Tương Linh ưm một tiếng.
Trong khoang miệng anh nóng ấm, đầu lưỡi linh hoạt, cô thậm chí có thể cảm nhận được chiếc lưỡi thô ráp của anh đangtrêu đùa viên bi nhỏ trên nhũ hoa, da thịt cô trở nên nóng bỏng. Thật giống như trong giác mơ của cô, vô cùng dâm mị.
Tương Linh ngửa đầu ra phía sau thân cây, nhắm mắt lại.
Người này là... Lâm Thanh Khải...
Cô cố gắng kìm nén âm thanh của mình nhưng dần dần không thể khống chế được, vô ý ưỡn ngực lên, đem nụ hoa hướng vào trong miệng anh.
Lâm Thanh Khải nở nụ cười, dùng nước bọt ẩm ẩm nhấm nháp nụ hoa của cô, đầu ưỡi đánh vòng quanh liếm láp, thỉnh thoảng không báo trước mà dùng răng cắn nhẹ, rồi mút mạnh, Tương Linh chịu không nổi phát ra tiếng.
Có thích không? Lâm Thanh Khải đứng thẳng.
Tương Linh không thốt nên lời, miệng khô lưỡi hanh thở gấp.
Anh cười, cúi mặt xuống tiếp cận măt cô: Có muốn tôi mút tiếp không?
Lúc này Tương Linh vẫn mềm nhũn như nước, không thể nói được câu gì, khoái cảm trong cơ thể bị khơi gợi kịch liệt. Bị Lâm Thanh Khải chơi đùa một chút như thế thôi mà tay chân cô đã luống cuống, ngã vào ngực anh.
Đầu vú chạm vào khuôn ngực rắn chắc, hai luồng thịt mềm mại ấy dính lấy, Lâm Thanh Khải ôm trọn eo của cô.
Tôi cứng lên rồi. Giọng nói của anh khàn khàn đến kỳ cục.
Một cây cứng rắn đang chạm vào eo cô, rất nóng. Trong cơ thể cô dường như muốn hư mất, nước ồ ồ chảy ra. Thât là khó chịu
Một tay Lâm Thanh Khải cởi bỏ dây quần, đem côn thịt thích phóng đi ra, tay anh đã sớm cầm lấy bàn tay cô, nhận thấy cô muốn rụt về liền lập tức đè lại: Đã quên cô bị nó ma sát đến sung sướng như thế nào rồi sao?
Anh cầm lấy tay cô đưa xuống, cả khuôn mặt của Tương Linh đag chôn trong ngực anh, xúc giác nơi tay vô cùng mẫn cảm, cô cảm nhân rõ ở trong lòng bàn tay mình.
Cằm của Lâm Thanh Khải đặt tại hõm vai cô, hôn sau tai cô: Cô đoán xem hôm nay tôi đã nằm mơ thấy gì?
Tương Linh lắc đầu. Ngón tay chạm tới lỗ nhỏ đỉnh đầu của bộ phận đó, đụng tiws một chút chất lỏng trắng mịn. Thứ này... cũng chảy nước sao?
Tối qua tôi mơ cô bị tôi thao. Lâm Thanh Khải nói,: Cô không chịu nổi, còn tôi thì dùng dương vậy xuyên vào người cô cả một buổi tối.
Tương Linh nghe anh nói, chân tay có chút mềm nhũn, cả người cô đều dựa vào trong lòng Lâm Thanh Khải, mặt đỏ tim đập.
Tiểu âm vật kia cực kỳ sung sức, cắn dương vật của tôi thật chặt Lâm Thanh Khải thở dốc, động tác tay từ từ nhanh lên. ngón tay của Tương Linh đã có chút tê dại.
Muốn nghe cô kêu. Anh cắn vành tai cô: Kêu cho tôi nghe.
Tương Linh như bị mê hoặc, thanh âm cũng có phần khàn khàn: Kêu gì?
Lâm Thanh Khải cười nhẹ: Rên rỉ. Được không?''
Tương Linh không đáp, hôm nay cô mặc quần bò, Lâm Thanh Khải cởi nút thắt quần ra, bàn tay luôn vào bên trong: Thật ướt.
Một tay anh cầm lấy tay Tương Linh xoa nắn côn thịt của mình, một tay ấn lên âm vât của cô: Tiếu dâm đãng, rên rỉ đi...
...nhẹ một chút... Tương Linh bị ngón tay của anh đâm chọt.
Nói muốn bị tôi đâm. Lâm Thanh Khải dụ dỗ.
Hai mắt Tương Linh đều như mất đi tiêu cực, bên trong phủ một lớp sương mù dày đặc: ...tôi muốn...
Lâm Thanh Khải cúi đầu rên rỉ một tiếng: Muốn cái gì, muốn bị côn thịt của tôi đâm sao?
Ừm... Tương Linh cảm thấy côn thịt trong tay càng ngày càng lớn: Tôi muốn bị anh đâm.
Lâm Thanh Khải khàn giọng: Dâm đãng.
Tương Linh bị anh mạnh bạo siết mạnh viên ngọc nhỏ hai lần, nức nở ra tiếng, dâm thủy chảy đầy tay anh.
Sớm muộn gì tôi cũng giết chết cô. Lâm Thanh Khải hung hăng, anh dùng lực một cái ép Tương Linh quỳ xuống đất, côn thịt to lớn ngang với bộ ngực trần trũi của cô.
Thao cái vú cô. Anh ngẩng cổ hít sâu, quy đầu nặng nề đặt ở giữa khe ngực cô mà đâm vào rút ra: Thật mềm. Thật khoái
Trong khoang miệng anh nóng ấm, đầu lưỡi linh hoạt, cô thậm chí có thể cảm nhận được chiếc lưỡi thô ráp của anh đangtrêu đùa viên bi nhỏ trên nhũ hoa, da thịt cô trở nên nóng bỏng. Thật giống như trong giác mơ của cô, vô cùng dâm mị.
Tương Linh ngửa đầu ra phía sau thân cây, nhắm mắt lại.
Người này là... Lâm Thanh Khải...
Cô cố gắng kìm nén âm thanh của mình nhưng dần dần không thể khống chế được, vô ý ưỡn ngực lên, đem nụ hoa hướng vào trong miệng anh.
Lâm Thanh Khải nở nụ cười, dùng nước bọt ẩm ẩm nhấm nháp nụ hoa của cô, đầu ưỡi đánh vòng quanh liếm láp, thỉnh thoảng không báo trước mà dùng răng cắn nhẹ, rồi mút mạnh, Tương Linh chịu không nổi phát ra tiếng.
Có thích không? Lâm Thanh Khải đứng thẳng.
Tương Linh không thốt nên lời, miệng khô lưỡi hanh thở gấp.
Anh cười, cúi mặt xuống tiếp cận măt cô: Có muốn tôi mút tiếp không?
Lúc này Tương Linh vẫn mềm nhũn như nước, không thể nói được câu gì, khoái cảm trong cơ thể bị khơi gợi kịch liệt. Bị Lâm Thanh Khải chơi đùa một chút như thế thôi mà tay chân cô đã luống cuống, ngã vào ngực anh.
Đầu vú chạm vào khuôn ngực rắn chắc, hai luồng thịt mềm mại ấy dính lấy, Lâm Thanh Khải ôm trọn eo của cô.
Tôi cứng lên rồi. Giọng nói của anh khàn khàn đến kỳ cục.
Một cây cứng rắn đang chạm vào eo cô, rất nóng. Trong cơ thể cô dường như muốn hư mất, nước ồ ồ chảy ra. Thât là khó chịu
Một tay Lâm Thanh Khải cởi bỏ dây quần, đem côn thịt thích phóng đi ra, tay anh đã sớm cầm lấy bàn tay cô, nhận thấy cô muốn rụt về liền lập tức đè lại: Đã quên cô bị nó ma sát đến sung sướng như thế nào rồi sao?
Anh cầm lấy tay cô đưa xuống, cả khuôn mặt của Tương Linh đag chôn trong ngực anh, xúc giác nơi tay vô cùng mẫn cảm, cô cảm nhân rõ ở trong lòng bàn tay mình.
Cằm của Lâm Thanh Khải đặt tại hõm vai cô, hôn sau tai cô: Cô đoán xem hôm nay tôi đã nằm mơ thấy gì?
Tương Linh lắc đầu. Ngón tay chạm tới lỗ nhỏ đỉnh đầu của bộ phận đó, đụng tiws một chút chất lỏng trắng mịn. Thứ này... cũng chảy nước sao?
Tối qua tôi mơ cô bị tôi thao. Lâm Thanh Khải nói,: Cô không chịu nổi, còn tôi thì dùng dương vậy xuyên vào người cô cả một buổi tối.
Tương Linh nghe anh nói, chân tay có chút mềm nhũn, cả người cô đều dựa vào trong lòng Lâm Thanh Khải, mặt đỏ tim đập.
Tiểu âm vật kia cực kỳ sung sức, cắn dương vật của tôi thật chặt Lâm Thanh Khải thở dốc, động tác tay từ từ nhanh lên. ngón tay của Tương Linh đã có chút tê dại.
Muốn nghe cô kêu. Anh cắn vành tai cô: Kêu cho tôi nghe.
Tương Linh như bị mê hoặc, thanh âm cũng có phần khàn khàn: Kêu gì?
Lâm Thanh Khải cười nhẹ: Rên rỉ. Được không?''
Tương Linh không đáp, hôm nay cô mặc quần bò, Lâm Thanh Khải cởi nút thắt quần ra, bàn tay luôn vào bên trong: Thật ướt.
Một tay anh cầm lấy tay Tương Linh xoa nắn côn thịt của mình, một tay ấn lên âm vât của cô: Tiếu dâm đãng, rên rỉ đi...
...nhẹ một chút... Tương Linh bị ngón tay của anh đâm chọt.
Nói muốn bị tôi đâm. Lâm Thanh Khải dụ dỗ.
Hai mắt Tương Linh đều như mất đi tiêu cực, bên trong phủ một lớp sương mù dày đặc: ...tôi muốn...
Lâm Thanh Khải cúi đầu rên rỉ một tiếng: Muốn cái gì, muốn bị côn thịt của tôi đâm sao?
Ừm... Tương Linh cảm thấy côn thịt trong tay càng ngày càng lớn: Tôi muốn bị anh đâm.
Lâm Thanh Khải khàn giọng: Dâm đãng.
Tương Linh bị anh mạnh bạo siết mạnh viên ngọc nhỏ hai lần, nức nở ra tiếng, dâm thủy chảy đầy tay anh.
Sớm muộn gì tôi cũng giết chết cô. Lâm Thanh Khải hung hăng, anh dùng lực một cái ép Tương Linh quỳ xuống đất, côn thịt to lớn ngang với bộ ngực trần trũi của cô.
Thao cái vú cô. Anh ngẩng cổ hít sâu, quy đầu nặng nề đặt ở giữa khe ngực cô mà đâm vào rút ra: Thật mềm. Thật khoái
/68
|