Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 287: Lựa chọn

/761



Cảnh tượng trước mặt cực kỳ đồ sộ, khiến tất cả mọi người dù vừa trải qua một hồi kinh hồn đều không kìm nổi cảm thán.

Ngay cả mấy người có thực lực Kiếm Tông và Kiếm Hoàng,thậm chí mấy lão già đầu tóc hoa râm cũng không kìm nổi mở to hai mắt nhìn, giật mình vì cảnh tượng trước mặt.

Tống Minh Nguyệt và Thượng Quan Vũ Đồng đều nhìn tới ngây người. Thượng Quan Vũ Đồng kinh hô:
- Trời, đây là thế giới gi vậy? Thật đẹp! Ta thật sự hoài nghi, sau lưng cửa đá này có phải là một thế giới hoàn toàn khác so với thế giới của chúng ta hay không!

- ... Không thể tưởng được trên hải đảo Tần gia ta, không ngờ có thể có kỳ cảnh như thế, thật sự là.. thật sự là, thật con mẹ nó đẹp!
Tần Phong không kìm lòng nổi bật nói một câu thô tục. Tuy nhiên lúc này còn ai để ý hắn nói tục hay không đâu.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn. Sau cánh cửa đá là một thông đạo rộng chừng hơn hai mươi thước, bên trong tối thui nhưng vẫn có thể thấy đường đi quanh co, lên xuống như một con rồng đang uốn lượn, nhìn về phía xa không thấy điểm cuối.

Thông đạo này hướng xuống phía dưới, mà hai bên thông đạo,cứ cách hơn 50 thước lại có hai cây đèn đường.

Hai cây đèn đứng đối diện nhau, bên trên phát ra hào quang đủ loại màu sắc, giữa bóng tối mờ mịt, lại càng hình thành một thế giới thần
bí.

Thông đạo này ngoắt ngoéo, không biểt đi tới đâu, như thể không có điểm cuối. Cho dù Kiếm Hoàng ở đây cũng không thể nhìn thấy
điểm cuối.

Cảnh tượng trước mặt quả thực tráng lệ khiến tất cả mọi người trong lúc nhất thời nghẹn lời không nói được gì.

Lập tức, tất cả mọi người phản ứng lại. Cho dù ở đây có rất nhiều thế gia môn phái được kiến lập trên những di tích thượng cổ,nhưng đều chưa ai được thấy loại di tích thượng cổ như thế này.

Tên đệ tử Cổ gia vẻ mặt mê say nhìn cảnh tượng trước mặt, nói như thể đang mơ ngủ:
- Có thể tự tay, tự tay mở... mở ra loại di, di tích này... cuộc đời này không uổng nữa.
Y vui mừng tới mức lại nói lắp.

Nhưng không ai để ý y nói lắp. Tần Chiêu Nhiên thậm chí cũng không kìm nổi gật đầu liên tục. Lão quay sang thì thầm với người bên cạnh vài câu. Người đó lập tức xoay người đi luôn. Tin rằng mấy lão tổ tông chắc chắn cũng sẽ hứng thú nhìn tình cảnh này.

Tới lúc này, Tần Chiêu Nhiên mới hạ quyết tâm, tất cả những gì ở trong di tích này đều chỉ có thể thuộc về Tần gia.

Tần Chiêu Nhiên nghĩ vậy, quay đầu lại, ánh mắt lóe lên nhìn những người của các thế gia môn phái khác. Tiếp đó hắn quay lại, sâu trong đôi mắt đã trở nên lạnh như băng.

Tên đệ tử Cổ gia đi trước dẫn đường. Cảm nhận mặt đất chắc chắn dưới chân, y mới thật cẩn thận chậm rãi đi tới. Lúc này bỗng nhiên có người chỉ vào cách đó không xa kinh hô:
- Xem kìa!

Chỉ thấy cách đó không xa, còn có mấy thông đạo cùng một kiểu, đều hội tụ tới đây. Đến cuối cùng, tất cả đều hội tụ thành một con đường đi xuống phía dưới.

Toàn bộ công trình ngầm này khiến người ta ngạc nhiên thán phục. Không ngờ đây hoàn toàn bị người ta đào rỗng! Như thế cần bao nhiêu nhân công đây?

Đại đa số di tích thượng cổ, có thể có thông đạo rộng hai chục thước, cao hơn mười thước đã là công trình rất to lớn rồi. Vậy mà di tích trước mặt này lại hoàn toàn đảo điên nhận thức của mọi người. Nơi đây như thể một thế giới hoàn toàn khác vậy.

Đoàn người đại khái còn lại hơn một trăm người, đều đi tới,vậy mà không hề phát ra âm thanh gì. Đối mặt với công trình hoành tráng như thế này, cho dù là cao thủ Kiếm Hoàng lúc này cũng cảm thấy vô cùng nhỏ bé. Tin tưởng, nếu có thể một ngày nào đó hoàn toàn phát hiện được những bí mật chôn vùi ở đây, sau đó cùng mở ra cho cả thế giới nhân loại, tin tưởng rằng nó thậm chí còn có thể nâng cao tốc độ phát triển của toàn xã hội.

Không ai tin tưởng, người làm ra nơi như thế này có thể lạc hậu hơn so với nhâu loại hiện tại.

- Đây mới là di tích thượng cổ chân chính!
Bỗng nhiên trong đám đông có một người bật lên tán thưởng.

Ánh đèn mờ ảo chiếu lên những khuôn mặt đầy tâm sự của đám người khiến người ta có một cảm giác quỷ dị. Tống Minh Nguyệt kéo cánh tay Lăng Tiêu, hơi khẩn trương khẽ nói:
- Lăng Tiêu, huynh nhiều kiến thức, đã từng gặp loại di tích thượng cổ thế này bao giờ chưa?

Lăng Tiêu lắc đầu nói:
- Chưa thấy. Có thể xây dựng được nơi như thế này, có lẽ không phải là người.

- Đệ nói là thần sao?
Thượng Quan Vũ Đồng bỗng nhiên hỏi, sau đó lại lắc đầu :
- Không có khả năng! Có lẽ chính là năng lực của người thời cổ đại. Rất nhiều tư liệu đều có thể chứng minh, rất nhiều công trình kiến trúc và sáng kiến của bọn họ đối với ngày nay gọi là thần tích cũng không đủ !

Lúc này, bên cạnh có một lão già bỗng nhiên nói tiếp:
- Cô nương này nói rất đúng. Thời thượng cổ có rất nhiều người mà năng lực của họ cũng chẳng khác gì thần trong mắt thế nhân thời nay đâu.

Trong lòng Lăng Tiêu cũng có chút không cho là đúng, thầm nhủ:
Các ngươi đã thấy bộ dạng chân chính thần là như thế nào chưa mà dám nói nơi này giống như thần tích? Ai đã gặp thần tích? Cho dù kiếp trước ở Tu Chân Giới, Lăng Tiêu cũng chưa gặp thần tích bao giờ, nhưng Lăng Tiêu đã gặp người tu chân Độ Kiếp kỳ sáng tạo ra tiểu thế giới!

Cái gọi là tiểu thế giới, chính là một không gian do chính người có pháp lực hùng mạnh mở ra. Pháp lực càng lớn, có thể mở ra không gian càng lớn! Thậm chí, nghe nói người tu chân Đại Thùa kỳ có thể nuôi dưỡng cả sinh vật bên trong tiểu thế giới của mình, giống như thể thế giới thực.

/761

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status