Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 30: Nguyệt Cơ Hiến Thân

/492


Trương Tử Tinh hết sức vui mừng, thử kéo cung thêm lần nữa, nhưng cây cung lại trở nên khó bảo, lực phản chấn khiến hắn suýt làm rơi cung. Hắn biết có điều cổ quái, thử lại vài lần, rốt cuộc phát hiện: chỉ cần vận "Chiến Hồn Quyết" hoặc "Chân Vũ Linh Quyết", Chấn Thiên Cung lập tức "liều mạng chống cự"; còn nếu dùng lực đạo nhu hòa của Hoàng Đế Tố Nữ Kinh thì bảo cung trở nên tương đối nghe lời, gần như giương cung không tốn chút sức nào, lực lượng phản kháng của Xuyên Vân Tiễn cũng không thấy xuất hiện. Trương Tử Tinh tấm tắc khen kỳ lạ - Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn là bảo vật của Hoàng Đế, khó trách dùng lực lượng Tố Nữ Kinh dễ dàng sử dụng, xem ra bảo bối cũng phải dùng đồng bộ mới được…

Trương Tử Tinh nắm được phương pháp sử dụng Chấn Thiên Cung, lòng tràn đầy hi vọng đánh bại Đông Di, ý khí bộc phát, thét lên một tiếng, giương cung đặt tên, bắn thẳng lên trời. Dây cung rung lên, ánh hồng chớp động rạng ngời, Xuyên Vân Tiễn như một viên lưu tinh xé trời bay lên, trong nháy mắt đã biến mất phía chân trời, mà vầng mây xa xa cũng như bị xé rách làm đôi. Chúng tướng đứng ở ngoài cung chỉ nghe thấy Thiên tử thét lớn, lại thấy mũi tên bay lên, đều hoàn toàn bị cảnh tượng này quyến rũ.

Nguyệt Cơ nhìn cảnh Trương Tử Tinh bắn tên hào khí xung thiên, ánh mắt có chút kỳ lạ, không chỉ có sùng kính và ngưỡng mộ, còn có chút gì đó rất khó giải thích. Người Đông Di vốn sùng bái anh hùng, mỗi cô gái Đông Di đều hi vọng tìm được một người anh hùng đỉnh thiên lập địa làm chồng. Nguyệt Cơ tuy đứng đầu một tộc, nhưng dù sao là thân gái, trong sâu thẳm cũng có những mơ ước như bao cô gái khác, chỉ là bình thường bị vẻ uy nghi của quốc vương và cái hư danh đệ nhất xạ thủ che lấp. Nhưng đứng trước vị Đại Thương thiên tử này, tâm sự ẩn sâu trong lòng nàng đột ngột không tự chủ được lộ ra.

Trương Tử Tinh quay đầu lại, ánh mắt hai người gặp nhau trong giây lát, Nguyệt Cơ hàng ngày vẫn can đảm bỗng trở nên ngượng ngùng, không dám đối diện với ánh mắt hắn vội nhìn sang nơi khác, chỉ thấy hai gò má tự nhiên ửng hồng. Trương Tử Tinh không hề để ý thấy, vì lúc này hắn nhớ ra một vấn đề đáng ngại, thất thanh hô một tiếng: "Không ổn rồi !".

Nguyệt Cơ vội hỏi nguyên nhân, Trương Tử Tinh lộ vẻ cười khổ đáp: "Quả nhân vừa nghĩ có thể sử dụng bảo cung diệt trừ Cửu Anh, nhưng lại quên mất ta trình độ kém cỏi, làm sao bắn trúng hai cái đầu của Cửu Anh…, vừa rồi lại còn hưng phấn, bắn đi mất một mũi tên, không biết rơi xuống đâu rồi, bây giờ chỉ còn lại hai mũi…"

Nỗi lo của Trương Tử Tinh rất có căn cứ, thần cung uy lực bất phàm, bắn thử một tên đã không nhìn thấy đâu, làm sao dám luyện tập bằng hai mũi tên còn lại, huống chi hắn cung thuật tầm thường, cho dù có vô số Xuyên Vân Tiễn luyện tập cũng không có khả năng trong vài ngày đạt được thành tựu gì đó.

Hắn một bên sai người theo Lý Tĩnh truy tìm Xuyên Vân Tiễn, một bên hỏi Nguyệt Cơ: "thuật bắn cung của nàng cao siêu, có cách nào nhanh chóng giúp quả nhân luyện ra liên hoàn tiễn pháp?"

Nguyệt Cơ nhớ lại cảnh mình tập bắn cung từ nhỏ, lắc đầu nói: "Nguyệt Cơ không có phương pháp nhanh chóng cả, cung thuật tuy cần kỹ xảo, nhưng quan trọng nhất vẫn là quen tay…"

Trương Tử Tinh nhớ đến câu kinh điển "không có bí quyết nào, quen tay nhanh mắt thôi" trong truyện cổ "Ông lão bán dầu", cảm giác hết sức phiền muộn, sớm biết thế này thì vài năm trước nên rèn luyện bắn cung mới phải, thật không nên lợi dụng tiểu xảo làm ra Liên Nỏ. Thực ra binh Thương cũng không ít người có thể bắn đồng loạt nhiều mũi tên, nhưng không ai có thể dùng được Chiến Hồn Cung. Làm sao mới tốt đây? Trương Tử Tinh không khỏi chìm vào khổ tư.

Khá lâu sau, Trương Tử Tinh liếc thấy Nguyệt Cơ đang nhìn hắn chăm chú, linh quang bỗng nhiên chợt hiện, hỏi: "Nguyệt Cơ, nếu nàng có thể sử dụng Chấn Thiên Cung, có mấy phần nắm chắc bắn chết Cửu Anh ?"

Câu hỏi đột ngột làm Nguyệt Cơ có chút giật mình, tử tế ngẫm nghĩ rồi đáp: "nếu Nguyệt Cơ dùng được thần cung, có chín phần nắm chắc".

Nguyệt Cơ tỏ ra rất tin tưởng, cung thuật luyện đến mức như nàng, cung tên đã không còn chỉ là một vũ khí mà đã trở thành tính mạng thứ hai. Tuy nàng không cách nào sử dụng Chấn Thiên Cung, nhưng chỉ với vừa rồi nhìn quỹ tích và lực đạo của Xuyên Vân Tiễn, trong óc đã sớm tính toán ra "tham số" của bảo vật và cách vận dụng. Nếu như điều kiện cho phép, nàng thậm chí không cần luyện tập, vẫn có thể sử dụng bảo cung bắn trúng mục tiêu.

"Nếu quả nhân đem bí thuật sử dụng Chấn Thiên Cung truyền cho nàng, nàng có nguyện ý giúp quả nhân bắn chết Cửu Anh ?", câu nói tiếp theo của Trương Tử Tinh làm Nguyệt Cơ rơi vào trầm mặc. Nàng tuy đáp ứng thần phục, thậm chí làm nô tỳ, nhưng điều đó không nói lên nàng nguyện ý trở thành một kẻ bị toàn tộc phỉ báng, phản bội chống lại tộc nhân trên chiến trường.

Ý Trương Tử Tinh là định đem Tố Nữ Kinh truyền cho Nguyệt Cơ, giúp nàng có năng lực sử dụng Chấn Thiên Cung, không ai hi vọng trong thời gian ngắn nàng tu luyện Tố Nữ Kinh thành thục cả, chỉ cần nàng nắm được chút cơ bản, trở thành đối tượng song tu, có thể tiếp nhận hắn thi triển "chuyển giá chi thuật". Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/492

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status