp được, hình ảnh lại chân thực sống động. Tam Tiêu rất ngạc nhiên, Bích Tiêu lại càng danh chính ngôn thuận lấy chữ "hiếu kính" của Na Tra, giành camera thành của mình, khiến tiểu Na Tra khóc không ra nước mắt.
Camera này dùng năng lượng mặt trời, nên không sợ hết pin, Bích Tiêu thích thú cầm không buông tay, chụp này chụp kia, lại còn đòi Na Tra đứng với ba người làm mẫu, tiếc là camera thủy chung bị Bích Tiêu nắm giữ làm bảo vật, bỏ vào túi pháp bảo, nên Na Tra chỉ có thể trừng mắt mà nhìn.
Trương Tử Tinh hối hận không kịp, không phải bởi vì camera của Na Tra bị tịch thu, mà là hối hận chính mình suy nghĩ cũng không chu toàn, không trang bị con rệp tín hiệu trên camera, nếu không chẳng phải giờ có thể thấy được dung mạo của ba nàng hay sao?
Hỏi Na Tra dung mạo của Bích Tiêu, thằng nhóc cà lăm chỉ biết trả lời "rất đẹp", khiến Trương Tử Tinh càng thêm tiếc nuối. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Na Tra cũng khá thông minh nên nói đại sư tôn nói tặng một món kỳ bảo có thể thu được hình ảnh, còn đẹp hơn tranh vẽ. Na Tra được đại sư tôn cho, định hiếu kính tặng lại ba vị sư tôn nên mới thử chụp chân dung Vân Tiêu làm thí nghiệm. Bích Tiêu cầm lấy camera rồi dựa theo phương pháp của Na Tra nghịch ngợm một phen, quả nhiên chụp được vật thể rõ ràng, ngay những vật nhỏ cũng chụp được, hình ảnh lại chân thực sống động. Tam Tiêu rất ngạc nhiên, Bích Tiêu lại càng danh chính ngôn thuận lấy chữ "hiếu kính" của Na Tra, giành camera thành của mình, khiến tiểu Na Tra khóc không ra nước mắt.
Camera này dùng năng lượng mặt trời, nên không sợ hết pin, Bích Tiêu thích thú cầm không buông tay, chụp này chụp kia, lại còn đòi Na Tra đứng với ba người làm mẫu, tiếc là camera thủy chung bị Bích Tiêu nắm giữ làm bảo vật, bỏ vào túi pháp bảo, nên Na Tra chỉ có thể trừng mắt mà nhìn.
Trương Tử Tinh hối hận không kịp, không phải bởi vì camera của Na Tra bị tịch thu, mà là hối hận chính mình suy nghĩ cũng không chu toàn, không trang bị con rệp tín hiệu trên camera, nếu không chẳng phải giờ có thể thấy được dung mạo của ba nàng hay sao?
Hỏi Na Tra dung mạo của Bích Tiêu, thằng nhóc cà lăm chỉ biết trả lời "rất đẹp", khiến Trương Tử Tinh càng thêm tiếc nuối. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/492
|