Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1020: Về việc mất trí nhớ

/2205


Đương nhiên, Hoàng gia lúc này cũng có thể hiểu được ý tứ của Lý gia, dưới tình huống này, ai mà chịu bỏ qua, mỏ vàng bên châu Phi là một cái túi vàng không đáy mà.

Hoàng Vinh Thiên có chút hối hần, lúc trước lại tin lời nói khoác của một thằng bạn, nói rằng một người mạo hiểm chỉ trong một đêm tìm kiếm ở châu Phi mà kiếm được một con số không thể tưởng tượng nổi. Nhưng mà, cái này quả thật không giả, có rất nhiều người trong một đêm biến thành tỷ phú giàu không đếm hết, nhưng mà cũng có người chỉ trong một đêm trở thành kẻ nghèo hèn.

Bất luận là sự vật sự việc gì đều có tính tương đối, có kiếm được tiền thì cũng phải có mất tiền, cũng không thể trách Hoàng Vinh Thiên và Hoàng Hiếu Phi tham tiền được, bởi vì đứng trước một lợi nhuận khổng lồ như vậy, rất ít người có thể bình tĩnh nổi!

Các Mác đã từng nói rằng, mỗi ngày là một lợi nhuận, những nhà tư bản sẽ trở nên to gan hơn khi lợi nhuận tăng 50%, và sẽ trở nên liều lĩnh hơn khi có 100% lợi nhuận, Còn khi có 300% lợi nhuận thì người đó sẵn sàng vi phạm pháp luật, thậm chí là giết người!

Lời này tuyệt đối không sai, huống chi mỏ vàng của châu Phi đâu chỉ dừng ở mức 300% lợi nhuận? Cho nên, Hoàng Vinh Thiên sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà tham dự vào.

Nhưng mà, trong cái khu vực đó, không phải là một chỗ để mọi người chơi, huống chi, Hoàng Vinh Thiên lại còn chưa hiểu rõ quy tắc trò chơi mà đã đâm đầu vào, đó là một hành vi không sáng suốt.

Hắn ta cũng đã điều tra rồi, tuy rằng chính quyền nước X thay đổi rất nhanh, chính phủ cũ có thể sụp bất cứ lúc nào, và chính phủ mới có thể thay thế bất cứ khi nào. Nhưng mà, những thương nhân trong nước trên cơ bản đều chiếu cố chính quyền, chỉ cần bọn họ nộp thuế theo quy định thì sẽ không bị làm gì cả, căn bản là không bị làm khó! Mà Hoàng Vinh Thiên hắn thì sao?

Hắn cũng đóng thuế vậy! Nhưng mà, hắn đã quên mất một điều rằng, Hoàng gia của bọn họ ở châu Phi không có một lực lượng vũ trang tư nhân cường đại, cho nên người nắm chính quyền căn bản là không sợ Hoàng gia sẽ làm được trò gì. Chứ nếu không, tướng quân Kars sẽ không dám đắc tội đâu.

Khi có được chính quyền, hắn còn chưa kịp kiếm lợi cho mình, huống chi, nếu những thương nhân này liên hợp lại sẽ là một lực lượng vũ trang không nhỏ. Nếu mà muốn cái kiểu cá chết rách lưới thì tướng quân Kars sẽ không chiếm được tiện nghi gì, mà chắn chắn sẽ bị một lực lượng khác lôi khỏi ghế chính quyền.

Cho nên, một việc ngu ngốc như vậy Kars sẽ không làm, nhưng Hoàng gia thì khác, cho nên mới bị khai đao.

Lúc mà Hoàng Vinh Thiên nhận ra điều này thì tất cả đã muộn rồi, châu Phi là một vùng đất đầy mạo hiểm, không phải là chỗ chơi đùa của các thương nhân bọn họ.

Hoàng gia là một đại gia tộc chuyên kinh doanh, có rất nhiều mối làm ăn thương nghiệp lâu năm, năm tỷ đô thật ra có thể xoay được, nhưng đây không phải là vấn đề then chốt, cái mấu chốt là lỡ như chính quyền của Kars sụp đổ, chính quyền mới lên đài, thì chẳng phải là mất trắng nữa sao?

Cái này không phải là vấn đề có thể hay không có thể, mà chắc chắn là như thế! Trong chuyện này, Hoàng Vinh Thiên cũng rõ ràng thực lực của mình, muốn có chỗ đứng tại nước X, không có lực lượng vũ trang cường hãn là điều không thể.

Nhưng mà, hắn chỉ là một thương nhân, có thủ hạ là phần tử xã hội đen thì có thể, nhưng kêu hắn tạo một lực lượng vũ trang ra thì quả thật là vô nghĩa.

Muốn hắn cứ như vậy mà từ bỏ sáu tỷ đô la? Đừng nói là Hoàng Vinh Thiên không cam lòng, ngay cả Hoàng Hiếu Phi cũng không đồng ý. Nhưng, nếu cứ tiếp tục như vậy, Hoàng Vinh Thiên lại càng không dám.

Đây chính là đại sự liên quan đến cả Hoàng gia, chuyện này nếu không xử lý tốt thì Hoàng gia có nguy cơ phá sản rất cao. Hoàng Vinh Thiên sau khi thương lượng với Hoàng Hiếu Phi xong, rốt cục đã nghĩ ra một đối sách.

Đó chính là lôi kéo người khác, tìm kiếm đối tác, để cho đối phương đầu tư thêm vào, tuy rằng như vậy thì cổ phần công ty sẽ bị loãng ra, tiền kiếm được cũng ít đi, nhưng mà ít ra thì không bị mất trắng, vẫn còn quyền sở hữu mỏ vàng, đây có thể coi là một kết quả tốt nhất rồi!

Sau khi quyết định xong, cha con Hoàng gia đều tập trung ánh mắt lên người của Lý Chí Thành.

Chọn Lý Chí Thành, bởi vì hắn có một quặng sắt ở châu Phi, tuy rằng không lớn nhưng mà cũng có một lực lượng bảo vệ tại địa phương! Mà quan trọng nhất chính là Lý Chí Thành đã từng hợp tác với tướng quân Kars, cái quặng sát này nằm ở căn cứ của tướng quân Kars, còn Lý Chí Thành thì cung cấp quân phí! Cứ như vậy, có hắn tham gia, mọi chuyện sẽ tương đối thuận lợi hơn.

Lý Chí Thành có hai người con, con trai lớn Lý Thiên Giai cùng tuổi với Hoàng Vinh Thiên, hai mươi sáu tuổi, chưa có vợ. Con trai nhỏ Lý Thiên Vũ, năm nay vừa lên đại học, không đáng lo lắng.

Để làm làm cho Lý Chí Thành chân chính tham dự vào chuyện này, Hoàng Vinh Thiên đã thương lượng với Hoàng Hiếu Phi, dùng đám hỏi làm thủ đoạn, Hoàng Nhạc Nhạc tuy rằng nhỏ hơn Lý Thiên Giai vài tuổi, nhưng mà cũng không sao.

Hoàng Nhạc Nhạc được nuông chiều từ bé, bất luận cái chuyện gì đều làm theo tính của mình, nhưng mà lần này thì khác, liên quan đến sống chết của gia tộc, cho nên Hoàng Hiếu Phi phải hy sinh lợi ích của con gái, để đổi lấy lợi ích của gia tộc, cho nên mặc kệ là nàng ta có chấp nhận hay không chấp nhận.

Muốn được thứ này thì phải mất thứ khác, khi Hoàng Nhạc Nhạc trở về nhà xong mới biết chuyện, nghe cha nói là sẽ gả cho Lý gia, liền cãi nhau với cha một trận, sau đó bị cha giam lỏng trong nhà, không được đi ra ngoài.

Mặc dù trong tay của Hoàng Nhạc Nhạc có bốn mươi tỷ của Dương Minh, đổi ra đô la cũng là sáu tỷ. Nhưng mà, Hoàng Nhạc Nhạc cũng rõ ràng chuyện này không thể dùng tiền mà giải quyết đơn giản như vậy.

Cái cha cần chính là quan hệ với Lý gia, chứ không phải là tiền, nếu như không có chỗ dựa lớn tại nước X, thì cho dù có đầu tư tiền vào, cũng sẽ phá sản trong nháy mắt thôi.

Cho nên, Hoàng Nhạc Nhạc do dự mãi, cũng không lấy tiền ra, Hoàng Nhạc Nhạc tuy rằng đơn thuần, nhưng không ngốc, biết rằng dù có lấy tiền ra thì cũng không thay đổi được chủ ý của cha, cho nên không bằng để ở trong tay, làm con bài tẩy cuối cùng.

Hoàng Vinh Tiến sau khi về đến nhà, biết được tin em gái bị giam lỏng, nhất thời giận dữ, tìm cha gây gỗ một trận, nhưng mà khi nghe cha giải thích về tình hình bên châu Phi xong, nhất thời im lặng.

Hắn ta cũng biết đây là chuyện quan trọng, không thể dùng lời nói để thay đổi chủ ý của cha, vì sao, sau khi do dự mãi, liền gọi điện cho Dương Minh, trong mắt Hoàng Vinh Tiến, Dương Minh là một người thần bí, chắc chắc sẽ có biện pháp, nhưng mà không rõ là Dương Minh có thể xoay chuyển cục diện bên châu Phi hay không, nhưng mà Hoàng Vinh Tiến vẫn đánh cược một lần.

Dù sao Dương Minh cũng là bạn trai của em gái, Nhạc Nhạc xảy ra chuyện, đương nhiên cần phải thông báo cho Dương Minh biết, Hoàng Vinh Tiến có trực giác, nói rằng Dương Minh nhất định sẽ có biện pháp!

Khi biết Hoàng Nhạc Nhạc có bạn trai, Hoàng Hiếu Phi cũng lưu ý, theo ông thấy, sẽ không bao giờ cho Nhạc Nhạc trở lại Macao nữa, như vậy sẽ cắt đứt quan hệ với người bạn trai bên kia.

Sau khi Hoàng Vinh Tiến gọi điện cho Dương Minh xong, cũng không rãnh rỗi, mà bắt đầu thu thập tài liệu về tướng quân Kars của nước X, mong rằng cái này sẽ giúp được cho Dương Minh.

Trong khoảng thời gian này Hoàng gia bắt đầu có qua lại với tướng quân Kars, cho nên cũng thu thập được nhiều tư liệu của ông ta, mà Hoàng Vinh Tiến chỉ lấy những tư liệu này gôm lại thành một bản thôi.

Châu Phi? Mỏ Vàng? Dương Minh lắc đầu, đại ca của Hoàng Nhạc Nhạc quả thật là có suy nghĩ kỳ lạ, cái chỗ như vậy mà cũng đâm đầu vào? Hình như mình còn một mỏ kim cương ở châu Phi chưa khai thác, Dương Minh tự cười khổ, chỉ là chưa có rãnh đi qua coi thử xem sao thôi, mà Hoàng gia này lại mưu cầu danh lợi như thế, thật sự là không được thì cho bọn họ cái mỏ kim cương ấy vậy, cũng là hợp lý. Đối với cái mỏ kim cương này, Dương Minh lại không cảm thấy rằng có ai dám cướp của mình, bởi vì dù nó nằm trong đất nước đó, dù cho chính quyền cho thay đổi, thì những người nắm quyền cao cấp ấy đều biết chủ nhân thật sự của mỏ kim cương này, thử hỏi ai dám đụng vào? Cái này chẳng phải là muốn chết sao?

Không biết là cái mỏ kim cương của mình nằm ở quốc gia nào nhĩ, hôm nào rãnh đi hỏi Phương Thiên thử.

"Giai Giai, cái chỗ bị thương có để lại di chứng gì không?" Dương Minh cũng không nghĩ về chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc nữa, dù sao cũng không gấp, sốt ruột cũng không có tác dụng. Còn Chu Giai Giai thì bị thương ngay đầu, cho nên Dương Minh không thể không cẩn thận, nhức đầu nóng sốt gì thôi cũng rất nguy hiểm.

"Không có gì, chỗ bị thương không chút đau nhức nào cả." Chu Giai Giai lắc đầu đáp.

"Vậy em, có nhớ những chuyện, xảy ra trong quá khứ không?" Đây mới là điều Dương Minh quan tâm, Chu Giai Giai vẫn không thể khôi phục được trí nhớ? Nếu cứ như vậy hoài thì quan hệ của mình và nàng sẽ không được tư nhiên.

Sau khi đã có được sự đồng ý của Trần Mộng Nghiên, chấp nhận Chu Giai Giai, nhưng mà bây giờ Dương Minh phát hiện ra, Chu Giai Giai rất dễ xấu hổ, không thể làm được gì cả.

Tuy rằng Dương Minh nếu mình muốn, thì Chu Giai Giai cũng sẽ không phản đối, nhưng mà đây không phải là kết quả mà Dương Minh muốn, bởi vì đối với một cô gái như Chu Giai Giai, Dương Minh chưa nói lời yêu, nhưng mà đã có tình cảm nhất định, chỉ là do hai người vẫn còn bị giới hạn, còn thiếu cả một quá trình yêu nhau dài đăng đẳng, trực tiếp bỏ qua các giai đoạn thì thật sự rất lỗ mãng, và điều đó rất không tôn trọng Chu Giai Giai. (Quá trình yêu: bạn => nắm tay => hôn môi => đi chơi chung => người yêu => hôn đắm đuối nồng nhiệt hơn (người ta thường gọi là núc lưỡi) => đú đỡn nhiều hơn (sờ mó nhau.) => phang nhau => chán => chia tay! =)))

Cho nên, Dương Minh muốn Chu Giai Giai nhanh chóng hồi phục trí nhớ, để dành cho nàng một đoạn tình cảm lưu luyến hoàn mỹ, hai người trước kia là bạn học, đi học bình thường cũng ngồi chung một chỗ, cho nên sẽ không lo lắng về quá trình đó đâu.

"Em." Chu Giai Giai đang muốn cùng Dương Minh nói về vấn đề mất trí nhớ, lại thấy Dương Minh nói như vậy, cũng có chút do dự, chẳng thể nào nói ra khỏi miệng được, chẳng lẽ lại nói mình mất trí nhớ sao

/2205

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status