Ngã Vi Trụ Vương Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 170 : Khương Tử Nha Đích Lựa Chọn ( Lựa Chọn Của Khương Tử Nha)

/492


Khương Văn Sắc tam nữ cũng lần đầu tiên phi hành trong không trung, hơn nữa lại còn cưỡi trên một "bảo vật" mà trước giờ các nàng chưa từng thấy, vừa sợ lại vừa tò mò . Khi Cương Nha khởi động bắt đầu cất cánh, tam nữ cả kinh đồng thanh rú lên ầm ĩ. Hoàng Phi Yến trước giờ lớn mật, thông qua cửa trên Cương Nha chứng kiến tầng mây dầy đặc phía bên dưới, những tiếng kêu sợ hãi cũng đã chuyển thành những tiếng hoan hô đầy hưng phấn. Khương Văn Sắc và Dương Cửu ban đầu còn có chút sợ hãi, dần dần, cũng bị cũng bị thứ cảm giác phi hành trên không trung , ngắm nhìn mặt đất phía bên dưới này hấp dẫn.
Sau một đoạn thời gian phi hành, Cương Nha cũng đã thành công bay tới đích đến- cơ địa bí mật chế tạo năng lượng ở Đông Tề, cơ địa này sau khi trải qua quá trình phân tích của Siêu Não xác định có khả năng xây dựng thành hạch tâm, cho nên đất đai xung quanh sớm đã được Trâu Khích phụng mệnh biến thành cấm địa, bên ngoài có rất nhiều binh lính bảo vệ một cách nghiêm ngặt, bên trong còn có một số người máy và vũ khí tự động để đề phòng hành động xâm lấn. Năm đó trước khi Trương Tử Tinh thu nạp Đát Kỷ, hắn đã từng nhiều lần lợi dụng những ngày nghỉ để đến Đông Tề, tiến hành lập ra cơ sở của đề án và xây dựng cơ địa này, để tiện cho công việc, còn từng dùng danh tự " Vô Danh" để nhận một cái hư vị ( chức vị không có thật)- quốc sư Đông Tề.
Trương Tử Tinh để tam nữ tạm thời nghỉ ngơi ở phòng chờ bên trong cơ địa, còn bản thân đi ra ngoài, đi tới bên ngoài của cấm địa. Thấy từ xa trong cấm địa đột nhiên đi ra, đám thủ vệ đều cảm thấy kinh hãi, đang muốn tiến tới bắt lấy hắn, thì người xa lạ nọ xuất ra một mũi tên nho nhỏ bằng vàng, tự xưng là quốc sư Vô Danh.
Đám thủ vệ vội vàng hành lễ, Vô Danh lệnh cho các thủ vệ nhanh chóng tới Lâm Truy thành thông báo cho Tề hầu, nói là có chuyện thập phần quan trọng, gặp nhau ở cấm địa, cũng xin nữ vương đưa mấy cõ xe ngựa đến đây. Thủ vệ không dám chậm trễ, lập tức nhanh chóng với tốc độ cao nhất, chạy tới Lâm Truy thành.
Không lâu sao,quả nhiên đã thấy Tề hầu Nguyệt Cơ nữ vương khẩn trương cưỡi ngựa chạy tới, phía sau là các thị nữ và thân vệ ngồi trên mấy cỗ xe ngựa. Nguyệt Cơ nữ vương sau khi tới nơi. hạ lệnh cho xe ngựa tiến vào cấm địa, tựa hồ như tiếp đón người nào đó. Không lâu sau xe ngựa lại chạy ra. mà nữ Vương không tiếp tục cưỡi ngựa nữa, mà ngồi lên một cỗ xe ngựa, vị quốc sư đại nhân kia cũng không thấy bóng dáng đâu cả, chẳng biết là đang ở trong cấm địa hay ở trong xe ngựa.
Trong hành cung của Lâm Truy thành , bốn tỷ muội lâu ngày không gặp có vẻ thập phần thân thiết, trong lúc trò chuyện, Nguyệt Cơ cũng đã hiểu nguyên nhân tại sao Trương Tử Tinh một năm nay lại dần dần trở nên " mê muội" và mục đích tam nữ tới Đông Tề. Nguyệt Cơ lúc này phi thường hoan nghênh tam nữ lưu lại Đông Tề, nếu như tương lai có gì nguy hiểm, cho dù phải hy sinh tánh mạng, nàng cũng sẽ đảm bảo an toàn cho ba vị tỷ muội. Trương Tử Tinh cũng biết mấy năm gần đây, Nguyệt Cơ vì tộc nhân cũng như vì đại nghiệp của hắn , một mình ở lại điều khiển Đông Tề, nàng thập phần chăm chỉ khắc khổ, khiến trong lòng hắn cực kỳ đau xót. hắn lập tức ôn nhu an ủi nàng một phen, thầm nghĩ ngày sau nếu như đại cục an định, thì nhất định phải phong cho một nhân tuyển ( ứng cử viên) thích hợp khác làm Tề hầu, tuyệt không thể để cho vị mỹ lệ thê tử này và mình phân cách hai nơi.
Sau khi bố trí xong xuôi, Trương Tử Tinh cũng lưu lại ở Đông Tề vài ngày , quấn quýt với tứ nữ, chuyện nam hoan nữ ái không thể nói hết, khó có thể tách rời. vẫn là Khương Văn Sắc nhận biết được đại thể, nàng biết Triều Ca còn có rất nhiều chuyện khó khăn đợi Trương Tử Tinh xử lý, không có khả năng lưu lại lâu dài ở Đông Tề để bồi tiếp tỷ muội bọn nàng. Nàng chủ động đề xuất chuyện Trương Tử Tinh cần phải quay lại Triều Ca để tránh phát sinh biến cố. Hoàng Phi Yến và mọi người sau khi biết được chân tâm của Trương Tử Tinh, tâm bệnh cũng đã sớm khỏi ,mặc dù các nàng cực kỳ không muốn, nhưng cũng không phải là không thông tình lý, lập tức gạt lệ mà chia tay với phu quân. Trước khi đi, Khương Văn Sắc nghĩ đến Tôn Du vẫn còn lưu lại ở Triều Ca, bèn đặc biệt dặn dò Trương Tử Tinh phải chiếu cố cho tốt, tùy thời có thể nạp nàng ta vào hậu cung, Trương Tử Tinh nghe vậy, chỉ cười cho qua chuyện: Tôn Du không phải là điều mà hắn mong muốn, mục tiêu của hắn bây giờ chính là tiên nữ. Nguồn: http://truyenyy.com
Ngọc Hư cung - Côn Lôn sơn.
Nam Cực Tiên Ông đi tới trước đài bát quái, hành lễ với Nguyên Thủy Thiên Tôn: " Sư tôn, Tử Nha sư đệ vừa lên núi, đang ở ngoài cung xin cầu kiến."
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe được Khương Tửu Nha: "Ngươi bảo hắn lại đây, sau đó truyền sắc chỉ của ta, nhanh chóng tới Thanh Phong sơn Tử Dương động, Càn Nguyên sơn Kim Quang động và Không Động sơn Nguyên Dương động,truyền ba người đó tới đây. Ngươi cũng đi bảo Bạch Hạc đồng tử tới Tây Kỳ một chuyến, thông cáo lại cho Hoàng Long chân nhân."
Nam Cực Tiên Ông lĩnh mệnh lui ra ngoài, hắn sau khi phân phó Bạch Hạc đồng tử, rồi mời Khương Tử Nha tiến cung, sau đó bản thân vội càng cưỡi mây bỏ đi.
Khương Thượng khi gặp Nguyên THủy Thiên Tôn bèn khom người bái lạy: " Sư tôn, lúc trước đệ tử nhất thời mê muội, không hiểu thiên số, xin sư tôn thứ tội, đệ tử nguyện nghe theo lời phân phó của sư tôn, thuận theo lòng trời mà hành sự, tuyệt không hối hận."
Khương Tử Nha mặc dù bề ngoài có vẻ ngờ nghệch, nhưng lão lại là người có đầu óc linh hoạt, là người am hiểu quan sát xu thế và thời cơ, nếu không hắn đã không có khả năng trong quan trường hỗn loạn của Đại Thương có thể leo cao đến như vậy. Mặc dù lão cực kỳ cảm kích sự tín nhiệm của thiên tử với bản thân,nhưng cảm kích nói chung chỉ là cảm kích, không có nghĩa là lão sẽ ngu trung với thiên tử. Hiện tại tuy lão đã là á thừa tướng, nhưng trong triều không có chỗ dựa, chúng thần đối với lão thập phần ghen ghét, nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn nói thiên tử của Đại Thương cũng không phải là minh chủ trong đời hắn, vậy hắn đối với phú quý của Đại Thương cũng chỉ có thể cói như nhất thời, không cách nào để bảo đảm về lâu dài được. Nếu như có một ngày, thiên tử không sủng tín lão nữa, lão có thể bị giáng chức thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng, nếu đã là như thế, không bằng nhân lúc hiện tại Tây Kỳ đang ở thế yếu, tới đó đầu quân, tương lai có thể trở thành khai quốc trọng thần, vĩnh viễn hưởng vinh hoa phú quý, đúng như lời tiên tri của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Về phần kết quả cuối cùng ra sao, Khương Tử Nha không chút nghi ngờ - - chư vị thánh nhân hợp lực toán định '' chu hưng thương diệt '' ( nhà Chu nổi lên , triều Thương diệt vong), chẳng lẽ còn có thể sai được?
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe được ngữ khí chắc chắn của Khương Tử Nha, hài lòng gật đầu, nói: " Nếu đã là như thế, ta sẽ tặng cho ngươi một đạo Đào Mộc Phù Nhân, ngươi quay trở lại Triều Ca chuẩn bị một phen, rồi nhanh chóng tới Tây Kỳ."
Khương Tử Nha nói: " Sư tôn, hiện Tây bá hầu Cơ Xương đang bị giam giữ, đệ tử muốn cứu hắn ta ra ngoài, rồi mới tới Tây Kỳ, lập ra kỳ công, chỉ là trong triều có không ít môn nhân của Triệt giáo, đạo pháp cao cường, đệ tử e khó lòng được việc."
Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ vuốt cằm: " Ta làm sao mà không hiểu tâm ý của ngươi, Đào Mộc Phù Nhân này có tác dụng là để làm thế thân cho Cơ Xương, ngươi sau khi trở về Triều Ca, khi hành sự tự có người trợ giúp. Vô luận có cứu được Cơ Xương hay không, ngươi cũng phải tới Tây Kỳ, ta có một tấm giản thiếp ( bức thư) này , ngươi khi tới Tây Kỳ sau khi an định mọi chuyện, mới được mở ra coi, cứ theo như những gì ghi trên giản thiếp mà hành sự."
Khương Tử Nha mừng rỡ, bái biệt Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Trương Tử Tinh sau khi chia tay chư nữ, trở lại cơ địa, đem đại bộ phận năng lượng được nén dưới áp suất cao có dạng tinh thể do cơ địa chế tạo ra nạp đầy trong khoang máy của Cương Nha, sau đó cũng không trực tiếp quay lại Triều Ca, mà cưỡi Cương Nha bay về phía Đông Hải - - Đông Hải Long Vương Ngao Quảng đã tặng cho hắn một quần đảo, trong kế hoạch của hắn , đây là hải dương cơ địa chiến lược và cũng là nơi tránh nạn của hắn, chuyến đi về phía Đông lần này, hắn cũng đã đem theo không ít đồ vật, chính là để thăm dò và chọn lựa địa điểm thích hợp, tiến hành kiến thiết cơ sở cho việc thi công hải dương cơ địa sau này.
Vẫn còn chưa tới quần đảo theo lời Ngao Quảng đã nói, khi bay ngang qua một mảng hải vực , chỉ thấy mặt biển nổi sóng, gió lốc nổi lên bốn phía. Loáng một cái mây mù ầm ầm kéo đến, âm phong từ bốn phương thổi đến, bao trùm cả bầu trời. Chỉ thấy sóng lớn tách ra, hiện ra một u hồn , một nửa thân dưới là một mảng hư vô.
Trương Tử Tinh vội vàng dừng Cương Nha lại, khi hắn chăm chú nhìn lại , chỉ thấy u hồn hét lớn: " Tiên gia đang thi triển pháp bảo ở bên trên là tiên gia lộ nào? Có thể cứu giúp tiểu nhân hay không?"
Trương Tử Tinh thông qua truyền tấn khí ( cơ quan truyền tin ) của Cương Nha hỏi: "Ngươi là người phương nào, vì sao lại ở đây?"
U hồn nọ là một nam tử, nửa trên lõa thể, thấy "pháp bảo" kỳ dị to lớn này mở miệng nói chuyện, biết là trong đó có tiên nhân, vội vàng đáp: "Du hồn là quan tổng binh Bá Giám của Hiên Viên hoàng đế. Vì đại phá Xi Vưu, bị hỏa khí đánh rơi vào trong lòng biển, ngàn năm nay không thể thoát khỏi số kiếp. Vạn mong pháp sư ra tay siêu độ, ân của người nặng như Thái Sơn."
Nguyên lai là Bá Giám! Trương Tử Tinh hồi tưởng lại tình tiết của Khương Tử Nha khi tới Đông Hải thu phục Bách Giám trong nguyên tác, hắn chợt hiểu ra. Thật không nghĩ ra bản thân lại gặp phải chuyện này!
Bá Giám trong Phong Thần, được phong làm Thanh Phúc Chính Thần đứng đầu ba trăm sáu mươi lăm vị trong tam giới, nhưng trên thực tế hắn lại không có chút công lao gì, chủ yếu là vì hắn là ''cai thầu chính'' chuyên đốc thúc nhân công trong quá trình xây Phong Thần đài,thêm vào đó kiêm luôn chức '' bảo vệ '' của Phong Thần đài. Hồn vía của kẻ nào bay tới, hắn '' đá đít'' một cái rồi mới cho người ta đi vào. Khi Diêu thiên quân dùng người cỏ bắt mất hồn phách cho Khương Tử Nha, hồn phách của Khương Tử Nha cũng bị đẩy bay tới Phong Thần đài, hắn cũng đánh hồn phách của Khương Tử Nha bật trở lại , tránh cho lão phải lên Phong Thần bảng , quả nhiên là kẻ am hiểu chuyện bợ đít người trên.
Bá Giám mặc dù năng lực không có bao nhiêu , nhưng cũng là một nhân vật không thể bỏ qua, nếu bây giờ thu phục được hắn. Tương lai vạn nhất nếu xảy sự kiện hồn phách của Khương Tử Nha thoát ra ngoài, ít nhất cũng có thể mở ra được một lối thoát.
Thầm nghĩ tới điều này, Trương Tử Tinh từ trong thông đạo của Cương Nha bay ra, đáp xuống trước mặt của Bách Giám, cố ý hỏi: "Bá Giám, ngươi thực sự là quan tổng binh của Hiên Viên hoàng đế?"
Bá Giám thấy hắn hiện thân, nhanh chóng bái lạy: " Đúng vậy! Ta đã rơi vào trong Đông hải cả ngàn năm, vẫn chưa có sơ hội siêu thoát, hồn thể cũng không thể rời đi. Cầu thượng tiên đại triển uy quang, cứu giúp du hồn, vượt qua mây mù , thoát ly bể khổ, hồng ân của ngài tiểu nhân vạn lần ghi nhớ!"
Trương Tử Tinh thầm than khổ,hắn căn bản không hiểu thuật siêu độ, chẳng lẽ thật sự phải gọi Khương Tử Nha tới giúp?
Bách Giám thấy hắn do dự chỉ biết khổ sở cầu xin, Trương Tử Tinh suy nghĩ một chút, đem lực lượng của Hoàng Đế tâm kinh thi triển ra, nhất thời kim quang bao bọc toàn thân, thỉnh thoảng còn có kim long quấn quanh: "Bá Giám, ngươi có nhận ra thuật này hay không?"
Bách Giám vừa trông thấy, lập tức khấu đầu không ngừng, nói: "Bá Giám sao không nhận ra bí thuật của Hoàng Đế ? Nghĩ không ra thượng tiên nguyên lai lại là truyền nhân của Hiên Viên bệ hạ! Xin người đại phát từ bi!"
Trương Tử Tinh hỏi: "Ngươi nếu đã là quan tổng binh của Hiên Viên hoàng đế, bản lĩnh chắc hẳn rất phi phàm, vì sao cả ngàn năm nay ngươi vẫn bị vây khốn trong Đông Hải vậy ?"
Vẻ mặt của Bách Giám rất buồn phiền, hắn đáp: " Chỉ vì hỏa khí nọ của Xi Vưu thập phần lợi hại, cả ngàn năm qua nó vẫn trấn áp hồn phách của tiểu nhân, cho nên tiểu nhân vẫn không cách nào tránh thoát được,xin thượng tiên rủ lòng thương !"
Trương Tử Tinh cũng chưa đáp ứng ngay, hỏi lại: "Ngươi có nguyện ý quy thuận ta không?"
Bách Giám nghe xong, biết hắn đã có hy vọng thoát khỏi khốn cảnh, trong lòng mừng rỡ, nhanh chóng dâng lên bổn mạng nguyên hồn, xưng hô " chủ công". Trương Tử Tinh sau khi nhận lấy nguyên hồn, hắn cũng không làm rõ thân phận, theo Bách Giám thâm nhập vào lòng biển sâu.
Trang bị dưới nước của Siêu Não khiến Trương Tử Tinh căn bản không cần mấy cái loại pháp quyết vớ vẩn như Tị Thủy quyết hay gì gì đó, hơn nữa hắn cũng có thể quan sát rõ cảnh vật ở xung quanh, trên một khối đá dưới đáy biển, quả nhiên có một đoàn hồng quang như có như không.
"Chủ công,đó là hỏa khí của Xi Vưu, chủ hồn thể của thuộc hạ bị trấn áp ở bên dưới, không cách nào tới gần được, xin chủ công từ bi thi triển thần thông cứu thuộc hạ."
"Ngươi cứ ở trên này đợi ta, ta sẽ tự tìm cách giải quyết." Trương Tử Tinh nói xong, rồi lặn xuống bên dưới, Bá Giám cảm thấy thập phần khó chịu,nghe thấy vậy hắn liền vội vàng bơi lên mặt biển. Mặc dù ba động của nước biển rất bình thường , nhưng Trương Tử Tinh đang tiến tới cũng cảm giác được có một cỗ sát khí khủng bố đang kéo đến, áp lực vô hình quanh thân hắn cũng tăng lên. Trương Tử Tinh nhớ lại kinh nghiệm khi thu phục Phệ Phách, lập tức vận xuất Chân Vũ Linh Quyết bao phủ toàn thân, nghênh đón sát khí nọ. Sát khí lúc này ngừng lại, lập tức từ từ dung hợp thành một thể với Chân Vũ Linh Quyết. Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy ảnh tượng Huyền Vũ trong tiên thức của hắn có vẻ như bị sát khí kích thích, trở nên khẩn trương nóng nảy hơn , phát tán ra lực lượng đáng sợ, trong tinh vân điên cuồng lồng lên.
Trương Tử Tinh nhanh chóng lợi dụng nguyên lý "sanh sanh bất túc" của Thái Cực đồ, phân giải cỗ lực lượng điên cuồng đó, rồi điều hòa nó, không đợi những cung động của Huyền Vũ lắng xuống, một loại lực lượng khác cũng bắt đầu tác quái, đó chính là dòng năng lượng do Văn đạo nhân biến thành. Bởi vì tu vi của Văn đạo nhân thật kỳ dị, mặc dù dòng năng lượng này cơ bản đã không còn chịu sự khống chế của ý chí, nhưng nó lại có bản năng kháng cực với lực lượng của tiêu hóa chi lực ngoại lai, khiến hắn rất khó khăn trong việc luyện hóa. Nếu chiếu theo ngày thường, Trương Tử Tinh mỗi ngày chỉ có thể hấp thu một bộ phận nhỏ, nếu như không có ngoại lực hỗ trợ, chiếu theo tiến độ này, phải cần tới mấy tháng mới có thể giải quyết xong. Hiện tại giống như góc nhà đột nhiên gặp mưa đêm, luồng năng lượng nhân cơ hội Huyền Vũ bị kích động, cũng nhân lúc cháy nhà mà ra tay đánh cướp, nổi loạn khắp nơi.
Luồng năng lượng cuồng loạn này hóa thành vô số cỗ lưu tinh, giống như nghìn vạn con muỗi, làm loạn khắp nơi bên trong tinh vân, thỉnh thoảng còn phát sinh những vụ tinh bạo, Trương Tử Tinh không nghĩ tới chuyện bản thân có lòng tốt phóng thích dân công trong Phong Thần diễn nghĩa lại gặp phải chuyện này, không khỏi âm thầm kêu khổ, chỉ đành liều mạng áp chế.
Dưới sự quấy nhiều của năng lượng của Văn đạo nhân, Thái Cực đồ dần dần khó có thể duy trì bình hành, khiến chi một nửa hắc sắc tinh vân giống như phát sinh những tiếng biển gầm, có uy lực nghiêng trời lật đất, Huyền Vũ trong '' biển '' tinh vân điên cuồng làm loạn, nhưng đúng vào lúc này, lam sắc tinh hạch ở trung tâm bắt đầu lóe lên quang mang lấp lánh kỳ dị, cả tinh vân tựa hồ như lại biến thành một cái vòng tròn, vô luận Huyền Vũ có dấy lên sóng to gió lớn đến đâu,cũng không thể tạo ra chút ảnh hưởng với cả cái vòng tròn này.
Dòng năng lượng cuồng loạn do Văn đạo nhân biến thành cũng bị những phù hiệu trên vòng tròn khiên dẫn, bắt đầu từ từ dung hợp trong lam sắc tinh thần ở giữa vòng tròn, mà Huyền Vũ đang điên cuồng cũng bắt đầu bình tĩnh trở lại, chỉ có điều có chút khác với trước kia, ánh mắt nó thi thoảng lóe lên hỏa hồng sắc quang mang. Trương Tử Tinh cảm giác những chuyển động kỳ diệu của phù hiệu tựa hồ như tuân theo một loại quy luật và tiết tấu đặc biệt, lập tức linh cơ máy động, hắn buông lỏng sự trói buộc đối với lực lượng, toàn tâm cảm thụ tiết tấu kỳ lạ kia. Vòng tròn dần dần biến mất, trở thành Thái Cực tinh vân lúc ban đầu, bắt đầy tiến hành những ba động rất có quy luật và đặc dị ……
Đến khi hắn mở mắt,thì thân thể đã ở trên mặt biển , thân thể hắn giống như không khí vậy, không hề có chút trọng lượng cứ tiếp tục dập dềnh lên xuống trong không trung không trung. Hắn hơi vận xuất tiên lực, phát giác cỗ lực lượng " cứng đầu không chịu luyện hóa " của Văn đạo nhân không ngờ giống như kỳ tích đã được luyện hóa toàn bộ, lực lượng trong cơ thể đạt đến trình độ và sung mãn chưa từng có trước đây, nhất là Chân Vũ Linh Quyết, cũng đã đạt tới cùng một trình độ với Hoàng Đế tâm kinh. Trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Bá Giám thấy hắn tỉnh lại, nhanh chóng hành lễ: " Đa tạ chủ công đã thu lấy hỏa khí, giải được nỗi thống khổ của thuộc hạ cả ngàn năm qua!"
Trương Tử Tinh nghe vậy, nhìn qua túi pháp bảo, nhưng hắn không phát hiện ra đạo hỏa khí đó, vô thức hỏi: "Ngươi làm sao biết được ta đã thu được đạo hỏa khí đó? Thế đạo hỏa khí đó đâu rồi?"
Câu trả lời của Bá Giám khiến Trương Tử Tinh kinh hãi: Nguyên lai, hỏa khí của Xi Vưu đã bị hắn '' ăn '' mất!

/492

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status