Chương365: Nghe nói cậu có bạn trai (6)
“ Dù sao, tớ cùng cậu nói, người bạn trai kia của cậu, tuyệt đối không đáng tin cậy !” Trần San San hận sắt không thành thép mà trừng mắt liếc Điềm Tâm một cái, sau đó hướng phía Trần Diệc Nhiên kêu “ Đến đây, đến đây !”, liền chạy tới.
Điềm Tâm đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Trần San San, lại nhìn qua khuôn mặt đẹp trai thanh tú của Trần Diệc Nhiên, đột nhiênxạm mặt lại.
Trần San San ơi Trần San San, cậu có biết hay không, người đàn ông không đáng tin cậy trong miệng của cậu, chính là anh trai của cậu a…
Trần Diệc Nhiên mang theo Điềm Tâm cùng Trần San San hướng về phía nội thành mà đi.
Trên ghế sau chính là hai cô gái nhỏ, người nào cũng không nói với nhau một câu, không khí dường như rất căng thẳng.
Trần Diệc Nhiên từ kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Trần San San mang bộ dáng tức giận, hiếu kỳ nói: “ Làm sao vậy, San San, ai bắt nạt em, vẻ mặt thật không cao hứng.”
“Không có gì.” Trần San San hướng tới Trần Diệc Nhiên trả lời một câu, sau nửa ngày, mới hướng tới Trần Diệc Nhiên hỏi: “ Anh hai, hiện tại anh có bạn gái rồi sao ?”
“ Hửm?” Trần Diệc Nhiên hơi hơi nhíu mày, từ kính chiếu hậu nhìn Trần San San, cười một tiếng, thuận miệng nói: “ Thế nào, hiện tại đã bắt đầu quan tâm đến đời sống của anh rồi hả ?”
“ Anh chỉ cần trả lời có hay không là được, đừng gạt em đó.” Trần San San nghiêm túc nhìn anh nói.
“ Có.” Trần Diệc Nhiên thập phần dứt khoát trả lời.
“Vậy anh cùng bạn gái của anh, chính thức đã bao lâu rồi ?”
“ Ừm… Đã nhiều năm…” Trần Diệc Nhiên ý vị thâm tường mà nhìn Điềm Tâm qua kính chiếu hậu, ngữ khí lạnh nhạt nói.
“Vậy hai người…” Trần San San do dự một chút, vẫn là kiên trì hướng tới Trần Diệc Nhiên hỏi: “ Hai người có phá bỏ phòng tuyến cuối cùng chưa ?”
“…” Trần Diệc Nhiên nhất thời im lặng.
“ Anh nói cho em biết đi, em cũng sẽ không đi nói cho ba mẹ biết đâu, anh lo lắng cái gì.” Trần San San hết sức nghiêm túc mà nhìn Trần Diệc Nhiên nói: “ Mau trả lời, chuyện quan trọng, không được phép gạt em.”
“…” Trần Diệc Nhiên trầm mặc một hồi, vẫn là nhàn nhạt nói: “ Trẻ con, không cần quan tâm tới mấy vấn đề này, đem tâm tư của em đều tập trung tới học tập đi.”
Ha ha !
Ở trong lòng Điềm Tâm cuời lớn.
Nguyên lai Trần San San cũng suốt ngày bị Trần Diệc Nhiên đốc thúc đi học tập a.
“Cái gì chứ…” Trần San San trừng mắt nhìn Trần Diệc Nhiên một lúc lâu, sau đó tiếp tục nói: “ Em đã vào đại học, còn học cái cọng lông gì, kiểm tra chỉ cần 60 điểm là có thể thông qua được rồi, nha… Xem anh không trả lời, kỳ thật là đang ngại nói đi ? Vậy em đây coi như các anh đã đột phá phòng tuyến cuối cùng rồi nha, bất quá cũng phải nói lại, hai người rốt cuộc đã chính thức được nhiều năm, đến bước đột phá phòng tuyến cuối cùng này, cũng là bình thường.”
“…” Trần Diệc Nhiên im lặng hồi lâu, sau đó quay đầu liếc mắt nhìn Trần San San một cái, nghi hoặc nói: “ Thế nào, nói chuyện bạn trai của em đi, chuẩn bị đột phá phòng tuyến cuối cùng? Hay là đã đột phá rồi…”
“ Hừ, em nào có nhanh như vậy !” Trần San San trợn trắng mắt liếc Trần Diệc Nhiên một cái, sau đó quay đầu nhìn Điềm Tâm nói: “ Nghe thấy không, đàn ông tốt đều không thể nhanh như vậy liền lừa con gái người ta đi thuê phòng, để cậu tỉnh ngộ sớm một chút về người bạn kia, ngàn vạn lần đừng để bị lừa.”
“…” Sau gáy Điềm Tâm tức khắc xuất hiện một tầng mồ hôi.
Trần San San vẫn là cho Điềm Tâm một chút mặt mũi, không có làm trò trước mặt Trần Diệc Nhiên, nói cô cùng đàn ông khác đi thuê phòng.
Chỉ là Trần Diệc Nhiên từ kính chiếu hậu liếc mắt nhìn hai cô một cái, chần chờ một chút, sau đó khó hiểu hỏi: “ Người bạn nào ? Em là chỉ bạn của Điềm Tâm sao…”
/497
|