Tuy rằng mấy cô gái này đều đang nghiêm chỉnh kháng nghị Lăng Tiêu, ma thú phi hành xinh đẹp như vậy, không ngờ hắn lại gọi nó là Tiểu Sửu... Cái tên này quả thực có chút khó nghe, nhưng bọn họ không thể thay đổi số phận của con vật nhỏ. Mặc dù sau này nó nhất định là một con ma thú phi hành hùng mạnh. Lăng Tiêu vẫn giữ nguyên ý định gọi nó là tiểu Sửu, mà tiểu Sửu... Giống như cũng đã quen tên này.
Vì thế sau này thực lực mạnh nhất trên đại lục, một con ma thú với cái tên khiến cho người ta kinh ngạc, cứ như vậy mà sinh ra!
Mỗi khi Lăng Tiêu gọi nó tiểu Sửu thì tiểu tử kia đều kêu lên hưng phấn và vui mừng, sau đó liền nhảy lên vai Lăng Tiêu, nó dùng đầu cọ tới cọ lui trên cổ, lỗ tai của Lăng Tiêu một cách thân mật, mấy nữ nhân này nhìn thấy mà hâm mộ không thôi!
Trên thực tế, con vật nhỏ kia đã từ từ mọc đầy cánh chim, một thân lông chim trắng tinh giống như tuyết tinh khiết, không có một chút tạp chất, hai mắt như điện, móng vuốt sắc như đao, đứng ở nơi nào nó đều có uy phong lẫm liệt, làm sao còn có chút bộ dáng xấu xí khi mới sinh ra?
Sau khi Lăng Tiêu thí nghiệm, hắn đi về phía ký túc xá, trong lòng thầm tính toán, chắc là có thể rời đi đế đô, đi trước đất phong thành Penzias. Khoảng cách thời gian lần trước thú nhân công kích thị trấn Tạp Mai Long đã trôi qua mấy tháng, mà lần đó sau khi thú tộc tiến công thành trấn của nhân loại liền ngừng công kích, không còn xuất hiện ở trong tầm mắt của nhân loại. Mà dù sao Penzias cũng là một cảng thành thị, nên sẽ rất nhanh khôi phục lại vẻ phồn hoa ngày xưa. Hiện nay tuy Penzias thuộc về đất phong của Lăng Tiêu nhưng hắn vẫn chưa phái người đi tới tiếp nhận. Cho nên hết thảy mọi thứ đều do chủ thành Penzias quản lý.
Mà vị thành chủ kia, do nhận ý chỉ của quốc vương bệ hạ mới tới Penzias, cũng chính là một vùng vắng lặng trong Penzias, dưới sự bao phủ bóng ma của thú nhân, đưa tới cho Lăng Tiêu một phong thơ, yêu cầu Lăng Tiêu tử tước phải nhanh chóng phái người tới đây tiếp nhận. Để làm Penzias khôi phục dáng vẻ phồn hoa như xưa, vị thuộc dòng họ vương thất tên là Lý Hậu Lâm vơí thân phận của thành chủ đại nhân còn là thúc thúc của Nam Phương Vương Lý Võ Thông, chưa có tin tức đề cập qua việc yêu cầu Lăng Tiêu nhanh chóng tiếp nhận thành Penzias. Về mặt này là chuyện như thế nào, tin rằng chỉ cần người có đầu óc đều có thể nhận ra rõ ràng.
Lúc trước mặc dù Lăng Tiêu yêu cầu với tiền tài cũng không cao lắm, nhưng hiện tại hắn đã cảm nhận được chỗ tốt kim tệ, có thể phát triển nhanh như vậy, cũng như Lăng Tiêu lấy cực phẩm đan dược làm đường hoàn để ăn cũng có một ít quan hệ. Nhưng dược liệu của đan dược này là hắn vơ vét tài sản của quốc vương bệ hạ mới có được một chút như thế, mà trải qua sự càn quét của con vật nhỏ bé kia. Lăng Tiêu không còn biện pháp nào khác, đành phải tìm đến Hoàng Phủ Nguyệt, nhờ nàng cùng với Isa, treo giải thưởng trên toàn bộ đế quốc Lam Nguyệt, hy vọng họ có thể tìm được nhiều loại dược liệu này.
Kỳ thật việc đó còn chưa tính là quan trọng nhất, thấy Lăng Tiêu muốn đi đất phong của mình, bất kể là tướng quân Lăng Thiên Khiếu hay là lão Nguyên soái Thu Thần đều ủng hộ việc Lăng Tiêu nhanh chóng thiết lập thế lực cho riêng mình. Tại Đế quốc Lam Nguyệt này, quý tộc nhiều như rừng, chỉ khi nào mình có được thế lực hùng mạnh thì mới có thể không sợ bất cứ chuyện gì, cho dù vương triều có thay đổi, cũng sẽ không ảnh hưởng đến bản thân một chút nào!
Những đại quý tộc có nội tình mấy ngàn năm kia, có gia tộc nào là không phải trải qua nhiều vương triều, nguyên nhân chính có thể giúp họ đứng sừng sững không ngã là vì trong tay bọn họ có được vũ lực cùng tiền tài hùng mạnh làm hậu thuẫn!
Giống như gia tộc Ô Lan, từ lúc quốc vương Đế quốc còn không phải là họ Lý, thì hành tỉnh Tây bộ đã là chỗ đất được phong của bọn họ!
Cho nên họ chẳng sợ đế quốc mới xuất hiện, dù sao cũng không thể làm dao động đến căn cơ của các siêu cấp quý tộc này! Hơn nữa thế hệ của những gia tộc này đều đã có chính khách tham dự vào trong việc triều chính. Tỷ như tộc trưởng Ô Lan Hùng của gia tộc Ô Lan này, tuy rằng năng lực có kém một chút nhưng tại đế quốc không ai không dám xem thường họ. Điều đó còn không phải do thực lực mạnh mẽ sau lưng họ sao?
Cho nên ở trong địa bàn của mình, Không có lý do nào để cho người khác làm chủ.
Khóe miệng Lăng Tiêu hơi hơi nhướng lên, lộ ra một dáng cười cân nhắc. Không biết gã thành chủ đại nhân thuộc dòng họ vương thất kia, đến lúc đó sẽ hoan nghênh mình như thế nào chứ?
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên hắn nghe thấy phía trước truyền tới một loạt âm thanh tranh cãi ầm ĩ. Ngày thường Học viện Đế quốc coi như yên tĩnh, rất ít khi có tiếng ồn ào náo động. Dẫu sao thân phận đại đa số học sinh của học viện đều là quý tộc. Không có việc gì thì rất ít họ khi có hành động quá thất lễ.
Nhìn thoáng qua phía bên kia, thoạt nhìn giống như có người đang phát sinh xung đột mà xung đột trong đám học sinh quý tộc, tranh giành tình nhân vẫn là chủ đề vĩnh viễn. Lăng Tiêu trong lòng âm thầm lắc đầu, đối với loại chuyện như thế này hắn không hứng thú gì, vừa định rời đi, trong tai hắn bỗng nhiên nghe được tiếng la mắng.
- Diệp Vi Ny! Ta không biết ngươi từ chốn quê mùa nào, mà chạy đến đây mặc trang phục quý tộc!
- Thiếu gia chúng ta coi trọng ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi, không ngờ tiện nhân nhà ngươi thiếu chút nữa đánh tàn phế thiếu gia nhà ta, làm hại ta ở phòng bệnh hai tháng, hai tháng đó! Một tên hạ nhân mặc trường bào cao cấp được may bởi vải bố, vẻ mặt đang kích động chỉ vào Diệp Vi Ny phía đối diện mà mắng.
Vì thế sau này thực lực mạnh nhất trên đại lục, một con ma thú với cái tên khiến cho người ta kinh ngạc, cứ như vậy mà sinh ra!
Mỗi khi Lăng Tiêu gọi nó tiểu Sửu thì tiểu tử kia đều kêu lên hưng phấn và vui mừng, sau đó liền nhảy lên vai Lăng Tiêu, nó dùng đầu cọ tới cọ lui trên cổ, lỗ tai của Lăng Tiêu một cách thân mật, mấy nữ nhân này nhìn thấy mà hâm mộ không thôi!
Trên thực tế, con vật nhỏ kia đã từ từ mọc đầy cánh chim, một thân lông chim trắng tinh giống như tuyết tinh khiết, không có một chút tạp chất, hai mắt như điện, móng vuốt sắc như đao, đứng ở nơi nào nó đều có uy phong lẫm liệt, làm sao còn có chút bộ dáng xấu xí khi mới sinh ra?
Sau khi Lăng Tiêu thí nghiệm, hắn đi về phía ký túc xá, trong lòng thầm tính toán, chắc là có thể rời đi đế đô, đi trước đất phong thành Penzias. Khoảng cách thời gian lần trước thú nhân công kích thị trấn Tạp Mai Long đã trôi qua mấy tháng, mà lần đó sau khi thú tộc tiến công thành trấn của nhân loại liền ngừng công kích, không còn xuất hiện ở trong tầm mắt của nhân loại. Mà dù sao Penzias cũng là một cảng thành thị, nên sẽ rất nhanh khôi phục lại vẻ phồn hoa ngày xưa. Hiện nay tuy Penzias thuộc về đất phong của Lăng Tiêu nhưng hắn vẫn chưa phái người đi tới tiếp nhận. Cho nên hết thảy mọi thứ đều do chủ thành Penzias quản lý.
Mà vị thành chủ kia, do nhận ý chỉ của quốc vương bệ hạ mới tới Penzias, cũng chính là một vùng vắng lặng trong Penzias, dưới sự bao phủ bóng ma của thú nhân, đưa tới cho Lăng Tiêu một phong thơ, yêu cầu Lăng Tiêu tử tước phải nhanh chóng phái người tới đây tiếp nhận. Để làm Penzias khôi phục dáng vẻ phồn hoa như xưa, vị thuộc dòng họ vương thất tên là Lý Hậu Lâm vơí thân phận của thành chủ đại nhân còn là thúc thúc của Nam Phương Vương Lý Võ Thông, chưa có tin tức đề cập qua việc yêu cầu Lăng Tiêu nhanh chóng tiếp nhận thành Penzias. Về mặt này là chuyện như thế nào, tin rằng chỉ cần người có đầu óc đều có thể nhận ra rõ ràng.
Lúc trước mặc dù Lăng Tiêu yêu cầu với tiền tài cũng không cao lắm, nhưng hiện tại hắn đã cảm nhận được chỗ tốt kim tệ, có thể phát triển nhanh như vậy, cũng như Lăng Tiêu lấy cực phẩm đan dược làm đường hoàn để ăn cũng có một ít quan hệ. Nhưng dược liệu của đan dược này là hắn vơ vét tài sản của quốc vương bệ hạ mới có được một chút như thế, mà trải qua sự càn quét của con vật nhỏ bé kia. Lăng Tiêu không còn biện pháp nào khác, đành phải tìm đến Hoàng Phủ Nguyệt, nhờ nàng cùng với Isa, treo giải thưởng trên toàn bộ đế quốc Lam Nguyệt, hy vọng họ có thể tìm được nhiều loại dược liệu này.
Kỳ thật việc đó còn chưa tính là quan trọng nhất, thấy Lăng Tiêu muốn đi đất phong của mình, bất kể là tướng quân Lăng Thiên Khiếu hay là lão Nguyên soái Thu Thần đều ủng hộ việc Lăng Tiêu nhanh chóng thiết lập thế lực cho riêng mình. Tại Đế quốc Lam Nguyệt này, quý tộc nhiều như rừng, chỉ khi nào mình có được thế lực hùng mạnh thì mới có thể không sợ bất cứ chuyện gì, cho dù vương triều có thay đổi, cũng sẽ không ảnh hưởng đến bản thân một chút nào!
Những đại quý tộc có nội tình mấy ngàn năm kia, có gia tộc nào là không phải trải qua nhiều vương triều, nguyên nhân chính có thể giúp họ đứng sừng sững không ngã là vì trong tay bọn họ có được vũ lực cùng tiền tài hùng mạnh làm hậu thuẫn!
Giống như gia tộc Ô Lan, từ lúc quốc vương Đế quốc còn không phải là họ Lý, thì hành tỉnh Tây bộ đã là chỗ đất được phong của bọn họ!
Cho nên họ chẳng sợ đế quốc mới xuất hiện, dù sao cũng không thể làm dao động đến căn cơ của các siêu cấp quý tộc này! Hơn nữa thế hệ của những gia tộc này đều đã có chính khách tham dự vào trong việc triều chính. Tỷ như tộc trưởng Ô Lan Hùng của gia tộc Ô Lan này, tuy rằng năng lực có kém một chút nhưng tại đế quốc không ai không dám xem thường họ. Điều đó còn không phải do thực lực mạnh mẽ sau lưng họ sao?
Cho nên ở trong địa bàn của mình, Không có lý do nào để cho người khác làm chủ.
Khóe miệng Lăng Tiêu hơi hơi nhướng lên, lộ ra một dáng cười cân nhắc. Không biết gã thành chủ đại nhân thuộc dòng họ vương thất kia, đến lúc đó sẽ hoan nghênh mình như thế nào chứ?
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên hắn nghe thấy phía trước truyền tới một loạt âm thanh tranh cãi ầm ĩ. Ngày thường Học viện Đế quốc coi như yên tĩnh, rất ít khi có tiếng ồn ào náo động. Dẫu sao thân phận đại đa số học sinh của học viện đều là quý tộc. Không có việc gì thì rất ít họ khi có hành động quá thất lễ.
Nhìn thoáng qua phía bên kia, thoạt nhìn giống như có người đang phát sinh xung đột mà xung đột trong đám học sinh quý tộc, tranh giành tình nhân vẫn là chủ đề vĩnh viễn. Lăng Tiêu trong lòng âm thầm lắc đầu, đối với loại chuyện như thế này hắn không hứng thú gì, vừa định rời đi, trong tai hắn bỗng nhiên nghe được tiếng la mắng.
- Diệp Vi Ny! Ta không biết ngươi từ chốn quê mùa nào, mà chạy đến đây mặc trang phục quý tộc!
- Thiếu gia chúng ta coi trọng ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi, không ngờ tiện nhân nhà ngươi thiếu chút nữa đánh tàn phế thiếu gia nhà ta, làm hại ta ở phòng bệnh hai tháng, hai tháng đó! Một tên hạ nhân mặc trường bào cao cấp được may bởi vải bố, vẻ mặt đang kích động chỉ vào Diệp Vi Ny phía đối diện mà mắng.
/761
|