Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 355: Phá núi cứu mẹ! Chấp niệm của Dương Tiễn: Ám Thủ cùng Ám Mưu)
/492
|
Trên thực tế, Khổng Tuyên lần này trong trận chiến thiên giới biểu hiện ra lực lượng siêu việt cường giả đồng cấp, chính là thành quả do đoạn thời gian bế quan ngày trước.
Lần bế quan này thu hoạch thập phần lớn, Khổng Tuyên không chỉ thành công luyện hóa được Hỗn Độn Chung tiên thiên chí bảo, lại còn thu được tàn lưu thần niệm của yêu đế Đông Hoàng Thái Nhất năm đó còn sót lại trên Hỗn Độn Chung.
Đông Hoàng Thái Nhất trong thời yêu ma đại chiến có thể xem như là đệ nhất nhân dưới thánh nhân, bỏ qua không nói tới Hỗn Độn Chung là tiên thiên chí bảo, lực lượng bản thân cũng là cường đại vô cùng. Bản thân cũng là huyền tiên thượng giai đỉnh, Đông Hoàng rõ ràng mạnh hơn nhiều lần so với Thiên Đế Hạo Thiên hiện nay.
Tại trận chiến cuối cùng giữa yêu ma nhị tộc, yêu tộc nhị đế đối chọi với mười thượng cổ ma thần. Phải biết rằng mỗi một vị ma thần đều có tu vi huyền tiên thượng giai đỉnh, lại có đủ các loại dị năng của vô thượng ma thể. Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn có năng lực chiến mười người cường địch, Hỗn Độn Chung đương nhiên phát huy tác dụng trọng yếu, nhưng thực lực hai vị yêu đế cũng là một nhân tố không thể xem nhẹ, đặc biệt là thực lực Đông Hoàng. Kết quả ma thần tộc ỷ nhiều thắng ít,tuy rằng may mắn thắng lợi,cũng trả giá đắt là chết mất tám vị ma thần ,hai vị ma thần trọng thương thảm trọng.
Đông Hoàng Thái Nhất tuy rằng chỉ lưu lại một tia thần niệm ở Hỗn Độn Chung, nhưng thần niệm này trừ một bộ phận nhỏ tinh hoa lực lượng ẩn chứa của vị yêu đế này, trọng yếu hơn là còn có cảm ngộ của Đông Hoàng Thái Nhất đối với thiên địa pháp tắc. Tiểu bộ phân tinh hoa lực lượng kia ở Đại Dư tiên sơn khi đẩy lui chúng tiên đã cơ bản hầu như không còn, nhưng mà bộ phận"Tâm đắc" còn lại đối với Khổng Tuyên mà nói cũng là "Tài phú" trân quý. Tuy rằng cổ thần niệm này đã mất đi ý thức tự chủ nhưng vẫn thập phần cường đại như cũ. Khổng Tuyên khi lấy tiên thức dung nhập Hỗn Độn Chung, còn suýt nữa bị thần niệm này cắn nuốt. Nhưng dù sao đây cũng chỉ là một tàn niệm, Khổng Tuyên là huyền tiên thượng giai đỉnh tu vi, tư chất ngộ tính cực kỳ cao, cuối cùng luyện hóa thành công tàn niệm của Đông Hoàng. Bởi vì Khổng Tuyên cũng là yêu tộc xuất thân, cho nên những cảm ngộ lực lượng mà Đông Hoàng lưu lại làm cho hắn như thấy được một cảnh giới hoàn toàn mới của huyền tiên thượng giai đỉnh.
Khổng Tuyên năm đó từng được Trương Tử Tinh dùng"Các đắc kỳ đạo" (mỗi người có một đường riêng) gợi ý,đã sớm quyết tâm đii theo con đường tu luyện của chính mình,cho nên đều không phải là hoàn toàn rập khuôn theo những tâm đắc của Đông Hoàng.Mà là lấy tham chiếu làm chính.Một bên hấp thu Đông Hoàng lực lượng cùng kinh nghiệm,một bên tự mình lĩnh ngộ cảnh giới,quả nhiên lợi ích thu được không phải là nhỏ,lực lượng cũng tăng vọt rất nhanh.
Có lẽ Hỗn Độn Chung trước mắt ở trong tay hắn uy lực thi triển ra cùng Đông Hoàng Thái Nhất thời kì đỉnh còn có chênh lệch nhất định, nhưng chính như lời Hình thiên nói, chỉ cần cho Khổng Tuyên đủ thời gian, làm cho hắn chân chính hiểu được "Đạo" của chính mình. Như vậy thành tựu của hắn chỉ sợ còn có thể vượt qua Đông Hoàng Thái Nhất. Dù sao hắn cũng đã có nền tảng rất vững chắc rồi.
Khổng Tuyên sau khi luyện hóa Hỗn Độn Chung, lại trợ giúp Trương Tử Tinh một lần nữa tế luyện Đại Dư tiên sơn, mới rồi xuất quan thì gặp chuyện Trương Tử Tinh với thiên giới. Lần này đại chiến sau khi xuất quan chính là dịp để Khổng Tuyên thử thách thực lực của mình. Sự thật chứng minh, hiện giờ thực lực Khổng Tuyên đã hơn xa cường giả bình thường đồng cảnh giới. Nếu không có Thiên Vị Chi Lực duy trì, Dao Trì Kim Mẫu cùng Hạo Thiên Thượng Đế tuy là lấy hai địch một cũng không phải là đối thủ của Khổng Tuyên.
Cũng trong dịp này, Hình Thiên cùng Vũ Dực Tiên đều thu được nhiều lợi ích. Hình Thiên đấu Trường Thừa cùng Huyền Cơ, hai huyền tiên đỉnh giai. Ở trong nghịch cảnh chịu hành hạ của Xích Ảnh kiếm tiên, ngược lại tăng cao ý chí chiến đấu bất khuất, kích phát chiến ý cùng tiềm lực bản thân, kết quả còn thành công đánh chết Trường Thừa Đạo Nhân, báo cừu hận của năm xưa hóa xà. Sau này lại thông qua luyện bàn trao đổi tâm đắc với Khổng Tuyên, huyền tiên thượng giai đỉnh cảnh giới cũng tinh thục hơn. Vũ Dực Tiên cũng vậy, ở trong thực chiến đạt được kinh nghiệm quý giá, tiến thêm một bước củng cố cảnh giới huyền tiên hạ giai tu vi.
Trái lại thiên giới, có thể nói ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc. Khốn tiên tháp cùng Thương Lôi Tiên Sơn bị hủy, Long Cát Công Chúa được cứu, kế hoạch mưu đoạt cửu đỉnh cùng sát hại Tiêu Dao Tử thất bại, một phương nhân vật tổn thất thảm trọng. Phù Nguyên Tiên Ông bị chặt đứt hai cánh tay, mặc dù có thể phục hồi như cũ, nguyên khí cũng sẽ bị tổn hao nhiều. Trong ngũ phương tiên sứ chỉ còn Tây phương tiên sứ, thiên binh thiên tướng cùng thần tiên bình thường chết vô số, mà bản thân Thiên Đế Thiên Hậu cũng hao tổn nhiều nguyên khí, bế quan không ra. Nếu làm cho Hạo Thiên cùng Kim Mẫu biết đầu sỏ gây nên mọi chuyện "Tiêu Dao Tử" bình yên vô sự như trước,còn cả ngày ôm ấp thiên giới Công Chú "Nhơn nhơn ngoài pháp luật", chỉ sợ tức giận đến hộc máu.
Dị biến của Thiên giới những ngày gần đây cũng lọt vào trong mắt một người. Người này đúng là người Trương Tử Tinh vẫn muốn tính kế -Dương Tiễn. Địa phương nơi Dương Tiễn đang đứng là một ngọn núi lớn cao ngất trong mây.
Dương Tiễn tiến lên vài bước, hướng đến ngọn núi lớn quỳ xuống:
"Mẫu thân đại nhân!"
Trong núi truyền tới âm thanh của nữ tử:
"Con, năm đó con từng đồng ý với ta đi theo sư tôn Ngọc Đỉnh Chân Nhân khổ tu, không thành đại đạo, tuyệt không phân tâm, như thế nào hôm nay lại tới nơi đây?"
Dương Tiễn nghe thấy tên Ngọc Đỉnh Chân Nhân, không áp chế được bi phẫn trong lòng, đối diện với mẫu thân, sự lãnh khốc trấn định thường ngày đều biến mất không thấy, khóc nói:
"Bẩm mẫu thân đại nhân, sư tôn ngày trước đã…..đã mất rồi!"
Nữ tử nghe Dương Tiễn nói Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã bỏ mình, dường như cực kỳ kinh ngạc, ngữ khí trầm trọng nói:
"Chân nhân là lương sư thế gian ít có, mọi cách quan tâm đối với con, dốc lòng dạy dỗ. Lần này ứng kiếp mất đi, quả thật làm người ta bi thống. Khi sư tôn con lâm chung, có để lại di ngôn gì?"
Dương Tiên đáp:
"Sư tôn di ngôn, buông, tức là giải thoát."
Nữ tử trầm mặc một lúc lâu,than nhẹ một tiếng :
"Giải thoát? Hắn quả nhiên có thể mở ra lối thoát như vậy, chỉ tiếc….
Nghe giọng điệu của nữ tử, dường như có quan hệ không bình thường đối với Ngọc Đỉnh chân nhân.
Nữ tử cũng không nói tiếp nữa mà là ý nghĩ cùng lời nói vừa chuyển:
"Con, con nên làm theo nguyện vọng của sư tôn, dụng tâm tu luyện, vượt qua sát kiếp, đừng vội đến chỗ này."
Dương Tiên lắc đầu nói :
"Mẫu thân, hôm nay con tới đây là vì cứu người rời núi, hoàn thành tâm nguyện!"
Nữ tử thở dài nói :
"Con như thế nào còn không bỏ được tâm niệm này? Ta vi phạm Thiên Quy, bị Thiên Vị Chi Lực trấn áp chỗ này, sinh tử không phải do mình. Nếu con tùy tiện ra tay sẽ trở thành địch nhân của Thiên giới, hậu họa vô cùng. Con hiện giờ bái làm môn hạ Xiển Giáo, trên có thánh nhân chỉ giáo, đúng là con đường tốt nhất , tuyệt đối không thể bởi vậy mà mắc sai lầm."
Nhắc tới thiên giới, Dương Tiễn không khỏi cười lạnh một tiếng, nói:
"Thiên giới gần đây cũng không biết có đại sự gì, tổn thất rất nhiều tiên nhân, ngũ phương tiên sứ cũng chỉ còn lại một người. Mà Thiên Đế Thiên Hậu lại bế quan không ra. Làm gì còn nhàn hạ chiếu cố đào sơn này? Mẫu thân, người ở dưới chân núi chịu khổ nhiều năm, con vẫn vướng bận trong tâm. Mặc dù theo sư tôn tu hành nhưng cũng không có lúc nào không cân nhắc như thế nào giải cứu mẫu thân khỏi giam cầm. Nếu con chỉ vì chính mình tu hành mà không quan tâm đến mẹ đẻ, chẳng lẽ không phải là uổng kiếp sống làm người sao?"
Dứt lời, Dương Tiên đột nhiên đứng dậy, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay kim quang đại thịnh, hướng khoảng không đào sơn bổ tới. Chỉ thấy đá vụn văng ra. Trên núi từ trên xuống dưới có một đạo nứt dài, lại như chỉ bị thương ngoài da bình thường, không thể dao động căn cơ.
Dương Tiễn chau mày, con mắt thứ ba mở ra, tiên lực toàn thân bộc phát dữ dội, đem bát cửu huyền công đề tụ đến đỉnh điểm, lăng không bay lên. Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao giống như một lưỡi đao lớn mầu vàng chém mạnh xuống dưới, thanh thế kinh người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Lần bế quan này thu hoạch thập phần lớn, Khổng Tuyên không chỉ thành công luyện hóa được Hỗn Độn Chung tiên thiên chí bảo, lại còn thu được tàn lưu thần niệm của yêu đế Đông Hoàng Thái Nhất năm đó còn sót lại trên Hỗn Độn Chung.
Đông Hoàng Thái Nhất trong thời yêu ma đại chiến có thể xem như là đệ nhất nhân dưới thánh nhân, bỏ qua không nói tới Hỗn Độn Chung là tiên thiên chí bảo, lực lượng bản thân cũng là cường đại vô cùng. Bản thân cũng là huyền tiên thượng giai đỉnh, Đông Hoàng rõ ràng mạnh hơn nhiều lần so với Thiên Đế Hạo Thiên hiện nay.
Tại trận chiến cuối cùng giữa yêu ma nhị tộc, yêu tộc nhị đế đối chọi với mười thượng cổ ma thần. Phải biết rằng mỗi một vị ma thần đều có tu vi huyền tiên thượng giai đỉnh, lại có đủ các loại dị năng của vô thượng ma thể. Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn có năng lực chiến mười người cường địch, Hỗn Độn Chung đương nhiên phát huy tác dụng trọng yếu, nhưng thực lực hai vị yêu đế cũng là một nhân tố không thể xem nhẹ, đặc biệt là thực lực Đông Hoàng. Kết quả ma thần tộc ỷ nhiều thắng ít,tuy rằng may mắn thắng lợi,cũng trả giá đắt là chết mất tám vị ma thần ,hai vị ma thần trọng thương thảm trọng.
Đông Hoàng Thái Nhất tuy rằng chỉ lưu lại một tia thần niệm ở Hỗn Độn Chung, nhưng thần niệm này trừ một bộ phận nhỏ tinh hoa lực lượng ẩn chứa của vị yêu đế này, trọng yếu hơn là còn có cảm ngộ của Đông Hoàng Thái Nhất đối với thiên địa pháp tắc. Tiểu bộ phân tinh hoa lực lượng kia ở Đại Dư tiên sơn khi đẩy lui chúng tiên đã cơ bản hầu như không còn, nhưng mà bộ phận"Tâm đắc" còn lại đối với Khổng Tuyên mà nói cũng là "Tài phú" trân quý. Tuy rằng cổ thần niệm này đã mất đi ý thức tự chủ nhưng vẫn thập phần cường đại như cũ. Khổng Tuyên khi lấy tiên thức dung nhập Hỗn Độn Chung, còn suýt nữa bị thần niệm này cắn nuốt. Nhưng dù sao đây cũng chỉ là một tàn niệm, Khổng Tuyên là huyền tiên thượng giai đỉnh tu vi, tư chất ngộ tính cực kỳ cao, cuối cùng luyện hóa thành công tàn niệm của Đông Hoàng. Bởi vì Khổng Tuyên cũng là yêu tộc xuất thân, cho nên những cảm ngộ lực lượng mà Đông Hoàng lưu lại làm cho hắn như thấy được một cảnh giới hoàn toàn mới của huyền tiên thượng giai đỉnh.
Khổng Tuyên năm đó từng được Trương Tử Tinh dùng"Các đắc kỳ đạo" (mỗi người có một đường riêng) gợi ý,đã sớm quyết tâm đii theo con đường tu luyện của chính mình,cho nên đều không phải là hoàn toàn rập khuôn theo những tâm đắc của Đông Hoàng.Mà là lấy tham chiếu làm chính.Một bên hấp thu Đông Hoàng lực lượng cùng kinh nghiệm,một bên tự mình lĩnh ngộ cảnh giới,quả nhiên lợi ích thu được không phải là nhỏ,lực lượng cũng tăng vọt rất nhanh.
Có lẽ Hỗn Độn Chung trước mắt ở trong tay hắn uy lực thi triển ra cùng Đông Hoàng Thái Nhất thời kì đỉnh còn có chênh lệch nhất định, nhưng chính như lời Hình thiên nói, chỉ cần cho Khổng Tuyên đủ thời gian, làm cho hắn chân chính hiểu được "Đạo" của chính mình. Như vậy thành tựu của hắn chỉ sợ còn có thể vượt qua Đông Hoàng Thái Nhất. Dù sao hắn cũng đã có nền tảng rất vững chắc rồi.
Khổng Tuyên sau khi luyện hóa Hỗn Độn Chung, lại trợ giúp Trương Tử Tinh một lần nữa tế luyện Đại Dư tiên sơn, mới rồi xuất quan thì gặp chuyện Trương Tử Tinh với thiên giới. Lần này đại chiến sau khi xuất quan chính là dịp để Khổng Tuyên thử thách thực lực của mình. Sự thật chứng minh, hiện giờ thực lực Khổng Tuyên đã hơn xa cường giả bình thường đồng cảnh giới. Nếu không có Thiên Vị Chi Lực duy trì, Dao Trì Kim Mẫu cùng Hạo Thiên Thượng Đế tuy là lấy hai địch một cũng không phải là đối thủ của Khổng Tuyên.
Cũng trong dịp này, Hình Thiên cùng Vũ Dực Tiên đều thu được nhiều lợi ích. Hình Thiên đấu Trường Thừa cùng Huyền Cơ, hai huyền tiên đỉnh giai. Ở trong nghịch cảnh chịu hành hạ của Xích Ảnh kiếm tiên, ngược lại tăng cao ý chí chiến đấu bất khuất, kích phát chiến ý cùng tiềm lực bản thân, kết quả còn thành công đánh chết Trường Thừa Đạo Nhân, báo cừu hận của năm xưa hóa xà. Sau này lại thông qua luyện bàn trao đổi tâm đắc với Khổng Tuyên, huyền tiên thượng giai đỉnh cảnh giới cũng tinh thục hơn. Vũ Dực Tiên cũng vậy, ở trong thực chiến đạt được kinh nghiệm quý giá, tiến thêm một bước củng cố cảnh giới huyền tiên hạ giai tu vi.
Trái lại thiên giới, có thể nói ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc. Khốn tiên tháp cùng Thương Lôi Tiên Sơn bị hủy, Long Cát Công Chúa được cứu, kế hoạch mưu đoạt cửu đỉnh cùng sát hại Tiêu Dao Tử thất bại, một phương nhân vật tổn thất thảm trọng. Phù Nguyên Tiên Ông bị chặt đứt hai cánh tay, mặc dù có thể phục hồi như cũ, nguyên khí cũng sẽ bị tổn hao nhiều. Trong ngũ phương tiên sứ chỉ còn Tây phương tiên sứ, thiên binh thiên tướng cùng thần tiên bình thường chết vô số, mà bản thân Thiên Đế Thiên Hậu cũng hao tổn nhiều nguyên khí, bế quan không ra. Nếu làm cho Hạo Thiên cùng Kim Mẫu biết đầu sỏ gây nên mọi chuyện "Tiêu Dao Tử" bình yên vô sự như trước,còn cả ngày ôm ấp thiên giới Công Chú "Nhơn nhơn ngoài pháp luật", chỉ sợ tức giận đến hộc máu.
Dị biến của Thiên giới những ngày gần đây cũng lọt vào trong mắt một người. Người này đúng là người Trương Tử Tinh vẫn muốn tính kế -Dương Tiễn. Địa phương nơi Dương Tiễn đang đứng là một ngọn núi lớn cao ngất trong mây.
Dương Tiễn tiến lên vài bước, hướng đến ngọn núi lớn quỳ xuống:
"Mẫu thân đại nhân!"
Trong núi truyền tới âm thanh của nữ tử:
"Con, năm đó con từng đồng ý với ta đi theo sư tôn Ngọc Đỉnh Chân Nhân khổ tu, không thành đại đạo, tuyệt không phân tâm, như thế nào hôm nay lại tới nơi đây?"
Dương Tiễn nghe thấy tên Ngọc Đỉnh Chân Nhân, không áp chế được bi phẫn trong lòng, đối diện với mẫu thân, sự lãnh khốc trấn định thường ngày đều biến mất không thấy, khóc nói:
"Bẩm mẫu thân đại nhân, sư tôn ngày trước đã…..đã mất rồi!"
Nữ tử nghe Dương Tiễn nói Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã bỏ mình, dường như cực kỳ kinh ngạc, ngữ khí trầm trọng nói:
"Chân nhân là lương sư thế gian ít có, mọi cách quan tâm đối với con, dốc lòng dạy dỗ. Lần này ứng kiếp mất đi, quả thật làm người ta bi thống. Khi sư tôn con lâm chung, có để lại di ngôn gì?"
Dương Tiên đáp:
"Sư tôn di ngôn, buông, tức là giải thoát."
Nữ tử trầm mặc một lúc lâu,than nhẹ một tiếng :
"Giải thoát? Hắn quả nhiên có thể mở ra lối thoát như vậy, chỉ tiếc….
Nghe giọng điệu của nữ tử, dường như có quan hệ không bình thường đối với Ngọc Đỉnh chân nhân.
Nữ tử cũng không nói tiếp nữa mà là ý nghĩ cùng lời nói vừa chuyển:
"Con, con nên làm theo nguyện vọng của sư tôn, dụng tâm tu luyện, vượt qua sát kiếp, đừng vội đến chỗ này."
Dương Tiên lắc đầu nói :
"Mẫu thân, hôm nay con tới đây là vì cứu người rời núi, hoàn thành tâm nguyện!"
Nữ tử thở dài nói :
"Con như thế nào còn không bỏ được tâm niệm này? Ta vi phạm Thiên Quy, bị Thiên Vị Chi Lực trấn áp chỗ này, sinh tử không phải do mình. Nếu con tùy tiện ra tay sẽ trở thành địch nhân của Thiên giới, hậu họa vô cùng. Con hiện giờ bái làm môn hạ Xiển Giáo, trên có thánh nhân chỉ giáo, đúng là con đường tốt nhất , tuyệt đối không thể bởi vậy mà mắc sai lầm."
Nhắc tới thiên giới, Dương Tiễn không khỏi cười lạnh một tiếng, nói:
"Thiên giới gần đây cũng không biết có đại sự gì, tổn thất rất nhiều tiên nhân, ngũ phương tiên sứ cũng chỉ còn lại một người. Mà Thiên Đế Thiên Hậu lại bế quan không ra. Làm gì còn nhàn hạ chiếu cố đào sơn này? Mẫu thân, người ở dưới chân núi chịu khổ nhiều năm, con vẫn vướng bận trong tâm. Mặc dù theo sư tôn tu hành nhưng cũng không có lúc nào không cân nhắc như thế nào giải cứu mẫu thân khỏi giam cầm. Nếu con chỉ vì chính mình tu hành mà không quan tâm đến mẹ đẻ, chẳng lẽ không phải là uổng kiếp sống làm người sao?"
Dứt lời, Dương Tiên đột nhiên đứng dậy, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay kim quang đại thịnh, hướng khoảng không đào sơn bổ tới. Chỉ thấy đá vụn văng ra. Trên núi từ trên xuống dưới có một đạo nứt dài, lại như chỉ bị thương ngoài da bình thường, không thể dao động căn cơ.
Dương Tiễn chau mày, con mắt thứ ba mở ra, tiên lực toàn thân bộc phát dữ dội, đem bát cửu huyền công đề tụ đến đỉnh điểm, lăng không bay lên. Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao giống như một lưỡi đao lớn mầu vàng chém mạnh xuống dưới, thanh thế kinh người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/492
|