Lữ Bố vừa chiến vừa lùi, họa kích như gió, huy sái như ý, đem cử đại đặc kỹ có được sử dụng nhuần nhuyễn như ý, trong gian khổ ác chiến trung mà vẫn thong thả có thừa. Sáu người đem hết toàn lực, mà vẫn không hơn được, đều thầm kinh hãi. Đan Phượng, Giải Trĩ từng hiện ra chân thân để đánh, không chỉ không làm gì được Lữ Bố mà còn khiến cho những người còn lại khó mà thi triển được, đành phải khôi phục nhân thân.
Trên sự thật, Trương Tử Tinh vốn cũng không muốn ở lại đối đầu với cả sáu đối thủ cường đại này, nhưng sau khi cùng ba người Đan Phượng đấu một hồi, bỗng nhiên lâm vào một loại trạng thái kỳ diệu, không khống chế được chiến ý trong lòng, sau đó Cùng Kỳ, Giải Trĩ cùng Côn Bằng gia nhập, đấu chí lại càng dâng cao, không tự chủ được mà thi triển ra Ma Vực hóa thân cực mạnh - "Uy"!
Tuy đối mặt với sáu đối thủ thực lực hùng hậu, nhưng chiến ý trong lòng Trương Tử Tinh lại không chút yếu đi, dần dần đạt tới cảnh giới "Ý tại thần tiên, dĩ niệm vi chiến", thuần túy là lấy thần niệm theo bản năng mà khống chế tiên lực cùng động tác toàn thân, tương đương với một loại tình trạng "Niệm chiến" kỳ diệu. Đúng là bởi vì loại tình huống này mà đã dẫn tới trạng thái lực lượng kỳ diệu vượt xa bình thường, mới có thể khiến cho Lữ Bố lực kháng lục đại cường địch, mà không bại.
Trong khi đang đấu đến lúc cao hứng, trong tiên thức của Trương Tử Tinh bỗng nhiên một mảng mông lung, tựa hồ là một trạng thái nào đó lâu nay vẫn ẩn giấu trong ký ức bùng phát. Đó là một mảng linh sơn thủy tú, tỏa ra những cột sáng nhiều màu trông có vẻ quen mắt, ở trong một đám mây kỳ dị. Đám mây chợt tản ra, như là có vật gì xuất hiện vậy. Lập tức một tiếng chuông vang lên, mây dần dần tản đi.
Sau khi Trương Tử Tinh tiến vào trạng thái "Niệm chiến", đám mây kia tập hợp lại giống như một cái kén, "bên ngoài" đang chiến đấu kịch liệt, "bên trong" loại cảm giác này lại rất rõ ràng, trong cái "kén" như có một cái gì đó đang hấp dẫn Trương Tử Tinh một cách mãnh liệt.
Lúc này, Lữ Bố hét lớn một tiếng, tất cả mọi người đều bị âm thanh kia làm cho kềm hãm, họa kích lập tức hóa thành trăm ngàn cái, hướng tới bốn phương tám hướng mà đâm, sau khi bức lui sáu người lập tức khí tức trên người đột nhiên yếu đi, lại khôi phục tướng mạo của Trương Tử Tinh.
Cũng không phải là hắn không muốn tiếp tục đấu như vậy nữa, mà là bởi vì hóa thân của "Uy" quả thật rất hao lực lượng, hơn nữa sáu đối thủ đều là Huyền Tiên đỉnh cấp, hắn đã không thể duy trì trạng thái "Niệm chiến" kỳ diệu, đã không thể duy trì được Ma Vực hóa thân. Sáu người cho rằng lực lượng của hắn đã hao hết, nhất tề đánh tới. Trương Tử Tinh tránh cũng không thể tránh, mà trong lòng đối với loại cảm giác nọ càng thêm khát vọng, lập tức hai tay vung ra, tuy trong tay không có kiếm nhưng lại có một đạo kiếm khí kỳ dị nhộn nhạo phóng ra.
Kiếm khí như là sóng nước gợn, khuếch tán ra diện tích thật lớn, rồi hình thành từng cơn lốc xoáy nhỏ, đem sáu người bao vây lại. Dưới sự ảnh hưởng của kiếm khí này, không gian chung quanh biến thành mông lung, phảng phất như bị một loại lực lượng quỷ dị vặn vẹo làm cho biến hình.
Sáu người không ngờ hắn còn có thủ đoạn như thế, đều cả kinh. Những người này tu vi đều cao thâm, lập tức cảm giác "kiếm trận" này không tầm thường, không chỉ vô cùng huyền diệu, hơn nữa bề ngoài trông bình lặng nhưng lại ẩn chứa vô số hung hiểm đáng sợ, nhất thời không dám khinh động.
Dần dần, kiếm khí dao động bắt đầu trở nên mãnh liệt, áp lực truyền đến càng lúc càng đáng sợ. Sáu người cảm thấy như thân bị chìm trong một đầm lầy đáng sợ, hành động khó khăn, trong lòng biết nếu ai vọng động trước, chỉ sợ một mình sẽ thừa nhận tất cả uy lực của "kiếm trận". Sáu người cùng có tư tâm, cho nên nhất thời không dám khinh động, đều âm thầm gia tăng lực lượng, lấy bất biến ứng vạn biến.
Trương Tử Tinh vẫn lấy "Niệm" để khống chế lực lượng, chỉ thấy hai tay hắn xoay chuyển như ý mà múa lên, các dòng khí lưu ở chung quanh đều luân chuyển, cơ hồ sinh ra lực lượng dẫn dắt thật lớn khó có thể kháng cự lên mỗi người trong trận. Sáu người vội vàng vận công kháng cự, đều ăn ý vận lực lượng hướng tới vị trí của Trương Tử Tinh ở trung ương mà bức tới.
Lúc này kỳ biến đột nhiên xuất hiện. Trong kiếm trận dưới sự dẫn đường của dao động kỳ dị. Thế công của sáu người về phía Trương Tử Tinh lại bị tụ về một chỗ, triệt tiêu lẫn nhau. Trương Tử Tinh đúng là lợi dụng diệu dụng của Hãm Tiên kiếm khí. Đem lực lượng ở khắp nơi dẫn dắt, nhưng bởi vì lực lượng của sáu người rất mạnh. Cho nên trong quá trình dẫn dắt bản thân hắn cũng phải thừa nhận áp lực rất lớn. Đến lúc này đã biến thành một cục diện kỳ dị, trở thành trận chiến kéo dài tiêu hao, ai chịu không nổi trước, người đó sẽ thừa nhận một kích hợp lực của sáu người còn lại. Kết cục rất có thể là hóa thành tro bụi.
Sáu đại cường giả thần sắc đều ngưng trọng. Chỉ có Trương Tử Tinh là vẫn như thường, đang đắm chìm trong loại cảnh giới kỳ lạ kia.
Loại lực lượng tống hợp của bảy vị cường giả xuất ra làm cho kiếm trận dao động không ngừng khuếch tán ra ngoài. Ngay cả các Huyền Tiên đang ở xa xa xem cuộc chiến cũng bị lôi kéo vào trong đó. Áp lực khủng bố kia khiến cho mọi người bị bắt phải vận ra toàn lực để chống cự. Hơn nữa các Tông lão bị trúng độc thực lực cũng ngày càng yếu đi.
Hiện Đế Thính ở phía sau thấy có dị thường vốn định lớn tiếng hô lên, nhưng thanh âm của hắn cũng không thể xuyên thấu qua loại kiếm khí mông lung nọ được.
Các Huyền Tiên đem hết toàn lực cũng không thể kháng cự lại lực lượng quá lớn nọ, dưới tác dụng của loại dao động này, không tự chủ được mà bắt đầu xoay quanh bảy người ở trung ương. Không chỉ là Huyền Tiên, ngay cả Đan Trần quần sơn cũng bị cỗ lực lượng đáng sợ này làm cho cũng chậm rãi chuyển động.
Mông lung trong tiên thức, Trương Tử Tinh tiếp cận cái "Kén" kia. Hắn cảm giác được trong kén có rất nhiều khí tức quen thuộc. Các thê tử Thiên Dao, Tam Tiêu, Long Cát công chúa, Thương Thanh Quân vân vân… Còn có các huynh đệ tỷ muội Khổng Tuyên, Hình Thiên, Thanh Nhi, Vân Phiên. Còn có cả đám người Tam Hoàng, Triệu Công Minh, Đa Bảo đạo nhân…
Khi Trương Tử Tinh đến gần để xem, thì thấy trong "kén" kia chỉ có một người, chính là bản thân hắn. "Kén" kia bắt đầu lúc lớn lúc nhỏ, tựa hồ "hắn" ở bên trong muốn phá "kén" này nhưng không thể làm được. Cuối cùng thân thể bị thiêu cháy, trong ngọn lửa hóa thành bộ xương khô, lập tức thành tro bụi.
Trương Tử Tinh rất kinh hãi, rốt cuộc tỉnh lại.
Loại tình huống "Niệm" nọ nhất thời biến mất, mà cả Hãm Tiên kiếm trận luân chuyển cũng khiến cho Đan Trần quần sơn rúng động, trên mặt đất đá xuất hiện những vết nứt lớn, có chỗ thậm chí xuất hiện sụp đổ với diện tích rộng, càng gần sát kiếm trận thì tổn thất càng nghiêm trọng, mấy tòa núi ở gần đó đã bị đánh nát mà rơi vào trong hư không. Cũng may lúc trước Lữ Bố đem sáu đại cường giả cùng các Huyền Tiên dẫn ra xa các thế lực, cho nên phần đông "người xem" cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều. So ra, các Tông lão này thương thế càng thêm nghiêm trọng, hơn nữa lực lượng đã cạn kiệt. Đế Thính cơ hồ đã ngất đi, may mắn Trọng Minh đạo nhân ở gần đó tay mắt lanh lẹ đỡ lấy.
Bảy người Trương Tử Tinh đều bị vây ở trung ương kiếm trận uy lực cực mạnh. Cho dù tu vi thâm sâu những vẫn bị hảo tổn rất lớn, lực lượng đại giảm. Hơn nữa tam đại Tông chủ vốn đã bị thương, cơ hồ đã muốn khô kiệt. may mà Trương Tử Tinh đã "tỉnh" lại, nếu không cứ để Hãm Tiên kiếm trận tiếp tục khuếch trương như vậy, sẽ trở nên nguy hiểm không thể khống chế được nữa. Đến lúc đó tất cả mọi người trong trận đều ngọc thạch câu phần, đồng quy vu tận.
Sáu vị cường giả nhìn Trương Tử Tinh trong ánh mắt không chỉ có kinh ngạc, mà còn thêm một loại sợ hãi: Người này lực lượng không những cường đại, càng đáng sợ hơn là điên cuồng như thế. Nếu như vừa rồi thu tay chậm đi vài phân, hậu quả không thể tưởng được.
Trương Tử Tinh nhìn thấy sáu người, bỗng nhiên cười rộ lên.
Cùng Kỳ cắn răng nói: "Ngươi đừng vội đắc ý, ngươi lực lượng hao tổn so với ta còn nhiều hơn, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể thi triển lại thủ đoạn quỷ dị vừa rồi. Chỉ cần ta chờ có chút khôi phục, lập tức hợp lực tiêu diệt ngươi!"
Trương Tử Tinh cũng không trả lời, hít sâu một hơi, mọi người chỉ cảm thấy "khí" từ bốn phía đều hướng về phía Trương Tử Tinh mà tràn đến, đều bị hút vào trong cơ thể hắn. Chỉ trong vài hơi, lực lượng của Trương Tử Tinh lập tức tăng cường lên vài phần. Mọi người thấy vậy đều kinh hãi. Phải biết rằng, khí trong Quy Khư hỗn tạp vô cùng, đa số là không thể hấp nạp lực lượng, nếu cứ hấp thu không chỉ sẽ không tăng cường được lực lượng, mà ngược lại còn gây trở ngại. Chính vì thế, linh khí tình thuần đã được tách ra mới hết sức trân quý, thậm chí được dùng làm "Hóa tệ" thông dụng.
Nhưng giờ phút này Trương Tử Tinh lại không thể tưởng tượng đem loại "khí" hỗn tạp này hoàn toàn hấp thu, thành công hồi phục lực lượng của mình. So với loại một mình tách linh khí ra, hiệu quả cao gấp nhiều lần, làm sao mà không khiến cho mọi người giật mình. Hơn nữa chiếu theo tốc độ như vậy, tốc độ hồi phục của Trương Tử Tinh vượt xa mọi người, đến lúc đó…
Nhưng vào lúc này, mọi người bỗng nhiên lại cảm giác được ở phía trên có dị thường, đều ngẩng đầu lên nhìn. Lúc này sắc mặt đại biến, liền thấy "mây đen" bát ngát đã bao phủ cả khoảng không của Đan Trần quần sơn.
Đây cũng không phải là mây, mà là những vật kim loại kỳ dị đông lúc nhúc.
Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, Trọng Minh đạo nhân nhịn không được sợ hãi hô lên: "Dương Phủ!"
Đám mây đen kia nhanh chóng tản ra, bay xuống dưới, từ bốn phương tám hướng mà bao vây lấy Đan Trần quần sơn, số lượng vô cùng nhiều như không có giới hạn, bên trong còn có rất nhiều vật không rõ to lớn.
Lúc này ngay cả tam đại Tông chủ cũng không khỏi biến sắc, không thể tưởng được Dương Phủ lại có quân lực cường đại như thế! Hiện tại xem ra, thực lực của tam đại tông đối với Dương Phủ phỏng chừng có thể nói là thua xa, lấy quân lực trước mắt của Dương Phủ, cho dù là ba tông liên thủ, cũng chưa chắc dành được phần thắng. Càng huống chi, cũng không biết Dương Phủ đến tột cùng là có bao nhiêu lực lượng.
Nếu ngày thường thì còn đỡ, có sáu đại cường giả ở đây, hơn nữa Tông lão tinh anh của ba tông cũng ở đây, nhất định có khả năng hợp lực đánh lui Dương Phủ. Nhưng hôm nay Môn nhân của ba tông đều đã trúng độc, các Tông lão bị trọng thương, sáu đại cường giả đều kiệt lực. Làm sao có thể đối kháng với số lượng kẻ địch đông đến đáng sợ như vậy?
Bỉ Kiên cắn răng nói với Trương Tử Tinh] :"Ngươi cung ngu ngốc, lần này cùng ta đấu đến lưỡng bại câu thương, ngược lại tiện nghi cho người khác!"
Trương Tử Tinh lắn lắc đầu: "Trách không được ngươi chỉ có thể độc lai độc vãng, không thể làm chúa tể một phương. Chẳng lẽ chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn nhìn không ra sao?"
Lời vừa nói ra, tam đại Tông chủ càng thêm xác định cái giả thiết đáng sợ ở trong lòng, sắc mặt càng trở nên khó coi.
Cũng không thấy Trương Tử Tinh làm động tác gì, trên người đột nhiên xuất hiện một bộ khải giáp kỳ dị. Khải giáp nọ xuất ra một cỗ lực lượng cường đại, đem lực lượng còn không nhiều lắm của sáu đại cường giả đều bài xích ra. Khải giáp kia dần dần bay lên bầu trời, mà các vệ sĩ của Dương Phủ đều tự động tránh ra tạo thành một con đường, vô số thanh âm trầm thấp cổ quái chỉnh tề cất lên: "Chủ nhân!"
Lúc này cho dù là Bỉ Kiên cũng hiểu được, Đế Thính thở dài nói: "Không nghĩ tới. Ngươi quả thật là người đứng đầu Dương Phủ!"
Từ khi người này bắt đầu gia nhập Quỷ Khâu, chính là đã bày ra một âm mưu đáng sợ.
Một khi vị đứng đầu Dương Phủ có khả năng địch lại sáu vị cường giả đỉnh cấp kia, hơn nữa lại có số lượng binh lực khủng bố. Như vậy cả Quy Khư, chỉ sợ tìm không ra thế lực nào có thể địch lại Dương Phủ. Cho dù là ba tông liên thủ, cũng không phải là đối thủ.
Cùng Kỳ giọng căm hận nói: "Hay cho một kẻ đứng đầu Dương Phủ, tính kế thật chặt chẽ! Cân nhắc bày ra một thế cục như vậy, chỉ một mẻ lưới đã bắt hết tam tông chúng ta! Hôm nay nếu không chết, ngày sau Hoang Dã Sơn ta tất đền bù gấp trăm lần!"
Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "Ngươi có nghĩ đến, có thể có may mắn này không? Chỉ sợ sau hôm nay, ngay cả cái tên Hoang Dã Sơn cũng không tồn tại".
Hắn ở trong ma khải hạ lệnh, các vệ sĩ đều tránh ra một phạm vi lớn, liền thấy chủ pháo trên đại chiến hạm xuất ra một đạo bạch quang, hướng tới một tòa đại sơn không người gần đó, trong giây lát đem cả tòa núi lớn nọ hóa thành bụi phấn, sóng trùng kích lan tràn ra làm cho cả không gian tựa hồ chấn động.
Uy lực này làm cho người của ba tông mặt như tro tàn, uy lực đáng sợ như thế, cho dù có thể miễn cưỡng đào thoát, môn nhân của các thế lực lớn nhỏ bị trúng độc chỉ sợ cũng khó có may mắn thoát khỏi. Hơn nữa có Trương Tử Tinh ở đây, có mấy người đủ năng lực đào thoát?
Sóng trùng kích đã qua đi, lỗ hổng lập tức lại được các vệ sĩ lấp đầy.
"Đó là vật gì? Mà ngươi có thực lực như thế, sao lại không có danh tiếng? Từ lúc bắt đầu Quy Khư cho đến nay, trải qua ngàn vạn năm những ai mạnh ta đều biết, lại không biết có bậc nhân vật như ngươi? Ngươi… đến tột cùng là ai?" Đế Thính chợt hỏi.
Trương Tử Tinh cười mà không đáp, Đế Thính tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, sợ hãi hô lên: "Chẳng lẽ ngươi là người bên ngoài! Vì sao lại có tu vi như thế!"
Lời vừa nói ra, mọi người lại cả kinh, Trương Tử Tinh cũng không trả lời, trong tay vừa chuyển, xuất hiện một làn khói đen, hóa thành một cây hắc kỳ, đúng là Chân Võ Tạo Điêu Kỳ nọ.
"Thật ra ta cũng không nghĩ đến chuyện hủy diệt tất cả sinh linh của Quy Khư, cũng không muốn làm cái chuyện nhàm chán xưng bá Quy Khư" Trương Tử Tinh vung vung Tạo Điêu Kỳ trong tay, "Ta muốn, chỉ có một điều là nhanh chóng rời khỏi Quy Khư mà thôi. Cho nên ta mới tìm nó. Các ngươi xem như là những người giữ được ký ức sớm nhất trong Quy Khư, ai có thể nói cho ta, bí mật của Chân Võ Tạo Điêu Kỳ này?"
Côn đạo nhân cười lạnh nói: "Thì ra ngươi quả nhiên là người từ bên ngoài vào, nếu ta đã tham ngộ được bí mật này, không phải đã sớm rời khỏi nơi đây rồi sao?"
Trương Tử Tinh nhíu mày nói: "Vậy các ngươi vì sao biết trong cờ này ẩn tàng bí mật rời khỏi Quy Khư?"
"Ngay từ khi bắt đầu, trong lòng không tự chủ được đã biết tin tức này. Bởi vì cho đến nay đã mấy trăm vạn năm nên trí nhớ cũng hết sức mơ hồ, cứ như là có quan hệ với lời tiên đoán nào đó. Khi hỏi vì sao lại đi vào Quy Khư thì mọi người đều nhìn nhau, ngay cả bản thân cũng không rõ, chỉ biết tự nhiên xuất hiện ở nơi đây, hơn nữa tất cả những ký ức trước đó đã biến mất. Ngay cả cái tên "Quy Khư" này, cũng là từ một số người sau đó thám hiểm may mắn tiến vào được Quy Khư bí cảnh mới biết được. Kỳ quái là, ký ức của những người mới vào này lại không bị mất.
Trương Tử Tinh gật gật đầu, đem Chân Võ Tạo Điêu Kỳ thu hồi rồi nói: "Các ngươi hôm nay đã thấy lực lượng của ta cùng Dương Phủ, ta cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt. Các ngươi chỉ cần hạ trọng thệ, đáp ứng không được xâm phạm, lực lượng của Dương Phủ cũng không tiếp tục phát triển, đợi đến khi ta ngộ được diệu dụng cảu Tạo Điêu Kỳ này, sẽ rời khỏi nơi đây, Dương Phủ cũng sẽ không tồn tại nữa. Nhưng nếu ai dám vi phạm lời thề, ta sẽ làm cho hắn hóa thành tro bụi, tuyệt không nương tay!"
Đám người Côn đạo nhân đều lộ ra vẻ bất ngờ, lấy tác phong đuổi tận giết tuyệt lâu nay của Dương Phủ, hôm nay chỉ sợ là đại bộ phận mọi người ở đay khó có đường sống. Hiện tại vị đứng đầu Dương Phủ này lại đề xuất yêu cầu như vậy, quả thực chẳng khác nào giơ cao đánh khẽ, vội vàng đáp ứng.
Trương Tử Tinh thấy sáu vị cường giả trước sau hạ trọng thệ, quả nhiên không hạ lệnh đuổi tận giết tuyệt, số lượng quân đội khủng bố vây quanh quần sơn cũng trở lại trên bầu trời. Một phi thuyền dừng lại tại trước mặt Trương Tử Tinh, Trương Tử Tinh đi vào khoang thuyền, phi thuyền sau lưng phun lửa, trong giây lát liền biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Đám người Cùng Kỳ không nghĩ tới địch nhân đáng sợ này thực cứ như vậy mà rời đi, không khỏi thở phào một hơi. Nhưng bọn họ lập tức lại trở nên căng thẳng, bởi vì đám "mây đen" vốn di động đi theo phi thuyền bỗng nhiên quay đầu, rợp trời rợp đất mà hướng tới mọi người.
Trong tiếng tiếng mắng chửi, hào quang tử vong, từ bốn phương tám hướng mà lóe sáng lên.
Trong phi thuyền Trương Tử Tinh thực không biết một màn diễn ra sau khi mình rời đi này, trên màn rađa trên phi thuyền hắn lúc này, các vệ sĩ cùng chiến hạm nọ vẫn đang theo phi thuyền mà rời đi.
Trên màn hình của phi thuyền xuất hiện hình ảnh 3D của một nữ tử, đúng là Thiên Dao: "Phu quân, chàng đã tìm được Tạo Điêu Kỳ kia chưa? Thật sự rất tốt".
Trương Tử Tinh cười nói: "Lần này tuy tìm được Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, nhưng còn cần có thời gian để tìm hiểu bí mật trong đó".
Thiên Dao nói: "Phu quân, cái mà chàng cho thiếp có rất nhiều thần thông quái dị, rất nhiều pháp bảo trấn quý trước giờ thiếp chưa từng nghe thấy".
Trương Tử Tinh trong khoảng thời gian này cũng ít dùng phương tiện liên lạc trong ma khải để liên lạc với Thiên Dao, biết là nàng đã mê phim ảnh, lúc này cười nói: "Nàng cứ ở tại căn cứ, ta lập tức đến gặp nàng".
Thiên Dao lộ ra nụ cười động lòng người, gật gật đầu, hình ảnh cũng dần dần mờ đi. Lúc này thanh âm của siêu não vang lên: "Báo cáo chủ nhân, trong căn cứ đã chuẩn bị thiết bị nghiên cứu mới nhất, có thể đưa ra những phân tích chính xác nhất đối với mục tiêu". Bạn đang đọc truyện tại
Trên sự thật, Trương Tử Tinh vốn cũng không muốn ở lại đối đầu với cả sáu đối thủ cường đại này, nhưng sau khi cùng ba người Đan Phượng đấu một hồi, bỗng nhiên lâm vào một loại trạng thái kỳ diệu, không khống chế được chiến ý trong lòng, sau đó Cùng Kỳ, Giải Trĩ cùng Côn Bằng gia nhập, đấu chí lại càng dâng cao, không tự chủ được mà thi triển ra Ma Vực hóa thân cực mạnh - "Uy"!
Tuy đối mặt với sáu đối thủ thực lực hùng hậu, nhưng chiến ý trong lòng Trương Tử Tinh lại không chút yếu đi, dần dần đạt tới cảnh giới "Ý tại thần tiên, dĩ niệm vi chiến", thuần túy là lấy thần niệm theo bản năng mà khống chế tiên lực cùng động tác toàn thân, tương đương với một loại tình trạng "Niệm chiến" kỳ diệu. Đúng là bởi vì loại tình huống này mà đã dẫn tới trạng thái lực lượng kỳ diệu vượt xa bình thường, mới có thể khiến cho Lữ Bố lực kháng lục đại cường địch, mà không bại.
Trong khi đang đấu đến lúc cao hứng, trong tiên thức của Trương Tử Tinh bỗng nhiên một mảng mông lung, tựa hồ là một trạng thái nào đó lâu nay vẫn ẩn giấu trong ký ức bùng phát. Đó là một mảng linh sơn thủy tú, tỏa ra những cột sáng nhiều màu trông có vẻ quen mắt, ở trong một đám mây kỳ dị. Đám mây chợt tản ra, như là có vật gì xuất hiện vậy. Lập tức một tiếng chuông vang lên, mây dần dần tản đi.
Sau khi Trương Tử Tinh tiến vào trạng thái "Niệm chiến", đám mây kia tập hợp lại giống như một cái kén, "bên ngoài" đang chiến đấu kịch liệt, "bên trong" loại cảm giác này lại rất rõ ràng, trong cái "kén" như có một cái gì đó đang hấp dẫn Trương Tử Tinh một cách mãnh liệt.
Lúc này, Lữ Bố hét lớn một tiếng, tất cả mọi người đều bị âm thanh kia làm cho kềm hãm, họa kích lập tức hóa thành trăm ngàn cái, hướng tới bốn phương tám hướng mà đâm, sau khi bức lui sáu người lập tức khí tức trên người đột nhiên yếu đi, lại khôi phục tướng mạo của Trương Tử Tinh.
Cũng không phải là hắn không muốn tiếp tục đấu như vậy nữa, mà là bởi vì hóa thân của "Uy" quả thật rất hao lực lượng, hơn nữa sáu đối thủ đều là Huyền Tiên đỉnh cấp, hắn đã không thể duy trì trạng thái "Niệm chiến" kỳ diệu, đã không thể duy trì được Ma Vực hóa thân. Sáu người cho rằng lực lượng của hắn đã hao hết, nhất tề đánh tới. Trương Tử Tinh tránh cũng không thể tránh, mà trong lòng đối với loại cảm giác nọ càng thêm khát vọng, lập tức hai tay vung ra, tuy trong tay không có kiếm nhưng lại có một đạo kiếm khí kỳ dị nhộn nhạo phóng ra.
Kiếm khí như là sóng nước gợn, khuếch tán ra diện tích thật lớn, rồi hình thành từng cơn lốc xoáy nhỏ, đem sáu người bao vây lại. Dưới sự ảnh hưởng của kiếm khí này, không gian chung quanh biến thành mông lung, phảng phất như bị một loại lực lượng quỷ dị vặn vẹo làm cho biến hình.
Sáu người không ngờ hắn còn có thủ đoạn như thế, đều cả kinh. Những người này tu vi đều cao thâm, lập tức cảm giác "kiếm trận" này không tầm thường, không chỉ vô cùng huyền diệu, hơn nữa bề ngoài trông bình lặng nhưng lại ẩn chứa vô số hung hiểm đáng sợ, nhất thời không dám khinh động.
Dần dần, kiếm khí dao động bắt đầu trở nên mãnh liệt, áp lực truyền đến càng lúc càng đáng sợ. Sáu người cảm thấy như thân bị chìm trong một đầm lầy đáng sợ, hành động khó khăn, trong lòng biết nếu ai vọng động trước, chỉ sợ một mình sẽ thừa nhận tất cả uy lực của "kiếm trận". Sáu người cùng có tư tâm, cho nên nhất thời không dám khinh động, đều âm thầm gia tăng lực lượng, lấy bất biến ứng vạn biến.
Trương Tử Tinh vẫn lấy "Niệm" để khống chế lực lượng, chỉ thấy hai tay hắn xoay chuyển như ý mà múa lên, các dòng khí lưu ở chung quanh đều luân chuyển, cơ hồ sinh ra lực lượng dẫn dắt thật lớn khó có thể kháng cự lên mỗi người trong trận. Sáu người vội vàng vận công kháng cự, đều ăn ý vận lực lượng hướng tới vị trí của Trương Tử Tinh ở trung ương mà bức tới.
Lúc này kỳ biến đột nhiên xuất hiện. Trong kiếm trận dưới sự dẫn đường của dao động kỳ dị. Thế công của sáu người về phía Trương Tử Tinh lại bị tụ về một chỗ, triệt tiêu lẫn nhau. Trương Tử Tinh đúng là lợi dụng diệu dụng của Hãm Tiên kiếm khí. Đem lực lượng ở khắp nơi dẫn dắt, nhưng bởi vì lực lượng của sáu người rất mạnh. Cho nên trong quá trình dẫn dắt bản thân hắn cũng phải thừa nhận áp lực rất lớn. Đến lúc này đã biến thành một cục diện kỳ dị, trở thành trận chiến kéo dài tiêu hao, ai chịu không nổi trước, người đó sẽ thừa nhận một kích hợp lực của sáu người còn lại. Kết cục rất có thể là hóa thành tro bụi.
Sáu đại cường giả thần sắc đều ngưng trọng. Chỉ có Trương Tử Tinh là vẫn như thường, đang đắm chìm trong loại cảnh giới kỳ lạ kia.
Loại lực lượng tống hợp của bảy vị cường giả xuất ra làm cho kiếm trận dao động không ngừng khuếch tán ra ngoài. Ngay cả các Huyền Tiên đang ở xa xa xem cuộc chiến cũng bị lôi kéo vào trong đó. Áp lực khủng bố kia khiến cho mọi người bị bắt phải vận ra toàn lực để chống cự. Hơn nữa các Tông lão bị trúng độc thực lực cũng ngày càng yếu đi.
Hiện Đế Thính ở phía sau thấy có dị thường vốn định lớn tiếng hô lên, nhưng thanh âm của hắn cũng không thể xuyên thấu qua loại kiếm khí mông lung nọ được.
Các Huyền Tiên đem hết toàn lực cũng không thể kháng cự lại lực lượng quá lớn nọ, dưới tác dụng của loại dao động này, không tự chủ được mà bắt đầu xoay quanh bảy người ở trung ương. Không chỉ là Huyền Tiên, ngay cả Đan Trần quần sơn cũng bị cỗ lực lượng đáng sợ này làm cho cũng chậm rãi chuyển động.
Mông lung trong tiên thức, Trương Tử Tinh tiếp cận cái "Kén" kia. Hắn cảm giác được trong kén có rất nhiều khí tức quen thuộc. Các thê tử Thiên Dao, Tam Tiêu, Long Cát công chúa, Thương Thanh Quân vân vân… Còn có các huynh đệ tỷ muội Khổng Tuyên, Hình Thiên, Thanh Nhi, Vân Phiên. Còn có cả đám người Tam Hoàng, Triệu Công Minh, Đa Bảo đạo nhân…
Khi Trương Tử Tinh đến gần để xem, thì thấy trong "kén" kia chỉ có một người, chính là bản thân hắn. "Kén" kia bắt đầu lúc lớn lúc nhỏ, tựa hồ "hắn" ở bên trong muốn phá "kén" này nhưng không thể làm được. Cuối cùng thân thể bị thiêu cháy, trong ngọn lửa hóa thành bộ xương khô, lập tức thành tro bụi.
Trương Tử Tinh rất kinh hãi, rốt cuộc tỉnh lại.
Loại tình huống "Niệm" nọ nhất thời biến mất, mà cả Hãm Tiên kiếm trận luân chuyển cũng khiến cho Đan Trần quần sơn rúng động, trên mặt đất đá xuất hiện những vết nứt lớn, có chỗ thậm chí xuất hiện sụp đổ với diện tích rộng, càng gần sát kiếm trận thì tổn thất càng nghiêm trọng, mấy tòa núi ở gần đó đã bị đánh nát mà rơi vào trong hư không. Cũng may lúc trước Lữ Bố đem sáu đại cường giả cùng các Huyền Tiên dẫn ra xa các thế lực, cho nên phần đông "người xem" cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều. So ra, các Tông lão này thương thế càng thêm nghiêm trọng, hơn nữa lực lượng đã cạn kiệt. Đế Thính cơ hồ đã ngất đi, may mắn Trọng Minh đạo nhân ở gần đó tay mắt lanh lẹ đỡ lấy.
Bảy người Trương Tử Tinh đều bị vây ở trung ương kiếm trận uy lực cực mạnh. Cho dù tu vi thâm sâu những vẫn bị hảo tổn rất lớn, lực lượng đại giảm. Hơn nữa tam đại Tông chủ vốn đã bị thương, cơ hồ đã muốn khô kiệt. may mà Trương Tử Tinh đã "tỉnh" lại, nếu không cứ để Hãm Tiên kiếm trận tiếp tục khuếch trương như vậy, sẽ trở nên nguy hiểm không thể khống chế được nữa. Đến lúc đó tất cả mọi người trong trận đều ngọc thạch câu phần, đồng quy vu tận.
Sáu vị cường giả nhìn Trương Tử Tinh trong ánh mắt không chỉ có kinh ngạc, mà còn thêm một loại sợ hãi: Người này lực lượng không những cường đại, càng đáng sợ hơn là điên cuồng như thế. Nếu như vừa rồi thu tay chậm đi vài phân, hậu quả không thể tưởng được.
Trương Tử Tinh nhìn thấy sáu người, bỗng nhiên cười rộ lên.
Cùng Kỳ cắn răng nói: "Ngươi đừng vội đắc ý, ngươi lực lượng hao tổn so với ta còn nhiều hơn, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể thi triển lại thủ đoạn quỷ dị vừa rồi. Chỉ cần ta chờ có chút khôi phục, lập tức hợp lực tiêu diệt ngươi!"
Trương Tử Tinh cũng không trả lời, hít sâu một hơi, mọi người chỉ cảm thấy "khí" từ bốn phía đều hướng về phía Trương Tử Tinh mà tràn đến, đều bị hút vào trong cơ thể hắn. Chỉ trong vài hơi, lực lượng của Trương Tử Tinh lập tức tăng cường lên vài phần. Mọi người thấy vậy đều kinh hãi. Phải biết rằng, khí trong Quy Khư hỗn tạp vô cùng, đa số là không thể hấp nạp lực lượng, nếu cứ hấp thu không chỉ sẽ không tăng cường được lực lượng, mà ngược lại còn gây trở ngại. Chính vì thế, linh khí tình thuần đã được tách ra mới hết sức trân quý, thậm chí được dùng làm "Hóa tệ" thông dụng.
Nhưng giờ phút này Trương Tử Tinh lại không thể tưởng tượng đem loại "khí" hỗn tạp này hoàn toàn hấp thu, thành công hồi phục lực lượng của mình. So với loại một mình tách linh khí ra, hiệu quả cao gấp nhiều lần, làm sao mà không khiến cho mọi người giật mình. Hơn nữa chiếu theo tốc độ như vậy, tốc độ hồi phục của Trương Tử Tinh vượt xa mọi người, đến lúc đó…
Nhưng vào lúc này, mọi người bỗng nhiên lại cảm giác được ở phía trên có dị thường, đều ngẩng đầu lên nhìn. Lúc này sắc mặt đại biến, liền thấy "mây đen" bát ngát đã bao phủ cả khoảng không của Đan Trần quần sơn.
Đây cũng không phải là mây, mà là những vật kim loại kỳ dị đông lúc nhúc.
Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, Trọng Minh đạo nhân nhịn không được sợ hãi hô lên: "Dương Phủ!"
Đám mây đen kia nhanh chóng tản ra, bay xuống dưới, từ bốn phương tám hướng mà bao vây lấy Đan Trần quần sơn, số lượng vô cùng nhiều như không có giới hạn, bên trong còn có rất nhiều vật không rõ to lớn.
Lúc này ngay cả tam đại Tông chủ cũng không khỏi biến sắc, không thể tưởng được Dương Phủ lại có quân lực cường đại như thế! Hiện tại xem ra, thực lực của tam đại tông đối với Dương Phủ phỏng chừng có thể nói là thua xa, lấy quân lực trước mắt của Dương Phủ, cho dù là ba tông liên thủ, cũng chưa chắc dành được phần thắng. Càng huống chi, cũng không biết Dương Phủ đến tột cùng là có bao nhiêu lực lượng.
Nếu ngày thường thì còn đỡ, có sáu đại cường giả ở đây, hơn nữa Tông lão tinh anh của ba tông cũng ở đây, nhất định có khả năng hợp lực đánh lui Dương Phủ. Nhưng hôm nay Môn nhân của ba tông đều đã trúng độc, các Tông lão bị trọng thương, sáu đại cường giả đều kiệt lực. Làm sao có thể đối kháng với số lượng kẻ địch đông đến đáng sợ như vậy?
Bỉ Kiên cắn răng nói với Trương Tử Tinh] :"Ngươi cung ngu ngốc, lần này cùng ta đấu đến lưỡng bại câu thương, ngược lại tiện nghi cho người khác!"
Trương Tử Tinh lắn lắc đầu: "Trách không được ngươi chỉ có thể độc lai độc vãng, không thể làm chúa tể một phương. Chẳng lẽ chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn nhìn không ra sao?"
Lời vừa nói ra, tam đại Tông chủ càng thêm xác định cái giả thiết đáng sợ ở trong lòng, sắc mặt càng trở nên khó coi.
Cũng không thấy Trương Tử Tinh làm động tác gì, trên người đột nhiên xuất hiện một bộ khải giáp kỳ dị. Khải giáp nọ xuất ra một cỗ lực lượng cường đại, đem lực lượng còn không nhiều lắm của sáu đại cường giả đều bài xích ra. Khải giáp kia dần dần bay lên bầu trời, mà các vệ sĩ của Dương Phủ đều tự động tránh ra tạo thành một con đường, vô số thanh âm trầm thấp cổ quái chỉnh tề cất lên: "Chủ nhân!"
Lúc này cho dù là Bỉ Kiên cũng hiểu được, Đế Thính thở dài nói: "Không nghĩ tới. Ngươi quả thật là người đứng đầu Dương Phủ!"
Từ khi người này bắt đầu gia nhập Quỷ Khâu, chính là đã bày ra một âm mưu đáng sợ.
Một khi vị đứng đầu Dương Phủ có khả năng địch lại sáu vị cường giả đỉnh cấp kia, hơn nữa lại có số lượng binh lực khủng bố. Như vậy cả Quy Khư, chỉ sợ tìm không ra thế lực nào có thể địch lại Dương Phủ. Cho dù là ba tông liên thủ, cũng không phải là đối thủ.
Cùng Kỳ giọng căm hận nói: "Hay cho một kẻ đứng đầu Dương Phủ, tính kế thật chặt chẽ! Cân nhắc bày ra một thế cục như vậy, chỉ một mẻ lưới đã bắt hết tam tông chúng ta! Hôm nay nếu không chết, ngày sau Hoang Dã Sơn ta tất đền bù gấp trăm lần!"
Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "Ngươi có nghĩ đến, có thể có may mắn này không? Chỉ sợ sau hôm nay, ngay cả cái tên Hoang Dã Sơn cũng không tồn tại".
Hắn ở trong ma khải hạ lệnh, các vệ sĩ đều tránh ra một phạm vi lớn, liền thấy chủ pháo trên đại chiến hạm xuất ra một đạo bạch quang, hướng tới một tòa đại sơn không người gần đó, trong giây lát đem cả tòa núi lớn nọ hóa thành bụi phấn, sóng trùng kích lan tràn ra làm cho cả không gian tựa hồ chấn động.
Uy lực này làm cho người của ba tông mặt như tro tàn, uy lực đáng sợ như thế, cho dù có thể miễn cưỡng đào thoát, môn nhân của các thế lực lớn nhỏ bị trúng độc chỉ sợ cũng khó có may mắn thoát khỏi. Hơn nữa có Trương Tử Tinh ở đây, có mấy người đủ năng lực đào thoát?
Sóng trùng kích đã qua đi, lỗ hổng lập tức lại được các vệ sĩ lấp đầy.
"Đó là vật gì? Mà ngươi có thực lực như thế, sao lại không có danh tiếng? Từ lúc bắt đầu Quy Khư cho đến nay, trải qua ngàn vạn năm những ai mạnh ta đều biết, lại không biết có bậc nhân vật như ngươi? Ngươi… đến tột cùng là ai?" Đế Thính chợt hỏi.
Trương Tử Tinh cười mà không đáp, Đế Thính tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, sợ hãi hô lên: "Chẳng lẽ ngươi là người bên ngoài! Vì sao lại có tu vi như thế!"
Lời vừa nói ra, mọi người lại cả kinh, Trương Tử Tinh cũng không trả lời, trong tay vừa chuyển, xuất hiện một làn khói đen, hóa thành một cây hắc kỳ, đúng là Chân Võ Tạo Điêu Kỳ nọ.
"Thật ra ta cũng không nghĩ đến chuyện hủy diệt tất cả sinh linh của Quy Khư, cũng không muốn làm cái chuyện nhàm chán xưng bá Quy Khư" Trương Tử Tinh vung vung Tạo Điêu Kỳ trong tay, "Ta muốn, chỉ có một điều là nhanh chóng rời khỏi Quy Khư mà thôi. Cho nên ta mới tìm nó. Các ngươi xem như là những người giữ được ký ức sớm nhất trong Quy Khư, ai có thể nói cho ta, bí mật của Chân Võ Tạo Điêu Kỳ này?"
Côn đạo nhân cười lạnh nói: "Thì ra ngươi quả nhiên là người từ bên ngoài vào, nếu ta đã tham ngộ được bí mật này, không phải đã sớm rời khỏi nơi đây rồi sao?"
Trương Tử Tinh nhíu mày nói: "Vậy các ngươi vì sao biết trong cờ này ẩn tàng bí mật rời khỏi Quy Khư?"
"Ngay từ khi bắt đầu, trong lòng không tự chủ được đã biết tin tức này. Bởi vì cho đến nay đã mấy trăm vạn năm nên trí nhớ cũng hết sức mơ hồ, cứ như là có quan hệ với lời tiên đoán nào đó. Khi hỏi vì sao lại đi vào Quy Khư thì mọi người đều nhìn nhau, ngay cả bản thân cũng không rõ, chỉ biết tự nhiên xuất hiện ở nơi đây, hơn nữa tất cả những ký ức trước đó đã biến mất. Ngay cả cái tên "Quy Khư" này, cũng là từ một số người sau đó thám hiểm may mắn tiến vào được Quy Khư bí cảnh mới biết được. Kỳ quái là, ký ức của những người mới vào này lại không bị mất.
Trương Tử Tinh gật gật đầu, đem Chân Võ Tạo Điêu Kỳ thu hồi rồi nói: "Các ngươi hôm nay đã thấy lực lượng của ta cùng Dương Phủ, ta cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt. Các ngươi chỉ cần hạ trọng thệ, đáp ứng không được xâm phạm, lực lượng của Dương Phủ cũng không tiếp tục phát triển, đợi đến khi ta ngộ được diệu dụng cảu Tạo Điêu Kỳ này, sẽ rời khỏi nơi đây, Dương Phủ cũng sẽ không tồn tại nữa. Nhưng nếu ai dám vi phạm lời thề, ta sẽ làm cho hắn hóa thành tro bụi, tuyệt không nương tay!"
Đám người Côn đạo nhân đều lộ ra vẻ bất ngờ, lấy tác phong đuổi tận giết tuyệt lâu nay của Dương Phủ, hôm nay chỉ sợ là đại bộ phận mọi người ở đay khó có đường sống. Hiện tại vị đứng đầu Dương Phủ này lại đề xuất yêu cầu như vậy, quả thực chẳng khác nào giơ cao đánh khẽ, vội vàng đáp ứng.
Trương Tử Tinh thấy sáu vị cường giả trước sau hạ trọng thệ, quả nhiên không hạ lệnh đuổi tận giết tuyệt, số lượng quân đội khủng bố vây quanh quần sơn cũng trở lại trên bầu trời. Một phi thuyền dừng lại tại trước mặt Trương Tử Tinh, Trương Tử Tinh đi vào khoang thuyền, phi thuyền sau lưng phun lửa, trong giây lát liền biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Đám người Cùng Kỳ không nghĩ tới địch nhân đáng sợ này thực cứ như vậy mà rời đi, không khỏi thở phào một hơi. Nhưng bọn họ lập tức lại trở nên căng thẳng, bởi vì đám "mây đen" vốn di động đi theo phi thuyền bỗng nhiên quay đầu, rợp trời rợp đất mà hướng tới mọi người.
Trong tiếng tiếng mắng chửi, hào quang tử vong, từ bốn phương tám hướng mà lóe sáng lên.
Trong phi thuyền Trương Tử Tinh thực không biết một màn diễn ra sau khi mình rời đi này, trên màn rađa trên phi thuyền hắn lúc này, các vệ sĩ cùng chiến hạm nọ vẫn đang theo phi thuyền mà rời đi.
Trên màn hình của phi thuyền xuất hiện hình ảnh 3D của một nữ tử, đúng là Thiên Dao: "Phu quân, chàng đã tìm được Tạo Điêu Kỳ kia chưa? Thật sự rất tốt".
Trương Tử Tinh cười nói: "Lần này tuy tìm được Chân Võ Tạo Điêu Kỳ, nhưng còn cần có thời gian để tìm hiểu bí mật trong đó".
Thiên Dao nói: "Phu quân, cái mà chàng cho thiếp có rất nhiều thần thông quái dị, rất nhiều pháp bảo trấn quý trước giờ thiếp chưa từng nghe thấy".
Trương Tử Tinh trong khoảng thời gian này cũng ít dùng phương tiện liên lạc trong ma khải để liên lạc với Thiên Dao, biết là nàng đã mê phim ảnh, lúc này cười nói: "Nàng cứ ở tại căn cứ, ta lập tức đến gặp nàng".
Thiên Dao lộ ra nụ cười động lòng người, gật gật đầu, hình ảnh cũng dần dần mờ đi. Lúc này thanh âm của siêu não vang lên: "Báo cáo chủ nhân, trong căn cứ đã chuẩn bị thiết bị nghiên cứu mới nhất, có thể đưa ra những phân tích chính xác nhất đối với mục tiêu". Bạn đang đọc truyện tại
/492
|