Trong giây lát, Bạch Tuộc Biển Sâu bộc phát ra sức mạnh khổng lồ.
Ầm!
Trước ánh mắt trợn trừng chăm chú của tộc trưởng băng hải bí tộc. bình đài to lớn bằng đá khối chợt ầm ầm nổ tung! Vô số khối đá bị bắn lên trời, vỡ vụn rơi xuống như mưa rào.
Lập tức địa phương vốn giống như nhân gian tiên cảnh chợt biến thành nhếch nhác.
Tộc trưởng băng hải bí tộc đầu tiên là phát ra chân khí hộ thể, sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn biến hóa trước mặt, làm như không thấy biểu hiện kinh ngạc của các tộc nhân phía sau.
"Hừ, ở đây đã tính là gì? Tới được nơi đó mới thực sự là địa phương tốt!" Lão tộc trưởng đứng im, tuy rằng trong lòng kinh ngạc nhưng vẫn bất động đứng chờ. Dù sao đã sống hơn 500 năm, trải qua bao năm tháng thăng trầm, trong lòng lão vô cùng tin tưởng thực lực của Bạch Tuộc Biển Sâu, căn bản là không tin rằng nó không thể đối phó nổi với một nhân loại.
Hàm Hàn Đỉnh như thể một cái khí cầu bị thổi lên, không ngừng phóng to, hiện giờ không ngờ biến thành quái vật cao hơn mười thước, rộng hơn hai mươi thước.
Mà trên thực tế, chính vi Hàm Hàn Đỉnh vừa mới phóng đại gấp trăm lần trong nháy mắt nên mới khiến thần điện làm toàn bằng đá khối sụp đổ, các khối đá mới vỡ tung bay ra khắp nơi như vậy.
Bạch Tuộc Biển Sâu rốt cục nổi giận, đồng thời cũng vó cùng lo lắng. Nó gần như dùng hết toàn lực, không ngờ vẫn không thể thoát khỏi không gian cổ quái này. Bỗng nhiên nó thấy ở một nơi dưới đáy có một người đang đứng đó, vẻ mặt nghiêm nghị, miệng lẩm bẩm.
/761
|