Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 41: Tụ Lôi Bình? Siêu Não Thành Bại Đích Quan Kiện
/492
|
Thanh Nhi khe khẽ chọc viên bi rỗng ruột có thể trượt lên trượt xuống, trong mắt là một sự nghi hoặc, tuy nàng thiên tư thông minh, kiến thức uyên bác, nhưng cũng không biết đây là loại dụng cụ gì.
" Vật này tên gọi là 'bàn tính", là... là công cụ tính toán do ta đặc chế" Trương Tử Tinh đã quen với sự nghiệp "ăn cắp bản quyền", nói dối không hề đỏ mặt, "hôm nay kỳ thư Thiên Toán danh chấn thiên hạ, trình độ toán học của mọi người cũng được đề cao không ít, nhưng dùng toán trù làm công cụ tính toán thật là có chút bất tiện, cho nên ta khổ sở suy nghĩ nhiều năm, cuối cùng gần đây tạo ra vật này, không dám giấu làm của riêng, đặc biệt mang tới chia sẻ cùng tiểu thư.
Trong lịch sử, trước khi phát minh ra bàn tính, người ta đều dùng mấy que gỗ để tính toán, mấy que gỗ này được gọi là "toán trù", dùng toán trù làm công cụ để tiến hành tính toán gọi là " trù toán ", đây cũng là công cụ tính toán được Thiên Toán ghi chép lại, lấy Cửu Chương Toán Thuật làm bản gốc, theo sự phổ cập của toán thuật ngày hôm nay, năng lực tính toán của mọi người cũng từ từ được đề cao, toán trù đã không thể nào thỏa mãn nhu cầu, thế là, Trương Tử Tinh kịp thời phát triển ra bàn tính " sản phẩm trước thời đại " này. ( Cũng có truyền thuyết đây là phát minh của Đãi Thủ thủ hạ của Hoàng Đế, chuyện này ở đây không nói đến-LTG).
Thanh Nhi cùng Đặng Thiền Ngọc tò mò nhìn chăm chú, Trương Tử Tinh một bên làm thử, một bên thì giảng giải khái niệm châu toán (tính toán bằng bàn tính), khẩu quyết và phương pháp sử dụng, Thanh Nhi nghe thấy bàn tính này là công cụ tính toán mới do Tử Tinh tiên sinh khổ nhọc nhiều năm mới phát minh ra, biểu tình lập tức trở nên nghiêm túc, tập trung tinh thần nghe hắn giảng giải, chỉ lo bỏ sót một chữ. Đặng Thiền Ngọc mặc dù không giống với Thanh Nhi hiếu học đa tài, nhưng cũng có năng lực tính toán nhất định, nhất là đối với sự vật mới mẻ này rất hứng thú, cho nên cũng tương đối chịu khó lắng nghe.
Trương Tử Tinh mới nói hết khẩu quyết châu toán, Đặng Thiền Ngọc đã giật lấy bàn tính, bắt đầu thao tác dựa vào khẩu quyết vừa nghe, cũng dùng toán thuật phổ thông để đối chiếu, sau khi thử nghiệm lần thứ nhất thành công, vẻ kinh hỉ trên mặt càng thêm đậm : " bảy một hạ thêm ba bậc, bảy hai hạ thêm sáu bậc.... ta biết rồi!"
Kiến thức về số học của Thanh Nhi so với Đặng Thiền Ngọc còn cao minh hơn nhiều, đối với lí giải về bàn tính cũng hiểu thêm được một ít, tự nhiên cũng rất muốn dùng thử một phen, đáng tiếc bàn tính chỉ có một cái, lại không tiện cùng Đặng Thiền Ngọc tranh đoạt, ánh mắt không khỏi ảm đạm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
" Vật này tên gọi là 'bàn tính", là... là công cụ tính toán do ta đặc chế" Trương Tử Tinh đã quen với sự nghiệp "ăn cắp bản quyền", nói dối không hề đỏ mặt, "hôm nay kỳ thư Thiên Toán danh chấn thiên hạ, trình độ toán học của mọi người cũng được đề cao không ít, nhưng dùng toán trù làm công cụ tính toán thật là có chút bất tiện, cho nên ta khổ sở suy nghĩ nhiều năm, cuối cùng gần đây tạo ra vật này, không dám giấu làm của riêng, đặc biệt mang tới chia sẻ cùng tiểu thư.
Trong lịch sử, trước khi phát minh ra bàn tính, người ta đều dùng mấy que gỗ để tính toán, mấy que gỗ này được gọi là "toán trù", dùng toán trù làm công cụ để tiến hành tính toán gọi là " trù toán ", đây cũng là công cụ tính toán được Thiên Toán ghi chép lại, lấy Cửu Chương Toán Thuật làm bản gốc, theo sự phổ cập của toán thuật ngày hôm nay, năng lực tính toán của mọi người cũng từ từ được đề cao, toán trù đã không thể nào thỏa mãn nhu cầu, thế là, Trương Tử Tinh kịp thời phát triển ra bàn tính " sản phẩm trước thời đại " này. ( Cũng có truyền thuyết đây là phát minh của Đãi Thủ thủ hạ của Hoàng Đế, chuyện này ở đây không nói đến-LTG).
Thanh Nhi cùng Đặng Thiền Ngọc tò mò nhìn chăm chú, Trương Tử Tinh một bên làm thử, một bên thì giảng giải khái niệm châu toán (tính toán bằng bàn tính), khẩu quyết và phương pháp sử dụng, Thanh Nhi nghe thấy bàn tính này là công cụ tính toán mới do Tử Tinh tiên sinh khổ nhọc nhiều năm mới phát minh ra, biểu tình lập tức trở nên nghiêm túc, tập trung tinh thần nghe hắn giảng giải, chỉ lo bỏ sót một chữ. Đặng Thiền Ngọc mặc dù không giống với Thanh Nhi hiếu học đa tài, nhưng cũng có năng lực tính toán nhất định, nhất là đối với sự vật mới mẻ này rất hứng thú, cho nên cũng tương đối chịu khó lắng nghe.
Trương Tử Tinh mới nói hết khẩu quyết châu toán, Đặng Thiền Ngọc đã giật lấy bàn tính, bắt đầu thao tác dựa vào khẩu quyết vừa nghe, cũng dùng toán thuật phổ thông để đối chiếu, sau khi thử nghiệm lần thứ nhất thành công, vẻ kinh hỉ trên mặt càng thêm đậm : " bảy một hạ thêm ba bậc, bảy hai hạ thêm sáu bậc.... ta biết rồi!"
Kiến thức về số học của Thanh Nhi so với Đặng Thiền Ngọc còn cao minh hơn nhiều, đối với lí giải về bàn tính cũng hiểu thêm được một ít, tự nhiên cũng rất muốn dùng thử một phen, đáng tiếc bàn tính chỉ có một cái, lại không tiện cùng Đặng Thiền Ngọc tranh đoạt, ánh mắt không khỏi ảm đạm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/492
|