CHƯƠNG 77 SƯ HUYNH,HUYNH PHẢI TIN MUỘI
- Chủ thượng,không nên manh động
- Ta không thể để nàng chết
- Vậy thì hãy sai người khác đi làm
- Ta không yên tâm
Thấy bước đi của hắn đã ra ngoài cửa,lão Ngũ vội hét lên,mong sao làm hắn dừng lại :
- Chủ thượng,người không muốn biết kẻ đã hạ độc cô nương sao ?
- Ai ? - Lãnh Diệt Thiên quay lại,nhìn chằm chằm vào lão Ngũ
- Hà Tinh,nô tì thiếp thân của Phù nhi
- Phù nhi ư ? - Lãnh Diệt Thiên hồ nghi,không tin được vào điều mình nghe
- Không phải muội làm - Tiếng của Mạc Phù vang lên,vẻ mặt tái nhợt,cơ thể lảo đảo tiến vào,vội nắm cánh tay của Lãnh Diệt Thiên liên tục lắc đầu - Muội không biết gì cả,muội không biết gì cả,thật sự đó huynh
- Phù nhi,Hà Tinh là nha hoàn của muội
- Không thể nào là Hà Tinh,em ấy thiện lương,không thể làm những việc xấu xa thế được.Sư huynh,huynh phải tin muội
Nhìn sư muội nước mắt đầy mặt,yếu đuối nắm ống tay áo mình,đôi mắt ngước lên mong tìm thấy sự tin tưởng,hắn thật sự muốn tin Phù nhi không hề biết chuyện này nhưng tạm thời hắn chỉ trấn an :
- Phù nhi,ta cần điều tra chuyện này
- Huynh không tin muội sao ? - Mạc Phù khổ sở nhìn hắn rồi bất chợt thân thể ngã xuống,vô lực tựa vào lồng ngực hắn
- Phù nhi,muội sao vậy ? Lão Ngũ,đại phu,đến đây mau - Hắn ôm chặt lấy Mạc Phù lo lắng,cảm thấy cả người nàng nóng lên,mặt toát đầy mồ hôi,hình như đã bị sốt cao
Vị đại phu nhanh chóng bước đến gần,nắm lấy cổ tay Mạc Phù,xem mạch một lúc mới nói :
- Tiểu thư chỉ là do cảm lạnh nên mới sốt cao,sinh ra mệt mỏi cộng thêm tâm lí bất an,rối loạn,vì vậy tạm thời hôn mê,nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi.
- Được rồi,mau đưa Phù nhi về phòng
Sau khi biết Mạc Phù đã không sao,hắn an tâm phân phó người mang Mạc Phù về Hạc Phù viện,lại không kiên nhẫn liếc mắt về phía nàng,ổn định tâm tình rồi ra lệnh :
- Bắt Hà Tinh về đây,điều tra xem từ đâu có đoạn hồn độc - Hắn biết độc này chỉ có một trên đời,nếu không phải là người bình thường sẽ không thể có trong người loại độc nguy hiểm như thế.Nếu Hà Tinh chỉ là một nha hoàn bên Mạc Phù,làm sao cô ta dám hạ độc Linh,chắc chắn cô ta có một thân phận khác,việc này nằm ngoài dự đoán của hắn,do dự một hồi,hắn lên tiếng - Cho người theo dõi động tĩnh ở Hạc Phù viện
Dứt lời,hắn đã muốn ra ngoài,hắn cần mau chóng đến hoàng cung,lấy hoàn hồn độc để giải cho nàng
- Lão Ngũ,việc ở Thiên Phong các giao lại tất cả cho ngươi
- Chủ thượng,ngài.........
Lão Ngũ muốn ngăn cản,nhưng đã quá muộn,bóng dáng Lãnh Diệt Thiên đã biến mất sau cánh cửa.Lão Ngũ chỉ nhìn qua Nhược Linh đang yếu ớt trên giường rồi mới khẽ thở dài một tiếng,lão Ngũ dám chắc Mạc Phù không biết chuyện này,nhiều khi,tình yêu sẽ làm thay đổi con người,nó biến con người trở nên mù quáng,sẵn sàng làm việc trái lương tâm,trái đạo đức chỉ để đạt được ước muốn viển vông không bao giờ với đến.
- Hy vọng chủ thượng bình an trở về !!!!!!
- Chủ thượng,không nên manh động
- Ta không thể để nàng chết
- Vậy thì hãy sai người khác đi làm
- Ta không yên tâm
Thấy bước đi của hắn đã ra ngoài cửa,lão Ngũ vội hét lên,mong sao làm hắn dừng lại :
- Chủ thượng,người không muốn biết kẻ đã hạ độc cô nương sao ?
- Ai ? - Lãnh Diệt Thiên quay lại,nhìn chằm chằm vào lão Ngũ
- Hà Tinh,nô tì thiếp thân của Phù nhi
- Phù nhi ư ? - Lãnh Diệt Thiên hồ nghi,không tin được vào điều mình nghe
- Không phải muội làm - Tiếng của Mạc Phù vang lên,vẻ mặt tái nhợt,cơ thể lảo đảo tiến vào,vội nắm cánh tay của Lãnh Diệt Thiên liên tục lắc đầu - Muội không biết gì cả,muội không biết gì cả,thật sự đó huynh
- Phù nhi,Hà Tinh là nha hoàn của muội
- Không thể nào là Hà Tinh,em ấy thiện lương,không thể làm những việc xấu xa thế được.Sư huynh,huynh phải tin muội
Nhìn sư muội nước mắt đầy mặt,yếu đuối nắm ống tay áo mình,đôi mắt ngước lên mong tìm thấy sự tin tưởng,hắn thật sự muốn tin Phù nhi không hề biết chuyện này nhưng tạm thời hắn chỉ trấn an :
- Phù nhi,ta cần điều tra chuyện này
- Huynh không tin muội sao ? - Mạc Phù khổ sở nhìn hắn rồi bất chợt thân thể ngã xuống,vô lực tựa vào lồng ngực hắn
- Phù nhi,muội sao vậy ? Lão Ngũ,đại phu,đến đây mau - Hắn ôm chặt lấy Mạc Phù lo lắng,cảm thấy cả người nàng nóng lên,mặt toát đầy mồ hôi,hình như đã bị sốt cao
Vị đại phu nhanh chóng bước đến gần,nắm lấy cổ tay Mạc Phù,xem mạch một lúc mới nói :
- Tiểu thư chỉ là do cảm lạnh nên mới sốt cao,sinh ra mệt mỏi cộng thêm tâm lí bất an,rối loạn,vì vậy tạm thời hôn mê,nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi.
- Được rồi,mau đưa Phù nhi về phòng
Sau khi biết Mạc Phù đã không sao,hắn an tâm phân phó người mang Mạc Phù về Hạc Phù viện,lại không kiên nhẫn liếc mắt về phía nàng,ổn định tâm tình rồi ra lệnh :
- Bắt Hà Tinh về đây,điều tra xem từ đâu có đoạn hồn độc - Hắn biết độc này chỉ có một trên đời,nếu không phải là người bình thường sẽ không thể có trong người loại độc nguy hiểm như thế.Nếu Hà Tinh chỉ là một nha hoàn bên Mạc Phù,làm sao cô ta dám hạ độc Linh,chắc chắn cô ta có một thân phận khác,việc này nằm ngoài dự đoán của hắn,do dự một hồi,hắn lên tiếng - Cho người theo dõi động tĩnh ở Hạc Phù viện
Dứt lời,hắn đã muốn ra ngoài,hắn cần mau chóng đến hoàng cung,lấy hoàn hồn độc để giải cho nàng
- Lão Ngũ,việc ở Thiên Phong các giao lại tất cả cho ngươi
- Chủ thượng,ngài.........
Lão Ngũ muốn ngăn cản,nhưng đã quá muộn,bóng dáng Lãnh Diệt Thiên đã biến mất sau cánh cửa.Lão Ngũ chỉ nhìn qua Nhược Linh đang yếu ớt trên giường rồi mới khẽ thở dài một tiếng,lão Ngũ dám chắc Mạc Phù không biết chuyện này,nhiều khi,tình yêu sẽ làm thay đổi con người,nó biến con người trở nên mù quáng,sẵn sàng làm việc trái lương tâm,trái đạo đức chỉ để đạt được ước muốn viển vông không bao giờ với đến.
- Hy vọng chủ thượng bình an trở về !!!!!!
/128
|