Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 436: Thôn Phệ ! Nỗi kinh hoàng của Thái Vi chân nhân
/492
|
Chỉ chớp mắt, ba ngày thời gian trôi qua .
Lúc trước môn nhân của Tây Phương Giáo sau khi đem Vạn Tiên Trận đồ về, hôm sau lại phái Quân Đồ Lợi Minh Vương và rất nhiều môn nhân khác nữa tới, trong đó có một số người ít nổi danh như Khổ Tu Sĩ Tất Bà Già La Vương, Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương, Cưu Bàn Đồ Vương Đẳng, cùng luyện tập Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận với Xiển giáo để phá Vạn Tiên chủ trận. Do Nhiên Đăng đạo nhân cùng Từ Hàng chân nhân phản giáo trốn đi nên ngại gặp mặt môn nhân trong giáo, vì vậy vẫn không xuất hiện, nhưng vẫn đều ở Cực Lạc Niết Bàn nghiên cứu Vạn Tiên trận đồ cùng Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận.
Ân Hồng ở Côn Lôn nhiều ngày, đã khá quen thuộc với môi trường xung quanh, nhất là với các đệ tử cùng thế hệ, bởi vì Xích Tinh Tử phải tham dự Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận nên nhiều lần căn dặn Ân Hồng không được gây họa tại Côn Lôn Sơn.
Xích Tinh Tử tất nhiên không thể ngờ được, tên đệ tử này không chỉ gây ra rắc rối mà còn muốn gây ra đại họa nữa.
Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận lấy mười mấy đệ tử tinh anh của lưỡng giáo làm hạch tâm, đồng thời cũng tuyển ra mấy ngàn môn nhân tập trung diễn luyện, môn nhân còn lại dựa trên cơ sở Vạn Tiên trận đồ, chia làm vài tiểu đoàn thể, diễn luyện trận hình, lấy hạn phá giải vào đầu tháng, cũng chính là ba ngày sau xuất phát đi phá trận.
Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận tập hợp tinh anh của lưỡng giáo, cho nên Dương Tiễn cũng được liệt vào. Theo như " Ân Hồng" quan sát Dương Tiễn tư chất cực cao, ngộ tính kinh người, đối với Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận lĩnh ngộ hơn xa người thường, chỉ cần di chuyển qua lại một hồi trận, đã có thể nắm giữ ảo diệu trong đó, vấn đề còn lại chỉ là cùng mọi người phối hợp mà thôi. Nhưng Dương Tiễn còn có chức trách trong coi Hỗn Vân bí cảnh, không bao lâu lại quay về Ngọc Hư cung.
Hôm nay, Nguyên Thủy Thiên Tôn theo yêu cầu của Hạo Thiên thượng đế cùng Dao Trì kim mẫu, đi đến tam thập tam thiên (ba mươi ba tầng trời), có thể là trọng tạ việc trộm được Đả Thần Tiên.
Nếu muốn đi Hỗn Vân bí cảnh trộm Đả Thần tiên, nhân lúc Dương Tiễn đang ở trong Huyền Cơ Quy Nguyên trận là thời cơ tốt nhất. Nhưng theo tình hình tra thám lúc trước, xem ra ở Hỗn Vân bí cảnh còn có một người khác. Phân tích thanh âm của người này, hẳn là một người quen cũ.
Nhưng vấn đề hiện nay không chỉ có " người kia" mà là thời gian Dương Tiễn ra ngoài quá ngắn, nếu là đột nhiên trở về, có khả năng bị phát hiện. Một " bộ phận" lúc trước phái đi trinh sát cung bị Dương Tiễn phát hiện mà phá hủy. có thể Dương Tiễn đối với " Nàng" có một loại cảm ứng đặc biệt, nơi này cũng là địa bàn của Xiển giáo, không phải giống chiến trường phổ thông, do vậy tuyệt đối không thể sính cường.
Xem ra, chi bằng tận lực tìm cách trì hoãn Dương Tiễn một thời gian dài đã.
Ân Hồng tâm niệm thay đổi thật nhanh, ánh mắt dừng trên người một vài nhị đại đệ tử, nhất thời nảy sinh biện pháp.
Dương Tiễn sau khi diễn luyện một trận trong Quy Nguyên đại trận, cảm thấy đối với các loại biến hóa đã thập phần thuần thục, lại phối hợp với các vị sư thúc vài lần, đang chuẩn bị rời đi. Bỗng nhiên vài vị tam đại đệ tử tiến đến, nói là muốn thỉnh giáo vài vấn đề trong phương diện tu luyện.
Tuy rằng phương danh đệ nhất huyền tiên Xiển giáo – Dương Tiễn vẫn chưa công khai nhưng người nào sáng suốt đều nhìn ra, cảnh giới hiện tại của Dương Tiễn đã đạt tới cảnh giới cực cao. Cho dù là thập nhị kim tiên đều không thể sánh bằng.
Dương Tiễn đối với địch nhân có thể nói là diệt cỏ tận gốc, hạ thủ vô tình. Trong nguyên tác cũng đề cập đến việc sát hại mẫu thân của Trương Khuê. Chẳng qua hắn đối với những sư huynh đệ đồng môn này lại là hết lòng hết dạ. Không những không tự phụ vào tu vi, ngược lại luôn hết lòng trợ giúp. Trước đây khi hai vị đệ tử của Đạo Hành thiên tôn Hàn Độc Long và Tiết Ác Hổ còn sống, Dương Tiễn cũng đã chỉ điểm không ít, khiến họ thu được lợi ích rất nhiều. Nếu không bị Nam Cực tiên ông đem ra làm pháo hôi chết trong Thiên Hồn trận, chỉ sợ có thể từng bước trở thành nhân tài kiệt xuất trong hàng tam đại đệ tử.
Vì Vạn Tiên đại trận, Nguyên Thủy thiên tôn coi như là đã xuất hết vốn liếng. Dù sao thập nhị đệ tử đích truyền vừa chết vừa phản bội đã hơn phân nữa. Thập nhị kim tiên trước đây đã không còn. Huống chi môn nhân chết đi còn có thể từ từ thu lại. Miễn là lần này có thể đại phá Vạn Tiên đại trận, trong sát kiếp cướp lấy khí vận của Triệt giáo. Hơn nữa với một loạt dự mưu với thiên giới. Sau cùng có thể giúp cho Xiển giáo trở thành một phương hùng mạnh. Trường tồn bất suy. Tuy là trả giá khá lớn, cũng không đáng tiếc.
Dương Tiễn cũng không mất kiên nhẫn mà rời đi, mà là cùng chúng môn nhân đi qua một bên. Đối với vấn đề mà các đồng môn này thỉnh giáo, hắn tất nhiên là biết gì nói lấy, chẳng hề che giấu, cẩn thận giải đáp. Đôi khi còn còn chỉ dẫn cụ thể. Làm cho chúng môn nhân thu được lợi ích khá nhiều, trong lòng hoan hỷ.
Lúc này, vị môn nhân Thanh Phong Sơn – Tử Dương động Hoàng Thiên Hóa kia mở miệng :
- Lâu nay được biết sư huynh thần thông phi thường, lại được chưởng giáo lão gia ưu ái. Tiểu đệ có ý cùng sư huynh luận bàn một phen. Mong được chỉ bảo.
Hoàng Thiên Hóa tự phụ được Thanh Hư Đạo Đức chân quân lưu lại Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, Toàn Tâm Đinh, Mạc Tà Bảo Kiếm tam bảo, đều là hậu thiên pháp bảo có lực sát thương rất mạnh. Nhất là Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến kia có thể thi triển Ngũ Muội chân hỏa cực kỳ lợi hại, uy lực làm cho người ta sợ hãi, cho dù đấu với kim tiên bình thường cũng hơn hẳn đối thủ.
Hoàng Thiên Hóa tự nghĩ, sư phụ Dương Tiễn cùng sư phụ của hắn đều nằm trong thập nhị đệ tử đích truyền, sư tôn vì biến cố mà thân tử, hắn tự nghĩ tư chất, lực lượng đều không thua kém gì Dương Tiễn, dựa vào cái gì mà Dương Tiễn được Nguyên Thủy thiên tôn coi trọng còn hắn Hoàng Thiên Hóa lại không được ?
Hoàng Thiên Hóa nguyên lai còn có tiểu tâm tư này, mà Dương Tiễn nghiễm nhiên lấy tư cách " Đại sư huynh" chỉ điểm đối với chúng đồng môn, thậm chí là đối với thái độ kính phục của chúng đồng môn đối với Dương Tiễn cũng làm cho hắn bất phục. Trước đó Ân Hồng cố ý nói ra nói vô châm ngòi, càng làm cho uất ức tích tụ trong lòng bộc phát, lập tức đưa ra thỉnh cầu luận bàn. Dương Tiễn có chút cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Hoàng Thiên Hóa. Chúng môn nhân thấy náo nhiệt, đều quây quanh lại. Nguồn truyện:
Lúc trước môn nhân của Tây Phương Giáo sau khi đem Vạn Tiên Trận đồ về, hôm sau lại phái Quân Đồ Lợi Minh Vương và rất nhiều môn nhân khác nữa tới, trong đó có một số người ít nổi danh như Khổ Tu Sĩ Tất Bà Già La Vương, Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương, Cưu Bàn Đồ Vương Đẳng, cùng luyện tập Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận với Xiển giáo để phá Vạn Tiên chủ trận. Do Nhiên Đăng đạo nhân cùng Từ Hàng chân nhân phản giáo trốn đi nên ngại gặp mặt môn nhân trong giáo, vì vậy vẫn không xuất hiện, nhưng vẫn đều ở Cực Lạc Niết Bàn nghiên cứu Vạn Tiên trận đồ cùng Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận.
Ân Hồng ở Côn Lôn nhiều ngày, đã khá quen thuộc với môi trường xung quanh, nhất là với các đệ tử cùng thế hệ, bởi vì Xích Tinh Tử phải tham dự Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận nên nhiều lần căn dặn Ân Hồng không được gây họa tại Côn Lôn Sơn.
Xích Tinh Tử tất nhiên không thể ngờ được, tên đệ tử này không chỉ gây ra rắc rối mà còn muốn gây ra đại họa nữa.
Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận lấy mười mấy đệ tử tinh anh của lưỡng giáo làm hạch tâm, đồng thời cũng tuyển ra mấy ngàn môn nhân tập trung diễn luyện, môn nhân còn lại dựa trên cơ sở Vạn Tiên trận đồ, chia làm vài tiểu đoàn thể, diễn luyện trận hình, lấy hạn phá giải vào đầu tháng, cũng chính là ba ngày sau xuất phát đi phá trận.
Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận tập hợp tinh anh của lưỡng giáo, cho nên Dương Tiễn cũng được liệt vào. Theo như " Ân Hồng" quan sát Dương Tiễn tư chất cực cao, ngộ tính kinh người, đối với Huyền Cơ Quy Nguyên đại trận lĩnh ngộ hơn xa người thường, chỉ cần di chuyển qua lại một hồi trận, đã có thể nắm giữ ảo diệu trong đó, vấn đề còn lại chỉ là cùng mọi người phối hợp mà thôi. Nhưng Dương Tiễn còn có chức trách trong coi Hỗn Vân bí cảnh, không bao lâu lại quay về Ngọc Hư cung.
Hôm nay, Nguyên Thủy Thiên Tôn theo yêu cầu của Hạo Thiên thượng đế cùng Dao Trì kim mẫu, đi đến tam thập tam thiên (ba mươi ba tầng trời), có thể là trọng tạ việc trộm được Đả Thần Tiên.
Nếu muốn đi Hỗn Vân bí cảnh trộm Đả Thần tiên, nhân lúc Dương Tiễn đang ở trong Huyền Cơ Quy Nguyên trận là thời cơ tốt nhất. Nhưng theo tình hình tra thám lúc trước, xem ra ở Hỗn Vân bí cảnh còn có một người khác. Phân tích thanh âm của người này, hẳn là một người quen cũ.
Nhưng vấn đề hiện nay không chỉ có " người kia" mà là thời gian Dương Tiễn ra ngoài quá ngắn, nếu là đột nhiên trở về, có khả năng bị phát hiện. Một " bộ phận" lúc trước phái đi trinh sát cung bị Dương Tiễn phát hiện mà phá hủy. có thể Dương Tiễn đối với " Nàng" có một loại cảm ứng đặc biệt, nơi này cũng là địa bàn của Xiển giáo, không phải giống chiến trường phổ thông, do vậy tuyệt đối không thể sính cường.
Xem ra, chi bằng tận lực tìm cách trì hoãn Dương Tiễn một thời gian dài đã.
Ân Hồng tâm niệm thay đổi thật nhanh, ánh mắt dừng trên người một vài nhị đại đệ tử, nhất thời nảy sinh biện pháp.
Dương Tiễn sau khi diễn luyện một trận trong Quy Nguyên đại trận, cảm thấy đối với các loại biến hóa đã thập phần thuần thục, lại phối hợp với các vị sư thúc vài lần, đang chuẩn bị rời đi. Bỗng nhiên vài vị tam đại đệ tử tiến đến, nói là muốn thỉnh giáo vài vấn đề trong phương diện tu luyện.
Tuy rằng phương danh đệ nhất huyền tiên Xiển giáo – Dương Tiễn vẫn chưa công khai nhưng người nào sáng suốt đều nhìn ra, cảnh giới hiện tại của Dương Tiễn đã đạt tới cảnh giới cực cao. Cho dù là thập nhị kim tiên đều không thể sánh bằng.
Dương Tiễn đối với địch nhân có thể nói là diệt cỏ tận gốc, hạ thủ vô tình. Trong nguyên tác cũng đề cập đến việc sát hại mẫu thân của Trương Khuê. Chẳng qua hắn đối với những sư huynh đệ đồng môn này lại là hết lòng hết dạ. Không những không tự phụ vào tu vi, ngược lại luôn hết lòng trợ giúp. Trước đây khi hai vị đệ tử của Đạo Hành thiên tôn Hàn Độc Long và Tiết Ác Hổ còn sống, Dương Tiễn cũng đã chỉ điểm không ít, khiến họ thu được lợi ích rất nhiều. Nếu không bị Nam Cực tiên ông đem ra làm pháo hôi chết trong Thiên Hồn trận, chỉ sợ có thể từng bước trở thành nhân tài kiệt xuất trong hàng tam đại đệ tử.
Vì Vạn Tiên đại trận, Nguyên Thủy thiên tôn coi như là đã xuất hết vốn liếng. Dù sao thập nhị đệ tử đích truyền vừa chết vừa phản bội đã hơn phân nữa. Thập nhị kim tiên trước đây đã không còn. Huống chi môn nhân chết đi còn có thể từ từ thu lại. Miễn là lần này có thể đại phá Vạn Tiên đại trận, trong sát kiếp cướp lấy khí vận của Triệt giáo. Hơn nữa với một loạt dự mưu với thiên giới. Sau cùng có thể giúp cho Xiển giáo trở thành một phương hùng mạnh. Trường tồn bất suy. Tuy là trả giá khá lớn, cũng không đáng tiếc.
Dương Tiễn cũng không mất kiên nhẫn mà rời đi, mà là cùng chúng môn nhân đi qua một bên. Đối với vấn đề mà các đồng môn này thỉnh giáo, hắn tất nhiên là biết gì nói lấy, chẳng hề che giấu, cẩn thận giải đáp. Đôi khi còn còn chỉ dẫn cụ thể. Làm cho chúng môn nhân thu được lợi ích khá nhiều, trong lòng hoan hỷ.
Lúc này, vị môn nhân Thanh Phong Sơn – Tử Dương động Hoàng Thiên Hóa kia mở miệng :
- Lâu nay được biết sư huynh thần thông phi thường, lại được chưởng giáo lão gia ưu ái. Tiểu đệ có ý cùng sư huynh luận bàn một phen. Mong được chỉ bảo.
Hoàng Thiên Hóa tự phụ được Thanh Hư Đạo Đức chân quân lưu lại Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, Toàn Tâm Đinh, Mạc Tà Bảo Kiếm tam bảo, đều là hậu thiên pháp bảo có lực sát thương rất mạnh. Nhất là Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến kia có thể thi triển Ngũ Muội chân hỏa cực kỳ lợi hại, uy lực làm cho người ta sợ hãi, cho dù đấu với kim tiên bình thường cũng hơn hẳn đối thủ.
Hoàng Thiên Hóa tự nghĩ, sư phụ Dương Tiễn cùng sư phụ của hắn đều nằm trong thập nhị đệ tử đích truyền, sư tôn vì biến cố mà thân tử, hắn tự nghĩ tư chất, lực lượng đều không thua kém gì Dương Tiễn, dựa vào cái gì mà Dương Tiễn được Nguyên Thủy thiên tôn coi trọng còn hắn Hoàng Thiên Hóa lại không được ?
Hoàng Thiên Hóa nguyên lai còn có tiểu tâm tư này, mà Dương Tiễn nghiễm nhiên lấy tư cách " Đại sư huynh" chỉ điểm đối với chúng đồng môn, thậm chí là đối với thái độ kính phục của chúng đồng môn đối với Dương Tiễn cũng làm cho hắn bất phục. Trước đó Ân Hồng cố ý nói ra nói vô châm ngòi, càng làm cho uất ức tích tụ trong lòng bộc phát, lập tức đưa ra thỉnh cầu luận bàn. Dương Tiễn có chút cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Hoàng Thiên Hóa. Chúng môn nhân thấy náo nhiệt, đều quây quanh lại. Nguồn truyện:
/492
|