Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 89: Tam Niên (Hạ)

/492


Triều Ca, dương quang cao chiếu.

So với ba năm trước, tòa kinh đô Đại Thương này đã phồn hoa hơn đâu chỉ gấp đôi, diện tích cũng được mở rộng gấp rưỡi. Thành ngoại Đế Ất dựng lên năm xưa đã được phá bỏ, thay bằng thành đá vững chắc cao lớn, tổng cộng ba tầng, thành một ngôi thành diện tích vuông vắn trông đầy khí thế, đại biểu triều đại rực rỡ của Thiên Tử Trụ.

Trong thị tập, các quầy tạp hóa dựng đầy hai bên đường thành một khu trung tâm buôn bán, từng gian từng gian đều thấy cảnh dân chúng đi mua sắm, nhộn nhịp vô cùng. Trong từng quán rượu tiếng huyên nháo, tiếng cười vang lên không dứt. Mặt đường được lát bằng đá lớn, rất rộng, khắp nơi qua lại thông thoáng, xe ngựa như nêm. Tất cả đều toát lên vẻ phồn hoa thịnh thế.

Nếu như nói tại thời kỳ tiên quân Đế Ất, ngôi thành còn mang tên Muội Ấp này chỉ như ánh dương buổi hoàng hôn le lói miễn cưỡng phát những tia sáng cuối cùng, thì Triều Ca bây giờ như vầng mặt trời mới nhô lên rực rỡ.

Hoặc có lẽ, đây là đại biểu vương triều Đại Thương như phượng hoàng dục hỏa trọng sinh?

Tổng bộ Phú Quý Thương Hào.

Vưu Hồn tổng hợp sổ sách từng tháng hạ chúc dâng lên, mãn ý gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ tiếc nuối, hắn biết, chủ nhân chân chánh của số tiền khổng lồ này không phải mình. Tất nhiên mấy năm qua, hắn dựa vào thủ đoạn kinh thương được thiên tử truyền thụ, cũng kiếm được không ít tài phú, dù cuối cùng thiên tử không phong chư hầu cũng có thể làm tên địa chủ phú xưng địch quốc.

Trên mặt tường đằng sau hắn có một bức địa đồ toàn cảnh Đại Thương, từng đường kẻ đỏ trên đó là biểu thị những chi nhánh của Phú Quý Thương hào, giờ đã mở rộng tới hơn nửa trong số 800 nước chư hầu.

Kẻ "tề danh" cùng Vưu Hồn là Phí Trọng lúc này cũng khá phong quang. Ba năm trước, hắn từ thượng đại phu bị trực tiếp giáng xuống hạ đại phu, rất nhiều người cho rằng hắn không còn được thiên tử sủng tín, đường quan lộ đã hết rồi. Nhưng cuộc đời thế thái thay đổi, không bao lâu sau thiên tử tiến hành đại cải cách, thành lập sáu bộ Lại, Hộ, Lễ, Binh, Hình, Công, phân ra các chánh vụ, hắn được phái về Lễ bộ nhậm chức.

Bộ Binh và bộ Hình do thái sư Văn Trọng chủ quản, bộ Hộ và bộ Công do Á thừa tướng Tỉ Can chủ quản, bộ Lễ và bộ Lại là Thương Dung đứng đầu. So với thượng thư bộ Lại lo việc khảo hạch là chính, thượng thư bộ Lễ coi như không có thực quyền, nhưng thiên tử lại thành lập một "sở văn hóa" giao cho Phí Trọng, thăng làm trung đại phu, chuyên môn phụ trách một hạng mục mới – tạp chí triều đình: Đại Thương Quý Khan.

Tạp chí ra đời ở thời đại này xem ra quá sớm, nhưng trải qua Trương Tử Tinh suy ngẫm cẩn thận, ý nghĩa chính trị ẩn chứa trong đó rất to lớn.

Trải qua việc cải tiến cách sản xuất giấy, đổi in khắc thành in typo, vấn đề kỹ thuật chế bản tạp chí đã được giải quyết, người ta đọc tạp chí cũng tiện lợi dễ dàng. Mà Trương Tử Tinh lại quyết định đóng dấu lên từng ấn bản, do đẳng cấp chế độ tôn nghiêm và hạn chế quan niệm thời đại, quý khan chỉ được bán từ tay quan viên, nên không cần lo lắng vấn đề bị đạo bản.

Về phần nội dung của quý khan (tạp chí), chủ yếu là đăng tin thời sự của Đại Thương, đôi khi cũng có một số bài bàn về phương diện tư tưởng chính trị. Kẻ trải qua kinh nghiệm hậu thế như Trương Tử Tinh tất nhiên là phi thường khống chế nội dung những mục này, không ngừng lợi dụng một chút cố sự để biểu đạt đạo lý và quan điểm, giọng văn được lựa chọn đơn giản, mục đích chính là tác động tư tưởng, từng bước từng bước tiêm vào đầu dân chúng; nếu lúc nào cũng viết tràng giang đại hải, thâm ảo phức tạp, chỉ e sẽ khiến cho độc giả mệt mỏi vô cùng, hiệu quả tất nhiên kém xa. Trừ mấy nội dung này, còn có hai mục nhỏ, một là tiểu mục "nửa thực nửa giả", thường xuyên đăng truyện châm biếm hay truyện cười, tất nhiên là đều được rà soát cẩn thận, không đi sâu vào ẩn tư, chủ yếu là tiếng cười gải trí; mục còn lại là "chuyên đề tổng hợp", đăng những kỹ xảo sinh hoạt trong đời sống hàng ngày và y học thường thức các loại.

Thiên tử tự tay đề chữ giới thiệu cho quý khan, lúc tuyên bố phát hành còn đồng thời ban một chánh lệnh khác: phổ thông bình dân hay nô đãi đều có quyền đọc tạp chí, người khác không được ngăn trở, nếu có phát hiện tất sẽ nghiêm trị. Quý khan vừa ra, tuy không chấn hãm thiên hạ như tam đại kỳ thư năm xưa, nhưng cũng tạo được hiệu ứng oanh động vượt quá tưởng tượng, hoặc xét từ khía cạnh nào đó, quý khan còn được giai cấp bình dân ưa chuộng hơn cả tam đại kỳ thư.

Do Trương Tử Tinh tiến hành cải cách từng bước, bộ phận nô đãi trong Đại Thương đã dần chuyển sang trạng thái bán nông nô của thời kỳ tiền phong kiến, tuy vẫn như cũ không có được tự do, nhưng điều kiện sinh hoạt tốt hơn trước rất nhiều. Lại thêm nhiều quan viên có ý lấy lòng thiên tử, nên không ít nô đãi cũng có tư cách được đọc quý khan. Tuyệt đại đa số bọn họ không biết chữ, nhưng Trương Tử Tinh đã sớm chuẩn bị, sớm tại 2 năm trước khi quý khan phát hành đã hạ lệnh mở bình dân học vụ, dạy miễn phí cho một số thiếu niên nô đãi thông minh, hầu hết nội dung trong quý khan là mấy thiếu niên này đi kể lại, dù chúng nô đãi chỉ có nghe hiểu một phần hay một câu chuyện mà thôi, nhưng cũng đủ quý khan nhanh chóng phổ biến.

Tầng lớp nô đãi trước đây chỉ lo lắng không biết làm sao sống tới ngày mai, giờ không chỉ nhờ cải cách mà sinh hoạt được cải thiện lớn, khía cạnh tinh thần cũng tốt đẹp hơn nhiều: thì ra lũ địa vị thấp kém chúng ta cũng có thể được như những quý tộc kia, được nghe được đọc rất nhiều điều tân kỳ cổ quái, thậm chí những chuyện xảy ra cách đây hàng ngàn dặm. Còn bình dân thì phản ứng càng nhiệt liệt với quý khan, rất nhiều nội dung mà bây giờ chúng ta gọi là "tin vắn" trở thành chủ đề trong những lúc trà dư tửu hậu của bọn họ, mà chuyên mục cuộc sống thường thức kia càng có giá trị thực dụng phi thường.

Lúc đầu, Đại Thương Quý Khan chỉ phát hành trong Đại Thương và Đông Tề, dần dần theo dân chúng lưu truyền cộng với sự quảng bá cố ý, đến kỳ thứ ba, hầu hết các nước chư hầu đã xuất hiện bản "photo" của quý khan, nhu cầu cũng dần tăng rất lớn, cho nên cuối cùng thiên tử đặc ý cho phép các nơi đồng bộ phát hành.

Rất nhiều người trong lúc hưởng thụ ngồi đọc tạp chí, cũng đồng thời nghi hoặc, tốc độ lên khuôn, chế bán, in ấn, đóng gói, phát hành của quý khan thực là bất khả tư nghị, chỗ thần bí nhất là không ngờ lại có thể trong thời gain ngắn thu thập tin tức từ khắp nơi, hơn nữa còn hết sức chính xác. Một số chư hầu có tầm nhìn xa lập tức liên tưởng tới ứng dụng năng lực này vào trong phương diện quân sự, nếu quân tình cũng có thể thông tin nhanh như thế này…nghĩ đến đây, bọn họ liền có cảm giác không lạnh mà run, lời giải thích cho việc này được dân chúng thần bí hóa, phổ biến nhất đều cho là thiên tử được tiên nhân hỗ trợ, dùng tiên thuật biết hết truyện trong thiên hạ.

Nghe thấy đáp án này, Trương Tử Tinh chỉ cười không để ý: tiên nhân không có, nhưng quả là có vài tên giả đạo sĩ. Mấy tin tức từ "tiên thuật" này tuy thông tin cho người khác, nhưng chỉ là một bộ phận rất nhỏ mà thôi, chỗ đặc sắc chân chính là quân giới, quân tình kia…, có điều như vậy cũng tốt, có thể tránh ánh mắt của những kẻ đề phòng, che dấu những sự tình bí mật mình triển khai…

Người phụ trách Đại Thương Quý Khan - Phí Trọng, có thể coi là toàn tâm tẫn lực công tác, công lao trong việc phát hành và truyền bá quý khan không nhỏ, đến giờ đã không còn kẻ nào dám coi thường vị trung đại phu "từng bị thất sủng", tuy bộ Lễ không có thực quyền, nhưng có ai không biết sau này thiên tử sẽ đề bạt hắn, có điều lại không ai biết thiên tử từ rất sớm đã hứa hẹn đề bạt Phí Trọng, được hắn coi như bùa hộ mệnh. Phí Trọng cũng vì những mỹ hảo tương lai mà không tiếc phát huy năng lực bản thân, không khác nào vị đại tài chủ quản lý Phú Quý Thương Hào kia. Bạn đang đọc truyện tại

/492

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status