Ngạo Thế Huyền Linh Sư

Chương 44 - Chương 44

/117


Edit:..Lam Thiên..

Đã như thế, vậy thì đánh a! Ngưng Sương lạnh lùng nhìn lão đầu một cái, Ngô Dung trở thành một người an chơi trát táng như ngày hôm nay, chỉ sợ là do tử lão đầu này thường ngày nuông chìêu.

Muốn tốc chiến tốc thắng, thì phải có thực lực tuyệt đối áp đảo được đối phương, Ngưng Sương suy nghĩ một chút, lúc này mới quyết định chủ ý. Thanh Long, Tiểu Bạch, biến thành áo giáp! Theo nàng nói nhẹ một tiếng, một bộ áo giáp màu trắng tinh xảo không chê vào đâu được bao lấy dáng người uyển chuyển của nàng, trên mặt áo giáo hoa lệ nổi lên một con rồng băng màu xanh, mỗi một chi tiết nhỏ trên áo giáp đều là hoàn mỹ như vậy. Tay nàng cầm Phượng Ngâm Kiếm, hai mắt băng hàn tựa như hai lưỡi dao sắc bén bắn về phía lão đầu.

Lão đầu kinh ngạc nhìn một loạt biến hóa trước mắt, lòng mang theo lo lắng, khí thế kia, uy áp kia, đều hơn xa mình. Quả nhiên, hay đi cạnh bờ sông, chung quy cũng sẽ có ngày ướt giày. Thiện ác hữu báo, thì ra làm quá nhiều chuyện thương thiên hại lý, sẽ thật sự là có báo ứng!

Hôm nay, tên đã lắp vào cung, không bắn không được. Vẻ mặt lão đầu nghiêm túc gọi ra đồng bạn của hắn —— Hoàng giai Hỏa Diễm Sư, cùng nhau nghênh đón địch. Đồng thời âm thầm truyền âm cho Ngô Dung, Dung nhi, mau chóng rời đi, lần này sợ rằng ngươi đã trêu chọc phải thiên đại cường địch!

Một khắc trước Ngô Dung còn vênh váo tự đắc một khắc sau liền cả kinh ngay lập tức, từ trong giọng nói của gia gia hắn nhận ra được, mỹ nhân nhi này lại mạnh hơn so với gia gia, hôm nay rốt cuộc hắn đã trêu chọc phải nhân vật nào?! Nếu gia gia xảy ra chuyện gì, vậy trong nhà chẳng phải sẽ gặp tai hoạ ngập đầu sao? bình thường hắn đắc tội nhiều người như vậy, đến lúc đó người bỏ đá xuống giếng sợ rằng nhiều không đếm xuể.

Nhìn gia gia liên tục bị bại lui, hắn suy nghĩ làm sao để nhân cơ hội rút lui, dù sao, cuộc sống tốt đẹp như vậy, hắn vẫn còn muốn tiếp tục hưởng thụ.

Hôm nay thực lực của Ngưng Sương đã được nâng cao, nước lên thì thuyền lên nên khả năng phát huy uy lực của Phượng Ngâm Kiếm cũng theo đo mà cao lên. Trước lấy lui làm tiến, sau khi xác minh chiêu số của lão đầu nàng liền lấy Băng Phách Hàn Diễm thúc giục Phượng Ngâm Kiếm, một đạo ánh sáng màu lam giống như từ trong hư không bay tới, nhìn như rất chậm, nhưng lại lóe lên rồi biến mất, để lại ở trong lòng mọi người một quỹ tích sáng lạng nhưu vậy.

Đạo kiếm quang này như lưu tinh (*) bay qua, bễ nghễ thiên hạ.

(*) Lưu tinh : Sao băng

Trong phút chốc, kiếm khí đã uy hiếp bay tới, nhưng lão đầu lại không kịp tránh né.

Lão đâu huy một chưởng đem Hỏa Diễm Sư đẩy về phía Phượng Ngâm Kiếm, Hỏa Diễm Sư kêu thảm một tiếng, nhất thời máu bắn tung tóe khắp nơi, Phượng Ngâm Kiếm đâm xuyên qua bụng Hỏa Diễm Sư. Hỏa Diễm Sư thân mang trọng thương từ trên không trung nặng nề rơi xuống.

Lão đầu không chỉ có không có đi qua xem xét thương thế của Hỏa Diễm Sư , mà ngược lại, lại thừa dịp hướng Ngưng Sương phát khởi công kích. Tình cảnh trước mắt làm Ngưng Sương trừng lớn mắt, Hỏa Diễm Sư này là huyền thú bổn mạng của lão đầu kia, là đồng bạn lớn lên với nhau từ nhỏ, hiện tại hắn dùng nó làm làm vật chết thế thân mà thậm chí ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái.

Hỏa viêm bạo vũ thuật theo hắn quát to một tiếng, một quả cầu lửa rất lớn lấy xu thế dời núi lấp biển đánh vào Ngưng Sương. Hai tay Ngưng Sương kết ấn, Tử Liên thần hỏa hóa thành một con Hỏa Long, mở to miệng, trực tiếp đem hỏa cầu nuốt xuống, sau đó giương mắt nhìn lão đầu phun ra một tiểu hỏa cầu. Trong phút chốc, không khí nóng lên khiến người vây quanh ở xa xa cũng phải toát mồ hôi hột. Trong nháy mắt, lúc tiểu hỏa cầu đến gần lão đầu, thì thần kỳ lớn lên, năng lượng trong không khí giống như cũng bị hỏa cầu hút vào.

“Oanh!,...”

Theo một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt hóa thành khói bụi vô cùng nóng , bay lên không trung.

Lão đầu nhất thời giống như khối giẻ rách bay ra ngoài, hung hăng rơi xuống mặt đất. Trong miệng phun ra máu tươi.

Ngô Dung vẫn không tìm được cơ hội thoát đi nhất thời tâm thần câu liệt, như bị rút hết khí lực toàn thân quỳ rạp trên mặt đất, Ngưng Sương lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, quay người rời đi.

Tin đồn dùng tốc độ kinh người truyền bá, rất nhanh, chuyện về cường giả huyền vương của Ngô gia bị bại trong nháy mắt dưới tay một nữ tử bạch y đã truyền khắp nơi, trong lúc mọi người miêu tả sinh động như thật, chuyện này đã truyền khắp cảng Đan Dương.

Cùng lúc đó, Nam Cung Thanh Ca ở học viện Đế Quốc cũng nhận được một tin tức vô cùng tốt, năm đó Thiên Nhai Các vì Ngưng Sương làm một tấm thẻ Hắc Huyền tinh nay lại xuất hiện tại Thiên Nhai Thuyền Hành ở cảng Đan, căn cứ theo tin tức truyền về, người sử dụng là một nữ tử bạch y khoảng mười tám tuổi.

Nam Cung Thanh Ca suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định nói tin tức cho Huyền Lão, ở tiểu viện tĩnh lặng, Nam Cung Thanh Ca nhìn thấy Huyền Lão đang đứng ở chỗ tài liệu luyện khí lâm vào hồi ức.

Viện trưởng. Hắn nhẹ giọng gọi.

Giọng nói thanh thuận lọt vào tai, Huyền Lão mới chợt hồi hồn, nhìn thấy Nam Cung Thanh Ca đang đứng ở cửa, hắn thản nhiên cười nói: Nam Cung tiểu tử lại tới rồi!

Mấy năm nay Nam Cung Thanh Ca thường xuyên ra vào chỗ tiểu viện này, dĩ nhiên, đây cũng là do Huyền Lão ngầm cho phép. những năm này tiểu tử này liều mạng tu luyện, Huyền Lão cũng là nhìn ở trong mắt. Ngắn ngủn ba năm, hắn từ tam tinh thiên huyền sư, thăng cấp tới nhị tinh thánh huyền sư, gian khổ trong đó không cần nói cũng biết. Nếu không có tín niệm kiên định, thì làm sao hắn có thể trải qua nhưng năm tháng tu luyện khô khan.

Có chuyện gì sao? Chống lại vẻ mặt như muốn nói lại thôi của hắn, Huyền Lão không nhịn được khẽ vuốt râu bạc trắng.

Nam Cung Thanh ca trầm ngâm trong chốc lát, mới nói: Viện trưởng, Thiên Nhai Các của con phát hiện ra thẻ hắc huyền tinh của Ngưng Sương, dùng để trả chi phí ở cảng Đan Dương ngày hôm qua, người cầm thẻ là một nữ tử bạch y khoảng mười bảy mười tám tuổi. Nhưng lại không dò ra huyền lực dao động ở trên người của nàng, cho nên con không thể xác định.

Khi hắn đang khi nói chuyện, vẻ mặt Huyền Lão đã thay đổi liên tục, cuối cùng thở phào một cái thật dài! Nhất định là nàng! Hắn dừng lại một chút, để cho giọng nói của chính mình tận lực bình tĩnh lại, sau đó mới nói tiếp: Ban đầu sau khi nàng mất tích, ta từng nhận được lời nhắn từ thủy tinh cầu của nàng truyền tới, nàng chỉ nói bản thân ở lại một mật cảnh để tu luyện, để cho ta không cần phải lo lắng. Trước khi đến rừng rậm Ngạc Mộng tham gia lịch lãm, nàng từng hỏi thăm ta về di tích của thần. Ta nghĩ, nàng là muốn đi dò xét di tích của thần. Hơn nữa nàng




/117

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status