CHƯƠNG 127 KẾ HOẠCH ĐỐI VỚI THANH LONG !!!
- Ngươi nghĩ sao ?
Cầm tờ giấy trong tay,lão Ngũ run run,xúc động nhìn hắn mà cảm thán :
- Đây.......đây quả là một kế hoạch tuyệt vời
- Đúng vậy - Hắn bình thản gật đầu - Ta cũng rất bất ngờ khi nhận được lá thư này và còn bất ngờ hơn với nội dung viết trong thư
- Lão thì không - Lão Ngũ khẽ nói - Lão đã chăm sóc chủ tử từ bé,lão có thể nhận ra người được chủ tử quan tâm chỉ có Hiên Viên Tuyết và Mạc Phù,giờ thêm Nhược Linh cô nương và lão cũng thấy họ đều thật tâm với chủ tử,họ sẽ không thể nào làm hại chủ tử đâu
- Vậy ý người là muốn ta làm theo những gì đã ghi trong lá thư
*
* *
- Hahaha......vương gia,người dự tính như thần,làm theo lời người nói,chả mấy chốc Thiên Phong các sẽ không còn bóng dáng trên Bạch Hổ ta - Hiên Viên Mặc - Hoàng đế Bạch Hổ khoái chí mỉm cười giơ cao chén rượu với người bên cạnh
Uống chén rượu với Hiên Viên Mặc xong,Mộ Dung Cung nhàn nhạt nói :
- Đừng nên vui mừng quá sớm,theo ta biết,ngày hôm qua tứ công chúa đã cãi nhau với ngài,chắc chắn cô ta sẽ giúp Lãnh Diệt Thiên,tốt nhất hãy coi chừng cô ta,đừng để hỏng việc trong phút cuối
Nghe xong lời Mộ Dung Cung nói,Hiên Viên Mặc cũng gật đầu đồng tình,lời nói kèm theo sự tức giận :
- Hừ ! Uổng công nuông chiều,cuối cùng lại đi nối giáo cho giặc,đúng là phản mà
- Chớ tức giận,tứ công chúa chỉ là nữ tử yếu đuối,cũng không hề đáng lo ngại,ta chỉ sợ cô ấy sẽ nói với thái tử mà thôi
- Sẽ không sao đâu,ta đã sai người canh phòng nghiêm ngặt đối với Hi nhi,Tuyết nhi,chắc chắn sẽ không có gì mà lo sợ cả.Ta chỉ còn chờ ngày tiêu diệt được Thiên Phong các,ta với ngươi sẽ cùng nhau tiến đến thâu tóm Thanh Long mà thôi.Nhưng....ta vẫn không thể nắm chắc phần thắng
- Đây là thời cơ thuận lợi nhất,vừa rồi Đông Phương Dật Hiên đến Thanh Long quốc,hai quốc gia thống nhất nước sông không phạm nước giếng,nếu đợt này Bạch Hổ ngài và Chu Tước của ta hợp tác với nhau,Huyền Vũ sẽ làm ngơ,chắc chắn đánh cho Thanh Long tan tác,không còn mảnh giáp
- Đúng vậy,đúng vậy - Hiên Viên Mặc hưởng ứng,vui sướng nghĩ đến thắng lợi mờ mịt trước mắt
*
* *
- Đã biết tin tức của Mạc Phù và Lạc Từ Thi chưa ?
- Họ đang trên đường đến Bạch Hổ - Lão Ngũ chậm chạp xem tờ giấy nhỏ được gắn vào chân chú chim bồ câu,liếc nhìn hắn - Có cần nhắn họ chuyển mục tiêu đến Chu Tước không ?
- Không cần đâu - Nàng phản đối,quay sang hắn nhẹ giọng nói - Thiên,ta đã từng gặp qua Mộ Dung Ngôn,hắn có vẻ là một người lạnh nhạt,không thèm danh lợi,binh quyền chủ yếu nằm trong tay Mộ Dung Cung,nếu gặp hắn,muốn thu lại binh quyền không dễ,nếu ta đi,sẽ chắc chắn hơn là Mạc Phù cùng Lạc Từ Thi
- Lão Ngũ,nhắn họ như vậy đi
Lãnh Diệt Thiên lạnh lùng phân phó,bỏ qua lời nói của nàng khiến nàng khó chịu,tiến đến trước mặt hắn cố chấp nói :
- Thiên,để ta đi đi,ta sẽ không làm chàng lo đâu,nếu không thì chàng cho Mạc Phù và Lạc Từ Thi đi theo ta cũng được.Thiên,chàng nghe ta lần này đi,ta đã nhượng bộ lắm rồi,chàng hiểu ta mà,đừng làm ta tức giận
Thấy nhẹ nhàng không được,nàng bắt đầu đe dọa,mắt lườm hắn không chớp,nhìn cho đến khi hắn mất tự nhiên quay đi thì thôi.Nàng không miễn cưỡng,ở hiện đại,nàng đều tự quyết định,chưa bao giờ để tâm đến người khác,nàng đã nhường nhịn rồi,dù gì nàng cũng đi
Biết nàng đã tự quyết định,hắn không nói gì,chỉ khẽ thở dài,duỗi tay ra kéo nàng ôm chặt vào lòng,mím môi khó chịu lẩm bẩm :
- Cố chấp quá ! Ta thật không muốn xa nàng
Chẹp ! Chẹp ! Nàng nổi da gà mất,tự nhiên hắn làm sao vậy,nói nhảm nhí lung ta lung tung
"A....."
- Nàng........nàng.......- Hắn lườm
- Đáng đời,đưa ta xem nào
Nàng liền giơ bàn tay nhỏ nhắn lên xoa xoa đầu hắn,tại hắn khiến nàng mất tự nhiên nên đành cốc một cái vào đầu hắn thôi,ai bảo hắn nói với điệu bộ ấy làm chi,nàng sẽ ngại lắm chứ
- Ngươi nghĩ sao ?
Cầm tờ giấy trong tay,lão Ngũ run run,xúc động nhìn hắn mà cảm thán :
- Đây.......đây quả là một kế hoạch tuyệt vời
- Đúng vậy - Hắn bình thản gật đầu - Ta cũng rất bất ngờ khi nhận được lá thư này và còn bất ngờ hơn với nội dung viết trong thư
- Lão thì không - Lão Ngũ khẽ nói - Lão đã chăm sóc chủ tử từ bé,lão có thể nhận ra người được chủ tử quan tâm chỉ có Hiên Viên Tuyết và Mạc Phù,giờ thêm Nhược Linh cô nương và lão cũng thấy họ đều thật tâm với chủ tử,họ sẽ không thể nào làm hại chủ tử đâu
- Vậy ý người là muốn ta làm theo những gì đã ghi trong lá thư
*
* *
- Hahaha......vương gia,người dự tính như thần,làm theo lời người nói,chả mấy chốc Thiên Phong các sẽ không còn bóng dáng trên Bạch Hổ ta - Hiên Viên Mặc - Hoàng đế Bạch Hổ khoái chí mỉm cười giơ cao chén rượu với người bên cạnh
Uống chén rượu với Hiên Viên Mặc xong,Mộ Dung Cung nhàn nhạt nói :
- Đừng nên vui mừng quá sớm,theo ta biết,ngày hôm qua tứ công chúa đã cãi nhau với ngài,chắc chắn cô ta sẽ giúp Lãnh Diệt Thiên,tốt nhất hãy coi chừng cô ta,đừng để hỏng việc trong phút cuối
Nghe xong lời Mộ Dung Cung nói,Hiên Viên Mặc cũng gật đầu đồng tình,lời nói kèm theo sự tức giận :
- Hừ ! Uổng công nuông chiều,cuối cùng lại đi nối giáo cho giặc,đúng là phản mà
- Chớ tức giận,tứ công chúa chỉ là nữ tử yếu đuối,cũng không hề đáng lo ngại,ta chỉ sợ cô ấy sẽ nói với thái tử mà thôi
- Sẽ không sao đâu,ta đã sai người canh phòng nghiêm ngặt đối với Hi nhi,Tuyết nhi,chắc chắn sẽ không có gì mà lo sợ cả.Ta chỉ còn chờ ngày tiêu diệt được Thiên Phong các,ta với ngươi sẽ cùng nhau tiến đến thâu tóm Thanh Long mà thôi.Nhưng....ta vẫn không thể nắm chắc phần thắng
- Đây là thời cơ thuận lợi nhất,vừa rồi Đông Phương Dật Hiên đến Thanh Long quốc,hai quốc gia thống nhất nước sông không phạm nước giếng,nếu đợt này Bạch Hổ ngài và Chu Tước của ta hợp tác với nhau,Huyền Vũ sẽ làm ngơ,chắc chắn đánh cho Thanh Long tan tác,không còn mảnh giáp
- Đúng vậy,đúng vậy - Hiên Viên Mặc hưởng ứng,vui sướng nghĩ đến thắng lợi mờ mịt trước mắt
*
* *
- Đã biết tin tức của Mạc Phù và Lạc Từ Thi chưa ?
- Họ đang trên đường đến Bạch Hổ - Lão Ngũ chậm chạp xem tờ giấy nhỏ được gắn vào chân chú chim bồ câu,liếc nhìn hắn - Có cần nhắn họ chuyển mục tiêu đến Chu Tước không ?
- Không cần đâu - Nàng phản đối,quay sang hắn nhẹ giọng nói - Thiên,ta đã từng gặp qua Mộ Dung Ngôn,hắn có vẻ là một người lạnh nhạt,không thèm danh lợi,binh quyền chủ yếu nằm trong tay Mộ Dung Cung,nếu gặp hắn,muốn thu lại binh quyền không dễ,nếu ta đi,sẽ chắc chắn hơn là Mạc Phù cùng Lạc Từ Thi
- Lão Ngũ,nhắn họ như vậy đi
Lãnh Diệt Thiên lạnh lùng phân phó,bỏ qua lời nói của nàng khiến nàng khó chịu,tiến đến trước mặt hắn cố chấp nói :
- Thiên,để ta đi đi,ta sẽ không làm chàng lo đâu,nếu không thì chàng cho Mạc Phù và Lạc Từ Thi đi theo ta cũng được.Thiên,chàng nghe ta lần này đi,ta đã nhượng bộ lắm rồi,chàng hiểu ta mà,đừng làm ta tức giận
Thấy nhẹ nhàng không được,nàng bắt đầu đe dọa,mắt lườm hắn không chớp,nhìn cho đến khi hắn mất tự nhiên quay đi thì thôi.Nàng không miễn cưỡng,ở hiện đại,nàng đều tự quyết định,chưa bao giờ để tâm đến người khác,nàng đã nhường nhịn rồi,dù gì nàng cũng đi
Biết nàng đã tự quyết định,hắn không nói gì,chỉ khẽ thở dài,duỗi tay ra kéo nàng ôm chặt vào lòng,mím môi khó chịu lẩm bẩm :
- Cố chấp quá ! Ta thật không muốn xa nàng
Chẹp ! Chẹp ! Nàng nổi da gà mất,tự nhiên hắn làm sao vậy,nói nhảm nhí lung ta lung tung
"A....."
- Nàng........nàng.......- Hắn lườm
- Đáng đời,đưa ta xem nào
Nàng liền giơ bàn tay nhỏ nhắn lên xoa xoa đầu hắn,tại hắn khiến nàng mất tự nhiên nên đành cốc một cái vào đầu hắn thôi,ai bảo hắn nói với điệu bộ ấy làm chi,nàng sẽ ngại lắm chứ
/128
|