Ngây Ngô Đợi Chờ

Chương 14 - Chương 14

/19


“Bạch Sắt, cậu ở đây à!” Thường Viện Viện chạy đến vừa vặn chứng kiến ‘cửa hàng các loại hạt’ của Diệp Thanh Hân, cô ta nở nụ cười nịnh nọt, “Thầy Diệp, người nhìn thấy có phải cũng có phần không ạ?”

“Dĩ nhiên!” Diệp Thanh Hân mỉm cười gật đầu: “Đừng khách sáo!”

Ngoại trừ Thường Viện Viện, còn có một vài bạn học cũng đi về phía Bạch Sắt nhập hội, vừa ăn vừa nói cười vui vẻ.

Diệp Thanh Hân ăn hết phần sandwich và phần hamburger của mình, anh uống cạn chai nước, cũng không ăn mấy món kia. Đồ ăn vặt của anh đã nằm gọn trong bụng đám học sinh.

Bạch Sắt ngồi gần Diệp Thanh Hân nhất, luôn tay cắn hạt dưa, không ngừng nghỉ. Diệp Thanh Hân cười cười bốc một nắm hạt dưa đưa đến trước mặt Bạch Sắt: “Bạch Sắt! Em gấp gì chứ!!! Đâu ai dành ăn với em!”

Hình như tất cả mọi người không ai chú ý đến chuyện: Diệp Thanh Hân không ăn một hạt. Nếu không thích ăn, anh mang theo nhiều như vậy làm gì?

Cùng mọi người ăn ăn uống uống, Bạch Sắt dần quên đi cục tức vừa rồi, gương mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Lộ Tử Uyển đương nhiên thức thời biết mình hôm nay phạm sai lầm lớn, tự động không dám xuất hiện trước mặt Bạch Sắt.

Khi quay về, cô chủ nhiệm lớp lên tiếng cảnh cáo không cho đùa giỡn trên cầu, câu này của cô giáo khiến Bạch Sắt toát mồ hôi.

Bạch Sắt sóng đôi cùng Diệp Thanh Hân, đương nhiên còn có Thường Viện Viện và các bạn học khác.

Đến đoạn cầu treo, Diệp Thanh Hân nói với Bạch Sắt: “Em đi trước. Tôi ở ngay đằng sau em.”

Bạch Sắt gật đầu.

Đi đến đoạn cầu treo, bởi vì nhiều người nên cầu treo thỉnh thoảng lắc lư. Mỗi khi cầu treo rung rinh, Bạch Sắt cảm nhận được Diệp Thanh Hân đều nhẹ nhàng đưa tay đỡ lấy bờ vai cô. Ngay thời khắc đó, mọi sợ hãi trong lòng sớm đã được niềm hạnh phúc lấp đầy.

Chỉ đáng tiếc, Diệp Thanh Hân cũng không về cùng xe với cô.

Ngồi trên xe, Bạch Sắt lại buồn ngủ. Thường Viện Viện đột nhiên hỏi cô: “Bạch Sắt cậu và thầy Diệp có họ hàng không?”

Bạch Sắt nghe hai từ ‘Thầy Diệp’ đột nhiên tỉnh táo hẳn, lập tức hỏi lại: “Họ hàng gì?”

“Thầy Diệp đối tốt với cậu đến mức tớ cũng phải ghen tị!” Thường Viện Viện đáp lời: “Cậu xem … Khi đi học, thầy rất thích gọi tên cậu, hầu như tiết nào cũng đều có tiếng nói của cậu. Vừa rồi khi ăn hạt dưa, thầy còn lấy giúp cậu. Hơn nữa… Cậu có phát hiện không, âm điệu của cậu và thầy Diệp khi nói tiếng Anh đều giống nhau như đúc, tựa như học chung một thầy. Có phải thầy ấy lén lút bổ túc thêm cho cậu không?”

“Cậu nghĩ nhiều quá rồi! Giọng đọc tiếng Anh của tớ từ trước đến nay đều như vậy!” Bạch Sắt lẩm bẩm, “Đều không phải học theo đài BBC sao? Thầy Diệp chưa từng kèm riêng cho tớ!”

“Tớ lại cứ cảm giác như hai người có quen!”

“Cậu thôi đi!” Bạch Sắt ngoài thì mạnh miệng, nhưng tâm thì ngọt ngào.


/19

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status