Vốn trên mặt Tô Tuyết đang cười nói duyên dáng bỗng nhiên cứng đờ, ánh mắt lập tức ảm đạm lại, nhẹ nhàng khoát tay áo, sau đó nói:
- Bỏ qua đi Lăng Tiêu, ta không muốn nói ra chuyện này, đó mới chỉ là ý tưởng thôi. Tâm nguyện lớn nhất của ta là có thể khiến hung thủ tham gia diệt gia môn năm đó của Chiết gia đền tội! Về phần nói quay đầu lại diệt cả nhà Chiết gia bọn họ … Lúc trước ta quả thật có nghĩ qua, tuy nhiên hiện tại... Đã trải qua chuyện gia môn bị diệt, hai mươi năm ngước mắt đã trôi qua, đối với sáu chữ "Oan có đầu nợ có chủ" này, ta có hiểu càng sâu hơn, chỉ giết đầu sỏ diệt tộc năm đó. Cái gọi là diệt cả nhà, Chiết gia sớm đã sinh sôi nảy nở, gia tộc khổng lồ, như thế nào có thể giết hết sạch? Liên lụy người vô tội, hai mươi năm sau phong thuỷ lại thay đổi trở về?
Diệp tử nhẹ nhàng gật đầu, từ nhỏ nàng đã trải qua vô số đau khổ, kiến thức qua đủ loại người. Đối với câu "oan có đầu, nợ có chủ" của mẫu thân, nàng cũng có cùng nhận thức. Nàng hận Chiết gia, cũng chỉ là hận đám hung thủ của năm đó. Trên thực tế, lấy quan hệ hiện tại của Lăng Tiêu và Chiết gia mà xem, trên cơ bản hai nhà đang ở cục diện không chết không ngừng. Nếu có thể giết sạch những cường giả của Chiết gia, điều đó cũng không khác nhau nhiều lắm so với diệt môn. Cho dù số người còn lại muốn trả thù, cũng phải có năng lực mới được chứ?
Nhưng đối với ngoại tổ phụ của mình, Diệp tử vẫn rất ngạc nhiên, nghe Lăng Tiêu nói qua, gia tộc của ngoại tổ phụ mình không ngờ là thế gia ẩn thế, Diệp tử không kìm nổi hỏi:
- Mẹ, con nghe nói thế gia môn phái ẩn thế được chia làm siêu cấp, nhất lưu, nhị lưu và tam lưu, còn thêm thế gia không được xếp hạng. Gia tộc của ngoại tổ phụ con thì thuộc loại cấp bậc nào? Còn việc phân chia thực lực của những thế gia ẩn thế, điều này phải theo tiêu chuẩn nào? Số lượng cường giả bậc cao thì sao?
Đại Tế Ti Tô Tuyết không muốn nói về chuyện nội tặc trong gia tộc, nhưng đối với đứa con gái từ nhỏ không được nuôi nấng qua một ngày, nàng thủy chung có loại tâm tư đặc biệt áy náy. Cho nên, phàm là câu hỏi của Diệp tử, Tô Tuyết đều giải đáp cực kỳ kiên nhẫn.
- Siêu cấp thế gia, nó bắt đầu tồn tại từ thời thượng cổ. Trên cơ bản bọn họ không phải loại gia tộc muốn khai quật di tích thượng cổ để nâng cao thực lực, thậm chí ta nghe nói có siêu cấp thế gia, có niên kỉ còn lâu hơn cả Thánh Vực Đại Đế. Nói cách khác những gia tộc đã từng xuất hiện qua cường giả, chúng ta không thể nghĩ ra được, đừng nói Thánh giai, sợ rằng cũng đã xuất hiện cả Kiếm Thần!
Chỗ cư trú của gia tộc bọn họ, có lẽ chính là di tích thượng cổ có vô số bảo bối! Có thể xưng là siêu cấp thế gia, thì nhìn thực lực hiện tại mà xem, cường giả có cấp bậc Kiếm Tôn, ít nhất cũng có hơn mười người!
Cường giả có cấp bậc Kiếm Hoàng, ít nhất cũng có hơn năm mươi người! Về phần Kiếm Tông, cho dù là mấy trăm người cũng là chuyện bình thường. Loại như Ma Kiếm Sư ... Thì có vô số kể! Bởi vì phàm là siêu cấp thế gia, không có chỗ nào mà không có bí thuật và phương thuốc bí truyền độc đáo của gia tộc.
Về phần nói nhất lưu thế gia, ít nhất là có một tên cường giả Kiếm Tôn, cường giả Kiếm Hoàng cũng có hơn mười người. Cảnh giới Kiếm Tông, cũng có hơn mười người! Tựa như Chiết gia, năm đó bọn họ có được một gã cường giả Kiếm Tôn, cho nên, ngay cả người có cảnh giới Kiếm Hoàng cũng không nhiều, nhưng được phân loại ở giữa nhất lưu và nhị lưu, kỳ thật theo ý ta, gia tộc có Kiếm Tôn, cũng đã là nhất lưu thế gia rồi!
Thế gia nhị lưu mớicó thể có số lượng Kiếm Hoàng nhiều hơn so với có thế gia nhất lưu, nhưng mà bởi vì không có cường giả như Kiếm Tôn, cho nên bọn họ chỉ có thể gọi là nhị lưu! Cho nên, con à, không cần nhìn đối phương là gia tộc mấy lưu. Bởi vì có nhiều khi, cho dù là gia tộc tam lưu, có thể ẩn dấu thực lực ngầm, thậm họ còn vượt qua gia tộc nhị lưu nữa cơ!
Huống chi, còn có nhiều thế gia môn phái, căn bản là họ không quan tâm tới hư danh gì, chỉ cần có thể có thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng không ai biết. Vốn Tô gia của chúng ta chỉ là một tiểu gia tộc không được xếp hạng, chỉ dựa vào một quyển kiếm kỹ Thánh cấp bậc thấp của gia tộc, mới miễn cưỡng tồn tại trong các thế gia môn phái. Tuy nhiên gia tộc của chúng ta vẫn luôn rất khiêm tốn, dân cư cũng không nhiều. Vào thời đó, cả gia tộc chẳng qua chỉ có vài trăm người mà thôi. Sau đó, trong lúc vô ý, ông nội của ta chiếm được một quyển bí tịch ở trong một chỗ di tích thượng cổ, trên đó đã ghi lại một loại bí pháp và còn có ghi lại vài phương pháp luyện chế đan dược. Trên bí pháp kia đã ghi, nếu người thường sử dụng qua loại bí pháp này, sau hai mươi năm thực lực của họ có thể tăng lên tới Kiếm Tông! Hơn nữa cả đời này, họ cũng chỉ có thể dừng cảnh giới Kiếm Tông.
- Nếu như người có thiên tư trác tuyệt, từ nhỏ được bồi dưỡng thông qua loại bí pháp và đan dược này. Trước ba mươi tuổi, họ hoàn toàn có thể tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng! Mà lúc ấy, toàn bộ người của Tô gia, thực lực cao nhất ... Chỉ là một Kiếm Tông bậc sáu! Thực sự xứng với danh xưng tiểu gia tộc, ha hả, con có thể tưởng tượng, năm đó tâm tình của ông nội ta khi chiếm được bản thượng cổ điển tịch này.
Trên mặt của Tô Tuyết lộ ra vẻ hồi tưởng, ánh mắt dần dần dịu dàng hơn, rồi nói tiếp:
- Khi đó, ta chỉ mới có hai, ba tuổi, tuy rằng thực lực của Tô gia cũng không cao, nhưng dù sao cũng coi như là thế gia được lưu truyền từ trước tới nay. Ta vừa sinh ra thì bọn họ liền nhìn ra ta là một đứa bé có thiên tư vô cùng tốt, đáng tiếc ta là nữ, chung quy cũng phải lập gia đình. Đây cũng là lý do vì sao ta được gả cho một vị tướng quân của thế tục giới!
Tô Tuyết nhớ lại chuyện trước đây, lời nói cũng nhiều hơn, trong chòi nghỉ mát thì vô cùng mát mẻ. Bởi vì Lăng Tiêu dùng một ít tinh hạch bậc thấp, bố trí xung quanh chòi nghỉ mát một trận pháp lạnh. Tại thời tiết nóng bức vô cùng này, người ngồi ở bên trong sẽ cảm giác hết sức thoải mái.
- Thông qua loại bí pháp này, tại thời điểm ta hai mươi tuổi, cũng đã đạt được cảnh giới Ma Kiếm Sư bậc sáu! Nhưng loại bí pháp và đan dược này cũng có những thứ ràng buộc. Sau khi tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng, nếu muốn đề cao nữa thì không nên dùng đan dược và bí pháp để kiểm soát, nhất định phải dựa vào sự nỗ lực của chính mình.
Tô Tuyết than nhẹ một tiếng, sau đó nói:
- Năm đó khi ta gia nhập Diệp gia thì phải có một điều kiện là, nếu như ta sinh con trai, đứa bé có thiên tư tốt nhất, thì sẽ cho làm con thừa tự của Tô gia, mang họ Tô, đáng tiếc... ...
Đáng tiếc cái gì, Đại Tế Ti Tô Tuyết cũng không nói điều gì. Tuy nhiên mọi người ở đây cũng hiểu được, không khỏi dời ánh mắt đồng tình về phía Diệp tử, thầm nói nếu như không xảy ra chuyện như vậy, nói vậy thân phận hiện tại của Diệp tử nhất định còn tôn quý hơn công chúa. Cuộc sống của nàng sẽ rất hạnh phúc, hơn nữa, còn có thể có rất nhiều huynh đệ tỷ muội.
Lăng Tiêu thầm suy nghĩ trong lòng, khó trách thiên tư của Diệp tử tốt như vậy, hóa ra là có tác dụng di truyền!
Khi Diệp tử nghe đến đó, càng thêm thống hận cảnh ngộ của bản thân hơn. Nếu không có người năm đó báo chuyện này cho Chiết gia biết, thì làm sao Tô gia và Diệp gia lại bị diệt môn? Khi Tô gia bị diệt môn, thì cũng đã có hơn sáu trăm người chết, mà Diệp gia, lại là một đại gia tộc của Đế quốc Tử Xuyên, tổng công hơn bốn ngàn người, trong một đêm, bị tàn sát hầu như không còn!
Phải biết rằng, bản thân Diệp gia chỉ là người trong thế tục giới, thực lực cao nhất chẳng qua chỉ là trượng phu của Tô Tuyết, chỉ là một Ma Kiếm Sĩ bậc hai, so với người các thế gia, căn bản cũng không có một chút thực lực nào, hoàn toàn là người thường!
Thật không hiểu trong lòng của mấy tên Kiếm Hoàng ngày đó rốt cuộc đang nghĩ thế nào, còn không có nhân tính, không ngờ có thể giết hại nhiều người thường như vậy.
- Mẹ, năm đó Chiết gia xuất động chỉ vài gã cao thủ Kiếm Hoàng sao?
Diệp tử nhíu mày lại hỏi.
Trên mặt của Tô Tuyết lại lộ ra vẻ mặt hồi tưởng, thật lâu sau mới lắc đầu nói:
- Kỳ thật ta cũng không rõ lắm rốt cuộc bọn chúng kéo đến bao nhiêu người, nhưng khẳng định sẽ không nhiều lắm! Dù sao, làm chuyện như vậy, bọn chúng cũng phải cẩn thận và chuyện chính yếu vẫn phải dè dặt. Khi vào đêm khuya bọn chúng mới tới, cũng trong lúc mọi người ngủ say, hơn nữa bọn chúng thu liễm khí tức bản thân vô cùng tốt. Đến khi ta cảm giác được có chuyện, đến khi mặc xong quần áo để đi ra ngoài, lập tức có hai gã Kiếm Hoàng bậc trung tiến hành công kích tới đây. Hai gã cường giả Kiếm Hoàng kia ra tay tàn nhẫn, hơn nữa thực lực cao hơn ta rất nhiều, ta căn bản không phải đối thủ của bọn chúng, rất nhanh liền bị thua. Một trong hai gã cường giả Kiếm Hoàng kia cũng khoảng bậc sáu! Nếu như nói trong vòng hai mươi năm người nào của Chiết gia có hi vọng tiến vào cảnh giới Kiếm Tôn thì nhất định là hắn chứ không phải ai khác! Một chưởng của hắn liền phá hủy đan điền của ta! Lúc ấy hắn nhất định đã cho là ta đã chết, tại thời điểm đó thực lực của ta ngay cả Kiếm Tông cũng chưa đạt được. Mà hắn là một cường giả có cảnh giới Kiếm Hoàng đỉnh cao, mạnh mẽ phá hủy đan điền của ta nhanh chóng. Hắn khẳng định ta không có khả năng sống. Hừ, hắn quá coi thường ta! Ngay cả đan điền bị hủy ... Nhiều năm qua như vậy, tinh thần lực của ta cũng phát triển không ngừng. Nếu như không có những chuyện năm đó, ta sớm đã phát triển thành một Kiếm Hoàng bậc trung!
Lăng Tiêu và Diệp tử đều nghe ra, bên trong những lời này của Đại Tế Ti mang theo hận ý tràn ngập. Tuy nhiên chuyện này có thể lý giải, đừng nói là bà, đổi lại là bất luận kẻ nào, nếu gặp chuyện như thế này, vốn toàn bộ cuộc sống đều bị hủy, tất cả thân nhân đều bị giết, thì trái tim đó cũng đã biến thành hàn thiết cứng rắn và lạnh như băng.
Mãi cho tới hôm nay, Tô Tuyết còn có thể duy trì lý trí, chỉ dựa vào tâm tư muốn truy cứu tên đầu sỏ năm đó. Điều đó có thể thấy được, trước khi bà trải qua những cảnh ngộ này, nhất định bà cũng là một cô gái thiện lương đơn thuần như Diệp tử.
Lăng Tiêu không kìm nổi thở dài trong lòng một tiếng. Lúc này Diệp tử bỗng nhiên giận dữ đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Mẹ, nếu là như vậy, con muốn biết rằng, năm đó ... Đến tột cùng là ai, đã bán đứng gia tộc của chúng ta! Vì sao mẹ không muốn nói ra người này? Cho dù hắn là người thân nhất của chúng ta, nhưng nếu hắn có thể làm ra loại chuyện táng tận lương tâm, vì sao mẹ còn muốn che chở cho hắn?
Tô Tuyết cười khổ lắc đầu, sau đó nói:
- Ta không che chở cho hắn, thôi quên chuyện này đi, dù sao chuyện cũng đã trải qua nhiều năm rồi, cho dù hắn còn sống,chắc chắn hắn khẳng định cũng vẫn sống trong thống khổ. Nói hắn là nội tặc, bởi vì hắn và gia chủ Chiết Thế Huân của Chiết gia ở thành Thất Sắc là anh em kết nghĩa. Chuyện đó là sau một lần uống rượu hắn vô ý nói ra, nhưng ta không nghĩ tới, chỉ qua vài ngày, hai gia tộc liền biến thành tro bụi, mà người đó ... Chính là thúc thúc thân thiết của ta, là thúc tổ phụ của con!
- Cái gì ... Tại sao có thể như vậy?
Diệp tử trợn mắt há hốc mồm nhìn mẫu thân của mình, với câu trả lời này, khó trách mẫu thân không muốn kể nhiều về chuyện này. Theo lý thuyết nếu như ông tiết lộ tin tức này ra ngoài, nhất định là vì ông đạt được chỗ tốt thật lớn nên mới phải làm như vậy. Nhưng không nghĩ tới ông không ngờ là thân thúc thúc của Tô Tuyết. Thúc phụ ý nói thúc thúc cũng giống như phụ thân!
Hơn nữa gã nội tặc này, mà cũng không phải là loại quá cố ý, mà là vô tâm nói ra.
Tuy nhiên từ nhỏ Diệp tử đã không gặp qua bất kì người thân nào của mình, thân cận với mẫu thân, đó là dựa vào cốt nhục mẫu từ và thiên tính, nhưng đối với thúc tổ phụ gì đó, nàng lại không có nhiều thiện cảm như vậy, cười lạnh nói:
- Ai biết lão cố ý hay không, lão đã chết chưa?
Tô Tuyết lắc đầu nói:
- Mẹ không rõ lắm, tuy nhiên mẹ có thể khẳng định một chút, chuyện diệt môn phát sinh vào năm đó, ông ta không có ở nhà!
- Vậy chẳng phải dễ dàng kết luận sao?
Hàn ý kinh người trên mặt, Diệp tử nói:
- Mẫu thân, đến bây giờ người còn tin tưởng lão sao? Con không tin lão vô tội trong chuyện này! - Loại chuyện này, ngay cả một đứa bé cũng biết phải giữ bí mật, như thế nào lão rêu rao nói bậy bạ?
Đối mặt với sự chất vấn của con gái, Tô Tuyết không nói gì để chống chế. Trên thực tế, bà cảm thấy thúc phụ cũng vô tâm nói ra, hơn hai mươi năm qua bà vẫn luôn ảo tưởng kết quả này! Bởi vì năm đó Tô Tuyết có cảm tình tốt nhất với thúc phụ! Thậm chí quan hệ còn thân thiết hơn phụ thân của bà!
Thúc phụ của Tô Tuyết có học thức uyên bác, cách nói năng văn nhã, khí chất cao quý, phong độ tao nhã, hơn nữa diện mạo vô cùng anh tuấn. Nhìn diện mạo của Tô Tuyết và Diệp tử, thì cũng có thể biết trên cơ bản người của Tô gia năm đó cũng không khó coi lắm.
Hơn nữa tuổi của ông chỉ lớn hơn Tô Tuyết mười tuổi, vẫn luôn mang theo Tô Tuyết đi chơi. Hơn nữa khi Tô Tuyết còn nhỏ gây chuyện, thúc phụ luôn tìm cách viện cớ, để cho nàng có thể miễn trách phạt.
So với phụ thân của Tô Tuyết suốt ngày luôn giữ khuôn mặt không cười, nghiêm khắc, hiển nhiên không đáng yêu như thúc phụ của bà. Hơn nữa, khi năm đó Tô Tuyết còn là thiếu nữ lắm mơ mộng, thúc phụ của bà cũng là người có khả năng nhất khiến bà động lòng! Loại tình cảm này không liên quan đến chuyện khác, chỉ là một sự mộng mơ của thiếu nữ ngây thơ mà thôi.
Trượng phu của Tô Tuyết, Diệp Thiên Hằng, thân là tướng quân trấn thủ phía Tây của Đế quốc Tử Xuyên, ngoại trừ thực lực không hùng mạnh như thúc phụ của Tô Tuyết, trên các phương diện khác, đều có chỗ tương tự với thúc phụ của Tô Tuyết. Điều này cũng chính là nguyên nhân quan trọng vì sao năm đó Tô Tuyết thấy ông là người của thế tục giới, vẫn một lòng gả cho ông.
Thoáng nghĩ những điều này, Tô Tuyết có loại cảm giác đau lòng và sợ hãi: Thúc thúc, người nhất định là vô ý, tiểu Tuyết biết người cũng rất thống khổ, không đúng sao?
Sáng sớm hôm sau, Lăng Tiêu ngủ dậy sớm, gần đây mỗi ngày Lăng Tiêu đều dậy vô cùng sớm. Trong khoảnh khắc mặt trời vừa mới lên, mây tía từ đông đến, là thời khắc người tu luyện thích nhất! Bởi vì vào thời khắc đó, thiên địa linh khí tràn ngập nhất! Chỉ một thoáng thời gian, thậm chí giống như đỉnh cao của việc tu luyện nửa ngày!
Trên thân của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay của Lăng Tiêu phát ra khí tức thuần khiết tự nhiên hơn. Hơn nữa trong lúc nhẹ nhàng huy động, từ xa nhìn lại, một luồng sát khí thuần túy trên thân kiếm khiến lòng người lạnh giá!
Sát khí chẳng phân biệt được chính tà, sát chính là sát!
Cái gọi là chính nghĩa thì sát là sát, tà ác thì sát cũng là sát!
Nếu là người tà ác, thì luồng khí tức tà ác trên người hắn theo kiếm khí truyền ra ngoài, khiến người ta có một loại cảm giác chính là: thân kiếm mang theo sát khí tà ác!
Kỳ thật không phải vậy, sát khí chính là một loại tồn tại chân thật, nhưng thứ đó nhìn không thấy sờ không tới, điều này cũng không thần bí, hàm ý tựa như hô hấp của người, ai cũng biết sự tồn tại của nó, nhưng lại không ai thấy được.
Sự huyền bí của Tinh Thần Kiếm Quyết còn đợi sau khi tu luyện đến tầng cao nhất, mỗi một chiêu đánh ra, đều có thể mượn lực lượng từ những ngôi sao! Sao trời vô tận, lực lượng vô cùng!
Nếu như lại phối hợp với thực lực mạnh mẽ, thì mỗi một kiếm, thậm chí cũng có thể mang theo lực lượng của cả khối tinh cầu!
Đó là loại lực lượng kinh người tới mức nào?
Như đã nói, trên đại lục Thương Lan này, đừng nói là cường giả có cảnh giới Kiếm Tôn, cho dù là Kiếm Thánh ... Hay cường giả như Kiếm Thần, cũng không dám nói họ có thể chiến thắng uy lực của thiên địa!
Lăng Tiêu từng nghe nói qua, người sáng tạo bộ kiếm kỹ này là một lão tiền bối vào năm sơ khởi sáng lập Thục Sơn kiếm phái, là tiểu sư đệ của chưởng môn tổ sư gia đầu tiên.
Khi đó thiên địa linh khí tràn ngập, tiền bối đó của sư môn dùng hơn một trăm năm thời gian, từ một tu sĩ Luyện Khí kỳ, trải qua Độ Kiếp kỳ, sau đó tiến vào Đại Thừa kỳ với trạng thái đỉnh!
Có thể thấy Tu Chân Giới vào năm đó đã không thể áp chế được lực lượng của ông, mà khi đến lúc phi thăng, vị Thục Sơn tiền bối này rất có cá tính, không ngờ trước thời khắc phi thăng, sáng tạo ra bộ kiếm kỹ này! Và cũng lưu lại lời nói, nếu không thể thông hiểu đạo lí trong ba tầng cảnh giới, thì bộ kiếm kỹ này, chỉ có thể nói là thượng thừa, nếu như tu luyện hết ba tầng cảnh giới này đến trạng thái đỉnh, hoàn toàn lĩnh ngộ bộ kiếm kỹ này, như vậy là không có đối thủ ở trên trời cũng như dưới đất nữa!
Tính tình của vị tổ sư gia kia vô cùng giống với Độc Cô Cầu Bại kinh tài tuyệt diễm vào năm đó, cũng là người tính tình cuồng ngạo, vô cùng tự phụ!
Bộ Tinh Thần Kiếm Quyết này truyền lưu vô số năm, đến khi Lăng Tiêu lớn lên, đã còn rất ít người tu luyện. Đừng xem nó chỉ có ba tầng, hơn nữa lúc bắt đầu cực dễ, tầng thứ nhất Vạn Kiếm Triều Tông vô cùng dễ và có thể tu luyện thành, chỉ cần qua Kim Đan kỳ là có thể sử dụng, khi đạt tới Kim Đan trung kỳ tầng thứ nhất gần như có thể tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn.
Hơn nữa thoạt nhìn tầng thứ hai tầng, thứ ba đều vô cùng đơn giản, bất cứ bộ kiếm kỹ nào của Thục Sơn kiếm tu đã tích lũy vô số năm, đều có thể rất nhẹ nhàng đạt tới loại cảnh giới của bộ kiếm kỹ này.
- Bỏ qua đi Lăng Tiêu, ta không muốn nói ra chuyện này, đó mới chỉ là ý tưởng thôi. Tâm nguyện lớn nhất của ta là có thể khiến hung thủ tham gia diệt gia môn năm đó của Chiết gia đền tội! Về phần nói quay đầu lại diệt cả nhà Chiết gia bọn họ … Lúc trước ta quả thật có nghĩ qua, tuy nhiên hiện tại... Đã trải qua chuyện gia môn bị diệt, hai mươi năm ngước mắt đã trôi qua, đối với sáu chữ "Oan có đầu nợ có chủ" này, ta có hiểu càng sâu hơn, chỉ giết đầu sỏ diệt tộc năm đó. Cái gọi là diệt cả nhà, Chiết gia sớm đã sinh sôi nảy nở, gia tộc khổng lồ, như thế nào có thể giết hết sạch? Liên lụy người vô tội, hai mươi năm sau phong thuỷ lại thay đổi trở về?
Diệp tử nhẹ nhàng gật đầu, từ nhỏ nàng đã trải qua vô số đau khổ, kiến thức qua đủ loại người. Đối với câu "oan có đầu, nợ có chủ" của mẫu thân, nàng cũng có cùng nhận thức. Nàng hận Chiết gia, cũng chỉ là hận đám hung thủ của năm đó. Trên thực tế, lấy quan hệ hiện tại của Lăng Tiêu và Chiết gia mà xem, trên cơ bản hai nhà đang ở cục diện không chết không ngừng. Nếu có thể giết sạch những cường giả của Chiết gia, điều đó cũng không khác nhau nhiều lắm so với diệt môn. Cho dù số người còn lại muốn trả thù, cũng phải có năng lực mới được chứ?
Nhưng đối với ngoại tổ phụ của mình, Diệp tử vẫn rất ngạc nhiên, nghe Lăng Tiêu nói qua, gia tộc của ngoại tổ phụ mình không ngờ là thế gia ẩn thế, Diệp tử không kìm nổi hỏi:
- Mẹ, con nghe nói thế gia môn phái ẩn thế được chia làm siêu cấp, nhất lưu, nhị lưu và tam lưu, còn thêm thế gia không được xếp hạng. Gia tộc của ngoại tổ phụ con thì thuộc loại cấp bậc nào? Còn việc phân chia thực lực của những thế gia ẩn thế, điều này phải theo tiêu chuẩn nào? Số lượng cường giả bậc cao thì sao?
Đại Tế Ti Tô Tuyết không muốn nói về chuyện nội tặc trong gia tộc, nhưng đối với đứa con gái từ nhỏ không được nuôi nấng qua một ngày, nàng thủy chung có loại tâm tư đặc biệt áy náy. Cho nên, phàm là câu hỏi của Diệp tử, Tô Tuyết đều giải đáp cực kỳ kiên nhẫn.
- Siêu cấp thế gia, nó bắt đầu tồn tại từ thời thượng cổ. Trên cơ bản bọn họ không phải loại gia tộc muốn khai quật di tích thượng cổ để nâng cao thực lực, thậm chí ta nghe nói có siêu cấp thế gia, có niên kỉ còn lâu hơn cả Thánh Vực Đại Đế. Nói cách khác những gia tộc đã từng xuất hiện qua cường giả, chúng ta không thể nghĩ ra được, đừng nói Thánh giai, sợ rằng cũng đã xuất hiện cả Kiếm Thần!
Chỗ cư trú của gia tộc bọn họ, có lẽ chính là di tích thượng cổ có vô số bảo bối! Có thể xưng là siêu cấp thế gia, thì nhìn thực lực hiện tại mà xem, cường giả có cấp bậc Kiếm Tôn, ít nhất cũng có hơn mười người!
Cường giả có cấp bậc Kiếm Hoàng, ít nhất cũng có hơn năm mươi người! Về phần Kiếm Tông, cho dù là mấy trăm người cũng là chuyện bình thường. Loại như Ma Kiếm Sư ... Thì có vô số kể! Bởi vì phàm là siêu cấp thế gia, không có chỗ nào mà không có bí thuật và phương thuốc bí truyền độc đáo của gia tộc.
Về phần nói nhất lưu thế gia, ít nhất là có một tên cường giả Kiếm Tôn, cường giả Kiếm Hoàng cũng có hơn mười người. Cảnh giới Kiếm Tông, cũng có hơn mười người! Tựa như Chiết gia, năm đó bọn họ có được một gã cường giả Kiếm Tôn, cho nên, ngay cả người có cảnh giới Kiếm Hoàng cũng không nhiều, nhưng được phân loại ở giữa nhất lưu và nhị lưu, kỳ thật theo ý ta, gia tộc có Kiếm Tôn, cũng đã là nhất lưu thế gia rồi!
Thế gia nhị lưu mớicó thể có số lượng Kiếm Hoàng nhiều hơn so với có thế gia nhất lưu, nhưng mà bởi vì không có cường giả như Kiếm Tôn, cho nên bọn họ chỉ có thể gọi là nhị lưu! Cho nên, con à, không cần nhìn đối phương là gia tộc mấy lưu. Bởi vì có nhiều khi, cho dù là gia tộc tam lưu, có thể ẩn dấu thực lực ngầm, thậm họ còn vượt qua gia tộc nhị lưu nữa cơ!
Huống chi, còn có nhiều thế gia môn phái, căn bản là họ không quan tâm tới hư danh gì, chỉ cần có thể có thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng không ai biết. Vốn Tô gia của chúng ta chỉ là một tiểu gia tộc không được xếp hạng, chỉ dựa vào một quyển kiếm kỹ Thánh cấp bậc thấp của gia tộc, mới miễn cưỡng tồn tại trong các thế gia môn phái. Tuy nhiên gia tộc của chúng ta vẫn luôn rất khiêm tốn, dân cư cũng không nhiều. Vào thời đó, cả gia tộc chẳng qua chỉ có vài trăm người mà thôi. Sau đó, trong lúc vô ý, ông nội của ta chiếm được một quyển bí tịch ở trong một chỗ di tích thượng cổ, trên đó đã ghi lại một loại bí pháp và còn có ghi lại vài phương pháp luyện chế đan dược. Trên bí pháp kia đã ghi, nếu người thường sử dụng qua loại bí pháp này, sau hai mươi năm thực lực của họ có thể tăng lên tới Kiếm Tông! Hơn nữa cả đời này, họ cũng chỉ có thể dừng cảnh giới Kiếm Tông.
- Nếu như người có thiên tư trác tuyệt, từ nhỏ được bồi dưỡng thông qua loại bí pháp và đan dược này. Trước ba mươi tuổi, họ hoàn toàn có thể tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng! Mà lúc ấy, toàn bộ người của Tô gia, thực lực cao nhất ... Chỉ là một Kiếm Tông bậc sáu! Thực sự xứng với danh xưng tiểu gia tộc, ha hả, con có thể tưởng tượng, năm đó tâm tình của ông nội ta khi chiếm được bản thượng cổ điển tịch này.
Trên mặt của Tô Tuyết lộ ra vẻ hồi tưởng, ánh mắt dần dần dịu dàng hơn, rồi nói tiếp:
- Khi đó, ta chỉ mới có hai, ba tuổi, tuy rằng thực lực của Tô gia cũng không cao, nhưng dù sao cũng coi như là thế gia được lưu truyền từ trước tới nay. Ta vừa sinh ra thì bọn họ liền nhìn ra ta là một đứa bé có thiên tư vô cùng tốt, đáng tiếc ta là nữ, chung quy cũng phải lập gia đình. Đây cũng là lý do vì sao ta được gả cho một vị tướng quân của thế tục giới!
Tô Tuyết nhớ lại chuyện trước đây, lời nói cũng nhiều hơn, trong chòi nghỉ mát thì vô cùng mát mẻ. Bởi vì Lăng Tiêu dùng một ít tinh hạch bậc thấp, bố trí xung quanh chòi nghỉ mát một trận pháp lạnh. Tại thời tiết nóng bức vô cùng này, người ngồi ở bên trong sẽ cảm giác hết sức thoải mái.
- Thông qua loại bí pháp này, tại thời điểm ta hai mươi tuổi, cũng đã đạt được cảnh giới Ma Kiếm Sư bậc sáu! Nhưng loại bí pháp và đan dược này cũng có những thứ ràng buộc. Sau khi tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng, nếu muốn đề cao nữa thì không nên dùng đan dược và bí pháp để kiểm soát, nhất định phải dựa vào sự nỗ lực của chính mình.
Tô Tuyết than nhẹ một tiếng, sau đó nói:
- Năm đó khi ta gia nhập Diệp gia thì phải có một điều kiện là, nếu như ta sinh con trai, đứa bé có thiên tư tốt nhất, thì sẽ cho làm con thừa tự của Tô gia, mang họ Tô, đáng tiếc... ...
Đáng tiếc cái gì, Đại Tế Ti Tô Tuyết cũng không nói điều gì. Tuy nhiên mọi người ở đây cũng hiểu được, không khỏi dời ánh mắt đồng tình về phía Diệp tử, thầm nói nếu như không xảy ra chuyện như vậy, nói vậy thân phận hiện tại của Diệp tử nhất định còn tôn quý hơn công chúa. Cuộc sống của nàng sẽ rất hạnh phúc, hơn nữa, còn có thể có rất nhiều huynh đệ tỷ muội.
Lăng Tiêu thầm suy nghĩ trong lòng, khó trách thiên tư của Diệp tử tốt như vậy, hóa ra là có tác dụng di truyền!
Khi Diệp tử nghe đến đó, càng thêm thống hận cảnh ngộ của bản thân hơn. Nếu không có người năm đó báo chuyện này cho Chiết gia biết, thì làm sao Tô gia và Diệp gia lại bị diệt môn? Khi Tô gia bị diệt môn, thì cũng đã có hơn sáu trăm người chết, mà Diệp gia, lại là một đại gia tộc của Đế quốc Tử Xuyên, tổng công hơn bốn ngàn người, trong một đêm, bị tàn sát hầu như không còn!
Phải biết rằng, bản thân Diệp gia chỉ là người trong thế tục giới, thực lực cao nhất chẳng qua chỉ là trượng phu của Tô Tuyết, chỉ là một Ma Kiếm Sĩ bậc hai, so với người các thế gia, căn bản cũng không có một chút thực lực nào, hoàn toàn là người thường!
Thật không hiểu trong lòng của mấy tên Kiếm Hoàng ngày đó rốt cuộc đang nghĩ thế nào, còn không có nhân tính, không ngờ có thể giết hại nhiều người thường như vậy.
- Mẹ, năm đó Chiết gia xuất động chỉ vài gã cao thủ Kiếm Hoàng sao?
Diệp tử nhíu mày lại hỏi.
Trên mặt của Tô Tuyết lại lộ ra vẻ mặt hồi tưởng, thật lâu sau mới lắc đầu nói:
- Kỳ thật ta cũng không rõ lắm rốt cuộc bọn chúng kéo đến bao nhiêu người, nhưng khẳng định sẽ không nhiều lắm! Dù sao, làm chuyện như vậy, bọn chúng cũng phải cẩn thận và chuyện chính yếu vẫn phải dè dặt. Khi vào đêm khuya bọn chúng mới tới, cũng trong lúc mọi người ngủ say, hơn nữa bọn chúng thu liễm khí tức bản thân vô cùng tốt. Đến khi ta cảm giác được có chuyện, đến khi mặc xong quần áo để đi ra ngoài, lập tức có hai gã Kiếm Hoàng bậc trung tiến hành công kích tới đây. Hai gã cường giả Kiếm Hoàng kia ra tay tàn nhẫn, hơn nữa thực lực cao hơn ta rất nhiều, ta căn bản không phải đối thủ của bọn chúng, rất nhanh liền bị thua. Một trong hai gã cường giả Kiếm Hoàng kia cũng khoảng bậc sáu! Nếu như nói trong vòng hai mươi năm người nào của Chiết gia có hi vọng tiến vào cảnh giới Kiếm Tôn thì nhất định là hắn chứ không phải ai khác! Một chưởng của hắn liền phá hủy đan điền của ta! Lúc ấy hắn nhất định đã cho là ta đã chết, tại thời điểm đó thực lực của ta ngay cả Kiếm Tông cũng chưa đạt được. Mà hắn là một cường giả có cảnh giới Kiếm Hoàng đỉnh cao, mạnh mẽ phá hủy đan điền của ta nhanh chóng. Hắn khẳng định ta không có khả năng sống. Hừ, hắn quá coi thường ta! Ngay cả đan điền bị hủy ... Nhiều năm qua như vậy, tinh thần lực của ta cũng phát triển không ngừng. Nếu như không có những chuyện năm đó, ta sớm đã phát triển thành một Kiếm Hoàng bậc trung!
Lăng Tiêu và Diệp tử đều nghe ra, bên trong những lời này của Đại Tế Ti mang theo hận ý tràn ngập. Tuy nhiên chuyện này có thể lý giải, đừng nói là bà, đổi lại là bất luận kẻ nào, nếu gặp chuyện như thế này, vốn toàn bộ cuộc sống đều bị hủy, tất cả thân nhân đều bị giết, thì trái tim đó cũng đã biến thành hàn thiết cứng rắn và lạnh như băng.
Mãi cho tới hôm nay, Tô Tuyết còn có thể duy trì lý trí, chỉ dựa vào tâm tư muốn truy cứu tên đầu sỏ năm đó. Điều đó có thể thấy được, trước khi bà trải qua những cảnh ngộ này, nhất định bà cũng là một cô gái thiện lương đơn thuần như Diệp tử.
Lăng Tiêu không kìm nổi thở dài trong lòng một tiếng. Lúc này Diệp tử bỗng nhiên giận dữ đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Mẹ, nếu là như vậy, con muốn biết rằng, năm đó ... Đến tột cùng là ai, đã bán đứng gia tộc của chúng ta! Vì sao mẹ không muốn nói ra người này? Cho dù hắn là người thân nhất của chúng ta, nhưng nếu hắn có thể làm ra loại chuyện táng tận lương tâm, vì sao mẹ còn muốn che chở cho hắn?
Tô Tuyết cười khổ lắc đầu, sau đó nói:
- Ta không che chở cho hắn, thôi quên chuyện này đi, dù sao chuyện cũng đã trải qua nhiều năm rồi, cho dù hắn còn sống,chắc chắn hắn khẳng định cũng vẫn sống trong thống khổ. Nói hắn là nội tặc, bởi vì hắn và gia chủ Chiết Thế Huân của Chiết gia ở thành Thất Sắc là anh em kết nghĩa. Chuyện đó là sau một lần uống rượu hắn vô ý nói ra, nhưng ta không nghĩ tới, chỉ qua vài ngày, hai gia tộc liền biến thành tro bụi, mà người đó ... Chính là thúc thúc thân thiết của ta, là thúc tổ phụ của con!
- Cái gì ... Tại sao có thể như vậy?
Diệp tử trợn mắt há hốc mồm nhìn mẫu thân của mình, với câu trả lời này, khó trách mẫu thân không muốn kể nhiều về chuyện này. Theo lý thuyết nếu như ông tiết lộ tin tức này ra ngoài, nhất định là vì ông đạt được chỗ tốt thật lớn nên mới phải làm như vậy. Nhưng không nghĩ tới ông không ngờ là thân thúc thúc của Tô Tuyết. Thúc phụ ý nói thúc thúc cũng giống như phụ thân!
Hơn nữa gã nội tặc này, mà cũng không phải là loại quá cố ý, mà là vô tâm nói ra.
Tuy nhiên từ nhỏ Diệp tử đã không gặp qua bất kì người thân nào của mình, thân cận với mẫu thân, đó là dựa vào cốt nhục mẫu từ và thiên tính, nhưng đối với thúc tổ phụ gì đó, nàng lại không có nhiều thiện cảm như vậy, cười lạnh nói:
- Ai biết lão cố ý hay không, lão đã chết chưa?
Tô Tuyết lắc đầu nói:
- Mẹ không rõ lắm, tuy nhiên mẹ có thể khẳng định một chút, chuyện diệt môn phát sinh vào năm đó, ông ta không có ở nhà!
- Vậy chẳng phải dễ dàng kết luận sao?
Hàn ý kinh người trên mặt, Diệp tử nói:
- Mẫu thân, đến bây giờ người còn tin tưởng lão sao? Con không tin lão vô tội trong chuyện này! - Loại chuyện này, ngay cả một đứa bé cũng biết phải giữ bí mật, như thế nào lão rêu rao nói bậy bạ?
Đối mặt với sự chất vấn của con gái, Tô Tuyết không nói gì để chống chế. Trên thực tế, bà cảm thấy thúc phụ cũng vô tâm nói ra, hơn hai mươi năm qua bà vẫn luôn ảo tưởng kết quả này! Bởi vì năm đó Tô Tuyết có cảm tình tốt nhất với thúc phụ! Thậm chí quan hệ còn thân thiết hơn phụ thân của bà!
Thúc phụ của Tô Tuyết có học thức uyên bác, cách nói năng văn nhã, khí chất cao quý, phong độ tao nhã, hơn nữa diện mạo vô cùng anh tuấn. Nhìn diện mạo của Tô Tuyết và Diệp tử, thì cũng có thể biết trên cơ bản người của Tô gia năm đó cũng không khó coi lắm.
Hơn nữa tuổi của ông chỉ lớn hơn Tô Tuyết mười tuổi, vẫn luôn mang theo Tô Tuyết đi chơi. Hơn nữa khi Tô Tuyết còn nhỏ gây chuyện, thúc phụ luôn tìm cách viện cớ, để cho nàng có thể miễn trách phạt.
So với phụ thân của Tô Tuyết suốt ngày luôn giữ khuôn mặt không cười, nghiêm khắc, hiển nhiên không đáng yêu như thúc phụ của bà. Hơn nữa, khi năm đó Tô Tuyết còn là thiếu nữ lắm mơ mộng, thúc phụ của bà cũng là người có khả năng nhất khiến bà động lòng! Loại tình cảm này không liên quan đến chuyện khác, chỉ là một sự mộng mơ của thiếu nữ ngây thơ mà thôi.
Trượng phu của Tô Tuyết, Diệp Thiên Hằng, thân là tướng quân trấn thủ phía Tây của Đế quốc Tử Xuyên, ngoại trừ thực lực không hùng mạnh như thúc phụ của Tô Tuyết, trên các phương diện khác, đều có chỗ tương tự với thúc phụ của Tô Tuyết. Điều này cũng chính là nguyên nhân quan trọng vì sao năm đó Tô Tuyết thấy ông là người của thế tục giới, vẫn một lòng gả cho ông.
Thoáng nghĩ những điều này, Tô Tuyết có loại cảm giác đau lòng và sợ hãi: Thúc thúc, người nhất định là vô ý, tiểu Tuyết biết người cũng rất thống khổ, không đúng sao?
Sáng sớm hôm sau, Lăng Tiêu ngủ dậy sớm, gần đây mỗi ngày Lăng Tiêu đều dậy vô cùng sớm. Trong khoảnh khắc mặt trời vừa mới lên, mây tía từ đông đến, là thời khắc người tu luyện thích nhất! Bởi vì vào thời khắc đó, thiên địa linh khí tràn ngập nhất! Chỉ một thoáng thời gian, thậm chí giống như đỉnh cao của việc tu luyện nửa ngày!
Trên thân của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay của Lăng Tiêu phát ra khí tức thuần khiết tự nhiên hơn. Hơn nữa trong lúc nhẹ nhàng huy động, từ xa nhìn lại, một luồng sát khí thuần túy trên thân kiếm khiến lòng người lạnh giá!
Sát khí chẳng phân biệt được chính tà, sát chính là sát!
Cái gọi là chính nghĩa thì sát là sát, tà ác thì sát cũng là sát!
Nếu là người tà ác, thì luồng khí tức tà ác trên người hắn theo kiếm khí truyền ra ngoài, khiến người ta có một loại cảm giác chính là: thân kiếm mang theo sát khí tà ác!
Kỳ thật không phải vậy, sát khí chính là một loại tồn tại chân thật, nhưng thứ đó nhìn không thấy sờ không tới, điều này cũng không thần bí, hàm ý tựa như hô hấp của người, ai cũng biết sự tồn tại của nó, nhưng lại không ai thấy được.
Sự huyền bí của Tinh Thần Kiếm Quyết còn đợi sau khi tu luyện đến tầng cao nhất, mỗi một chiêu đánh ra, đều có thể mượn lực lượng từ những ngôi sao! Sao trời vô tận, lực lượng vô cùng!
Nếu như lại phối hợp với thực lực mạnh mẽ, thì mỗi một kiếm, thậm chí cũng có thể mang theo lực lượng của cả khối tinh cầu!
Đó là loại lực lượng kinh người tới mức nào?
Như đã nói, trên đại lục Thương Lan này, đừng nói là cường giả có cảnh giới Kiếm Tôn, cho dù là Kiếm Thánh ... Hay cường giả như Kiếm Thần, cũng không dám nói họ có thể chiến thắng uy lực của thiên địa!
Lăng Tiêu từng nghe nói qua, người sáng tạo bộ kiếm kỹ này là một lão tiền bối vào năm sơ khởi sáng lập Thục Sơn kiếm phái, là tiểu sư đệ của chưởng môn tổ sư gia đầu tiên.
Khi đó thiên địa linh khí tràn ngập, tiền bối đó của sư môn dùng hơn một trăm năm thời gian, từ một tu sĩ Luyện Khí kỳ, trải qua Độ Kiếp kỳ, sau đó tiến vào Đại Thừa kỳ với trạng thái đỉnh!
Có thể thấy Tu Chân Giới vào năm đó đã không thể áp chế được lực lượng của ông, mà khi đến lúc phi thăng, vị Thục Sơn tiền bối này rất có cá tính, không ngờ trước thời khắc phi thăng, sáng tạo ra bộ kiếm kỹ này! Và cũng lưu lại lời nói, nếu không thể thông hiểu đạo lí trong ba tầng cảnh giới, thì bộ kiếm kỹ này, chỉ có thể nói là thượng thừa, nếu như tu luyện hết ba tầng cảnh giới này đến trạng thái đỉnh, hoàn toàn lĩnh ngộ bộ kiếm kỹ này, như vậy là không có đối thủ ở trên trời cũng như dưới đất nữa!
Tính tình của vị tổ sư gia kia vô cùng giống với Độc Cô Cầu Bại kinh tài tuyệt diễm vào năm đó, cũng là người tính tình cuồng ngạo, vô cùng tự phụ!
Bộ Tinh Thần Kiếm Quyết này truyền lưu vô số năm, đến khi Lăng Tiêu lớn lên, đã còn rất ít người tu luyện. Đừng xem nó chỉ có ba tầng, hơn nữa lúc bắt đầu cực dễ, tầng thứ nhất Vạn Kiếm Triều Tông vô cùng dễ và có thể tu luyện thành, chỉ cần qua Kim Đan kỳ là có thể sử dụng, khi đạt tới Kim Đan trung kỳ tầng thứ nhất gần như có thể tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn.
Hơn nữa thoạt nhìn tầng thứ hai tầng, thứ ba đều vô cùng đơn giản, bất cứ bộ kiếm kỹ nào của Thục Sơn kiếm tu đã tích lũy vô số năm, đều có thể rất nhẹ nhàng đạt tới loại cảnh giới của bộ kiếm kỹ này.
/761
|