Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1209: Chuyện xưa của tôi

/2205


Nhưng mà, khối ngọc này lần thứ hai xuất hiện, là trong buổi yến thọ của Lưu Duy Sơn, do Vân Nghiễm Đô làm thành lễ vật đưa tặng cho lưu Dy Sơn. Mà Vân Nghiễm Đô sau đó cũng đã chứng thật là người của Hữu trưởng lão, điều này không cần phải hoài nghi nữa. Nói cách khác, người ăn trộm ngọc lúc đầu, nhất định phải có liên hệ mật thiết với Hữu trưởng lão, nhưng mà vì sao lại nhằm vào Dương Minh, và vì sao lại muốn chia rẽ quan hệ của Dương Minh và Lam Lăng thì không rõ.

Cái này khiến cho Dương Minh nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, lẽ nào Hữu trưởng lão và ông chủ cứ luôn nhằm vào mình có quan hệ với nhau? Có lẽ, hai người căn bản là một người.

Khả năng có liên hệ thì lớn hơn một chút, còn khả năng là một người thì tương đối nhỏ. Hai kẻ này chỉ vì lợi ích nên mới hợp tác với nhau sao? Đây chỉ mới là suy đoán ban đầu của Dương Minh mà thôi.

Về phần Vân Nghiễm Đô cho thủ hạ ám sát mình, lúc đầu Dương Minh còn tưởng là do Hữu trưởng lão gây ra, nhưng mà, Mã Tiêu Dao, Mã đại gia bảo vệ trường trung học Hồng Kỳ đã tra hỏi, Vân Nghiễm Đô phái người đến ám sát mình, hoàn toàn là vì tư thù cá nhân, không có bất kỳ liên quan gì đến Hữu trưởng lão cả.

Cái này có thể coi là một bonus ngoài luồng, nhưng mà, Dương Minh cũng cho rằng, nguyên nhân khiến cho hắn có thù với Hữu trưởng lão thật sự chính là do bắt được Trần A Phúc, phá hủy cái tà chung gì mà ông ta đang luyện. Cái này mới khiến ông ta hận mình thấu xương, cái này cũng chính là nguyên nhân khiến cho Lam Lăng phái Trương Trí Thâm đến bảo vệ mình.

Ngay cả việc Trương Tân bị đánh lén trong kho hàng của công ty, việc này sau khi điều tra, đều là do Vân Nghiễm Đô đứng sau lưng làm, mà mình có thù với Vân Nghiễm Đô, hoàn toàn là bởi vì Tôn Khiết. Nhưng mà, đối với Dương Minh mà nói, Vân Nghiễm Đô thật sự không tính là đối thủ lớn, vẫn còn kém xa lắc Hữu trưởng lão và ông chủ phía sau.

Chỉ là, tên Vân Nghiễm Đô này cũng rất độc ác, thiếu chút nữa đã lấy mạng của Dương Minh rồi, nếu không có Mã Tiêu Dao xuất hiện đúng lúc. Sợ rằng Dương Minh đã trực tiếp thăng thiên trở về quá khứ để tiếp tục truy mỹ. (Trọng sinh truy mỹ ký là đây =)))

Vần phần ở sân bay gặp phải Hắc Thử và Phong Đao, sau đó giao đấu với nhau tại Hồng Công, rồi đến lúc Ngô Minh xuất hiện, nhằm vào Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, bây giờ xem ra cũng không có gì.

Những người này đều là thủ hạ của Vương Tiếu Yên, bây giờ đã biến thành thủ hạ của minh, mà những người này nhằm vào mình, bởi vì lúc ở sân bay do mình quá rãnh rỗi, dùng dị năng nhìn xuyên qua thanh đao trong túi xách của họ, cho nên mới gây thù với họ.

Đến lúc ăn tết cũng không có vấn đề gì, lần đầu tiên giao đấu với người của ông chủ phía sau, hẳn là ở Macao, rồi kết bạn với Vương Tiếu Yên. Nhưng mà, kỳ quái chính là, người mà ông chủ phía sau nhằm vào chính là Vương Tiếu Yên chứ không phải là mình, mình chỉ có thể nói là đánh bậy? đánh bạ, vô tình cứu được Vương Tiếu Yên mà thôi, sau khi tìm hiểu nguồn gốc, mới biết sự tồn tại của ông chủ phía sau.

Lẽ nào, bởi vì mình can thiệp vào chuyện ám sát Vương Tiếu Yên của ông ta, cho nên mới kết thù với mình? Nhưng mà, Dương Minh lại có cảm giác không đúng, không lòng luôn cảm thấy r8a2ng, ông chủ phía sau hình như còn nhắm vào mình!

Tuy rằng ông chủ phía sau cũng có phái tử sĩ đến biệt thự của Vương Tiếu Yên, ý đồ ám sát Vương Tiếu Yên, nhưng lúc đó Dương Minh cũng đang ở trong biệt thự của Vương Tiếu Yên, Dương Minh không thể khẳng định rằng, ông chủ phía sau muốn nhằm vào hắn hay là nhằm vào Vương Tiếu Yên nữa.

Âm mưu của ông chủ phía sau không thực hiện được, nhưng mà có thể nói, đây cũng là một thất bại của Dương Minh, bởi vì hắn không thể tra ra được manh mối gì từ tử sĩ cả. Dương Minh sử dụng tất cả những tuyệt chiêu của mình, nhưng cũng không làm gì được tử sĩ này, bởi vì người này vốn không có tư tưởng, cho dù Dương Minh làm cái gì với nàng, thì nàng cũng thờ ơ, thậm chí là còn tự sát trước mặt mình, cũng không để lại bất kỳ một cái gì hữu dụng.

Phía sau tử sĩ này, có hình ảnh của ông chủ hay không, Dương Minh cũng không dám xác định, nhưng mà theo suy đoán của hắn, tám chín phần là có liên quan rồi. Dương Minh đã coi cuộc đấu này chính thức trở thành cuộc đấu thứ hai của mình và ông chủ phía sau.

Còn lần thứ ba, có thể nói là trong khoảng thời gian diễn ra triển lãm châu báu, trước đó, Dương Minh rất nghi hoặc, tại sao hiệp hộp châu báu lại giao quyền tổ chức cho công ty bảo vệ Danh Dương, bây giờ xem ra, là do ông chủ phía sau đã thu mua những lãnh đạo của hiệp hội châu báu, sau đó diễn trò lấy trộm châu báu trong đêm khuya! Nhưng mà, cái này cũng gián tiếp nói rằng, ông chủ phía sau có quan hệ và tài chính rất mạnh! Ông ta đã đưa vào buổi triển lãm châu báu rất nhiều châu báu quý hiếm, nếu như thật sự bị đánh cắp, thì Dương Minh có đền đến tan nhà nát cửa cũng không có gì lạ.

Mà sau khi bắt được tên ăn trộm, Dương Minh đã hỏi ra một manh mối rất có giá trị.

Đó chính là, sau khi hắn ta làm xong, sẽ đến Macao gặp Trịnh Thiếu Bằng, đây là một đầu mối rất quan trọng, như vậy có thể chứng minh rằng, tên trộm kia và Trịnh Thiếu Bằng là cùng một nhóm, và khẳng định là có chung ông chủ phía sau.

Thứ giá trị duy nhất trên người tên tài xế lái xe cho tên trộm, chính là một cái điện thoại di động, chỉ đáng tiếc là cái điện thoại này đã được mã hóa rồi không biết Chu Giai Giai bây giờ có phá giải được chưa, hẳn là vẫn chưa được đâu, bởi vì nếu mà đã giải mã được thì Chu Giai Giai nhất định sẽ liên hệ mình đầu tiên.

Và trong cuộc đấu thứ ba này, rõ ràng đã nhằm vào Dương Minh! Buổi triển lãm châu báu và công ty Danh Dương, không hề liên quan gì đến Vương Tiếu Yên cả, người cuối cùng bị hại, cũng chỉ có Dương Minh mà thôi.

Cái này khiến cho Dương Minh nghi hoặc, ông chủ phía sau làm ra một chuyện lớn như vậy, cũng chỉ vì muốn trả thù hành động ngăn cản việc giết Vương Tiếu Yên ở Macao thôi sao?

Ông chủ phía sau vốn không có ý nhằm vào mình? Nhưng mà, mặc kệ là nói thế? nào, ông chủ phía sau cũng là một người có khả năng nhận tin cực kỳ nhanh và chính xác! Bởi vì Dương Minh là ông chủ phía sau của các công ty Danh Dương, chuyện này người biết không nhiều, nếu không phải là người vô cùng hiểu biết Dương Minh, thì không có khả năng biết được.

Mà ông chủ phía sau biết chuyện này, vậy cũng gián tiếp nói lên một vấn đề, đó chính là, ông chủ phía sau ở rất gần mình, luôn luôn quan sát mình.

Lần này, cuộc đấu thứ tư, khiến cho mọi việc mà Dương Minh suy nghĩ càng lúc càng khó hiểu. Nếu như nói Điền gia, Tùy gia và Lưu Sạn cùng Khúc Đại Danh làm phản là do ông chủ phía sau bày mưu, thì Dương Minh có chút không hiểu.

Tôn Khiết, có gây trở ngại cho ông chủ phía sau không? Giúp Điền Long làm phản, có lợi ích gì cho ông chủ phía sau? Tuy rằng Lưu Sạn và Khúc Đại Danh tham ô tài sản trng công ty, nhưng mà nhanh chóng bị phát hiện, cho dù không bị phát hiện thì sao, để cho bọn họ ở lại công ty, tiếp tục tham ô tài sản của công ty, đối với Dương Minh mà nói cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

So với đống tài sản trong tay của Dương Minh thì, số tiền đó chẳng qua chỉ là một cọng lông mà thôi, nếu như ông chủ phía sau hiểu mình như vậy, thì o6g ta hẳn là cũng biết mình còn có mấy tài khoản ngân hàng bên ngoài, hành động của Lưu Sạn và Khúc Đại Danh chẳng hề gây tổn thương gì đến mình được cả.

Mà cho dù Tùy Dược Tiến có giết chết được Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám thì sao, đối với Dương Minh mà nói, cùng lắm là chỉ mất đi hai trợ thủ mà thôi. Dương Minh cũng sẽ có chút thương tâm, nhưng mà cái này tuyệt đối không đụng vào căn cơ của Dương Minh được!

Còn bên Đông Hải, Dương Minh cho dù có quan hệ với Tôn Khiết, nhưng mà Điền Long chiếm đoạt Tôn gia, thì có ý nghĩa gì chứ?

Đúng rồi… Dương Minh bỗng nhiên nhớ đến trưa nay Điền Long gọi cho mình… Điền Long muốn gặp mình, như vậy, có phải là âm mưu của ông chủ phía sau không?

Có thể, ông chủ phía sau trợ giúp Điền Long là có điều kiện, muốn Điền Long dụ dỗ mình, làm cho mình mất cảnh giác rơi vào trong tay của Điền Long, sau đó Điền Long bắt lấy mình, giao cho ông chủ phía sau?

Cái lý do này miễn cưỡng chấp nhận đi, nhưng mà, với năng lực của Điền Long, có thể bắt mình được sao? Ông chủ phía sau còn không bắt được, Điền Long dựa vào cái gì mà bắt được mình?

Cái này khiến cho Dương Minh nghĩ không ra, nhưng mà, cũng cần có thêm vài trường hợp ngoại lệ, ví dụ như Điền Long chơi âm mưu, bỏ thuốc vào trong nước uống của mình, khống chế mình.

Có thể, ông chủ phía sau thật sự không còn cách nào, liền ôm thử hi vọng vào Điền Long sao? Theo tình hình bây giờ thì chỉ có thể giải thích như vậy thôi.

Nhưng mà ông chủ phía sau tuyệt đối không nghĩ rằng, con trai của Điền Long Điền Đông Hoa lại vô cùng tức giận, nói âm mưu của ông ta cho mình nghe. Thật ra, cho dù Điền Đông Hoa không nói cho Dương Minh biết, Dương Minh cũng không dễ dàng mắc mưu.

Hồi trước đã có một lần bị Vương Chí Đào làm như vậy, Dương Minh làm sao mà có thể dễ dàng uống mấy thứ bậy bạ được? Về phần những khả năng khác, Dương Minh cũng rất cảnh giác, Điền Long sẽ không có k? hả năng thực hiện được.

Phỏng chừng, ông chủ phía sau cũng chỉ ôm thái độ xem thử mà thôi.

Sau khi thu xếp lại suy nghĩ trong đầu mình, mặc dù còn có chút hỗn loạn, nhưng mà, Dương Minh cũng đã có thể đưa ra một kết luận chung rồi.

Hữu trưởng lão và ông chủ phía sau hẳn là có quan hệ hợp tác, Hữu trưởng lão nhằm vào mình, khẳng định là không sa, thứ nhất bởi vì mình phá hủy đại sự luyện công của ông ta, thứ hai là cũng vì quan hệ đặc biệt của mình và Lam Lăng nữa.

Nhưng mà, phong cách là việc này rõ ràng rất giống với phong cách làm việc của ông chủ phía sau, cũng không phải là phong cách của Hữu trường lão, cho nên trong khoản thởi gian ngắn, Dương Minh không nghĩ ra được bản thân hắn đã đắc tội với ông chủ phía sau chổ nào.

Tựa hồ, mình còn chưa đụng đến lợi ích của người khác bao giờ cả.

"Dương Minh, anh đang nghĩ cái gì vậy? " Kinh Tiểu Lộ dừng xe lại trước cửa rạp chiếu phi, nhìn thấy Dương Minh cứ ngồi thờ thẩn ra đó, cảm thấy kỳ quái, liền kêu hắn một tiếng.

"Ơ?" Dương Minh giật mình, trở về với hiện tại, nhìn nhìn Kinh Tiểu Lộ bên mình, bỗng nhiên có một cảm giác kiên định. Một đêm yên tĩnh, không có phân tranh, lám cho Dương Minh cảm thấy hiếm có.

Vốn dĩ ban đầu hắn không muốn đi coi phim với Kinh Tiểu Lộ, bởi vì hắn có chút mâu thuẫn, nhưng mà kế hoạch khi trời sáng sẽ đến Tôn gia lại bị chuyện của Tùy Dược Tiến làm cho tốn thời gian. Bỗng nhiên, Dương Minh cảm thấy, thời gian bình thản như vậy hẳn là nên quý trọng.

Sau khi Tất Hải và Kinh Tiểu Lộ lái xe vào bãi, bảo vệ giữ xe rất khó tưởng tượng hai chiếc xe này đi chung với nhau. Bởi vì một chiếc BMW biển số trùm cuối trong khu vực, và một chiếc là chiếc Mec gần như hết xí quách rồi.

Mà người trên xe sau khi xuống xe, quả thật đã đi chung với nhau, theo biểu tình của bọn họ, tựa hồ là rất quen thuộc nhau.

Dương Minh và Tất Hải đứng ở ngoài, để cho Cát Hân Dao và Kinh Tiểu Lộ đi chọn phim. Phải nói là Cát Hân Dao xém tí té xỉu, bởi vì rạp đang chiếu bộ Ice Age phần 3.

Kinh Tiểu Lộ muốn trả tiền, nhưng Cát Hân Dao lại giành thanh toán, chút tiền này nàng ta vẫn trả được, vả lại có Dương Minh ở ngoài, nàng ta làm sao mà để Kinh Tiểu Lộ trả tiền được?

"Để em trả cho… chị và Hải ca bây giờ không dễ dàng, em cũng đã có việc làm rồi!" Kinh Tiểu Lộ ngượng ngùng nói.

"Trước đây không phải là do chị mời hay sao?" Cát Hân Dao nói: "Chút tiền lương của em, để dành mua thuốc cho bà đi"

Thấy Cát Hân Dao đã nói vậy, Kinh Tiểu Lộ cũng không kiên trì nữ, sau khi lấy vé xong, liền vẫy tay với Tất Hải và Dương Minh, bốn người cùng nhau đi vào trong. Sau khi coi vé xong, Dương Minh mới biết là Cát Hân Dao đã chọn một bộ phim tình cảm, còn có cả ghế tình nhân hai người nữa, hiển nhiên là Cát Hân Dao cũng đã hiểu lầm quan hệ của mình với Kinh Tiểu Lộ rồi.

Dương Minh cũng không nói gì, cũng không thể giải thích trước mặt Cát Hân Dao được, càng không thể đổi vé được, và thế là đành phải cùng Kinh Tiểu Lộ đi vào và ngồi ghế tình nhân thôi.

Cũng m? ay là cái ghế này khá lớn, không đến nổi hai người phải ngồi đè lên nhau =)).

"Cô muốn Cát Hân Dao và Tất Hải tiếp tục hiểu lầm?" Dương Minh liếc nhìn Kinh Tiểu Lộ.

"Chị ấy tự hiểu lầm mà, em có làm gì đâu!" Kinh Tiểu Lộ nhún vai nói: "Anh không phải muốn giải thích cho bọn họ sao? Như vậy em sẽ rất mất mặt đó…"

"Giải thích cái gì? " Dương Minh cả giận nói: "Tôi cũng lười giải thích.

Kinh Tiểu Lộ cười hắc hắc.

"
Hình như anh có tâm sư? Rốt cục là gì vậy? Có thể nói với em không?" Kinh Tiểu Lộ cũng nhìn ra, buổi tối hôm nay Dương Minh có vẻ không yên, bình thường Dương Minh không có như vậy.

Mà Dương Minh lại liên tiếp nghe vài cú điện thoại, khiến cho Kinh Tiểu Lộ càng cảm thấy được Dương Minh có chuyện quan trọng, và cũng có sự tò mò nữa, về phương diện khác, Kinh Tiểu Lộ cũng muốn chia sẻ một chút áp lực của Dương Minh, hay nhất là đưa ra chủ ý cho hắn, cũng có thể khiến cho Dương Minh nhìn mình bằng cặp mắt khác.

"
Cô thật sự muốn nghe? " Dương Minh quay đầu lại, nhìn vào con mắt trong suốt của Kinh Tiểu Lộ, không một chút giả bộ gì trong đó, liền hỏi.

"
Ừ, em biết, với khả năng của em thì sẽ không giúp được cho anh cái gì, nhưng mà nếu anh nói ra, có lẽ em sẽ đưa ý kiến giúp anh" Kinh Tiểu Lộ chăm chú gật đầu.

"
Thật ra… trên người c3ua tôi có rất nhiều bí mật, mà những chuyện bình thường tôi hay làm, cũng vô cùng nguy hiểm" Dương Minh khẽ thở dài nói: "Tuy rằng tôi có thể tự bảo vệ mình, nhưng mà tôi không có khả năng bảo vệ những người con gái bên cạnh tôi không bị tổn thương…"

Nói đến đây, Dương Minh cười tự giễu, nói: "
Tôi có phải là rất vô dụng không?"

"
không đâu!" Kinh Tiểu Lộ không ngờ rằng Dương Minh lại đột nhiên nói như vậy: "Em nghĩ, làm bạn gái của anh nhất định sẽ hạnh phúc, em nói thật đấy, em thề!"

Dương Minh nhìn bộ dáng của Kinh Tiểu Lộ, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, hắn biết, Kinh Tiểu Lộ đang nói thật, nhưng mà, Kinh Tiểu Lộ vẫn chưa thật sự tham gia vào torng cái vòng lẩn quẩn này của Dương Minh, đợi đến khi nàng bước chân vào trong cái thế giới này, nàng mới biết được sự hung hiểm của nó.

Ví dụ như Vương Khắc Tiến, ám sát Dương Minh và bạn gái của hắn, nếu như không phải là cùng ám sát, nếu như không phải là Vương Tiếu Yên, mà đổi lại là một người khác, hẳn là đã chết rồi.

Cho nên, cũng bởi vì như vậy, Dương Minh mới thở dài nhiều như thế. Mà sở dĩ Dương Minh nói những chuyện này với Kinh Tiểu Lộ, cũn bởi vì hồi nãy ngồi trên xe, suy nghĩ quá nhiều chuyện, trong lúc nhất thời xúc động tràn trề, và trong lòng cũng có nhiều nghi vấn, nghẹn ở trong lòng khiến hắn khó chịu, nhưng lại không tìm được ai để nói ra.

Hồi trước đến giờ, mỗi lần Dương Minh có chuyện khó khăn, đều đi tìm Tôn Khiết để hỏi ý kiến, nhưng mà, bây giờ Tôn Khiết đã bị Điền Long giam lỏng, hơn nữa, Tôn Khiết lại là một nữ cường nhân, cho dù không bị giam lỏng, Dương Minh cũng không muốn lộ ra vẻ yếu kém trước mặt nàng.

Ngoại trừ Tôn Khiết và Vương Tiếu Yên cùng Tô N? hã phương xa ra, thì sợ rằng Kinh Tiểu Lộ là người biết nhiều chuyện của mình nhất.

"
Nếu như tôi nói, cô đi với tôi, lúc nào cũng có thể bị người ta ám sát, cô còn có thể nói như bây giờ không?" Dương Minh đột nhiên hỏi.

"
A?" Kinh Tiểu Lộ kinh hãi, tay nhỏ không tự chủ đưa lên che miệng! Bị ám sát? Đây là một vấn đề mà cho đến bây giờ Kinh Tiểu Lộ vẫn chưa nghĩ đến, việc này, thật sự quá xa vời trong cuộc sống của Kinh Tiểu Lộ, nghe Dương Minh đột nhiên hỏi vậy, Kinh Tiểu Lộ thoáng cái đã có cảm giác nằm mộng rồi.

"
Anh… đang nói giỡn sao?" Kinh Tiểu Lộ cười gượng nói: "Cho dù anh không thích em, cũng không cần phải… làm em sợ chứ…"

"
Tôi không nói giỡn, cũng không hù dọa cô, tôi nói sự thật" Dương Minh hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: "Kẻ địch của tôi còn độc ác và hung tàn hơn cô tưởng tượng nhiều, cho nên đối với tôi, cũng chỉ muốn đưa vào chổ chết!"

Ghế tình nhân được cách âm tốt, mà khi Dương Minh nói những lời này, cũng chú ý đến hai bên, Cát Hân Dao và Tất Hải đang đú đỡn với nhau rồi, căn bản là không chú ý đến tình huống bên này.

Mà bên kia thì không có ai ngồi, cho nên Dương Minh mới nói nhiều như vậy với Kinh Tiểu Lộ. Hắn vừa muốn tìm một người để trút tâm sự, về phương diện khác hắn cũng muốn để cho Kinh Tiểu Lộ rõ ràng, thật ra nàng đến với mình là một chuyện rất nguy hiểm.

Kinh Tiểu Lộ lấy tay che mồm, mở to mắt ra nhìn, kinh ngạc nhìn Dương Minh nửa ngày, tựa hồ như đang tiêu hóa tin tức này. Qua nửa ngày rồi, Kinh Tiểu Lộ mở miệng nói ba chữ: "
Em không sợ!"

Cảu trả lời của Kinh Tiểu Lộ, làm cho Dương Minh thật sự dở khóc dở cười, nói nãy giờ nhiều như vậy, mà chỉ được có ba chữ"
em không sợ" của Kinh Tiểu Lộ thôi.

Nhưng mà, đối với sự cứng đầu của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh cũng có chút cảm động.

Một cô gái mà si tình đến mức đ6ọ này, như vậy thì cũng nói rõ ràng trong lòng nàng không hề có mục đích trong tình cảm này. Lúc đầu Dương Minh cứ cho rằng, Kinh Tiểu Lộ muốn đến với mình, thậm chí là muốn mình bao dưỡng nàng, hoàn toàn là xuất phát tự sự sùng bái quyền lực và mê hoặc tiền bạc của mình.

Dù sao thì Kinh Tiểu Lộ trước đây đã cho Dương Minh một cảm giác đây là một cô gái mám tiền. Mà trên thực tiếp, Kinh Tiểu Lộ đúng là con người như Dương Minh nghĩ vậy, nhưng mà cũng bởi vì nàng ta có nổi khổ riêng. Thế nhưng bây giờ Kinh Tiểu Lộ đã dần phát hiện ra Dương Minh có một mị lực khác, hấp dẫn nàng ta, làm cho nàng ta không tự kiềm chế được.

"
Muốn nghe chuyện xưa của tôi không?" Dương Minh nhìn Kinh Tiểu Lộ, khẽ thở dài một tiếng, Mình vừa tìm được một chút đầu mối, quả thật là cũng cần phải có người cho ý kiến, không thể nghi ngờ rằng Kinh Tiểu Lộ bây giờ là sự lựa chọn tốt nhất.

/2205

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status