Tương Linh nhịn không được phát ra âm thanh, cổ tay anh dùng lực tiến vào giữa hai chân, thậm chí có thể nhìn thấy ngón giữa của anh chọc vào, Âm vật bị lòng ngón tay ma sát trở nên cứng lên.
Cô chau mày lại: ... Anh muốn nói là... chỗ nào?
Lâm Thanh Khải nở nụ cười: Em nghĩ bị anh ăn chỗ nào? Chỗ nào là ngứa nhất?
Cô cố gắng chịu đựng không hé răng nói nửa chữ.
Tách chân ra. Anh nhìn gương mặt hồng nhạt trong gương.
Tương Linh không thuận theo: Anh nói là tắm rửa...
Rửa bên trong. Lâm Thanh Khải chạm vào lỗ tai của cô, âm thanh cực thấp.
Chân bị tách ra, cánh tay anh mắc kẹt tại nơi đó, đầu ngón tay chọc lộng vài cái ở cửa huyệt, chui đi vào. Tương Linh kêu lên một tiếng nho nhỏ.
Lâm Thanh Khải nhìn biểu cảm dâm lên của cô, lòng ngón tay qua lại cọ xát nơi nhục bích, ngựa quen đường cũ dễ dàng tìm được điểm mẫn cảm nhất của cô.
Cả người Tương Linh mềm nhuyễn trên người anh: Ngón tay... a... Lại đi vào.
Hửm? Lâm Thanh Khải để côn thịt sau thắt lưng cô: Dương vật lại muốn thao em rồi.
Anh vừa mới...
Không đủ. Lâm Thanh Khải rút ngon tay bên trong cô lôi ra cả miệng thịt đang cắn chặt lấy ngón tay: Can em cả đêm.
Tương Linh bị lời nói của anh làm cho tinh thần tan rã, anh kêu ừ ừ a a , thấy dương vật của anh lại càng trướng lớn hơn nữa, Lòng ngón tay chạm vào chỗ nào chỗ đấy liền ngứa ngáy không dứt, nơi ngón tay không chạm tới lại có chút trống vắng đến hờn dỗi, muốn thứ thô nóng kia đâm mạnh vài cái.
Cô quay đầu nhìn Lâm Thanh Khải.
Muốn càng thô to hơn càng đâm vào mạnh mẽ hơn sao? Lâm Thanh Khải hỏi.
Cô mím môi, mông theo bản năng hướng côn thịt của anh mà cọ cọ. Lâm Thanh Khải đem ngón tay lại đâm vào rồi lại rút xuất ra, mang theo một cỗ dịch trong suốt.
Dâm thủy cùng với nước ấm từ vòi sen trượt xuống đùi. Tương Linh ngân lên một tiếng.
Dâm đãng. Lâm Thanh Khải vỗ vào mông cô một cái: Lại lên đỉnh nữa rồi.
Côn thịt theo sát sau liền từ phía sau đâm vào.
Tay Tương Linh chống tại cửa thủy tinh trong suốt ở dưới vòi sen, thắt lưng hãm đi xuống, kiều mông bị anh sáp lạ.
Nhìn vào gương nhìn không thể nhìn thấy được chỗ hai người đang kết hợp, còn cả biểu cảm khó nhìn của cô nữa. Lúc này mỗi lần Lâm Thanh Khải thúc vào đều vừa sâu vừa mạnh, tay nắm lấy thắt lưng cô đón hùa ý, ra vào đều rất nhanh.
Tương Linh cảm thấy chỗ ngứa nhất kia dường như là bị ma sát đến không có gián đoạn: Không đứng nổi mất... cô nói, giọng nói đều có chút biến đổi: NGứa quá.
Cánh tay Lâm Thanh Khải lên vươn tới áp trên ngực cô: Xuyen vào em thật sướng. Côn thịt của anh rút ra cắm vào càng mạnh: Thật muốn cứ đâm vào em mãi như thế này, đâm chết em.
Ngón tay Tương Linh nắm chặt cánh tay của anh, phía dưới bị cọ sát đến vừa xót lại vừa đau. âm thanh ra vào lẫn với tiếng nước, vang trong không gian bịt kín lại càng trở nên kích thích.
Cô không nhớ đượcrõ là đã bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy nước ở phía dưới cứ như đang tràn ra như suối, càng bị đánh phá càng nhiều.
Cuối cùng, Lâm Thanh Khải Khải cúi đầu cắn vành tai cô, đầu lưỡi liếm một vòng. Trong thế giới của Tương Linh chỉ còn lại tiếng hừ nhẹ và thở dốc của anh.
Lần này... cô thật sự không còn chút sức lực nào nữa. Bị anh tắm rửa cho rồi ôm về đặt trên giường.
Có thể được anh ôm cũng là tốt lắm rồi. Cô nằm sấp trên giường nhìn tlk đang quấn khăn tắm quanh người.
Tấm lưng to lớn, đường cong lưng mở rộng, cơ bắp cao lớn săn chắc.
Lần đầu tiên Tương Linh nhìn thấy người đàn ông cùng tuổi mình cởi trần, người đàn ông của cô.
Mặc kệ về sau sẽ thế nào, ít nhất là lúc này đây, anh chỉ thuộc về cô.
Cô chau mày lại: ... Anh muốn nói là... chỗ nào?
Lâm Thanh Khải nở nụ cười: Em nghĩ bị anh ăn chỗ nào? Chỗ nào là ngứa nhất?
Cô cố gắng chịu đựng không hé răng nói nửa chữ.
Tách chân ra. Anh nhìn gương mặt hồng nhạt trong gương.
Tương Linh không thuận theo: Anh nói là tắm rửa...
Rửa bên trong. Lâm Thanh Khải chạm vào lỗ tai của cô, âm thanh cực thấp.
Chân bị tách ra, cánh tay anh mắc kẹt tại nơi đó, đầu ngón tay chọc lộng vài cái ở cửa huyệt, chui đi vào. Tương Linh kêu lên một tiếng nho nhỏ.
Lâm Thanh Khải nhìn biểu cảm dâm lên của cô, lòng ngón tay qua lại cọ xát nơi nhục bích, ngựa quen đường cũ dễ dàng tìm được điểm mẫn cảm nhất của cô.
Cả người Tương Linh mềm nhuyễn trên người anh: Ngón tay... a... Lại đi vào.
Hửm? Lâm Thanh Khải để côn thịt sau thắt lưng cô: Dương vật lại muốn thao em rồi.
Anh vừa mới...
Không đủ. Lâm Thanh Khải rút ngon tay bên trong cô lôi ra cả miệng thịt đang cắn chặt lấy ngón tay: Can em cả đêm.
Tương Linh bị lời nói của anh làm cho tinh thần tan rã, anh kêu ừ ừ a a , thấy dương vật của anh lại càng trướng lớn hơn nữa, Lòng ngón tay chạm vào chỗ nào chỗ đấy liền ngứa ngáy không dứt, nơi ngón tay không chạm tới lại có chút trống vắng đến hờn dỗi, muốn thứ thô nóng kia đâm mạnh vài cái.
Cô quay đầu nhìn Lâm Thanh Khải.
Muốn càng thô to hơn càng đâm vào mạnh mẽ hơn sao? Lâm Thanh Khải hỏi.
Cô mím môi, mông theo bản năng hướng côn thịt của anh mà cọ cọ. Lâm Thanh Khải đem ngón tay lại đâm vào rồi lại rút xuất ra, mang theo một cỗ dịch trong suốt.
Dâm thủy cùng với nước ấm từ vòi sen trượt xuống đùi. Tương Linh ngân lên một tiếng.
Dâm đãng. Lâm Thanh Khải vỗ vào mông cô một cái: Lại lên đỉnh nữa rồi.
Côn thịt theo sát sau liền từ phía sau đâm vào.
Tay Tương Linh chống tại cửa thủy tinh trong suốt ở dưới vòi sen, thắt lưng hãm đi xuống, kiều mông bị anh sáp lạ.
Nhìn vào gương nhìn không thể nhìn thấy được chỗ hai người đang kết hợp, còn cả biểu cảm khó nhìn của cô nữa. Lúc này mỗi lần Lâm Thanh Khải thúc vào đều vừa sâu vừa mạnh, tay nắm lấy thắt lưng cô đón hùa ý, ra vào đều rất nhanh.
Tương Linh cảm thấy chỗ ngứa nhất kia dường như là bị ma sát đến không có gián đoạn: Không đứng nổi mất... cô nói, giọng nói đều có chút biến đổi: NGứa quá.
Cánh tay Lâm Thanh Khải lên vươn tới áp trên ngực cô: Xuyen vào em thật sướng. Côn thịt của anh rút ra cắm vào càng mạnh: Thật muốn cứ đâm vào em mãi như thế này, đâm chết em.
Ngón tay Tương Linh nắm chặt cánh tay của anh, phía dưới bị cọ sát đến vừa xót lại vừa đau. âm thanh ra vào lẫn với tiếng nước, vang trong không gian bịt kín lại càng trở nên kích thích.
Cô không nhớ đượcrõ là đã bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy nước ở phía dưới cứ như đang tràn ra như suối, càng bị đánh phá càng nhiều.
Cuối cùng, Lâm Thanh Khải Khải cúi đầu cắn vành tai cô, đầu lưỡi liếm một vòng. Trong thế giới của Tương Linh chỉ còn lại tiếng hừ nhẹ và thở dốc của anh.
Lần này... cô thật sự không còn chút sức lực nào nữa. Bị anh tắm rửa cho rồi ôm về đặt trên giường.
Có thể được anh ôm cũng là tốt lắm rồi. Cô nằm sấp trên giường nhìn tlk đang quấn khăn tắm quanh người.
Tấm lưng to lớn, đường cong lưng mở rộng, cơ bắp cao lớn săn chắc.
Lần đầu tiên Tương Linh nhìn thấy người đàn ông cùng tuổi mình cởi trần, người đàn ông của cô.
Mặc kệ về sau sẽ thế nào, ít nhất là lúc này đây, anh chỉ thuộc về cô.
/68
|