Sáng sớm hôm sau, Lăng Tiêu thức dậy sớm, vốn còn tưởng rằng phải phí một hồi dò hỏi mới có thể tìm được thần mộ, nhưng không ngờ từ cổ trấn có tới mấy trăm người cùng đi về một hướng. Lăng Tiêu không còn gì để nói, hóa ra chỉ có mình không biết gì cả!
Lăng Tiêu cũng chen lẫn vào trong đám người, đi tới một ngọn núi cách cổ trấn không xa. Ngọn núi này cũng không cao, nhưng linh khí thật dư thừa làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng thoải mái.
Hắn phóng mắt nhìn hai bên sườn núi, không ngờ còn có không ít lều trại, thì ra có người đã sớm tới nơi này rồi. Bạn đang đọc truyện tại
Lăng Tiêu cũng chen lẫn vào trong đám người, đi tới một ngọn núi cách cổ trấn không xa. Ngọn núi này cũng không cao, nhưng linh khí thật dư thừa làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng thoải mái.
Hắn phóng mắt nhìn hai bên sườn núi, không ngờ còn có không ít lều trại, thì ra có người đã sớm tới nơi này rồi. Bạn đang đọc truyện tại
/761
|