Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 961: Cầu cứu

/2205


"Mời vào" Dương Minh còn tưởng là phục vụ, cho nên không để ý, nói thẳng.

Cửa phòng mở ra, người vào không phải là nhân viên phục vụ gì cả, mà chính là Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập, đi theo phía sau là Quách Kiện Siêu, chẳng qua nhìn vẻ mặt của hắn rất là bất đắc dĩ, sau khi đi vào liền đến trước mặt Dương Minh tự kiểm điểm: "Dương ca, cái này cũng không thể trách tôi được, tôi không muốn quấy rày ngài, nhưng Báo ca và Hầu ca đến đây, nghe nói ngài ở đây, bọn họ liền đi đến."

"Không sao cả" Dương Minh khoát tay, nhìn thoáng qua Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, hai người cũng không phải là người nôn nóng, cũng biết là mình không thích công khai kiểu này, nhưng bây giờ tìm đến mình, khẳng định là có chuyện.

"Dương ca, tôi." Bạo Tam Lập nói đến đây, nhìn thoáng qua Dương ca, rồi thấy Kinh Tiểu Lộ bên cạnh, muốn nói lại thôi.

Kinh Tiểu Lộ ngồi quay lưng lại cửa phòng, cho nên lúc bắt đầu cũng không để ý, cũng tưởng là người phục vụ, lại nghe thấy người ta gọi Dương Minh là Dương ca, mới cảm thấy không thích hợp, vì thế quay đầu lại, lần này phát hiện ra tổng giám đốc Hầu Chấn Hám của mình đang đứng đó, nhất thời cả kinh!

Hơn nữa, Kinh Tiểu Lộ trước kia cũng đã từng lăn lộn trong xã hội, cho nên cũng biết được một vài nhân vật có thể gọi là trùm tại Tùng Giang, mà bên cạnh Hầu tổng chính là lão đại Tùng Giang Bạo Tam Lập! Nàng ta làm sao mà không biết chứ?

Thấy ngài ấy tự nhiên gọi Dương Minh là Dương ca, lần trước nhìn thấy Dương Minh ra lệnh cho Hầu Chấn Hám thôi đã đủ ngạc nhiên rồi, hôm nay lại càng kinh ngạc không thôi. Chẳng qua, kinh ngạc thì kinh ngạc, nhìn thấy Hầu Chấn Hám, theo phản xạ tự nhiên Kinh Tiểu Lộ liền vội vã đứng dậy, nói: "Xin chào Hầu tổng"

Hầu Chấn Hám ngày đó đã cảm thấy khó hiểu vì cú điện thoại của Dương Minh rồi, tự nhiên phải an bài cho một cô gái chẳng biết ở đâu lọt ra vào công ty làm, nhưng mà hắn ta cũng không hỏi nhiều. Hầu Chấn Hám cũng không biết Dương Minh có quan hệ như thế nào với cô gái này, cho nên càng không dám chậm trễ, chiếu cố cho Kinh Tiểu Lộ nhiều hơn. Hôm nay nhìn thấy Dương Minh tự nhiên ăn cơm với Kinh Tiểu Lộ ở đây, trong lòng liền khẳng định được, Kinh Tiểu Lộ này nhất định là tình nhân của Dương Minh, làm sao mà còn dám ra dáng với nàng ta nữa? Mặc dù là ông chủ của Kinh Tiểu Lộ, nhưng Dương ca lại là ông chủ của hắn! Mà Kinh Tiểu Lộ mặc dù chỉ là nhân viên của hắn, nhưng lại là tình nhân của Dương ca, cho nên vội vàng nói: "Chị dâu, đây không phải là công ty, không cần gọi tôi là Hầu tổng gì cả, gọi đại Hầu giống Dương ca là được rồi!"

Bạo Tam Lập lúc đầu còn chuyện muốn nói, nhưng không biết Kinh Tiểu Lộ là ai, cho nên không dám nói thẳng. Nhưng nghe thấy Hầu Chấn Hám gọi Kinh Tiểu Lộ là chị dâu, vì thế liền nghĩ ra Kinh Tiểu Lộ là bạn gái của Dương Minh, mà nghe cách nói chuyện của nàng có vẻ như nàng ta đang làm việc trong công ty của Hầu Chấn Hám, cho nên hắn ta cũng không kiêng dè nữa, nói: "Dương ca, Ngưu tổng hẹn tôi và Hầu tổng ăn cơm ở đây, có một số việc chúng tôi muốn hỏi sự quyết định của ngài."

Trong đầu Dương Minh hiện lên mấy chữ: Lộn xộn quá! Có hơi tức giận nhìn Kinh Tiểu Lộ, thấy cái vẻ mặt dương dương tự đắc ủa nàng, thật sự muốn vạch trần ra trước mặt mọi người.Nhưng mà, chuyện này cũng không thể trách nàng, cũng là do Hầu Chấn Hám tự mình hiểu lầm thôi, cho nên kệ luôn, thỏa mãn một chút lòng hư vinh nho nhỏ của Kinh Tiểu Lộ cũng được.

Nếu mà thật sự vạch trần nàng không chút lo tình, thì sẽ không biết làm cho nàng có bao nhiêu xấu hổ nữa. Nếu Bạo Tam Lập theo cái kiểu muốn nói lại thôi này đuổi Kinh Tiểu Lộ ra ngoài thì chẳng có chuyện gì xãy ra cả.

Hơn nữa, Bạo Tam Lập chỉ nhắc đến làm ăn kinh doanh bình thường, chuyện này cũng không cần gạt Kinh Tiểu Lộ, dù sao cô gái này cũng đã đại khái đoán được thân phận của mình, nếu cố ý che dấu, ngược lại còn phản tác dụng, vì thế nói: "Ngồi xuống nói đi, Đại Siêu, đều là người một nhà mà, cùng ngồi xuống đi"

Dương Minh thấy Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập đã ngồi xuống mà Quách Kiện Siêu vẫn còn đứng đó, vì thế nói với hắn.

Trong lòng Quách Kiện Siêu hưng phấn không thôi, đây là lần đầu tiên Dương ca mời hắn dự họp, vậy nói lên rằng nỗ lực của mình rốt cục đã được báo đáp. Dương ca bắt đầu tin tưởng mình, chuẩn bị trọng dụng mình, kích động nói cảm ơn, rồi tự kéo một cái ghế đến ngồi xuống, nhưng vẫn không dám ngồi toàn bộ cái mông xuống.

"Có chuyện gì?" Dương Minh nhìn Bạo Tam Lập, hỏi.

"Là như vậy, Dương ca, chúng ta không phải đang muốn tiến đánh vào lãnh vực địa sản sao, bây giờ chính là một cơ hội tiến nhập tốt" Bạo Tam Lập nói ;" Ngưu tổng, ngài cũng biết, chính là người đã đến hỗ trợ xây dựng sửa chữa công ty châu báu. hôm nay hắn ta tìm đến tôi, nói là Trần tổng của địa sản Hồng Tây tìm hắn, có một công trình lớn, muốn cùng chúng ta làm, ngài xem."

Dương Minh vừa nghe xong liền hiểu được, phỏng chừng là tên Trần tổng của cái địa sản Hồng Tây kia sợ một mình nuốt không trôi, lo có kẻ đâm sau lưng mình, vì thế mới lại hợp tác với Bạo Tam Lập, bởi vì như vậy thì những thằng khác cũng sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Vố đây là một chuyện có lợi rất lớn, cũng chẳng cần phải nghiên cứu gì cả, vì thế nói: "Được, tôi biết rồi, chuyện này rất tốt, anh cứ yên tâm làm"

"Vâng, Dương ca!" Bạo Tam Lập có được sự đồng ý của Dương Minh, tự nhiên làm việc cũng yên tâm hơn

"Chuyện địa sản này, đại Siêu cũng tham dự đi, trước kia lúc làm cho tập đoàn Hùng Phong, anh cũng đã có kinh nghiệm về chuyện này, kêu anh quản lý Thiên Thượng Nhân Gian thì có vẻ quá rãnh rỗi, Đại Siêu, không cảm thấy mệt chứ?"

Quách Kiện Siêu cầu còn không được nữa là, tại sao lại thấy mệt? Trong lòng kích động vô cùng, quả nhiên, Dương ca đã bắt đầu trọng dụng mình! Cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng nói: "Không mệt chút nào, làm việc cho Dương ca là vinh hạnh của tôi! Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này!"

Dương Minh gật đầu nói: "Bây giờ biểu hiện quyết tâm còn hơn sơm, chỉ khi nào làm tốt, có được thành tích tốt, mới là tốt nhất!"

"Tôi hiểu rồi" Quách Kiện Siêu nói.

Kinh Tiểu Lộ lần này đã chân chính nhìn thấy được thân phận của Dương Minh, thì ra, Dương Minh mới chính là ông trùm đứng sau lưng Tùng Giang! Xem bộ đáng vui mừng của Quách Kiện Siêu, Kinh Tiểu Lộ liền thấy hèn mọn, đã sớm nghe nói ông chủ của Thiên Thượng Nhân Gian rất ghê gớm, bối cảnh sau lưng rất mạnh mẽ, nhưng hôm nay.

Kinh Tiểu Lộ có chút hối tiếc, Loan Tiểu Như đi quá sớm, bằng không, sau khi nhìn thấy cảnh này, trở về thêm mắm muối cà chua với nàng ta, mình nhất định sẽ đắc ý đến chết mất.

Chẳng qua, nhìn bộ dáng kín đáo của Dương Minh, trước mặt Loan Tiểu Như chỉ nói là hắn quen biết với ông chủ của Thiên Thượng Nhân Gian mà thôi, nếu Loan Tiểu Như thật sự ở đây thì phỏng chừng Dương Minh sẽ không kêu những người kia ngồi xuống đây.

Nghĩ đến đây, Kinh Tiểu Lộ đột nhiên cảm thấy hưng phấn, Dương Minh không dối gạt nàng, phần vinh hạnh đặc biệt này phỏng chừng là mấy cô bạn gái kia còn chưa có được!

Hầu Chấn Hám cũng có nói về một số chuyện trong công ty, còn Dương Minh thì cũng nhắc nhở đơn giản, sau đó để cho bọn họ tự làm. Dù sao Dương Minh cũng chẳng hiểu biết về mấy chuyện này, cho nên tất cả đều cho bọn họ làm.

Ngưu tổng vẫn còn đang ở trên lầu, bọn họ sau khi đã lấy được ý kiến của Dương Minh xong liền trở lên lầu. Quách Kiện Siêu đương nhiên cũng đi theo, có lời nói của Dương Minh, Quách Kiện Siêu là chính thức trở thành một trong những thành viên của tập đoàn này.

"Ăn no chưa? Đi thôi" Dương Minh nhìn Kinh Tiểu Lộ một cái, hỏi.

"Ừ, no rồi" Kinh Tiểu Lộ đang rất vui, hào hứng gật đầu. Cô ta cũng biết, cho dù không cần nói với Dương Minh một tiếng, lần sau có đến Thiên Thượng Nhân Gian ăn cơm thì cũng chẳng ai dám thu tiền của mình, bởi vì tổng giám đốc Thiên Thượng Nhân Gian Quách Kiên Siêu mình đã gặp qua rồi!

Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh liền không nhịn được, nói: "Cô đừng cho rằng tôi không phủ nhân tức là thừa nhận, tôi chỉ chừa cho cô chút mặt mũi thôi!"

Kinh Tiểu Lộ đương nhiên biết suy nghĩ của Dương Minh, nàng còn chưa tự kỷ đến mức cho rằng Dương Minh có thể yêu mình, chẳng qua vẫn giả điên nói: "Phủ nhận thừa nhận cái gì? Anh đang nói gì vậy?"

Dương Minh nhìn thấy cô ta ra vẻ ngây thơ vô số tội, cũng chẳng buồn nói nữa: "Không có gì! Chuyện hôm nay không được nói ra ngoài"

"Ừ, em biết mà" Kinh Tiểu Lộ tuy rằng rất thích hư vinh, nhưng mà nếu Dương Minh đã dặn, thì nàng cũng sẽ không nói ra ngoài.

"Đi thôi, cô còn có thể đi dạo phố tiếp không? Tiếp tục đi" Dương Minh gật đầu cùng Kinh Tiểu Lộ đi đến hướng thang máy.

"Đinh đong" một tiếng, cửa thang máy mở ra, nhưng mà là đang đi lên trên, Dương Minh thì không nói gì, còn Kinh Tiểu Lộ thì chẳng nhìn, mà trực tiếp đi vào, Dương Minh cũng bó tay, đành phải đi theo nàng ta vào trong, dù sao thang máy đi lên rồi cũng sẽ đi xuống thôi. Với lại là đứng chờ bên ngoài với đứng chờ bên trong thang máy cũng chẳng có gì khác biệt"

"
Đi chuyến sau đi, lần này hết chổ rồi!" Kinh Tiểu Lộ vừa mới vao trong, liền nghe thấy một giọng nói vang lên, rồi nàng ta bị người bên trong đẩy ra làm cho lảo đảo, trực tiếp ngã lên người của Dương Minh.

Dương Minh nhíu mày, thầm nghĩ người nào mà thô lỗ quá vậy, hết chổ thì thôi có sao đâu, có cần phải làm như vậy không. Chẳng qua, chuyện ở đây có mấy thằng uống xỉn xong rồi làm bậy có rất nhiều, Dương Minh cũng không thể đi tính toán hết được!

Kinh Tiểu Lộ lập tức bị kích thích cái tính bướng bỉnh của mình lên, bị người ta đẩy xém té, làm sao mà còn bỏ qua được? Trực tiếp kéo cửa thang máy sắp đóng ra, mắng vào bên trong: "
Là ai? Là tên khốn nạn nào đã đẩy bả? Không phải là còn chổ sao? Sao dám nói là hết chổ rồi!"

"
Được rồi, Tiểu Lộ, đại khái là một kẻ xỉn rồi" Dương Minh lắc đầu, cũng không trách Kinh Tiểu Lộ được, cái này đổi lại là người khác cũng không thể không tức giận được, tự nhiên khi không bị người ta đẩy ngã mà!

Nhưng mà, Kinh Tiểu Lộ thì sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy, hừ lạnh nói: "
Vậy ít nhất cũng phải nói một câu xin lỗi chứ? Đạo đức để đâu thế"

Dương Minh nghe xong trong lòng cảm thấy buồn cười, đạo đức của cô trước đó cũng chẳng hơn gì mấy người này, chẳng qua bây giờ đi làm nhân viên cho người ta, Kinh Tiểu Lộ đã bỏ được rất nhiều thói hư tật xấu.

"
Con nhóc, kêu cái gì? Kêu nữa liền giết chết mày!" Người bên trong thang máy cũng không vừa, uy hiếp: "Buông tay ra, để cửa đóng lại!"

"
Dương ca. cứu mạng."

Dương Minh nhíu mày, đang muốn nói cái gì đó, thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng cầu cứu từ bên trong thang máy.

/2205

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status