Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 361: Người Xấu Nhẫn Tâm

/761


Một Kiếm Tôn cấp năm khẽ cau mày. Nói thật, mặc dù bọn họ có thân phận là người thủ hộ, nhưng trước mặt Âu Dương Vũ thì so với một nô lệ cũng không khác bao nhiêu!!! Nếu không thì Âu Dương Hoành cũng không bị kích động như thế.

- Không có gì là không được, chỉ là một người thế tục bình thường! Thêm vài nữ nhân, có thể thoát khỏi tay của bổn tôn sao?
Âu Dương Vũ cười ha hả, vẻ mặt dâm đãng, tựa như những nữ nhân bên cạnh Lăng Tiêu đã trở thành vật trong lòng bàn tay của hắn vậy.

.....

Lăng Tiêu đang tăng tốc mà đi, ở thế giới này, nơi xa nhất mà hắn đã từng đi đến cũng chỉ là đế quốc Tử Xuyên, xa hơn về phía tây thì hắn vẫn chưa đi qua, bởi vì phía tây của đế quốc Tử Xuyên còn có một sa mạc rộng lớn, người bình thường nếu muốn băng qua sa mạc này thì rất là khó khăn! Chỉ có đi bằng thuyền trên đường biển để đi vòng qua sa mạc mà đến quốc gia bên kia, chứ không có đi đường bộ.

Chính là vì lý do này cho nên mới tin tức giữa hai nơi mới bị bế tắc. Ví dụ như, những người ưu tú như Diệp Tử, Tống Minh Nguyệt. Ở học viện Ni Á, cũng không có ai nhận ra các nàng!

Học viện Ni Á cũng rất lớn, có hơn mấy vạn sư sinh, hơn nữa, những người có thể vào học ở đây, đều là tinh anh trong tinh anh, còn không thì cũng là người quyền quý trong vương thất của các quốc gia! Cho nên, tuấn nam mỹ nữ cũng có hằng hà sa số.

Diệp Tử, Tống Minh Nguyệt, Phong Linh, Lăng Vận Nhi và Isa đều là quốc sắc thiên hương, Xuân Lan và Thu Cúc mặc dù kém hơn một chút, nhưng cũng là mỹ nữ ngàn người có một, còn như Diệp Tử và các nàng khác, trong học viện Ni Á, có thể nói là đỉnh cấp mỹ nữ thôi chứ không thể nói là đệ nhất mỹ nữ được!

Đương nhiên, trong học viện, cũng có không ít những vương công quý tộc là đệ tử, trong lúc nhàm chán đã sắp xếp mỹ nữ bảng. Tống Minh Nguyệt lực áp quần phương, trở thành người đứng đầu trên bách hoa bảng!

Thật ra điều này không phải nói là Tống Minh Nguyệt là người đẹp nhất, nếu so với Diệp Tử, Phong Linh, Isa và nhiều thiếu nữ khác thì mỗi người đều có một vẻ riêng. Nhưng Tống Minh Nguyệt có một loai khí chất đặc biệt cho nên cơ hồ như là áp đảo hơn, nên được sự ưu ái của các nam sinh!

Tống Minh Nguyệt xuất thân từ một thế gia nhất lưu, cho nên từ tố chất nàng không hề thua kém bất kỳ một quốc gia công chúa nào! Lời ăn tiếng nói phong nhã, thậm chi đến nhiều giáo sư cũng đặc biệt ưu ái nàng! Dung mạo tuyệt sắc, khí chất cao quý, thực lực lại cao, đây chính là những điểm mê người của nàng!

Mà theo sát đó chính là Diệp Vi Ny!

Diệp Tử thì hơn Tống Minh Nguyệt ở phương diện trí thức một bậc, mà cả người đều tràn ngập khí tức của lá cây, thật ra trong mắt nhiều người, nàng còn hấp dẫn hơn cả Tống Minh Nguyệt!

Đồng thời, trong học viện Ni Á còn có nhiều mỹ nữ khác, cũng có được một số lượng người ủng hộ không ít. Nhưng các nàng chiếm được ưu thế là vì vũ kỹ, thực lực của các nàng rất nổi danh trong học viện!

Vốn các nàng muốn ẩn giấu thực lực, nhưng sau đó phát hiện ra, ở học viện Ni Á này, nếu thực lực kém cỏi thì sẽ bị khinh thường! Lý do rất đơn giản vì ở đây có rất nhiều người ưu tú! Ngươi càng thấp kém thì càng bị nhiều người xem thường, thậm chí là còn bị khi dễ!

Cho nên, thất nữ bị người khác khi dễ, có một lần bị người khác nhục mạ, không nhịn được nữa cho nên ra tay giáo huấn đối phương một bài học, sau đó còn dạy thêm cho đối phương vài bài học nữa khi đối phương có ý định trả thù, đồng thời các nàng còn chuyển sự nhục nhã trước kia lại cho đối phương.

Từ đó về sau, thất nữ rạng danh khắp học viện Ni Á!

Bảy đóa hoa này đều có gai, ai ai cũng công nhận điều đó!

Đương nhiên, trong học viện Ni Á, hoa mà có gai thì cũng không ít! Vì thế mặc dù thất nữ nổi danh nhưng cũng không khiến cho người khác phải chú ý. Càng huống chi có được công tôn gia tộc chiếu cố, viện trưởng của học viện Ni Á làm sao dám đắc tội bảy nữ hài này.

Hôm nay, thất nữ cùng ngồi một chỗ, Diệp Tử ngồi trên ghế hai tay chống cằm, bưng má, đôi mắt đẹp chớp động, sau đó nói:
- Mới đây mà đã năm năm rồi, thời gian trôi qua thật là nhanh, nghe nói gần đây đại lục cũng không phải là thái bình, các người nói xem, chúng ta có cần phải xin tốt nghiệp sớm mà về nhà?

Làn thu thủy của Tống Minh Nguyệt hiện lên vẻ mê ly, trong lòng thầm nghĩ: "Cái tên xấu xa kia thật nhẫn tâm, đã nhiều năm như thế rồi mà cũng không đến gặp các nàng!"

Mặc dù tất cả mọi người đều biết, Lăng Tiêu đã bế quan ba năm, sau khi xuất quan lại có rất nhiều chuyện để làm. Nhưng, nếu hắn có thể lừa hoàng phổ nguyệt để nàng trở về thì tại sao lại không đến nơi này một lần?

- Lại nhớ hắn à?
Diệp Tử nhìn thấy bộ dáng của Tống Minh Nguyệt thì làm sao không biết nàng nghĩ gì chứ, không nhịn được vươn tay véo lên má của nàng một cái, cười nói:
- Nếu nhìn thấy hắn thì cho ngươi âu yếm với hắn tước, được chưa?

- Ay da, nha đầu kia, ngươi xấu lắm!

Tống Minh Nguyệt bị đánh lén, mặt hoa đỏ bừng, oán hận nói:
- Như vậy ngươi không ghen sao? Muốn thì mọi người cùng lên một lúc!

- Hả!

Diệp Tử bị lời nói 'quang minh chính đại' này của Tống Minh Nguyệt đánh bại, mặt cũng đỏ bừng, nháo loạn chỗ này với Tống Minh Nguyệt. Thất nữ đã ở chung mấy năm, cảm tình rất tốt, rất hòa hợp với nhau.

Thực lực của Diệp Tử hiện nay đã có thể dùng từ 'thâm sâu khó lường' để hình dung!

Không có phục dụng vãng thiên đan như Lăng Tiêu lúc trước, để tu vi từ nguyên anh sơ kỳ đạt đến trung kỳ, mà bây giờ thực lực của Diệp Tử đã đạt đến kim đan hậu kỳ!

Nàng có thể dùng thời gian vài năm mà đạt được thành tựu như thế thì tuyệt đối đáng để kiêu ngạo!

Chỉ bất quá Diệp Tử không có nhiều thủ đoạn như Lăng Tiêu, cũng không có nhiều pháp bảo linh khí như hắn, nhưng nếu đánh nhau với một kiếm tôn cấp thấp thì nhất định nàng sẽ không bị mất bình tĩnh!

Đây cũng là một nguyên nhân mà vì sao không ai dám trêu chọc thất nữ!

Hiện nay thì Tống Minh Nguyệt đã đạt đến bậc ba của kiếm tông, mặc dù học viện Ni Á ngọa hổ tàng long, nhưng những người tuổi trẻ, có thể vượt qua được Tống Minh Nguyệt thì cũng không có mấy người!

Đương nhiên, thực lực bản thân càng cao thì nàng càng cố ẩn tàng thực lực của mình.

Các nàng Phong Linh và Isa cũng có rất nhiều tăng tiến.

Quan trọng hơn, đó chính là ngọc nữ kiếm trận của thất nữ đã hoàn thành! Phối hợp đến mức thiên y vô phùng, cho dù là một kiếm tôn cấp thấp nếu bị vây trong trận thì cũng đừng mong chiếm được thượng phong!

Kiếm trận cao cấp của tu chân giới làm sao có thể là thứ tầm thường được?

Nếu không thì Lăng Tiêu cũng không trịnh trọng lấy ra để cho chúng nữ tu luyện!

Tất cả các đệ tử trong học viện Ni Á đều ở trong ký túc xá, Diệp Tử và Tống Minh Nguyệt ở chung một phòng, túc xá có bảy tầng, phòng của hai nàng là ở tầng năm.

Ngày thường, ở dưới lầu của túc xá nữ, luôn có không ít nam sinh tụ tập, và dĩ nhiên là có không ít người có can đảm mang hoa đến tỏ tình, như Diệp Tử và Tống Minh Nguyệt, hai mỹ nữ nổi danh nhất của học viện, có không ít người đến để tỏ tình.

Bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng động lớn, rất nhiều cười cùng hô lớn tên của Tống Minh Nguyệt.

Hai người thậm chí không cần đi đến cạnh cửa sổ để xem mà chỉ cần dựa vào tinh lần thực là có thể biết được ai là người đến tỏ tình.

- Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định sao? Thật là phiền đến chết mất!

Tống Minh Nguyệt nhíu chặt đôi mi thanh tú, vẻ mặt hết sức tức giận.

Diệp Tử thì cười lên một tiếng, nói:
- Đây chính là thành ý của người ta đó! Ngươi xem, bị ngươi đánh đến gãy chân mà vẫn không thay đổi, một mối tình si, sao ngươi không động tâm nhỉ?

- Hứ, ngươi đó, còn nói ta sao, ngươi quên cái tên vương tử kia điên cuồng theo đuổi ngươi rồi sao?
Tống Minh Nguyệt nhìn sang Diệp Tử đang hả hê mà bĩu môi đáp lại.

Diệp Vi Ny đưa tay mân miệng, cái tên vương tử theo đuổi nàng à, nàng cũng không nhớ kỹ lắm, hắn có dây dưa với nàng hoài, nên nàng tức giận cho hắn một cước, nghe nói hiện giờ hắn vẫn còn đang được chữa trị, nghe nói khả năng mà hắn không được đến học viện Ni Á để học nữa rất là cao.

Và quốc gia đó cũng nhiều lần kháng nghị với học viện, muốn tìm Diệp Tử để tính sổ, nhưng không biết vì sao bây giờ lại yên tĩnh như nước, xem ra chắc là bị gia tộc công tôn cảnh cáo rồi, một tiểu quốc gia, đối mặt với một thế gia siêu cấp, căn bản là không hề có một chút lực phản kháng nào!

Thế giới này, quốc gia chỉ là để bài biện mà thôi, thế gia mới chính là chúa tể chân chính. Bạn đang đọc truyện tại

/761

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status