Chương 6
Tô Mạt Mạt cảm thấy mình đã bị thu phục bởi người đàn ông mới gặp một lần này, thời điểm nàng vừa đi tới chỗ này, ánh mắt đã nhìn Hứa Đình Xuyên đầu tiên. Mặc dù anh đang cúi đầu nói chuyện với cô gái bên cạnh, cô không thấy rõ được mặt anh, nhưng cái cách anh vừa nói vừa cười đã hoàn toàn thu hút cô.
Hứa Đình Xuyên hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Mạt Mạt ở đây, nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tựa như người lạ mới lần đầu gặp nhau, cười với Mạt Mạt. Đám đàn ông bên cạnh đã nhốn nháo, đều nói mình cũng độc thân, muốn thêm Wechat của Mạt Mạt.
Hạ Toàn lớn lên cùng Mạt Mạt, thấy cô sững sờ nhìn Hứa Đình Xuyên, liền hiểu ra ngay lập tức, nói với đám đàn ông: “Bạn thân của em còn nhỏ, các anh muốn làm trâu già gặm cỏ non à?”
“Lão Tống của em không phải cũng là trâu già gặm cỏ non sao? Lão Tống,
cô gái này của cậu càng ngày càng nói chuyện không coi ai ra gì.”
Người đàn ông đang nói chuyện dáng người tròn vo, hình như đã uống rất
nhiều, mặt mày đỏ rực, y như một cái đầu heo, Hứa Đình Xuyên ngồi giữa
đám người này như hạc giữa bầy gà vậy.
Tống Khải ôm lấy Hạ Toàn, vẻ mặt cưng chiều nói: “Bị tôi chiều hư, các cậu ráng mà chịu đựng.”
Đám đàn ông tỏ ra thèm thuồng dáng người quyến rũ của Tô Mạt Mạt, không ngừng tìm cách chuốc rượu cô, tuy Hạ Toàn gọi cho cô rượu trái cây, nhưng Mạt Mạt cũng không thể chịu nổi việc uống nhiều như vậy.
Tô Mạt Mạt từ trước đến nay không uống rượu, nhưng hôm nay bất kể ai mời cô cũng uống, cô muốn xem thử Hứa Đình Xuyên có đau lòng mà uống thay cho mình hay không. Nhưng anh vẫn tiếp tục cùng nói chuyện với người đẹp bên cạnh, thỉnh thoảng mới liếc qua cô vài lần.
Tên đầu heo ngồi đối diện Tô Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào ngực cô, sau lại cảm thấy không đủ, định đi tới ngồi bên cạnh cô, Tống Khải vừa định ngăn cản thì bị Hà Toàn đè lại.
Tên đầu heo kia cầm ly rượu không e ngại nhìn chằm chằm bộ ngực sữa của Mạt Mạt, nhếch miệng cười nói: “Mạt Mạt, anh và lão Tống lớn lên cùng nhau, nghe nói em với bạn gái anh ta cũng là bạn từ nhỏ, em có thấy chúng ta rất có duyên không? Hay là thêm Wechat của nhau, về sau chúng ta cùng nói chuyện tìm hiểu sâu hơn nữa.”
Hắn cố ý nhấn mạnh chữ “sâu hơn nữa", mấy tên đàn ông kia đều cười to ám muội.
Hứa Đình Xuyên lúc này mới ngẩng đầu lên, nói với tên đầu heo: “Nếu uống say rồi thì về nhà cho tỉnh rượu đi.”
Giọng anh không nặng không nhẹ, vẻ mặt vẫn ôn hòa, nhưng mấy người đàn ông kia đã thu lại ý cười, tên đầu heo mặt mày xám xịt quay lại chỗ cũ. Không biết là do muốn xoa dịu cảm giác xấu hổ, hay là do uống nhiều quá, lại hỏi một câu: “Làm sao thế? Hứa đại thiếu gia muốn làm trâu khỏe ăn cỏ non sao?”
Cái gì mà trâu khoẻ? Tuổi tác bọn họ chênh lệch như vậy, gọi là trâu già cũng không được mà, Mạt Mạt hơi khó hiểu. Hứa Đình Xuyên đứng dậy, trực tiếp kéo Mạt Mạt một đường đi tới nhà vệ sinh nam của quán bar.
“Còn nhỏ như vậy, tới quán bar làm cái gì? Muốn tiếp tục dụ dỗ đàn ông sao?” Giọng điệu của anh rất không tốt.
Tô Mạt Mạt nhớ tới cảnh Hứa Đình Xuyên ngồi trên ghế thầm thì thân mật với người đẹp, trong lòng cũng khó chịu, mấy ngày nay anh không về nhà, có thể là cùng cô gái này chơi đùa. Cô liền ngước đầu trừng mắt nhìn Hứa Đình Xuyên: “Có liên quan gì đến chú? Chú cũng đâu phải bạn trai của em.”
“Em!” Hứa Đình Xuyên nhíu mày, cô gái nhỏ này cũng thật cứng đầu.
Lúc hai người giằng co, cửa toilet bị đẩy ra, nhớ tới đây là nhà vệ sinh nam, Tô Mạt Mạt theo bản năng kéo tay Hứa Đình Xuyên chạy vào trong một buồng.
Cô và Hứa Đình Xuyên trốn trong buồng toilet chật chội, vì không quan nhỏ hẹp, hai người phải đứng sát gần nhau mặt đối mặt. Hứa Đình Xuyên chỉ cần nhìn xuống là có thể thấy bộ ngực sữa sinh động của Mạt Mạt, bị ép vào ngực của anh mà thay đổi hình dạng. “Em trốn cái gì…”
Hứa Đình Xuyên còn chưa nói xong, Tô Mạt Mạt nhanh chóng dùng bàn tay nhỏ che miệng anh lại, cô chờ người mới vào bước là buồng là chạy nhanh ra ngoài.
Ai ngờ sau một hồi yên tĩnh, gian phòng kế bên họ là vang lên tiếng đàn ông thở dốc, cùng tiếng phụ nữ yêu kiều:
“A...nhẹ một chút...em còn chưa có ướt đâu...đau quá!”
------oOo------
/65
|