Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 389: Hãm Tiên Kiếm Khí túng Đông Hải: Gương)

/492


Đông hải

Phía trên thuỷ vực của Thuỷ Tinh Cung

Ở chân trời có bốn đạo độn quang bay nhanh đến, nhất lộ hoa phá bạch vân (nghĩa là: một đường cắt ngang qua mây trắng ), khi dừng lại ở trên không mặt biển hiện ra thân hình của bốn đạo nhân.

Người ở giữa chính là Nhị Tiên Sơn Ma Cô Động Hoàng Long Chân Nhân. Hoàng Long Chân Nhân nhìn mặt biển mênh mông khôn cùng, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ. Ba ngày trước, hắn được đồng môn báo tin, vô tình phát hiện vị đạo lữ Ma Cô Tiên Tử của hắn đã bỏ "nhà" ra đi (nguyên văn: ly "gia" xuất tẩu). Vị đồng môn kia báo cho hắn vốn là có hảo ý, cũng chưa từng nghĩ đến là Hoàng Long chân nhân vốn có ý muốn che dấu "việc xấu trong nhà" này không cho lan truyền rộng ra, cuối cùng khiến cho mọi người đều biết.

Vốn việc Ma Cô Tiên Tử rời đi làm cho Hoàng Long chân nhân thập phần uể oải, hơn nữa loại tình huống này lại càng làm hắn căm tức, chỉ cảm thấy bị mất hết mặt mũi. Tuy nói hắn với Ma Cô Tiên Tử chẳng qua chỉ là quan hệ lợi ích song tu, chưa nói tới cái gì thâm tình, nhưng loại chuỵên "hồng hạnh xuất tường" này vô luận từ cổ chí kim, dù là tiên hay phàm, chỉ cần là nam tử thì đều không thể dễ dàng tha thứ. Huồng hồ Hoàng Long chân nhân cũng được coi là một kim tiên nổi danh.

Càng làm cho Hoàng Long phẫn nộ chính là, nam tử bắt cóc Ma Cô Tiên Tử lại là kẻ từng bị hắn lừa lấy đi "Âm Dương Sách", Đông Hải long cung tam thái tử Ngao Bính! Chỉ là một long cung thái tử, lại có thể ngang nhiên dám vuốt râu hùm? (nguyên văn là "lão hổ" thí cố, tức là mông con cọp)

Năm đó Hoàng Long chân nhân nhất thời phạm tham niệm, lấy một một thuật thải âm bổ dương thấp kém lừa lấy kỳ thư của Ngao Bính, còn từng giả ý muốn thu hắn làm đồ đệ. Hiện giờ không chỉ Âm Dương Sách lại trở về tay Ngao Bính, mà còn cấp thêm cho hắn một vị Ma Cô Tiên Tử. Mặc dù coi như là nhân quả tuần hoàn, nhưng Hoàng Long chân nhân như thế nào lại có thể nuốt trôi được cục tức này?

Ở phía sau là một vị đạo nhân mặt như thoa phấn, môi đỏ như son, dung mạo tuấn mỹ (ND: sao giống bạch tuyết thế, thiếu mỗi tóc đen như gỗ mun thôi, tên này mà trọc thì hay phải biết), thấy Hoàng Long chân nhân mặt lộ vẻ tức giận trầm ngâm không nói, bèn nói:

- Hoàng Long đạo hữu, đừng vội phiền não. Hôm nay đến đây chính là vì đạo hữu mà ra sức. Đợi lát nữa ta làm phép, đem tháo hết nước Đông Hải này, xem long vương kia làm sao can thiệp!

Hoàng Long chân nhân hồi phục lại tinh thần, hành lễ nói:

- Đa tạ Từ Hàng đạo huynh, hôm nay vẫn là tiên lễ hậu binh. Nếu long vương kia không chịu giao Ngao Bính cùng tiên tử ra, lúc đó đại náo một phen cũng không muộn.

Phổ Hiền chân nhân ở phía sau cũng nói:

- Đã là như thế, trước tiên để ta thi phép phiên giang đảo hải, làm cho bọn chúng biết là ta đã đến Đông Hải, phải cung kính đón chào.

Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn lại cười nói:

- Thuật phiên giang đảo hải kia chẳng qua nhiều nhất cũng chỉ làm dao động Thuỷ tinh cung kia mà thôi, không bằng để ta lấy Độn Long Thung bắt mấy con rồng đến đây, cấp cho long quân kia một cái cảnh cáo rồi nói sau. Bạn đang đọc truyện tại

/492

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status