Thanh âm vừa rồi gần như toàn bộ mọi người trong thanh Thục Sơn đều nghe được. Vô số người ngẳng đầu nhìn lên không trung nhưng chỉ thầy mấy đám mây trắng bay lơ lửng trên bầu trời xanh quang đãng, không có bóng người nào!
Toàn bộ sáu trưởng lão kiếm phái Thục Sơn bị kinh động đi ra ngoải, còn tương là có địch nhân đánh tới cửa, hướng lên bầu trời cẩn thận quan sát vải lần. Sau đó xuyên qua ánh dương quang chói mát, Lọ nhìn thấy ở phương hướng dường như trống rỗng đo có mấy người đứng. Chỉ có điều độ cao quá cao. Thượng Quan Vũ Đồng thoáng đánh giá một chút. khẳng định nàng không thể bay lên tới độ cao như vậy! Gần như nhìn lên chỉ là một chấm đen nhỏ, nếu không có thanh âm vừa rồi hầu như không để ý tới.
Đám người Thượng Quan Vũ Đồng vừa định bay lên, lại nghe tiếng nói của Lăng Tiêu vang lên trong đầu mọi người,
- Không sao! Đối phương không có địch ý. các ngươi không cần lên đây.
Đám người Thượng Quan Vũ Đồng ngơ ngác nhìn nhau, Thập tam gia không kìm nổi than thở nói:
- Con bà nó! Không ngờ tu vi tông chủ lại đạt tới cảnh giới như thế rồi! Tinh thần lực hùng mạnh đến cỡ nào chứ? Lại có thể trực tiếp dung tinh thần lực giao lưu cùng ta!
- Hừ! Thực là kỳ lạ hiếm thấy! Mới đây tông chủ cùng một lúc nói chuyện với chúng ta. xem ra ngươi cũng không bằng ta, ha ha!
Thập tứ gia đắc ý dào dạt nói, vừa rồi nếu không phái Thập tam gia nói trước, hắn cũng không dám xác định là Lăng Tiêu cùng một lúc nói chuyện với mấy người bọn họ.
Ánh mắt Ý Phong nhìn lên không trung cảng thêm thành kính!
Thân mình Lăng Tiêu giống như sương khói nhẹ bị gió thổi bay đi. nháy mắt đã tới trước mặt mấy người, chăm chú đánh giá đối phương, đối phương có ba người, hai lão nhân và một người còn trẻ chừng ba mươi tuổi. nhưng từ thực lực cùng sóng dao động của đối phương vượt qua mấy người, Ý Phong và Thượng Quan Vũ Đồng.
Kiếm Tôn... Kiếm Tôn quá trẻ!
Lăng Tiêu rất kinh sợ trong lòng, lần đầu tiên từ khi tới đại lục Thương Lan, hắn nhìn thấy một cường giả trẻ như vậy.
Người này tuyệt đối rất xứng đáng được xưng hai chữ cường giả!
Mà hai lão nhân kia thì càng khiến Lăng Tiêu kinh ngạc không thôi, ánh mắt lưu chuyển trên người bọn họ từ trên xuống dưới. không ngó ra sóng dao đọng linh lực! Loại cảm giác này thật giống như lúc đối mặt với Công Tôn Hoàng!
Hon nữa, không biết vì sao trong lòng Lăng Tiêu có loại ảo giác: hai lão nhân có linh lực lưu chuyền toàn thân này, nếu so sinh thực lực với Công Tôn Hoàng còn mạnh hơn mấy phẩn!
Bọn họ như thế nào không phi thăng Thánh Vực? Trong lòng Lăng Tiêu rất nghi hoặc, Bởi vì Công Tôn Hoàng tới thời điểm sắp đột phá cảnh giới Kiếm Thánh, đều cố gắng áp chế năng lượng trong cơ thế mình, vì một khi sóng dao dộng năng lượng quá lớn khẳng định sẽ mở ra cánh cửa Thánh Vực.
Xem ra hai lão giả đạt tới trạng thái không phải một ngày hai ngày, hơn nữa trong bọn họ không ngờ là linh lực tinh thuần. linh lực cấp thấp nhưng đây chính xác là biểu tượng của người tu chân!
Người luyện võ trên đại lục Thương Lan dù lả cường giả tiến vào thánh giới như Công Tôn Hoàng, trong cơ thể cũng không cỗ linh lực như vậy!
Tuy rằng võ giả từ Kiếm Hoàng trở lên có thể hấp thu linh khí trong thiên địa tu luyện nhưng công pháp nay lại rất hiếm thấy, phải là công pháp Thần cấp mới hiểu biết hấp thu linh lực!
Mà chỉ có người tu chân Trúc cơ thành công mói có thể tồn trữ linh lực trong cơ thể.
Một khi đã như vậy... bọn họ làm sao có được linh lực?
Đang lúc Lăng Tiêu đanh giá bọn họ. ba người này cũng đồng thời đánh gia Lăng Tiêu, đối phương quả thật bị Lăng Tiêu làm cho rung động!
Hai lão già này một người tên là Tư Không Dương, một người là Tư Không Liễu, người trẻ tuổi kia là Tày Môn Ngạo Thiên!
Tư Không huynh đệ đến từ một gia tộc còn Tây Môn Ngạo Thiên đến từ mội gia tộc khác. binh thường giữa bọn họ không có qua lại với nhau, chỉ có thời điểm ở đại lục phát sinh biến cố trọng đại, bọn họ mới liên lạc do có một thân phận khác: người thủ hộ!
Bọn họ là cường giả chân chính hậu nhân của gia tộc thời đại viễn cổ đã lưu truyền tới nay, bọn họ nhận được truyền thừa và ý chí từ Thánh Vực, kiếm kỹ và công pháp của họ trên đại lục này được xưng là Thần cấp!
Những người hiểu biết ý nghĩa chân chính của ba chữ "người thủ hộ" đều hâm mộ không thôi! bọn họ chắc chắn sẽ tiến vào Thánh Vực!
Cho dù trong gia tộc những người này. muốn trở thành thân phận người thủ hộ cần trải qua rất nhiều cố gắng và trả cái giá rất lớn! Sau khi nhận được Thánh Vực chấp thuận mới có thể thành người thủ hộ!
Trở thành người thủ hộ. ít nhất cũng phải có tu vi Kiếm Tôn trở lên!
Hai huynh đệ Tư Không Dương và Tư Không Liễu đều có được cảnh giới Kiếm Tôn bậc sáu, nếu không bị bí pháp của Thánh Vực ngăn chặn một bộ phận thực lực, với tu vi của hai người bọn họ đã sớm tiến vào Thánh Vực! Vì lẽ đó lưu chuyển trên người bọn họ chính là linh lực. mà không phải là nội lực!
Hiện tại cách nhiệm kỳ người thủ hộ của bọn họ chỉ còn có năm năm. Nói cách khác năm năm sau. hai người bọn họ sẽ phi thăng Thánh Vực!
Mà Tây Môn Ngạo Thiên thì có được thực lực Kiếm Tôn bậc ba, hắn cũng không hề cuồng ngạo, người có thể được thừa nhận của Thánh Vực, ít nhất trên phương diện phẩm hạnh tạm tính là người chính trực!
Nhưng ba mươi tuổi đã trở thành Kiểm Tôn bậc ba, Tây Môn Ngạo Thiên có phong cách ngạo nghễ thiên hạ! Đúng vậy, đây là phong cách mà không phải cuồng ngạo!
Giống như một đứa trẻ sinh trưởng ở gia tộc đế vương: bẩm sinh tự nhiên chính là kẻ trên cao nhìn xuống!
Không nên trách thế giới này không công bình, bởi vì cho tới bây giờ vốn không có công bình!
Đãy là câu nói Tây Môn Ngạo Thiên thích nhất!
Tuy nhiên hôm nay nhìn thấy Lăng Tiêu. hắn bị chấn động toàn thân.
Bọn họ vẫn một mục yên lặng chú ý tới thế cục trên đại lục tự nhiên sớm đã có nghe nói đến cái tên Lăng Tiêu này.
Tỷ như nói sau lưng có thế gia ẩn thế hùng mạnh làm chỗ dựa vững chắc; tỷ như nói nhận dược bảo tàng di tích thời đại thượng cổ; sau lại phát sinh những sự kiện lớn chấn động cả thời đại này.
Toàn bộ sáu trưởng lão kiếm phái Thục Sơn bị kinh động đi ra ngoải, còn tương là có địch nhân đánh tới cửa, hướng lên bầu trời cẩn thận quan sát vải lần. Sau đó xuyên qua ánh dương quang chói mát, Lọ nhìn thấy ở phương hướng dường như trống rỗng đo có mấy người đứng. Chỉ có điều độ cao quá cao. Thượng Quan Vũ Đồng thoáng đánh giá một chút. khẳng định nàng không thể bay lên tới độ cao như vậy! Gần như nhìn lên chỉ là một chấm đen nhỏ, nếu không có thanh âm vừa rồi hầu như không để ý tới.
Đám người Thượng Quan Vũ Đồng vừa định bay lên, lại nghe tiếng nói của Lăng Tiêu vang lên trong đầu mọi người,
- Không sao! Đối phương không có địch ý. các ngươi không cần lên đây.
Đám người Thượng Quan Vũ Đồng ngơ ngác nhìn nhau, Thập tam gia không kìm nổi than thở nói:
- Con bà nó! Không ngờ tu vi tông chủ lại đạt tới cảnh giới như thế rồi! Tinh thần lực hùng mạnh đến cỡ nào chứ? Lại có thể trực tiếp dung tinh thần lực giao lưu cùng ta!
- Hừ! Thực là kỳ lạ hiếm thấy! Mới đây tông chủ cùng một lúc nói chuyện với chúng ta. xem ra ngươi cũng không bằng ta, ha ha!
Thập tứ gia đắc ý dào dạt nói, vừa rồi nếu không phái Thập tam gia nói trước, hắn cũng không dám xác định là Lăng Tiêu cùng một lúc nói chuyện với mấy người bọn họ.
Ánh mắt Ý Phong nhìn lên không trung cảng thêm thành kính!
Thân mình Lăng Tiêu giống như sương khói nhẹ bị gió thổi bay đi. nháy mắt đã tới trước mặt mấy người, chăm chú đánh giá đối phương, đối phương có ba người, hai lão nhân và một người còn trẻ chừng ba mươi tuổi. nhưng từ thực lực cùng sóng dao động của đối phương vượt qua mấy người, Ý Phong và Thượng Quan Vũ Đồng.
Kiếm Tôn... Kiếm Tôn quá trẻ!
Lăng Tiêu rất kinh sợ trong lòng, lần đầu tiên từ khi tới đại lục Thương Lan, hắn nhìn thấy một cường giả trẻ như vậy.
Người này tuyệt đối rất xứng đáng được xưng hai chữ cường giả!
Mà hai lão nhân kia thì càng khiến Lăng Tiêu kinh ngạc không thôi, ánh mắt lưu chuyển trên người bọn họ từ trên xuống dưới. không ngó ra sóng dao đọng linh lực! Loại cảm giác này thật giống như lúc đối mặt với Công Tôn Hoàng!
Hon nữa, không biết vì sao trong lòng Lăng Tiêu có loại ảo giác: hai lão nhân có linh lực lưu chuyền toàn thân này, nếu so sinh thực lực với Công Tôn Hoàng còn mạnh hơn mấy phẩn!
Bọn họ như thế nào không phi thăng Thánh Vực? Trong lòng Lăng Tiêu rất nghi hoặc, Bởi vì Công Tôn Hoàng tới thời điểm sắp đột phá cảnh giới Kiếm Thánh, đều cố gắng áp chế năng lượng trong cơ thế mình, vì một khi sóng dao dộng năng lượng quá lớn khẳng định sẽ mở ra cánh cửa Thánh Vực.
Xem ra hai lão giả đạt tới trạng thái không phải một ngày hai ngày, hơn nữa trong bọn họ không ngờ là linh lực tinh thuần. linh lực cấp thấp nhưng đây chính xác là biểu tượng của người tu chân!
Người luyện võ trên đại lục Thương Lan dù lả cường giả tiến vào thánh giới như Công Tôn Hoàng, trong cơ thể cũng không cỗ linh lực như vậy!
Tuy rằng võ giả từ Kiếm Hoàng trở lên có thể hấp thu linh khí trong thiên địa tu luyện nhưng công pháp nay lại rất hiếm thấy, phải là công pháp Thần cấp mới hiểu biết hấp thu linh lực!
Mà chỉ có người tu chân Trúc cơ thành công mói có thể tồn trữ linh lực trong cơ thể.
Một khi đã như vậy... bọn họ làm sao có được linh lực?
Đang lúc Lăng Tiêu đanh giá bọn họ. ba người này cũng đồng thời đánh gia Lăng Tiêu, đối phương quả thật bị Lăng Tiêu làm cho rung động!
Hai lão già này một người tên là Tư Không Dương, một người là Tư Không Liễu, người trẻ tuổi kia là Tày Môn Ngạo Thiên!
Tư Không huynh đệ đến từ một gia tộc còn Tây Môn Ngạo Thiên đến từ mội gia tộc khác. binh thường giữa bọn họ không có qua lại với nhau, chỉ có thời điểm ở đại lục phát sinh biến cố trọng đại, bọn họ mới liên lạc do có một thân phận khác: người thủ hộ!
Bọn họ là cường giả chân chính hậu nhân của gia tộc thời đại viễn cổ đã lưu truyền tới nay, bọn họ nhận được truyền thừa và ý chí từ Thánh Vực, kiếm kỹ và công pháp của họ trên đại lục này được xưng là Thần cấp!
Những người hiểu biết ý nghĩa chân chính của ba chữ "người thủ hộ" đều hâm mộ không thôi! bọn họ chắc chắn sẽ tiến vào Thánh Vực!
Cho dù trong gia tộc những người này. muốn trở thành thân phận người thủ hộ cần trải qua rất nhiều cố gắng và trả cái giá rất lớn! Sau khi nhận được Thánh Vực chấp thuận mới có thể thành người thủ hộ!
Trở thành người thủ hộ. ít nhất cũng phải có tu vi Kiếm Tôn trở lên!
Hai huynh đệ Tư Không Dương và Tư Không Liễu đều có được cảnh giới Kiếm Tôn bậc sáu, nếu không bị bí pháp của Thánh Vực ngăn chặn một bộ phận thực lực, với tu vi của hai người bọn họ đã sớm tiến vào Thánh Vực! Vì lẽ đó lưu chuyển trên người bọn họ chính là linh lực. mà không phải là nội lực!
Hiện tại cách nhiệm kỳ người thủ hộ của bọn họ chỉ còn có năm năm. Nói cách khác năm năm sau. hai người bọn họ sẽ phi thăng Thánh Vực!
Mà Tây Môn Ngạo Thiên thì có được thực lực Kiếm Tôn bậc ba, hắn cũng không hề cuồng ngạo, người có thể được thừa nhận của Thánh Vực, ít nhất trên phương diện phẩm hạnh tạm tính là người chính trực!
Nhưng ba mươi tuổi đã trở thành Kiểm Tôn bậc ba, Tây Môn Ngạo Thiên có phong cách ngạo nghễ thiên hạ! Đúng vậy, đây là phong cách mà không phải cuồng ngạo!
Giống như một đứa trẻ sinh trưởng ở gia tộc đế vương: bẩm sinh tự nhiên chính là kẻ trên cao nhìn xuống!
Không nên trách thế giới này không công bình, bởi vì cho tới bây giờ vốn không có công bình!
Đãy là câu nói Tây Môn Ngạo Thiên thích nhất!
Tuy nhiên hôm nay nhìn thấy Lăng Tiêu. hắn bị chấn động toàn thân.
Bọn họ vẫn một mục yên lặng chú ý tới thế cục trên đại lục tự nhiên sớm đã có nghe nói đến cái tên Lăng Tiêu này.
Tỷ như nói sau lưng có thế gia ẩn thế hùng mạnh làm chỗ dựa vững chắc; tỷ như nói nhận dược bảo tàng di tích thời đại thượng cổ; sau lại phát sinh những sự kiện lớn chấn động cả thời đại này.
/761
|