Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 85: Văn Thái Sư Dã Tiến Hiền

/492


Vưu Hồn rời đi không lâu, nội thị bỗng báo Văn thái sư mang theo hai vị hiền nhân cầu kiến, chẳng lẽ hôm nay là ngày giao lưu nhân tài? Ngay cả Văn Trọng cũng đến tham gia náo nhiệt !

Văn Trọng dẫn theo hai người đạo sĩ, nghiêm cách mà nói, có một người không thể coi là đạo sĩ, tướng mạo bình thường còn đỡ, ai dè lại là đầu trọc, còn đeo một cái vòng bạc rất xứng với quần áo trên người, khiến người ta cảm thấy tên này có chút vấn đề; cùng vị đầu trọc "trang phục kỳ cục" này so sánh, người còn lại tướng mạo thanh tú, tay cầm phất trần lộ rõ vẻ không có gì đặc biệt (!!)

Trương Tử Tinh nhìn thần sắc Văn Trọng, đoán được hai người này tuyệt không phải nhân sĩ tầm thường, khách khí hỏi: "hai vị đạo…cao nhân khí độ phi phàm, thái sư từ lúc nào chiêu nạp được cao nhân như vậy?"

Văn Trọng cười nói: "Bệ hạ chớ hiểu nhầm, hai vị này không phải là hiền tài chiêu mộ bình thường đâu, mà là đạo hữu lâu năm của lão thần, từ lâu đã nghe thịnh danh của Bệ hạ nên đặc biệt tới tham bái".

"Đã là đạo hữu của thái sư, tất là bậc tiên nhân, phiền thái ư dẫn tới".

Đạo sĩ không chờ Văn Trọng giới thiệu, chủ động tiến lên, phất trần phất lên "tạo dáng" chắp tay thi lễ, cất giọng nói: "bần đạo Thân Công Báo, từ lâu nghe đại danh của Thiên tử, hôm nay gặp mặt, quả nhiên phi phàm".

Mà vị đầu trọc kia tỏ ra khiêm tốn hơn nhiều: "Pháp Giới ra mắt Bệ hạ".

Không ngờ là Thân Công Báo! Trương Tử Tinh ngây người, ánh mắt tức thì tập trung lên người vị "danh nhân" Phong Thần này.

Thân Công Báo thực có thể coi là danh nhân. Trong Phong Thần Diễn Nghĩa có hai kẻ bị coi là phản đồ lớn nhất của cả Triệt giáo và Xiển giáo: Trường nhĩ Định Quang Tiên và Thân Công Báo. Người trước là kẻ tiểu nhân hám lợi, thấy khí số Triệt giáo suy nhược, nên tại thời điểm mấu chốt, trộm Lục Hồn Phiến đào tẩu hiến cho kẻ địch, cuối cùng đầu nhập làm môn hạ Tây phương giáo; mà Thân Công Báo ngay từ đầu đã lựa chọn trợ Thương diệt Chu, nếu không phải có Nam Cực Tiên Ông ngăn trở, Khương Tử Nha đã sớm bại tại lần đánh cuộc lúc đầu, Phong Thần bảng cũng thiếu chút bị hủy. Mà sau này Thân Công Báo dần dần trở thành đối nghịch với sư môn, dựa vào mồm mép đem tới cho Khương Tử Nha hết cường địch này tới cường địch khác, thậm chí ngay cả Ân Giao, Ân Hồng thề báo cừu cho mẹ cũng bị hắn tác động mà phản nghịch, có điều Thân Công Báo cuối cùng cũng bị lời thề báo ứng, phải đi trông coi Bắc Hải, bị phong một chức quèn Phân Thủy tướng quân.

Dù Thân Công Báo luôn bị nguyên tác coi là nhân vật phản diện điển hình, thậm chí bị coi như kẻ chuyên phá rối, nhưng Trương Tử Tinh không coi là vậy: Thân Công Báo có thể kiên định với quan niệm của mình, không hãi sợ cường thế, dù kết cục có chút bi thảm nhưng tuyệt hơn xa mấy kẻ dễ dàng đưa đẩy hay đầu hàng kẻ địch, nếu nhà Thương chiến thắng, hắn tuyệt có thể coi là vị "liệt sĩ" trung nghĩa. Vị Thân đạo trưởng này pháp lực không cao, nhưng cũng có điểm xứng là đệ nhất trong Phong Thần, đó là tài ăn nói, một câu: "đạo hữu dừng bước" hơn xa thiên quân vạn mã, rất nhiều vị môn nhân Triệt giáo vốn định ẩn thân tu luyện, tránh qua sát kiếp, nhưng đều bị hắn dẫn đem làm pháo hôi. Nguyên nhân lớn nhất khiến Trương Tử Tinh có hảo cảm với hắn chính bởi Thân Công Báo là môn nhân Xiển giáo duy nhất kiên quyết đứng bên Đại Thương.

Tất nhiên, giờ đã trọng sinh tại thế giới có chút khác biệt với tiểu thuyết này, tương lai biến ảo ra sao ai cũng không dám chắc, cho nên nhất định phải nắm lấy từng cơ hội, tăng khả năng đối phó với thiên mệnh sau này.

Trương Tử Tinh ngẩn người nửa ngày mới hồi thần, mở miệng nói: "thì ra là Xiển giáo Thân đạo trưởng! quả nhân đã nghe danh từ lâu, hôm nay được gặp chân nhân, vui mừng mà quên lễ phép, xin đạo trưởng chớ trách !".

Thân Công Báo giới thiệu xong, thấy Thiên tử ngẩn người còn tưởng coi thường mình, mà nghe lời giải thích xong lập tức thấy khoái chí: "Không dám nhận! Bệ hạ quả nhiên kiến văn quảng bác, lại biết được sư môn bần đạo, chỉ là bần đạo là kẻ tu hành sơn dã, đâu dám nhận lời tán dự của Bệ hạ như vậy".

"Thân đạo trưởng không cần khiêm hi, từng nghe đạo trưởng nghĩa bạc vân thân, giao du khắp thiên hạ, hôm nay được gặp thực là hoan hỉ", Trương Tử Tinh có ý lôi kéo Thân Công Báo vào cùng chiến hào, khen ngợi tâng bốc vài câu. Thân Công Báo không ngờ Thiên tử coi trọng mình như vậy, gương mặt tức thì nở hoa, cảm giác như gặp được người tri kỷ.

Đối với vị đầu trọc còn lại, Trương Tử Tinh cũng đồng dạng không hề chậm trễ tiếp đón, quan hệ chủ khách tức thì trở nên gần gũi không ít. Tuy nhất thời hắn không nhớ ra vị Pháp Giới này là người phương nào, nhưng hắn có Siêu Não, từ tư liệu hắn tìm được về Pháp Giới, có một nội dung khiến Trương Tử Tinh kinh ngạc, tên Pháp Giới này không ngờ cũng là một gã gia hỏa có giá trị không nhỏ.

"Bần đạo xin hỏi Bệ hạ, nghe nói lúc trước Đại Thương bình định Đông Di, thần cung và khinh nỏ sử dụng đều là do Bệ hạ chế tạo, có chuyện này không?", vị đầu đà Pháp Giới kia lại tự xưng "bần đạo" khiến Trương Tử Tinh ngạc nhiên một trận, trong lòng lại hết sức vui vẻ: chính là đang lo không biết làm sao lưu vị "đạo trưởng" này lại, thế này rất tốt, chủ động dâng lên cửa rồi.

"Chính là vài loại binh khí quả nhân phát minh, cần phải cải tiến rất nhiều, thực làm trò cười trước mặt đạo trưởng".

Pháp Giới nghe ra hàm nghĩa trong lời Trương Tử Tinh, kinh ngạc nói: "mấy vật kia vốn đã tinh diệu phi thường khiến bần đạo bội phục, chẳng nhẽ Bệ hạ còn nhiều vật thần kỳ hơn?"

"Xem ra đạo trưởng cũng là người đồng đạo, quả nhân nơi này còn một nhóm binh khí mới chế tạo, xin đạo trưởng chỉ giáo", Trương Tử Tinh lấy ra một tập đồ án đưa cho Pháp Giới, Pháp Giới thấy hắn lấy từ trong túi pháp bảo ra, biết tất không phải vật tầm thường, vội vàng trịnh trọng tiếp lấy.

Pháp Giới mở đồ án ra nhìn qua, ánh mắt tức thì ngưng trọng, lóe lên thần quang, thần sắc nghiêm túc vô cùng, càng nhìn càng bị lôi cuốn, ngay cả ba người Trương Tử Tinh đàm luận gì cũng không nghe vào tai.

"Pháp Giới đạo hữu vốn si mê cơ quan kỹ xảo, ngay tu hành cũng hoang phế, năm xưa từng bị giáo chủ lão gia trách mắng, thiếu chút trục xuất ra ngoài…", Văn Trọng nhìn bộ dạng Pháp Giới, không khỏi lắc đầu than thở.

"Trương đồ án này đã lấy ra, giờ có đuổi Pháp Giới đạo hữu cũng không đi", Thân Công Báo cười nói một câu, lộ vẻ trí tuệ khiến Trương Tử Tinh kinh hãi: đây còn là tên "hề" trong sách ư? Thực không thể hoàn toàn tin tiểu thuyết!

"Người đều có niềm đam mê, ấy cũng là cơ duyên", Trương Tử Tinh nhìn ra nụ cười của Thân Công Báo là thiện ý, thuận thế nói: "Thân đạo trưởng pháp lực cao thâm, trí tuệ vô song, lại nghĩa khí hơn người, quả nhân mới gặp mà đã thấy thân thiết, nếu không phải quả nhân thân phận đặc thù, thực muốn cùng đạo hữu ngao du sơn thủy, ngắm sao vịnh nguyệt…"

"Bệ là là thiên hạ chí tôn, được người khen ngợi như vậy, bần đạo xin đa tạ hậu ái của Bệ hạ", Thân Công Báo lưu tâm thấy vị Thiên tử này xưng mình là "đạo hữu", nét cười trên mặt càng nồng, mà lời đề nghị tiếp theo của Thiên tử khiến hắn động tâm không thôi.

"Quả nhân muốn lập một chức quốc sư, xin đạo trưởng không chê mà giúp, không biết ý đạo trưởng thế nào?"

"Từ xưa tới nay không có chức quốc sư, xin hỏi Bệ hạ chức này thế nào?", Văn Trọng biết ý hỏi một câu.

Trương Tử Tinh đánh mắt đầy hài lòng cho Văn Trọng, đáp: "Quốc sư là thầy của quả nhân, cũng là thầy của thiên hạ. Chức này đứng trên khanh tướng, ngày thường không cần lo chánh sự, không cần lên triều, tiêu dao tự tại, tùy ý mà hưởng thụ phú quý danh lợi, chỉ cần lúc quả nhân nghi hoặc thì chỉ điểm cho một, hai là được".

/492

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status