Huyền Cơ Chân Nhân thân bị trúng tám toán, không thể kháng cự lực lượng khác thường của Xích Ảnh Kiếm trong tay Lục Áp, chỉ cảm thấy cùng với lúc máu tươi phun ra, sinh mệnh bản thân cũng bị bớt đi một phần, nếu vài lần như thế nữa, chỉ sợ là khô kiệt mà chết, không khỏi kinh hãi, nhanh chóng vận ra lực lượng huyền tiên thượng giai đỉnh trấn áp, nào biết tiên lực trong cơ thể đã bị một loại lực lượng kỳ dị làm ảnh hưởng, không chịu khống chế di chuyển tán loạn.
Khi Huyền Cơ Chân Nhân nhìn thấy dị trạng của Côn Lôn Kính, nhất thời vẻ mặt hoảng sợ, cắn răng nói:
- Huyết Yên Thuật! Ngươi ngay cả bí thuật cấm dùng của yêu tộc cũng dám đem ra sử dụng! Nếu sử dụng thuật này, trọn đời sẽ không được yêu tộc chứa chấp.
- Yêu tộc? Bản thể ngươi bất quả chỉ là do Xích Dương Khí sinh ra, chưởng quản thiên giới mới được ít năm? Làm sao biết được lai lịch chân chính của ta? Có máu huyết huyền tiên thượng giai đỉnh của người làm vật dẫn, hơn nữa có lực lượng của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Huyết Yên Thuật tất có thể thành công lừa được Côn Lôn Kính, tuy rằng chỉ có thể nhất thời, nhưng muốn giết chết Tiêu Dao Tử, cướp lấy Côn Lôn Kính, như vậy là đủ rồi!
Lục Áp một bên cười to, một bên lại thi triển bí thuật, Huyền Cơ Chân Nhân không thể kháng cự, ngực lại phun ra lượng lớn máu tươi, Côn Lôn Kính bị lực lượng máu tươi kia nhiễm vào, hào quang biến thành màu tím, kính quang cũng dần dần ảm đạm đi.
Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy áp lực bốn phía chợt gia tăng, thân thể mất đi lực lượng không thể duy trì, ngã xuống, quần áo trên người sớm hóa thành những mảnh tro tàn, phiêu tán vô tung.
Huyền Cơ Chân Nhân cắn răng, muốn tự bạo nguyên thần, nào biết ngay cả lực lượng bản mạng nguyên thần cũng bị Xích Ảnh Kiếm kia dẫn dắt, không thể vận chuyển, sắc mặt chợt trở nên trắng bệch.
Trương Tử Tinh mặc dù mừng rỡ khi thấy hai người chó cắn chó, nhưng tình huống trước mắt đối với hắn vẫn tương đối bất lợi, nếu bí thuật kia thật sự có thể tạm thời lừa được Côn Lôn Kính, lấy lực lượng không còn lại mấy của hắn, tuyệt đối không thể địch nổi Lục Áp. Nhưng bởi vì hắn không điều khiển lực lượng Côn Lôn Kính trong tay, cho nên chỉ có thể đứng ở trên "Thuyền" lam quang, bị động tiến hành phòng ngự.
Huyền Cơ Chân Nhân cả giận nói:
- Nguyên lại, khi ngươi nhìn thấy Côn Lôn Kính, là đã nghĩ phải ám toán ta!
- Hai kiện tiên thiên chí bảo, ai không muốn độc chiếm?
Lục Áp cười lạnh nói:
- Mới vừa rồi ngươi nói chia đều Côn Lôn Kính cùng Càn Khôn Cửu Đỉnh thì, chẳng phải là cũng có chủ ý này sao? Chẳng qua. Ta là tiên hạ thủ vi cường(ra tay trước dành lợi thế) mà thôi!
Nói xong, Xích Ảnh Kiếm của Lục Áp chuyển động, Huyết Yên Thuật bắt đầu phát tác mãnh liệt, thân thể Huyền Cơ Chân Nhân dần dần trở nên hư vô, giống như mất đi thật thể, chỉ còn lại có máu mà thôi. Cả người hóa thành một bãi máu, bao phủ phạm vi phía trên Côn Lôn Kính. Côn Lôn Kính chịu ảnh hưởng của thuật này, đại bộ phận lam quang đều hóa thành màu tím, ngay cả chỗ ngồi trên "Thuyền" cũng không ngoại lệ. Theo lực lượng suy yếu của Côn Lôn Kính, áp lực từ bên ngoài càng lúc càng lớn, Trương Tử Tinh ngồi xếp bằng trên vòng tròn, cũng cảm thấy giống như ngồi trên ngọn núi lửa đang bùng nổ, quầng lửa Ngũ muội chân hỏa kia cứ vờn quanh người hắn mà cháy, cảm giác như muốn "quay" hắn vậy.
Huyền Cơ Chân Nhân mặc dù bị hóa thành vũng máu. Nhưng tiên thức chưa bị chôn vùi, kêu lên:
- Ngươi nếu giết hắn, ngươi cũng đừng mở tưởng có thể chết yên lành!
- Đến lúc này. Ngươi vẫn là sợ bản thể Thiên Đế kia bị đại nhân quả liên lụy!
Lục Áp khinh thường nở nụ cười, nhìn Trương Tử Tinh đang kiệt sức, sát khí trong mắt đại thịnh: "
- Hay cho một nhân giới thiên tử tâm kế thâm trầm ! Lại có đảm lượng cùng lực lượng như thế, quả thật là ngoài dự kiến của ta. Chẳng qua, nhân giới thiên tử thì như thế nào? Ta vốn còn có ý giết người đoạt đỉnh, chỉ là không thể tưởng được Côn Lôn Kính đã ở trên người hắn, thật sự là trời cũng giúp ta.! Chỉ cần ta có được Côn Lôn Kính cùng Càn Khôn Đỉnh, vượt qua một kiếp cuối cùng này, thì có thể thành Hỗn Nguyên Đại Đạo. Một chút nhân quả, thì có ảnh hưởng gì?
Hỗn Nguyên Đại Đạo? Huyền Cơ Chân Nhân dùng hết tàn lực. Cả kinh nói:
- Ngươi đến rốt cục là ai !
- Ta sinh ra từ lúc hỗn độn! Từ lúc khai thiên lập địa phân âm dương ngũ hành đã thành đạo. Lực lượng cao cường
So với bản thể Xích Dương Khí của ngươi, cũng không biết sớm hơn bao nhiêu vạn triệu năm! Ngươi kiến thức nông cạn. Nói ra cho ngươi. Ngươi cũng không biết!
Lục Áp cười dài nói:
- Nhưng thật ra vị thiên tử này, thực sự có khả năng thông hiểu thiên địa. Năm đó ở Mai sơn lại có thể tính ra lai lịch của ta. Thật làm cho ta kinh hãi.
Trương Tử Tinh nhớ tới năm đó bản thân ở Mai Sơn cùng Lục Áp đánh cuộc. Tính toán lai lịch. Tính ra Lục Áp thành đạo từ thời Hỗn Nguyên. Đắc đạo trong lửa. Thông Thiên Giáo Chủ cũng từng đề cập qua. Lục Áp là Thái Cổ Ly Hỏa Tinh. Rồi sau đó Lục Áp lại cùng yêu hoàng Đế Tuấn có liên quan. Trở thành một trong mười thái tử yêu tộc. Bên trong không biết đến tột cùng có huyền diệu gì.
Huyền Cơ Chân Nhân có ý kèo dài thời gian để tìm phương pháp giữa mạng. Nói:
- Nếu ngươi thành đạo từ khi Hỗn Nguyên mới thành. Như thế có hàng tỉ năm tu luyện. Như thế nào tu vi chỉ như thế này?
- Nếu ta không bị trúng mệnh trung tam kiếp kia. Như thế nào lại rơi vào tình cảnh như thế này?
Ánh mắt Lục Áp lạnh lùng. Xích Ảnh Kiếm toát ra ánh sáng hừng hực :
- Ngươi đừng hòng mơ tưởng kéo dài thời gian. Hôn nay hai người các ngươi đều phải chết không thể nghi ngờ!
Huyền Cơ Chân Nhân cảm giác được tiên thức bản thân sắp bị xé rách. Trong lòng dâng lên một cỗ sợ hãi mãnh liệt. Vội vàng lớn tiếng quả lên.
- Chậm đã! Đạo hữu! Ta còn muốn nói vài câu!
Lục Áp căn bản không thèm để ý tới, Xích Ảnh Kiếm phân ra, vũng máu Huyền Cơ Chân Nhân đột nhiên phình to, hóa thành nhiều điểm mưa máu, rải lên trên Côn Lôn Kính. tử quang bị "Ô nhiễm" nhanh chóng vây quanh Côn Lôn Kính trên đầu Trương Tử Tinh. Mà "Tử thuyền" mà Trương Tử Tinh đang ngồi cũng bắt đầu loãng đi dần dần, một khi tử thuyền biến mất, hắn tất sẽ bị biển nham thạch nóng chảy kia nuốt mất.
Trương Tử Tinh cũng không đoán được Lục Áp lá gan lại lớn như vậy, biết rõ hắn là thân phận nhân hoàng, vẫn như cũ hạ độc thủ. Lập tức vận ra toàn lực, vận Thanh Tâm bí quyết, đem sinh lực còn thừa trong cơ thể đều mang ra, phối hợp với Tây Vương Mẫu tiên bí quyết, phần kính bị che mờ tốc độ khôi phục quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.
- Cũng có vài phần môn đạo!
Lục Áp thấy hắn còn có thể kiên trì, bất ngờ ngoài ý muốn, Xích Ảnh Kiếm rời khỏi tay, dung nhập vào bên trong quầng lửa đang vây quanh Trương Tử Tinh, sức nóng đột nhiên lại tăng lên vài lần. Trương Tử Tinh tuy rằng đã đem hết toàn lực phòng ngự, nhưng vẫn như cũ mồ hôi chảy ra trên người, nháy mắt đã bị bốc hơi hết, nếu vẫn tiếp tục như vậy, cho dù không bị nhập vào bên trong biển lửa, cũng sẽ bị nướng thành than.
Lúc này đúng là vạn phần nguy hiểm, nhưng ngược lại ý nghĩ muốn sống trong lòng Trương Tử Tinh lại càng mãnh liệt hơn.
Bởi vì, hắn không thể chết ở chỗ này.
Nhưng thê tử yêu dấu còn đang chờ hắn . . . . .
Việc Tây Côn Lôn Dao Chân Nhân còn chưa rõ ràng . . . . . . .
Còn có Đát Kỷ rơi vào Quy Khư . . . . . .
Huynh đệ tình như tay chân . . . . . . .
Cùng ba người vừa là thầy vừa là bạn tam thánh hoàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Khi Huyền Cơ Chân Nhân nhìn thấy dị trạng của Côn Lôn Kính, nhất thời vẻ mặt hoảng sợ, cắn răng nói:
- Huyết Yên Thuật! Ngươi ngay cả bí thuật cấm dùng của yêu tộc cũng dám đem ra sử dụng! Nếu sử dụng thuật này, trọn đời sẽ không được yêu tộc chứa chấp.
- Yêu tộc? Bản thể ngươi bất quả chỉ là do Xích Dương Khí sinh ra, chưởng quản thiên giới mới được ít năm? Làm sao biết được lai lịch chân chính của ta? Có máu huyết huyền tiên thượng giai đỉnh của người làm vật dẫn, hơn nữa có lực lượng của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Huyết Yên Thuật tất có thể thành công lừa được Côn Lôn Kính, tuy rằng chỉ có thể nhất thời, nhưng muốn giết chết Tiêu Dao Tử, cướp lấy Côn Lôn Kính, như vậy là đủ rồi!
Lục Áp một bên cười to, một bên lại thi triển bí thuật, Huyền Cơ Chân Nhân không thể kháng cự, ngực lại phun ra lượng lớn máu tươi, Côn Lôn Kính bị lực lượng máu tươi kia nhiễm vào, hào quang biến thành màu tím, kính quang cũng dần dần ảm đạm đi.
Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy áp lực bốn phía chợt gia tăng, thân thể mất đi lực lượng không thể duy trì, ngã xuống, quần áo trên người sớm hóa thành những mảnh tro tàn, phiêu tán vô tung.
Huyền Cơ Chân Nhân cắn răng, muốn tự bạo nguyên thần, nào biết ngay cả lực lượng bản mạng nguyên thần cũng bị Xích Ảnh Kiếm kia dẫn dắt, không thể vận chuyển, sắc mặt chợt trở nên trắng bệch.
Trương Tử Tinh mặc dù mừng rỡ khi thấy hai người chó cắn chó, nhưng tình huống trước mắt đối với hắn vẫn tương đối bất lợi, nếu bí thuật kia thật sự có thể tạm thời lừa được Côn Lôn Kính, lấy lực lượng không còn lại mấy của hắn, tuyệt đối không thể địch nổi Lục Áp. Nhưng bởi vì hắn không điều khiển lực lượng Côn Lôn Kính trong tay, cho nên chỉ có thể đứng ở trên "Thuyền" lam quang, bị động tiến hành phòng ngự.
Huyền Cơ Chân Nhân cả giận nói:
- Nguyên lại, khi ngươi nhìn thấy Côn Lôn Kính, là đã nghĩ phải ám toán ta!
- Hai kiện tiên thiên chí bảo, ai không muốn độc chiếm?
Lục Áp cười lạnh nói:
- Mới vừa rồi ngươi nói chia đều Côn Lôn Kính cùng Càn Khôn Cửu Đỉnh thì, chẳng phải là cũng có chủ ý này sao? Chẳng qua. Ta là tiên hạ thủ vi cường(ra tay trước dành lợi thế) mà thôi!
Nói xong, Xích Ảnh Kiếm của Lục Áp chuyển động, Huyết Yên Thuật bắt đầu phát tác mãnh liệt, thân thể Huyền Cơ Chân Nhân dần dần trở nên hư vô, giống như mất đi thật thể, chỉ còn lại có máu mà thôi. Cả người hóa thành một bãi máu, bao phủ phạm vi phía trên Côn Lôn Kính. Côn Lôn Kính chịu ảnh hưởng của thuật này, đại bộ phận lam quang đều hóa thành màu tím, ngay cả chỗ ngồi trên "Thuyền" cũng không ngoại lệ. Theo lực lượng suy yếu của Côn Lôn Kính, áp lực từ bên ngoài càng lúc càng lớn, Trương Tử Tinh ngồi xếp bằng trên vòng tròn, cũng cảm thấy giống như ngồi trên ngọn núi lửa đang bùng nổ, quầng lửa Ngũ muội chân hỏa kia cứ vờn quanh người hắn mà cháy, cảm giác như muốn "quay" hắn vậy.
Huyền Cơ Chân Nhân mặc dù bị hóa thành vũng máu. Nhưng tiên thức chưa bị chôn vùi, kêu lên:
- Ngươi nếu giết hắn, ngươi cũng đừng mở tưởng có thể chết yên lành!
- Đến lúc này. Ngươi vẫn là sợ bản thể Thiên Đế kia bị đại nhân quả liên lụy!
Lục Áp khinh thường nở nụ cười, nhìn Trương Tử Tinh đang kiệt sức, sát khí trong mắt đại thịnh: "
- Hay cho một nhân giới thiên tử tâm kế thâm trầm ! Lại có đảm lượng cùng lực lượng như thế, quả thật là ngoài dự kiến của ta. Chẳng qua, nhân giới thiên tử thì như thế nào? Ta vốn còn có ý giết người đoạt đỉnh, chỉ là không thể tưởng được Côn Lôn Kính đã ở trên người hắn, thật sự là trời cũng giúp ta.! Chỉ cần ta có được Côn Lôn Kính cùng Càn Khôn Đỉnh, vượt qua một kiếp cuối cùng này, thì có thể thành Hỗn Nguyên Đại Đạo. Một chút nhân quả, thì có ảnh hưởng gì?
Hỗn Nguyên Đại Đạo? Huyền Cơ Chân Nhân dùng hết tàn lực. Cả kinh nói:
- Ngươi đến rốt cục là ai !
- Ta sinh ra từ lúc hỗn độn! Từ lúc khai thiên lập địa phân âm dương ngũ hành đã thành đạo. Lực lượng cao cường
So với bản thể Xích Dương Khí của ngươi, cũng không biết sớm hơn bao nhiêu vạn triệu năm! Ngươi kiến thức nông cạn. Nói ra cho ngươi. Ngươi cũng không biết!
Lục Áp cười dài nói:
- Nhưng thật ra vị thiên tử này, thực sự có khả năng thông hiểu thiên địa. Năm đó ở Mai sơn lại có thể tính ra lai lịch của ta. Thật làm cho ta kinh hãi.
Trương Tử Tinh nhớ tới năm đó bản thân ở Mai Sơn cùng Lục Áp đánh cuộc. Tính toán lai lịch. Tính ra Lục Áp thành đạo từ thời Hỗn Nguyên. Đắc đạo trong lửa. Thông Thiên Giáo Chủ cũng từng đề cập qua. Lục Áp là Thái Cổ Ly Hỏa Tinh. Rồi sau đó Lục Áp lại cùng yêu hoàng Đế Tuấn có liên quan. Trở thành một trong mười thái tử yêu tộc. Bên trong không biết đến tột cùng có huyền diệu gì.
Huyền Cơ Chân Nhân có ý kèo dài thời gian để tìm phương pháp giữa mạng. Nói:
- Nếu ngươi thành đạo từ khi Hỗn Nguyên mới thành. Như thế có hàng tỉ năm tu luyện. Như thế nào tu vi chỉ như thế này?
- Nếu ta không bị trúng mệnh trung tam kiếp kia. Như thế nào lại rơi vào tình cảnh như thế này?
Ánh mắt Lục Áp lạnh lùng. Xích Ảnh Kiếm toát ra ánh sáng hừng hực :
- Ngươi đừng hòng mơ tưởng kéo dài thời gian. Hôn nay hai người các ngươi đều phải chết không thể nghi ngờ!
Huyền Cơ Chân Nhân cảm giác được tiên thức bản thân sắp bị xé rách. Trong lòng dâng lên một cỗ sợ hãi mãnh liệt. Vội vàng lớn tiếng quả lên.
- Chậm đã! Đạo hữu! Ta còn muốn nói vài câu!
Lục Áp căn bản không thèm để ý tới, Xích Ảnh Kiếm phân ra, vũng máu Huyền Cơ Chân Nhân đột nhiên phình to, hóa thành nhiều điểm mưa máu, rải lên trên Côn Lôn Kính. tử quang bị "Ô nhiễm" nhanh chóng vây quanh Côn Lôn Kính trên đầu Trương Tử Tinh. Mà "Tử thuyền" mà Trương Tử Tinh đang ngồi cũng bắt đầu loãng đi dần dần, một khi tử thuyền biến mất, hắn tất sẽ bị biển nham thạch nóng chảy kia nuốt mất.
Trương Tử Tinh cũng không đoán được Lục Áp lá gan lại lớn như vậy, biết rõ hắn là thân phận nhân hoàng, vẫn như cũ hạ độc thủ. Lập tức vận ra toàn lực, vận Thanh Tâm bí quyết, đem sinh lực còn thừa trong cơ thể đều mang ra, phối hợp với Tây Vương Mẫu tiên bí quyết, phần kính bị che mờ tốc độ khôi phục quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.
- Cũng có vài phần môn đạo!
Lục Áp thấy hắn còn có thể kiên trì, bất ngờ ngoài ý muốn, Xích Ảnh Kiếm rời khỏi tay, dung nhập vào bên trong quầng lửa đang vây quanh Trương Tử Tinh, sức nóng đột nhiên lại tăng lên vài lần. Trương Tử Tinh tuy rằng đã đem hết toàn lực phòng ngự, nhưng vẫn như cũ mồ hôi chảy ra trên người, nháy mắt đã bị bốc hơi hết, nếu vẫn tiếp tục như vậy, cho dù không bị nhập vào bên trong biển lửa, cũng sẽ bị nướng thành than.
Lúc này đúng là vạn phần nguy hiểm, nhưng ngược lại ý nghĩ muốn sống trong lòng Trương Tử Tinh lại càng mãnh liệt hơn.
Bởi vì, hắn không thể chết ở chỗ này.
Nhưng thê tử yêu dấu còn đang chờ hắn . . . . .
Việc Tây Côn Lôn Dao Chân Nhân còn chưa rõ ràng . . . . . . .
Còn có Đát Kỷ rơi vào Quy Khư . . . . . .
Huynh đệ tình như tay chân . . . . . . .
Cùng ba người vừa là thầy vừa là bạn tam thánh hoàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/492
|