Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1423

/2205


"Cô sợ tôi gây khó dễ cho anh ta?" Dương Minh sau thản nhiên nói: "Anh ta làm không có sai, cho dù là chú Trần thì cũng sẽ làm như thế! Hắc Ưng Bang này thật ngang ngược!"

Dương Minh biết, Hạ Tuyết kiêng dè thân phận đặc thù và năng lực đặc biệt của mình. Nếu cục điều tra thần bí thực sự tham dự thì đội trưởng Vương kia tám chín phần mười sẽ bị cục điều tra thần bí biến thành vật hi sinh để dẹp yên cơn phẫn nộ của Dương Minh. Vì thế Hạ Tuyết mới nói với Dương Minh như thế.

Nhưng mà Dương Minh đâu phải là loại người không biết phân biệt thị phi như thế. Trong chuyện này đội trưởng Vương kia không hề làm sai, mà cho dù là Trần Phi thì hắn cũng không thể vì con gái mà ra lệnh thả tên buôn ma túy kia được.

Cho nên Dương Minh cũng không có gì gọi là oán đội trưởng Vương kia cả. Còn đối với Hắc Ưng bang kia, trong lòng hắn đã định con đường tử vong cho bọn chúng. Sát khí của Dương Minh đã dậy, nếu đám hắc bang này đã dám chủ ý tới Vua sát thủ, như vậy thì mặc kệ thế lực bọn chúng ở bản địa mạnh tới mức nào, tất cả đều sẽ phải chuẩn bị đón nhận cơn giận dữ của Dương Minh.

"Chỉ cần anh không làm hành động gì không có lý trí là được." Hạ Tuyết nhẹ nhàng thở ra: "Chuyện này tôi đã liên hệ với anh hai, lúc cần thiết bọn ảnh cũng sẽ can dự".

"Vậy những lời này là Hạ Băng Bạc nhờ cô chuyển cho tôi?" Dương Minh suy nghĩ một chút lập tức đoán ra. Hạ Tuyết đâu phải cục trưởng, mà đội hình sự của nàng với đội chống ma túy vốn độc lập. Khả năng lớn nhất chính là Hạ Băng Bạc nhờ nàng.

"Sao anh biết?" Hạ Tuyết có chút kinh ngạc không ngờ Dương Minh lại nhanh chóng đoán được.

"Nghe cô nhắc đến anh cô thì đoán đại thế thôi." Dương Minh thản nhiên cười: "Còn chuyện cô muốn hỏi tôi thì sao?"

"Sao anh biết tôi muốn hỏi chuyện khác?" Lúc này Hạ Tuyết càng thêm kinh ngạc.

"Được rồi, chính là về Trần Mộng Hi đúng không?" Dương Minh thở dài, đến bên cạnh một chiếc bàn rót một chén nước đưa lên miệng.

"Đúng vậy, vấn đề ở chỗ cô ta…" Hạ Tuyết gật đầu" Tôi hoài nghi cô ta có liên hệ với Hắc Ưng bang!"

"Phụt..." Dương Minh vừa nhấp miệng uống nước thì phun cả ra, sau đó ho lên sằng sặc.

"Dương Minh, anh làm sao vậy?" Hạ Tuyết hoảng hồn, không hiểu Dương Minh sao phản ứng mạnh mẽ đến thế?

"Trần Mộng Hi... Có vấn đề? Có liên hệ với Hắc Ưng bang?" Dương Minh thở ra rồi dở khóc dở cười nói: "Chuyện này sao có thể?"

"Tôi đã hỏi qua Chu Giai Giai, Trần Mộng Hi tự xưng là họ hàng xa của Mộng Nghiên nhưng sau đó theo điều tra thì không đúng, tôi cũng đã hỏi lại Cục trưởng Trần, sếp nói cũng không biết cô ta. Tuy tôi không biết cô ta làm thế nào để Trần Mộng Nghiên tín nhiệm nhưng thân phận chắc chắn là giả!"

Hạ Tuyết chậm chầm nói tiếp: "Tôi đã kiểm tra thì phát hiện chỗ khả nghi! Trong hồ sơ của Trần Mộng Hi từ nhỏ đến giờ đều ghi rất mơ hồ. Chứng minh thư của cô ta mới được làm cách đây mấy tháng ở Tĩnh Sơn. Tôi đã nhờ cục cảnh sát Tĩnh Sơn phối hợp điều tra thêm về cô ta nhưng không ngờ bên đó lại cự tuyệt cung cấp thông tin. Vậy nên tôi hoài nghi có người trong cục cảnh sát bên đó cấu kết cùng Hắc Ưng bang! Chuyện này tôi đang định nói lại với anh hai, để anh nhờ quan chức cao cấp trong cục cảnh sát Tĩnh Sơn tiến hành điều tra thân phận cô ta..."

Hạ Tuyết nói một hơi còn Dương Minh lẳng lặng nghe xong thì cười khổ: "Hạ Tuyết, về Trần Mộng Hi thì cô không cần điều tra nữa. Cô ấy tuyệt không có vấn đề, thông tin của cô ta là tôi lấy danh nghĩa cục điều tra nhờ cảnh sát Tĩnh Sơn từ chối cung cấp ra ngoài."

"Cái gì? Vậy là cô ta có liên quan tới anh? Thì ra là anh an bài cô ta bên cạnh Trần Mộng Nghiên?" Hạ Tuyết nhất thời ngạc nhiên.

"Thật ra là tôi nhờ cô ấy làm nữ vệ sĩ cho Mộng Nghiên." Dương Minh nửa hư nửa thực nói: "Cô cũng biết rồi đó, lúc trước vì chuyện Hữu trưởng lão tôi không thể lúc nào cũng ở cạnh Mộng Nghiên. Hơn nữa còn đi Miêu Cương ở Vân Nam nên đã nhờ cô ấy tới bảo hộ cho Mộng Nghiên, thật không ngờ hai người đều bị chúng bắt."

"Thì ra là vậy." Hạ Tuyết nghe xong thần sắc hiện ra uể oải: "Tôi còn nghĩ từ Trần Mộng Hi mà tra ra manh mối gì, nhưng là hiện tại xem ra đã sai rồi phương hướng rồi."

"Cô có thể nói rõ cho tôi chuyện bắt cóc được không?".

"Hôm qua khi Mộng Nghiên, Mộng Hi, Chỉ Vận cùng Giai Giai vừa mới tan học rời khỏi trường thì bị mấy hắc y nhân chặn đường. Chỉ Vận cùng Giai Giai nói đối phương tuy đội kính râm cùng mũ lưỡi trai nhưng chắc chắn là người da vàng. Chúng tôi hoài nghi đây là hạ thủ trong nước ta của Hắc Ưng Bang." Hạ Tuyết tiếp tục nói: "Đối phương buôn lậu nha phiến cùng hê rô in với số lượng lớn, khẳng định sẽ có mạng lưới thủ hạ không nhỏ tại đây, nên có thể thuận lợi bắt Mộng Nghiên đi".

Dương Minh cũng đoán vậy, nhưng với thân thủ của Victoria thì muốn bắt nàng đâu phải dễ, hắn lại hỏi tiếp: "Vậy bọn chúng làm sao để bắt hai người?"

"Theo Chỉ Vận sau nhớ lại, khi bọn họ đang cùng chuyện trò thì Trần Mộng Hi đột nhiên cảnh giác muốn làm gì đó nhưng lại trong giây lát đã ngừng lại" Hạ Tuyết cười tự diễu nói: "Chúng ta phân tích lúc ấy hẳn là Mộng Hi hoặc Mộng Nghiên phát hiện đối phương dùng súng. Khả năng hợp lý nhất là Mộng Hi làm nội ứng nhưng hiện tại xem ra là không phải..."

Dương Minh khẽ gật đầu. Victoria là một nữ nhân rất cẩn thận, có lễ vì sự an toàn của mấy người kia nên mới tạm thời thúc thủ chờ cơ hội khác.

"Thế sao bọn chúng không bắt Chỉ Vận cùng Giai Giai mà lại mang theo Trần Mộng Hi?"

"Có thể Trần Mộng Hi nói nàng là chị của Mộng Nghiên, đối phương cảm thấy bắt hai người thì lợi hơn nên mới mang theo cô ta chăng?" Hạ Tuyết suy đoán.

Dương Minh gật đầu: "Xem ra Mộng Hi cố ý đi theo chờ cơ hội... Không biết cô ta có để lại manh mối nào không?"

"Cũng không, mà anh tính một mình đi cứu hai người đó?" Hạ Tuyết đã nhận ra ý Dương Minh chuẩn bị đi đối phó Hắc Ưng bang.

"Không sai, tôi chuẩn bị động thủ." Dương Minh lãnh đạm nói: "Nếu dám động đến người yêu của tôi, thì tôi phải cho chúng nếm hậu quả"

Hạ Tuyết nghe ngữ khí kiên định của Dương Minh thì thở dài: "Tôi biết không thể ngăn cản nhưng anh nhớ bảo trọng. Đám cảnh sát bên phòng anh tôi có lẽ cũng đã hành động. Nếu có thể liên hệ phối hợp với bọn họ là tốt nhất."

"Cô yên tâm, tôi hiểu" Dương Minh cười ảm đạm. Hiện đang còn đợi trao đổi con tin nên sự an toàn của hai người vẫn được đảm bảo. Có điều phải nhanh chóng hành động.

Tại một thị trấn nhỏ vùng biên giới hai nước Trung – Nga có một thanh niên mặc bộ đồ thể thao, đầu đội mũ trượt tuyết, vai đeo một cái túi xuất hiện. Hắn như là một sinh viên đi du lịch. Lúc này ở một bến tàu thủy, ánh mắt thanh niên xẹt qua một tia trào phúng, nhìn qua một bảng hiệu là" Công ty vận chuyển Kim Long" treo trên tầng hai một tòa nhà hai tầng.

Kim Ưng cùng Hắc Ưng? Đổi một chữ là có thể che mắt được sao?

Thanh niên này dĩ nhiên là Dương Minh. Trước khi hắn lên đường Hắc Ưng bang cho cảnh sát Tùng Giang ba ngày để trao đổi con tin.

Sau khi bí mật gặp Trần Phi, Dương Minh tới Bất Dạ Thiên tìm Bạo Tam Lập nhờ điều tra thế lực Hắc Ưng Bang. Việc này đối với người thường thì bí ẩn nhưng với hệ thống xã hội đen thì nắm rất tường tận. Hơn nữa hắn cũng liên hệ với Tôn tam thúc nhờ hỗ trợ.

Bạo Tam Lập rất nhanh thu được tin tức nội tình Kim Ưng bang từ mấy tiểu bang phái chung quanh.

Kim Ưng bang này chính là một chi nhánh của Hắc Ưng bang ở trong nước, người phụ trách chính là Nicolas Coloski. Không biết hiện tại Trần Mộng Nghiên đã bị mang đến nước Nga chưa?

Dương Minh đi vào tòa nhà Kim Ưng, thấy có mấy gã đang vây quanh ở một chiếu bạc. Khi hắn đi vào mấy tên kia chỉ ngẩng đầu liếc mắt một cái rồi cúi đầu tiếp tục đánh bài, một gã đầu trọc thân hình lực lưỡng mở miệng: "Cậu muốn gửi vận chuyển thứ gì?"

"Tôi gửi một ít đồ vật." Dương Minh thản nhiên nói, dùng dị năng đảo qua trong này. Tại tầng một có có năm gã đang chơi bài, còn ở tầng hai thì có một gã da trắng đang ôm hai đứa con gái đang giở trò chim chuột. Xem ra gã ở trên phụ trách ở đây.

"Gửi cái gì? Cứ việc điền vào phiếu trên bàn, sau đó đem đồ vật lấy ra cho ta xem." Gã đầu trọc tùy tiện chỉ vào một cái bàn bên cạnh rồi tiếp tục chơi lên bài.

"Cũng không cần điền, điền cũng vô dụng." Dương Minh thản nhiên nói: "Mà đồ vật cần gửi lại ở chỗ này."

Gã đầu trọc nghe thì ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Dương Minh, nhất thời nghi ngờ hỏi: "Cái gì vậy? Đồ vật của cậu ở nơi nào?"

"Ngay tại trên người mày đó" Dương Minh cười mà như không phải cười nhìn hắn.

"Trên người tao? Rốt cuộc là mày đang nói cái gì?" Gã đầu trọc nhíu mày, nếu không phải nhìn Dương Minh như một gã sinh viên ẻo lả, hắn đã sớm đứng lên tẩn cho một trận.

"Tao muốn gửi cái mạng chúng mày đến địa ngục." Dương Minh cười lạnh rồi tùy tiện giơ chân đá cửa chính đóng lại.

"Hắc hắc, mày mới ở trại thương điên ra à. Biết đây là đâu không? Tổng bộ Kim Ưng Băng mà cũng dám tới gây sự à?" Gã đầu trọc đã không nhịn nổi, là tên sinh viên này chắc đầu óc có vấn đề, dám một mình tới đây chịu chết. Hắn vứt những lá bài trong tay, đứng lên đến chỉ vào Dương Minh mắng to.

"Nơi này chính là tổng bộ Kim Ưng bang sao?" Dương Minh thật hết chỗ nói, nguyên là hắn đang còn muốn hảo hảo tra hỏi đám này một phen, xem ra hiện tại đỡ tốn nước miếng: "Tốt, vậy để ông đưa chúng mày lên đường!"

/2205

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status