Thân thể Tương Linh run lên.
Thân thể nhạy cảm vừa mới đụng chạm âm vật mà cô đã liền chịu không nổi, còn bị anh ma sát liên tục khiến cho hạ thân căng cứng lại.
Cứ bắn nước tiểu lên dương vật của anh đi. Lâm Thanh Khải nhìn mi tâm cô nhíu lại càng lúc càng chặt, tốc độ côn thịt cũng theo đó mà mạnh nhanh hơn.
Thật muốn cứ vậy mà cắm thẳng tới đáy, thao chết cô.
Thịt non tiểu huỵent bị anh chọc lộng không ngừng nghỉ.
Tương Linh ngứa tới cực điểm, nước theo từng đợt đâm vào mà chảy ra, lại bị côn thịt của anh đánh phá, bắn vào lông đen của cả hai người.
Cô rên rỉ một tiếng, mềm nhũn trên người anh.
Lần này không đợi cô bình phục lại, Lâm Thanh Khải kéo bả vai cô tiếp tục ấn xuống.
Ngón tay để trước miệng huyệt của cô, côn thịt trướng đến thô theo chen vào: Liếm cho anh nhé.
Lại khẩn căng lại mềm nhũn. Anh nhỏ giọng than nhẹ một tiếng.
Còn đang để phía dưới tràn đầy dâm thủy, đầu lưỡi liếm của Tương Linh, anh di chuyển côn thịt đi lên. Vốn là thăm dò va chạm đụng, lại không ngờ cô vươn lưỡi ra liếm vòng quanh chỗ đầu dương vật, liếm qua liếm lại.
Đầu lưỡi thật dâm. Lâm Thanh Khải ngửa cổ hít khí, Dùng lực liếm.
Chóp mũi Tương Linh đều là hương vị của anh, còn có cả của cô nữa. Cả hai trộn lẫn trong một chỗ, biến thành thuốc kích dục dâm mị.
Đầu lưỡi có thể cảm nhận được trên côn thịt anh dày đặc gân và nếp khúc.
Ngậm chặt, mút khẽ mút. Lâm Thanh Khải xoa tóc của cô.
Chịu không nổi, anh tiện tay đè sau gáy của Tưởng Linh, tự mình rút ra thọc vào trong miệng của cô.
Miệng nhỏ với tiểu huyệt thật giống nhau. Đã thế lại còn có đầu lưỡi mềm mại, lúc anh cắm vào thật đê mê như có hàng nhàn con kiến bò lên vậy.
Tương Linh cố gắng há hốc mồm thích ứng với thứ to lớn của anh. Thật thô, lúc tiến vào, đỉnh của anh dường như đã chạm tới cả yết hầu. Cuống lông chạm tới đôi má, cực kỳ nhanh chóng rút ra lại nhanh chóng chọc vào sát.
động tác của anh càng lúc càng nhanh, cô có điềm không thoải mái, nhưng hạ thân lại không hiểu sao mà nước càng chảy càng nhiều.
Nhanh như vậy, kịch liệt như vậy. Nếu là tiểu huyệt nhỏ phía dưới bị thao như vậy, nhất định đã bị thao đến mức phun nước mất rồi.
Cô nức nở, cảm giác côn thịt ở trong miệng cô trướng càng lớn.
Hàm sắp không chứa nổi rồi, muốn gãy mất rồi.
Anh sẽ bắn hết cho em uống, có đuọc không? Lâm Thanh Khải thở gấp.
Tương Linh gật đầu.
Lâm Thanh Khải dùng sức đâm rút vài cái, quy đầu chạm mạnh tới tận yết hầu của Tương Linh, thắt lưng hơi buông lỏng, dí sát vào trong miệng cô.
(Vẫn chưa được thịt. Aizzz...)
Thân thể nhạy cảm vừa mới đụng chạm âm vật mà cô đã liền chịu không nổi, còn bị anh ma sát liên tục khiến cho hạ thân căng cứng lại.
Cứ bắn nước tiểu lên dương vật của anh đi. Lâm Thanh Khải nhìn mi tâm cô nhíu lại càng lúc càng chặt, tốc độ côn thịt cũng theo đó mà mạnh nhanh hơn.
Thật muốn cứ vậy mà cắm thẳng tới đáy, thao chết cô.
Thịt non tiểu huỵent bị anh chọc lộng không ngừng nghỉ.
Tương Linh ngứa tới cực điểm, nước theo từng đợt đâm vào mà chảy ra, lại bị côn thịt của anh đánh phá, bắn vào lông đen của cả hai người.
Cô rên rỉ một tiếng, mềm nhũn trên người anh.
Lần này không đợi cô bình phục lại, Lâm Thanh Khải kéo bả vai cô tiếp tục ấn xuống.
Ngón tay để trước miệng huyệt của cô, côn thịt trướng đến thô theo chen vào: Liếm cho anh nhé.
Lại khẩn căng lại mềm nhũn. Anh nhỏ giọng than nhẹ một tiếng.
Còn đang để phía dưới tràn đầy dâm thủy, đầu lưỡi liếm của Tương Linh, anh di chuyển côn thịt đi lên. Vốn là thăm dò va chạm đụng, lại không ngờ cô vươn lưỡi ra liếm vòng quanh chỗ đầu dương vật, liếm qua liếm lại.
Đầu lưỡi thật dâm. Lâm Thanh Khải ngửa cổ hít khí, Dùng lực liếm.
Chóp mũi Tương Linh đều là hương vị của anh, còn có cả của cô nữa. Cả hai trộn lẫn trong một chỗ, biến thành thuốc kích dục dâm mị.
Đầu lưỡi có thể cảm nhận được trên côn thịt anh dày đặc gân và nếp khúc.
Ngậm chặt, mút khẽ mút. Lâm Thanh Khải xoa tóc của cô.
Chịu không nổi, anh tiện tay đè sau gáy của Tưởng Linh, tự mình rút ra thọc vào trong miệng của cô.
Miệng nhỏ với tiểu huyệt thật giống nhau. Đã thế lại còn có đầu lưỡi mềm mại, lúc anh cắm vào thật đê mê như có hàng nhàn con kiến bò lên vậy.
Tương Linh cố gắng há hốc mồm thích ứng với thứ to lớn của anh. Thật thô, lúc tiến vào, đỉnh của anh dường như đã chạm tới cả yết hầu. Cuống lông chạm tới đôi má, cực kỳ nhanh chóng rút ra lại nhanh chóng chọc vào sát.
động tác của anh càng lúc càng nhanh, cô có điềm không thoải mái, nhưng hạ thân lại không hiểu sao mà nước càng chảy càng nhiều.
Nhanh như vậy, kịch liệt như vậy. Nếu là tiểu huyệt nhỏ phía dưới bị thao như vậy, nhất định đã bị thao đến mức phun nước mất rồi.
Cô nức nở, cảm giác côn thịt ở trong miệng cô trướng càng lớn.
Hàm sắp không chứa nổi rồi, muốn gãy mất rồi.
Anh sẽ bắn hết cho em uống, có đuọc không? Lâm Thanh Khải thở gấp.
Tương Linh gật đầu.
Lâm Thanh Khải dùng sức đâm rút vài cái, quy đầu chạm mạnh tới tận yết hầu của Tương Linh, thắt lưng hơi buông lỏng, dí sát vào trong miệng cô.
(Vẫn chưa được thịt. Aizzz...)
/68
|