Nghĩa Hải Hào Tình

Chương 118: Mẫn cảm.

/388


Người trong sàn nhảy không ít, dưới tiếng nhạc đệm, những người đó liên tục khiêu vũ thật chuyên nghiệp.

Khác với những nơi ca vũ khác, nam nhân trong sàn nhảy cũng không làm ra cử động quá phận, tối đa chỉ một bên khiêu vũ một bên dùng ánh mắt khiêu khích, trên tay lại không hề có động tác.

Hiển nhiên, bọn họ cũng đều biết, trong loại trường hợp này, ngay trước mặt nhiều người như vậy mà làm ra loại động tác đó là một chuyện vô cùng mất mặt.

Có thể do nhiều năm không có đàn ông nắm tay, trái tim Lưu Tư Cầm đập thật nhanh, hai chân thậm chí có chút như nhũn ra.

Theo Lý Dật đi tới sân nhảy, thân thể Lưu Tư Cầm đã có chút như mềm nhũn, bị Lý Dật lôi kéo, cả người trực tiếp nhào vào trong vòng tay Lý Dật, đồng thời phát ra một tiếng kêu kinh hãi, nhưng nàng cũng đã kiệt lực khống chế thanh âm của chính mình, cho nên cũng không bị những người khác nghe được.

Nhìn thân thể thoáng run của Lưu Tư Cầm, Lý Dật nhiều ít có chút kinh ngạc, hắn thật không ngờ Lưu Tư Cầm lại khẩn trương như vậy.

“Lẽ nào cô tham gia tụ hội cũng chưa từng cùng nam nhân khiêu vũ sao?” Lý Dật nắm tay Lưu Tư Cầm, một tay ôm thắt lưng Lưu Tư Cầm, cổ quái hỏi: “Vì sao khẩn trương như thế?”

Cảm thụ được lực lượng đến từ trên người Lý Dật, ngửi thấy khí tức nam tính dày đặc trên người hắn, Lưu Tư Cầm chỉ cảm thấy trong cơ thể dâng lên một cỗ khoái cảm cực đại, giữa hai chân cũng có chút nóng dần lên.

Cảm giác tới đột ngột làm gương mặt Lưu Tư Cầm chợt ửng đỏ, cúi đầu, căn bản không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Lý Dật.

Lý Dật đương nhiên không biết Lưu Tư Cầm đang nổi lên phản ứng bản năng, nhưng có thể cảm thụ được thân thể Lưu Tư Cầm đang run rẩy, thấy Lưu Tư Cầm giống như những cô gái mười tám tuổi lộ ra dáng dấp xấu hổ, hắn không khỏi ngây ra!

Lý Dật nằm mơ thật không ngờ, nữ nhân kiêu ngạo này lại có lúc lộ ra một mặt xấu hổ.

Hơn nữa, Lý Dật còn phát hiện, bước chân Lưu Tư Cầm có chút hỗn loạn, hình dạng như rất mới lạ!

Gặp quỷ! Nữ nhân này chẳng lẽ không thể khiêu vũ được bình thường sao?

Lý Dật thầm nghĩ trong lòng, chậm lại bước nhảy, phối hợp Lưu Tư Cầm.

Nhận thấy được ánh mắt Lý Dật đang dừng lại ngay trên mặt mình, trong lòng Lưu Tư Cầm càng ngày càng khẩn trương, cảm giác hận không thể kiếm một lỗ chuột mà chui vào!

Hơn nữa…càng làm cho nàng xấu hổ không gì sánh được chính là, có thể do nhiều năm nàng không gần gũi với nam nhân, cỗ khoái cảm trong cơ thể nàng càng ngày càng mãnh liệt, giữa hai chân lại chảy tràn ra dịch thể…

Bỗng nhiên…

Dưới chân Lưu Tư Cầm bỗng nhiên mềm nhũn, vô ý thức té sụm xuống.

Nói thì chậm, nhưng thật nhanh, Lý Dật ôm Lưu Tư Cầm, đồng thời đỡ lấy Lưu Tư Cầm vào trong lòng mình.

Ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt trên người Lưu Tư Cầm, cảm thụ được gò thánh nữ phong ngay trước ngực Lưu Tư Cầm đè ép, tay phải vuốt ve bờ mông tròn trịa, Lý Dật không khỏi nổi lên phản ứng nam tính vốn có của nam nhân, cây thương dưới thân trong nháy mắt bật lên đâm vào bụng Lưu Tư Cầm.

“A…”

Đôi môi màu hồng nhạt của Lưu Tư Cầm hơi mở ra, phát ra một tiếng rên rỉ nho nhỏ yếu ớt, sau đó cả người nàng giống như bị động kinh, vô lực nằm trong lòng Lý Dật, hung hăng run lên!

Trên mặt nàng giống như bị sung huyết, đỏ đến dọa người, đôi mắt mê người toát ra ánh mắt mê ly.

Thấy phản ứng của Lưu Tư Cầm, trong lòng Lý Dật chấn động, thình lình nghĩ tới một loại khả năng!

Lại nhìn Lưu Tư Cầm, đã thấy Lưu Tư Cầm tựa đầu thật sâu trong lòng mình, biểu tình nàng rõ ràng là làm gì còn dám nhìn hắn?

Nữ nhân này không ngờ…không ngờ lại đạt tới đỉnh cao khoái cảm?

Lý Dật cảm giác lúc này hết thảy phát sinh thật quá thần kỳ, thế nhưng sự thực nói cho hắn, Lưu Tư Cầm xác thực là đạt tới đỉnh cao khoái cảm!

Đồng thời khiếp sợ, Lý Dật nhìn thấy chung quanh có không ít người đang nhìn qua bên này, tựa hồ đang trào phúng tư thế của Lý Dật và Lưu Tư Cầm quá mức thân mật.

Đối với việc này, Lý Dật chỉ cười khổ, sau đó dụng lực nắm lấy eo nhỏ của Lưu Tư Cầm, nói: “Kiên trì một chút, dìu cô qua bên kia ngồi.”

Lưu Tư Cầm cũng đã nhận ra ánh mắt của những người đó, cũng không dám ngẩng đầu, chỉ có thể thấp giọng đáp ứng, hiện tại trong lòng chỉ muốn chết cho rồi!

Dưới sự nâng đỡ của Lý Dật, Lưu Tư Cầm “gian nan” về tới chỗ ngồi.

Giờ khắc này, Lưu Tư Cầm căn bản không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Dật, đầu tiên cầm ly rượu uống ừng ực, cảm giác dễ chịu hơn một chút, nhanh chóng nói: “Xin lỗi, xin lỗi không tiếp được.”

Nói xong, Lưu Tư Cầm đứng dậy bước nhanh tới hướng phòng vệ sinh, nếu không phải sợ làm cho những người chung quanh hoài nghi, tuyệt đối sẽ chạy nước rút với tốc độ một trăm mét!

Bởi vì…dịch thể chảy ra đã theo đôi chân trắng muốt, xuôi xuống…

Nhìn bóng lưng của Lưu Tư Cầm, Lý Dật không khỏi nở nụ cười, hắn làm gì cũng thật không ngờ, Lưu Tư Cầm lại mẫn cảm đến như vậy.

Thậm chí, mẫn cảm có chút đáng sợ!

Chẳng lẽ do mấy năm nay nàng ta quá mức tịch mịch?

Có lẽ nói, mấy năm nay nàng chưa từng làm chuyện đó với nam nhân sao?

Nghĩ như vậy, Lý Dật bỗng nhiên đối với Lưu Tư Cầm có chút hiếu kỳ, hắn rất muốn biết, rốt cục là do sự đả kích nào, mới làm cho một người biến thành điên cuồng như thế!

Phải biết rằng, nói chung, nữ nhân mẫn cảm đối với phương diện này luôn đòi hỏi rất mãnh liệt, mà Lưu Tư Cầm có thể đem lửa dục của mình áp chế nhiều năm như vậy, không có nghị lực cường đại căn bản làm không được.

Lưu Tư Cầm phảng phất giống như đào binh đi tới phòng vệ sinh, trực tiếp giật cửa đi vào, sau đó nàng dùng tốc độ nhanh nhất mở túi xách, lấy ra một chiếc khăn tay trắng, sau đó kéo váy, lau đi dịch thể trên đùi.

Dưới ngọn đèn, chiếc quần lót bằng tơ màu đen giữa đôi chân đã hoàn toàn ướt đẫm…

Đại khái qua chừng mười phút, Lưu Tư Cầm mới quay lại chỗ ngồi.

Lớp phấn trên mặt nàng đã rửa mất, hiển nhiên, lúc vào phòng vệ sinh, đã dùng nước rửa sạch.

Mặc dù đã kiệt lực khống chế biểu tình của chính mình, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Lý Dật thì nàng lại vô ý thức trốn tránh, cảm giác phảng phất như bị Lý Dật bắt được nhược điểm lớn nhất.

Nàng luôn luôn nghĩ Lý Dật đang ở một bên cười trộm, mà trên thực tế, để nàng không bị xấu hổ quá mức, biểu tình Lý Dật thập phần bình tĩnh, thậm chí cố nén không đưa mắt nhìn vào giữa hai chân của nàng.

Để che giấu xấu hổ, Lưu Tư Cầm phải cầm chai rượu rót ra ly, sau đó uống cạn. Có thể do quá khẩn trương, mỗi lần đều uống một hơi cạn sạch ly.

Chính vì vậy không bao lâu, một chai rượu bị nàng ta uống hết sạch sẽ.

Gương mặt nàng đỏ bừng, trong con ngươi lộ ra mị ý không cách nào che giấu.

Nhìn cái chai rỗng không, Lưu Tư Cầm vô ý thức ngoắc người phục vụ, chợt thấy Lý Dật lắc đầu: “Uống thêm cô sẽ say.”

Nhìn biểu tình quan tâm của Lý Dật, thân thể Lưu Tư Cầm chợt cứng ngắc, đã không biết bao lâu nàng chưa từng được đàn ông “chân chính” quan tâm qua. Bao nhiêu năm nay, cũng không phải không có đàn ông quan tâm, mà toàn là loại đàn ông chỉ ôm ý đồ bất lương mà quan tâm.

Nhưng Lý Dật cũng không giống, nếu Lý Dật có ý đồ gì, sẽ không khuyên nàng đừng uống nhiều rượu.

Thậm chí, theo nàng xem ra, nếu nàng uống say bảy tám phần, Lý Dật nếu muốn làm ra chuyện gì, nàng thật không dám bảo chứng có thể chống đỡ được…

Vì thế cũng từng ấy năm tới nay, vô luận là trường hợp gì, nàng cũng không bao giờ uống quá nhiều rượu, tối đa cũng chỉ say năm phần, như vậy nàng có thể dùng lý trí khống chế dục vọng của chính mình.

Mà hiện tại nàng đã năm phần say…

“Tôi biết cô giấu bí mật trong lòng đã lâu, thế cho nên cô tự biến thành áp lực, thậm chí có chút điên cuồng.” Lý Dật suy nghĩ một chút, nói: “Nếu như cô nghĩ tôi cũng là một người lắng nghe thích hợp, đem chuyện nghẹn trong lòng nói ra đi, như vậy đối với cô và Vi Vi đều có chỗ tốt.”

“Cậu thực sự muốn nghe?” Lưu Tư Cầm phun ra một ngụm trọc khí, chằm chằm nhìn Lý Dật.

Thấy biểu tình khó khăn của Lưu Tư Cầm, trong đầu Lý Dật bỗng nhiên hiện lên một ý niệm kỳ quái, lắc đầu, nói: “Tuy rằng tôi rất hiếu kỳ đối với bí mật trong lòng của cô, cũng biết muốn cô nói ra bí mật là làm khó cô. Thế nhưng, tôi chỉ là nghĩ, nếu như cô nói ra sẽ dễ chịu hơn một ít. Hiện tại tôi chỉ muốn làm cho cô dễ chịu, chỉ là muốn nghĩ biện pháp cho cô thôi.”

“Biện pháp gì?” Đề nghị của Lý Dật làm Lưu Tư Cầm có chút động tâm, nàng xác thực muốn tìm ai đó kể ra bí mật chôn sâu trong lòng đã nhiều năm, cần được phát tiết, bằng không nàng thực sự không biết bản thân mình còn chịu được bao lâu.

“Đi theo tôi.” Lý Dật đứng lên, vươn tay phải.

Lúc này đây, Lưu Tư Cầm hầu như không có bất luận điều gì do dự, trực tiếp đưa tay cho Lý Dật.

Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của nhiều người trong buổi tiệc, Lý Dật nắm tay Lưu Tư Cầm rời khỏi phòng khách.

“Lẽ nào mình còn kém cả một người đàn bà già sao?” Trong một ngõ ngách trong phòng khách, nữ nhân được xưng là sủng nhi trong lòng nam nhân xã hội thượng lưu Thượng Hải có chút khó chịu.

Mà nữ nhân cũng khó chịu như nàng còn có không ít, những nữ nhân này cũng từng ám chỉ với Lý Dật, có thể cùng Lý Dật trải qua một buổi tối tuyệt vời, chỉ bất quá đều bị Lý Dật cự tuyệt.

Lý Dật cũng không biết những điều này, hắn lôi kéo tay Lưu Tư Cầm đi ra biệt thự, nói: “Ngồi xe tôi đi, với trạng thái hiện tại của cô, tôi sợ lái xe sẽ xảy ra chuyện.”

Lưu Tư Cầm gật đầu, với thân phận của nàng, chỉ cần một cuộc điện thoại, chủ nhân biệt thự ngày mai sẽ phái người đưa xe nàng về nhà giúp nàng.

Bởi Lưu Tư Cầm có vài phần men say, Lý Dật cũng không lái xe quá nhanh, hắn sợ làm vậy Lưu Tư Cầm sẽ ngất.

Hai mươi mấy phút sau, Lý Dật lôi kéo Lưu Tư Cầm đi tới tổng bộ của tập đoàn Hoa Thanh.

“Cậu dẫn tôi tới nơi này làm gì?” Lưu Tư Cầm nhìn thấy bảng hiệu của tập đoàn Hoa Thanh, có chút nghi hoặc.

Lý Dật cười cười, nói: “Một hồi cô sẽ biết.”

Dứt lời, Lý Dật trực tiếp kéo tay Lưu Tư Cầm đi vào tòa lầu của tập đoàn Hoa Thanh.

Trong khoảng thời gian này Lý Dật bình thường luôn lui tới trong tập đoàn Hoa Thanh, bảo an biết được thân phận của Lý Dật, thấy Lý Dật lôi kéo một nữ nhân, tuy rằng kỳ lạ, thế nhưng cũng không tiến lên hỏi.

Trong biểu tình nghi hoặc của Lưu Tư Cầm, Lý Dật mang theo nàng dùng thang máy đi tới tầng cao nhất, sau đó đi qua hành lang ra thiên thai(lầu thượng).

Tháng mười một, khí trời Thượng Hải đã chuyển lạnh, gió trên thiên thai lại không nhỏ, gió lạnh thổi qua, men say của Lưu Tư Cầm giảm bớt không ít, đồng thời vô ý thức dùng hai tay ôm vai, thân thể không thể khống chế run run.

Thấy dáng dấp run rẩy của Lưu Tư Cầm, Lý Dật cởi áo khoác, phủ lên người Lưu Tư Cầm, sau đó nói: “Đi đến bên mép thiên thai, vịn lan can nhìn trời, hướng khoảng không thỏa thích hò hét! Yên tâm, ngoại trừ bầu trời ở ngoài, không ai có thể nghe được lời nói của cô!”

Tòa lầu của tập đoàn Hoa Thanh tuy rằng không phải là vật kiến trúc cao nhất tại Thượng Hải, nhưng độ cao cũng không thấp, đứng trên thiên thai có thể thu hết cảnh đêm của Thượng Hải vào đáy mắt.

Buổi tối của Thượng Hải được ánh đèn muôn màu bao phủ, phảng phất giống như một tòa mộng ảo chi thành, huyến lệ muôn màu.

Nhìn cảnh sắc xa xa, Lưu Tư Cầm ngây người một chút, sau đó nàng chủ động kéo tay của Lý Dật, hướng sát mép thiên thai đi đến.

“Cô…” Lý Dật có chút nghi hoặc.

Lưu Tư Cầm cười, cười đến có chút ôn nhu: “Tôi nghĩ có cậu bồi bên người tôi, tôi sẽ rất có dũng khí hô to lên!”

Dưới ánh trăng, Lý Dật rõ ràng thấy, biểu tình của Lưu Tư Cầm đã khôi phục lãnh tĩnh…


/388

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status