Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 178: Ngự Giá Tây Chinh

/492


Trương Tử Tinh ly khai Kim ngao đảo, giục Long Mã chạy đi, đi được một đoạn, sắc mặt tuy có vẻ trầm trọng, nhưng trong lòng lại nhẹ nhàng hơn nhiều.

Tuy hắn đánh mất một cơ hội rất tốt để có được khí Huyền linh, nhưng cũng đã nghĩ ra được rất nhiều: người con gái như Hạm Chi Tiên không thể bỏ qua, ngày khác sẽ lựa chọn cơ hội trở lại Kim ngao đảo, thổ lộ bí mật với nàng, chân tâm ngỏ ý, không chỉ muốn nàng làm song tu đạo lữ, còn muốn nàng làm thê tử của hắn, hưởng một đời hạnh phúc.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, những gì hắn mất hôm nay xa xa không bằng những gì đạt được.

Đồng dạng Bích Tiêu bên kia, hắn cũng xác định trở lại theo tự nhiên, nếu thực sự tâm đầu ý hợp, cho dù phải dẫn Khổng Tuyên lên Tam tiên đảo chém giết cũng phải giành cho được tân nương tử trở về.

Cuộc sống tiếp đó, Trương Tử Tinh cách hai ngày lại viết một phong thư, sai Viên Hồng mang tới Kim ngao đảo, dặn không cho người nào đọc trộm. Mỗi lần Hạm Chi Tiên nhận thư, đều ít nhiều phải thi triển một trận Hắc sát kiếm để tránh chư tiên cười trêu hoặc đọc trộm. Rất lâu rất lâu, ngay Tước đồng tử trông nom Kim ngao đảo cũng thành hảo hữu với "tín sứ" Viên Hồng.

Trương Tử Tinh cũng không biết mình có phải là người "khai sáng" ra "tình thư" hay không, dù trong thư không có những câu như "đôi ta vừa xa nhau trong giây lát, đã nhớ nhung như cách mặt ba thu" mấy câu sướt mướt như vậy, nhưng đều là những lời tình ý nồng nàn chân thiết. Dần dần, Viên Hồng cũng đem nhiều thư của Hạm Chi Tiên trở về hơn, cảm tình của hai người cũng nhanh chóng thăng hoa.

Tại lúc Trương Tử Tinh chờ thời cơ thành thục trở lại Kim ngao đảo rước vị đạo lữ kiêm tình lữ này về dinh, thì đột nhiên nhận được quân tình khẩn cấp: đại quân chinh Tây của Hoàng Phi Hổ không địch nổi Khuyển Nhung, tổn binh mất tướng, quân sĩ đa số không thể tái chiến, bị bại liên tiếp. Hoàng Phi Hổ cùng Khương Văn Hoán đều bị trọng thương, may có đan dược của Hồng Cẩm chữa trị, thủ hạ đại tướng dưới tay: Quý Khang, Thường Hạo, Dương Hiển, Chu Tử Chân, bốn tướng chết trận, mười lăm vạn đại quân chỉ còn lại một nữa. (Hic, Mai sơn thất quái chưa làm gì đã chết mất 3, chán thật-LND).

Trương Tử Tinh kinh hãi, đại quân của Hoàng Phi Hổ có thể coi là hùng mạnh, bất kể là chiến đấu thường quy hay tiên chiến, phần thắng tưởng rằng rất lớn, vì sao lại thảm bại như vậy, còn mất đi 4 viên đại tướng!, chẳng nhẽ là có kẻ tiên nhân nào giở trò?

Viên Hồng cùng Mai sơn lục quái giao tình thâm hậu, vừa nghe ba người thiệt mạng, lập tức giận dữ, xin Thiên tử dẫn quân đi báo cừu. Trương Tử Tinh biết Viên Hồng không phải tướng tài, mà tình huống trước mắt chưa rõ, nên an ủi hắn một hồi, nói chờ tàn quân chở lại, tìm hiểu cho rõ mới làm ra quyết định tiếp theo.

Không bao lâu, đoàn quân chinh Tây bại trận trở về Triều Ca. Hoàng Phi Hổ dẫn hai vị phó tướng cùng chư tướng lên Cửu gian đại điện thỉnh tội với Thiên tử. Khiến quần thần kinh ngạc là, vị Thiên tử rất ít lên triều, gần đây lại rất "tàn bạo" này không hề nghiêm trị tướng lĩnh thất trận, tuy sắc mặt không vui, nhưng miệng chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "chúng khanh không cần tự trách, thắng bại là chuyện thường của binh gia".

Chư tướng vừa biết ơn vừa xấu hổ, quỳ mãi không dậy. Thiên tử hỏi tình huống chiến trận, Hoàng Phi Hổ thở dài một hơi, đem chuyện nói ra: Khuyển Nhung vốn tự phụ là "dân tộc trên lưng ngựa", tinh thông kỵ thuật và xạ thuật, giỏi quấy phá cùng tập kích, trước giờ vẫn là đại địch của Đại Thương nơi phía tây. Mấy năm nay, do Đại Thương có yên ngựa, bàn đạp, ngay cả liên nỏ, mấy thứ này đã dần du nhập vào Khuyển Nhung, càng thêm đề cao sức chiến đấu vốn đã rất mạnh của bọn họ.

Nhưng mấy món này đã lạc hầu rồi, vì Trương Tử Tinh sớm đã dự liệu, lần này đặc biệt trang bị cho quân đội nhiều vũ khí lợi hại hơn, ngay cả chiến mã cũng là loại được đột biến cải tiến nuôi dưỡng thành, không hề kém ngựa của Khuyển Nhung. Lúc bắt đầu chiến trận, quân Thương quả chiếm được thượng phong, thắng luôn vài trận, còn giết được không ít địch nhân.

Khuyển Nhung vương Lang Dã Tiên biết tiền quân thất bại xong, lập tức tự thân dẫn đại quân tới nghênh đón quân Thương. Thủ hạ dưới tay Lang Dã Tiên không thiếu tướng tài, ai nấy pháp lực tinh thâm, sau lưng còn có cao nhân thực lực thâm sâu khôn lường tương trợ. Tuy quân Thương bên này cũng có không ít người am hiểu đạo thuật, song đều không phải địch thủ. Quý Khang, Thường Hạo, Dương Hiển, Chu Tử Chân là chết trong tay bọn họ. Mà bản thân Lang Dã Tiên cũng từng được dị nhân truyền thụ độc thuật, ngầm hạ độc xuống nguồn nước của quân Thương, lại phóng độc thuật đại quy mô trên chiến trường, khiến bên Thương tử thương vô số, kẻ may mắn ống sót cũng bị trúng độc, lực chiến đấu không còn, chỉ may dựa vào mấy người Hồng Cẩm có đạo thuật liều mạng ngăn cản, mới có thể chạy thoát.

Bại quân lui về Tây Kỳ, độc thương không khỏi, không cách nào tiếp tục chiến đấu, chỉ đành rút tàn quân trở về.

Đạo sĩ? Độc thuật? Trương Tử Tinh chau mày suy nghĩ, chúng thần rất lâu rồi không thấy Thiên tử suy tư như vậy, không ai dám lên tiếng, để tránh kinh nhiễu. Trương Tử Tinh ngẫm nghĩ rất lâu, cuối cùng làm ra quyết định, lệnh thái y tức tốc tới quân doanh kiểm tra tình hình quân sĩ trúng độc, sau lại sai người tới ải Đồng Quan triệu cha con Dư Hóa Long vào triều nghe lệnh.

Lúc này, quan viên bộ Binh bước ra tấu: "tổng binh ải Đồng Quan giờ là Trần Đồng, Du Hóa Long trước mắt là chuẩn tổng binh, vẫn đang ở Triều Ca đợi chờ ý chỉ".

Trương Tử Tinh đỏ mặt, giờ mới nhớ Dư Hóa Long là tại lúc Hoàng Phi Hổ làm phản vượt năm ải giết Trần Đồng xong mới được điều tới Đồng Quan, lập tức triệu Dư Hóa Long vào Cửu gian điện gặp thánh giá. Chúng thần không để ý tới chút chuyện nhỏ này, với bọn họ, Thiên tử có thể nhớ được tên một gã chuẩn Tổng binh đã là rất khá rồi. Cái bọn họ chú ý là động tác điều binh khiển tướng của Thiên tử, xem ra, lại lập tức muốn động binh với Khuyển Nhung rồi.

Không bao lâu, Dư Hóa Long vào điện, khấu kiến Thiên tử.

Trương Tử Tinh hỏi: "Dư khanh, nghe nói ngươi có 5 người con, đều bản lĩnh bất phàm, có nguyện vì quốc gia xuất lực?"

Dư Hóa Long kinh sợ trước khả năng của Thiên tử, miệng không dám chậm trễ: "mấy khuyển tử sao dám nhận lời khen của Bệ hạ, mạt tướng có 5 con: Dư Đạt, Dư Triệu, Dư Quang, Dư Tiên, Dư Đức; trong đó Dư Đức xuất gia hải ngoại, theo dị nhân học nghệ. Cha con mạt tướng tuy bản lĩnh tầm thường, song trung thành hết mực cùng Đại Thương, nguyện dốc một bầu máu nóng xuất lực vì quốc gia cùng Bệ hạ".

Trương Tử Tinh nghe Dư Đức không ở đây, lộ vẻ tiếc nuối, nói: "Dư khanh cả nhà trung dũng, quả nhân rất vui mừng. Quả nhân muốn trọng dụng cha con ngươi, Dư Đức kia nếu đã học nghệ ở hải ngoại, tất là có bản lĩnh, có thể triệu hồi cùng các ngươi hiệu lực chứ?"

Dư Hóa Long tuy là tổng binh dự bị, nhưng tới giờ vẫn không có chức vụ nào, giờ nghe lời Thiên tử, lập tức mừng rỡ nói: "Ân sâu của Bệ hạ, mạt tướng dù chết không quên!, khuyển tử cũng từng để lại tín hương cho mạt tướng, khi cần có thể liên lạc. Chờ mạt tướng trở về, lập tức gọi hắn trở lại, chờ nghe Bệ hạ hiệu lệnh".

Trương Tử Tinh nghe thấy Dư Đức có thể trở lại, vui mừng nói: "có cha con Dư khanh, lần này chinh Tây không cần lo lắng nữa!".

Người không quen tác phẩm Phong Thần Diễn Nghĩa hẳn không biết cái tên Dư Đức này. Kỳ thực, người này pháp lực tầm thường, ngay cả đệ tử đời thứ ba Xiển giáo cũng không địch nổi, nhưng lại có một loại bổn sự, ngay cả Lữ Nhạc lúc trước Trương Tử Tinh cố ý giao hảo cũng đành cam bái hạ phong, đó là Ngũ đấu độc đậu (là bệnh đậu mùa đó). Vốn trong nguyên tác, Lữ Nhạc từng cùng đệ tử đem ôn đan lẻn vào Tây Kỳ, hạ độc xuống nguồn nước, khiến Tây Kỳ trên dưới gặp họa. Mà tại cuộc chiến ải Đồng Quan, thủ đoạn của Dư Đức càng thêm độc ác, bệnh độc đậu kia có thể theo gió lây nhiễm, người trúng độc trên người bị nở đậu, chạm vào là vỡ, chỉ trong một đêm, 60 vạn quân Chu, bao gồm rất nhiều môn nhân Xiển giáo đều trúng độc thủ, nếu không phải Dương Tiễn tới Hỏa Vân động xin thuốc, chỉ sợ toàn quân đã bị diệt.

Cứ như vậy đánh giá, Dư Đức cùng Lữ Nhạc có thể coi là hai vị chuyên gia vũ khí sinh học trong Phong Thần a.

Tất nhiên, tu vi của Dư Đức không thể so cùng Lữ Nhạc, đấy cũng là vì sao danh tiếng hiện nay của hắn không bằng được Lữ Nhạc. Nhưng đã gọi là "sát thủ phải vô danh", chỉ cần ra tay một lần, người người đều sợ hãi, sinh ra phòng bị. Cho nên, Dư Đức xem ra còn đáng sợ hơn Lữ Nhạc danh tiếng lẫy lừng.

Vốn giới tu luyện có một quy củ bất thành văn, tức là không được dùng đạo thuật đối phó với phàm nhân trên quy mô lớn, thực sự cho tới giờ, cũng không ai như vậy, dù không bị đồng đạo trừng phạt, triêm nhiễm nhân quả to lớn như vậy cũng không kẻ nào dám hứng chịu.

Trong cuộc chiến Phong thần, số lần dùng pháp thuật đại quy mô sát thương quân sĩ cũng chỉ có vài trận. Khương Tử Nha dùng nước Bắc hải làm đóng băng núi Tây Kỳ là một lần, Ma gia tứ tướng, Vũ Dực Tiên, Lữ Nhạc, La Tuyên, Dư Đức đều có một lần như thế. Trong đó, mấy người miễn cưỡng thành công là Lữ Nhạc, Dư Đức, La Tuyên, dĩ nhiên tất cả cuối cùng đều bị hóa giải. Kẻ thành công chỉ có tiểu cường Khương Tử Nha mà thôi, may mà có thánh nhân căn dặn, hắn không dám làm quá, chỉ bắt ba tên chủ tướng, 5 vạn binh mã còn lại không tới một thành bị lạnh chết.

Giờ Lang Dã Tiên xâm nhập Đại Thương, một đường chém giết cướp bóc, thậm chí giết sạch cả thành, lại lợi dụng độc thuật tà đạo giết vài vàn quân Thương, thực là độc ác cùng cực. Đối phó với kẻ xâm lược hung hăng như này, chỉ có thể dĩ nha hoàn nha, cường bạo đối cường bạo mà thôi.

Trương Tử Tinh lập tức tuyên bố trên triều: Khuyển Nhung phía tây không ngừng xâm phạm biên cảnh Đại Thương, đồ sát nhân dân, lại dùng yêu thuật tà đạo chống lại thiên binh, tội ác cùng cực. Thien tử thân là quân vương Đại Thương, sẽ ngự giá thân chinh, một trận dẹp mối họa phía tây, giải trừ nỗi khổ của bách tính. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/492

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status