CHƯƠNG 75 TỎ TÌNH TRONG CƠN SAY
Huyền Vũ quốc.Thủy Yên lầu.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ,cô vui vẻ mặc y phục,xuống lầu dùng bữa cùng anh,trên bàn đã bày biện vô số món ăn ngon,mắt cô sáng lên,nuốt nước bọt,cô cầm đũa lao đầu vào ăn,chưa đầy một giây,hai má cô đã phồng to vì miệng đầy ắp thức ăn,thế nhưng cô vẫn liên tục gắp thịt đưa vào miệng.
- Thật chẳng ra làm sao - Anh ngán ngẩm
-....................- Vẫn cắm cúi ăn và ăn
- Âu Dương Bảo Nhi,ngươi không thể nhã nhặn một chút được à ? - Anh cằn nhằn
- Ta ăn xong rồi,ngươi cứ từ từ mà gặm đĩa,không ai cười nhạo ngươi đâu - Cô đứng dậy,thẳng cánh cò bay
Anh nhìn đống bát đĩa trống trơn,không khỏi bật cười,nữ nhân này rất thích trêu tức anh,bao nhiêu lần dạy dỗ mà vẫn chưa chừa,xem ra anh cần phải dùng biện pháp mạnh để giúp cô bỏ cái thói tung hoành ngang ngược đó đi.......
- Hoàng công tử,mọi việc đã xong cả rồi - Dạ Kì đột ngột xuất hiện bẩm báo
- Tốt ! Ngày mai chúng ta lên đường trở về Thanh Long quốc,còn giờ thì các ngươi thuê phòng nghỉ ngơi đi - Anh lạnh giọng
- Dạ !
************************
Nằm trong phòng,cô lăn qua lăn lại trên giường không tài nào ngủ được,mắt mở thao láo nhìn lên trần nhà,cô nhàm chán ngồi bật dậy,khoác một chiếc áo choàng đi ra phố dạo chơi trong đêm hôm khuya khoắt.Không hề hay biết,ở đằng sau có một người đang đi theo cô ngay từ lúc cô bước chân ra khỏi Thủy Yên lầu.
Ngẩng đầu ngắm nhìn vì sao lung linh trong màn đêm,cô nở nụ cười thích thú,không khí ở cổ đại thật trong lành,cà nhắc một vòng quanh đường phố,cô rẽ vào quán rượu ven đường gọi một vò rượu,đang định rót rượu vào chén thì một bàn tay rắn chắc cầm vào vò rượu ngăn cản.Cô ngước đầu lên,ngã ngửa ra đất khi nhìn thấy anh,sao cô đi đâu cũng gặp anh vậy chứ ? Thật đáng ghét!!!!!!
- Ngươi ở đây làm gì ? - Cô nhăn nhó
- Ta đi theo ngươi nãy giờ - Anh trả lời
- Tại sao lại đi theo ta ? - Cô tức tối
- Đảm bảo sự an toàn cho ngươi - Anh nhẹ giọng
-.....................- Cô không nói gì mà chỉ chớp chớp mắt nhìn anh,giật lại vò rượu đổ vào chén
- Không uống được rượu thì đừng có uống - Anh nhắc nhở
- Đây là sở thích của ta - Cô nhoẻn miệng cười
- Ngươi sẽ phải hối hận ! - Anh nhàn nhạt đáp
- Tuyệt đối sẽ không hối hận !!!!!! - Cô không hề hay biết trong câu nói của anh có hàm ý,cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch - Rượu ngon - Cô hưng phấn tiếp tục rót thêm một chén
-......................- Anh im lặng nhìn cô,khuôn mặt cô hiện giờ đã ửng hồng,tửu lượng của cô thật là kém
- Ngươi cũng uống một chút đi.........- Cô rót rượu cho anh,khẽ ợ lên một tiếng,cả người cô đều đã nóng bừng vì men rượu,cô lắc lắc đầu,sao đầu lại đau như vậy ?
-......................- Anh vẫn im lặng,nhưng khóe môi kéo ra một nụ cười nham hiểm
- Phi - Tùy - Phong - Cô gằn từng chữ,giọng điệu tỏ rõ vẻ say rượu
-.........................?
- Ngươi..............có.........biết........là..........- Cô khó khăn nói ra,bị men rượu thúc giục,trong cơn say cô không ý thức được - Ta............rất............là.........thích.........ngươi...........a....ha.... ha....ha......... - Cô ngoác miệng cười lớn khiến cho mọi người nơi đây hết thảy đều tưởng rằng cô bị rối loạn thần kinh
- Vậy thì ta càng không thể tha cho ngươi - Anh vẫn giữ bộ dáng thản nhiên,thấp giọng nói,đã đến lúc anh thực hiện kế hoạch.
Huyền Vũ quốc.Thủy Yên lầu.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ,cô vui vẻ mặc y phục,xuống lầu dùng bữa cùng anh,trên bàn đã bày biện vô số món ăn ngon,mắt cô sáng lên,nuốt nước bọt,cô cầm đũa lao đầu vào ăn,chưa đầy một giây,hai má cô đã phồng to vì miệng đầy ắp thức ăn,thế nhưng cô vẫn liên tục gắp thịt đưa vào miệng.
- Thật chẳng ra làm sao - Anh ngán ngẩm
-....................- Vẫn cắm cúi ăn và ăn
- Âu Dương Bảo Nhi,ngươi không thể nhã nhặn một chút được à ? - Anh cằn nhằn
- Ta ăn xong rồi,ngươi cứ từ từ mà gặm đĩa,không ai cười nhạo ngươi đâu - Cô đứng dậy,thẳng cánh cò bay
Anh nhìn đống bát đĩa trống trơn,không khỏi bật cười,nữ nhân này rất thích trêu tức anh,bao nhiêu lần dạy dỗ mà vẫn chưa chừa,xem ra anh cần phải dùng biện pháp mạnh để giúp cô bỏ cái thói tung hoành ngang ngược đó đi.......
- Hoàng công tử,mọi việc đã xong cả rồi - Dạ Kì đột ngột xuất hiện bẩm báo
- Tốt ! Ngày mai chúng ta lên đường trở về Thanh Long quốc,còn giờ thì các ngươi thuê phòng nghỉ ngơi đi - Anh lạnh giọng
- Dạ !
************************
Nằm trong phòng,cô lăn qua lăn lại trên giường không tài nào ngủ được,mắt mở thao láo nhìn lên trần nhà,cô nhàm chán ngồi bật dậy,khoác một chiếc áo choàng đi ra phố dạo chơi trong đêm hôm khuya khoắt.Không hề hay biết,ở đằng sau có một người đang đi theo cô ngay từ lúc cô bước chân ra khỏi Thủy Yên lầu.
Ngẩng đầu ngắm nhìn vì sao lung linh trong màn đêm,cô nở nụ cười thích thú,không khí ở cổ đại thật trong lành,cà nhắc một vòng quanh đường phố,cô rẽ vào quán rượu ven đường gọi một vò rượu,đang định rót rượu vào chén thì một bàn tay rắn chắc cầm vào vò rượu ngăn cản.Cô ngước đầu lên,ngã ngửa ra đất khi nhìn thấy anh,sao cô đi đâu cũng gặp anh vậy chứ ? Thật đáng ghét!!!!!!
- Ngươi ở đây làm gì ? - Cô nhăn nhó
- Ta đi theo ngươi nãy giờ - Anh trả lời
- Tại sao lại đi theo ta ? - Cô tức tối
- Đảm bảo sự an toàn cho ngươi - Anh nhẹ giọng
-.....................- Cô không nói gì mà chỉ chớp chớp mắt nhìn anh,giật lại vò rượu đổ vào chén
- Không uống được rượu thì đừng có uống - Anh nhắc nhở
- Đây là sở thích của ta - Cô nhoẻn miệng cười
- Ngươi sẽ phải hối hận ! - Anh nhàn nhạt đáp
- Tuyệt đối sẽ không hối hận !!!!!! - Cô không hề hay biết trong câu nói của anh có hàm ý,cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch - Rượu ngon - Cô hưng phấn tiếp tục rót thêm một chén
-......................- Anh im lặng nhìn cô,khuôn mặt cô hiện giờ đã ửng hồng,tửu lượng của cô thật là kém
- Ngươi cũng uống một chút đi.........- Cô rót rượu cho anh,khẽ ợ lên một tiếng,cả người cô đều đã nóng bừng vì men rượu,cô lắc lắc đầu,sao đầu lại đau như vậy ?
-......................- Anh vẫn im lặng,nhưng khóe môi kéo ra một nụ cười nham hiểm
- Phi - Tùy - Phong - Cô gằn từng chữ,giọng điệu tỏ rõ vẻ say rượu
-.........................?
- Ngươi..............có.........biết........là..........- Cô khó khăn nói ra,bị men rượu thúc giục,trong cơn say cô không ý thức được - Ta............rất............là.........thích.........ngươi...........a....ha.... ha....ha......... - Cô ngoác miệng cười lớn khiến cho mọi người nơi đây hết thảy đều tưởng rằng cô bị rối loạn thần kinh
- Vậy thì ta càng không thể tha cho ngươi - Anh vẫn giữ bộ dáng thản nhiên,thấp giọng nói,đã đến lúc anh thực hiện kế hoạch.
/128
|