Nghốc Nghếch Nữ Nhân Hành Phiến Ký

Chương 5

/37


Thật dễ dàng đọc thuộc lòng tên gia môn 29 ký tự đó, nhưng cũng sắp đứt hơi đến nơi, lần sau phải tinh chỉnh đi Một chút.

“Ngươi là môn chủ? Tới tham gia võ lâm đại hội?”

Võ lâm đại hội hàng năm xuất hiện trăm ngàn chuyện kỳ quái, việc ngày hôm nay khả năng cũng quá lạ kỳ rồi, rõ ràng là một cô nhóc chưa trưởng thành. Mộ Vân Long không khỏi há hốc mồm kinh ngạc, làm Đàm Tiểu Hâm thật mong răng cửa của hắn rớt xuống một phen, răng cửa của người này cũng đáng chút tiền. (ặc, e chịu chị, răng cũng k tha =)))

“Làm sao, không tin sao! Ta có mang kỳ đến nha.” – trên mặt hắn rõ ràng là không tin.

Cái gọi là nhân bất khả tướng mạo (nhìn người không thể chỉ nhìn tướng mạo), tuy rằng Đàm Tiểu Hâm nói ra một tràng dài dài gì đó, hắn một câu cũng không nghe rõ, nhưng nhìn ra nàng không phải đang nói giỡn. Mộ Vân Long lúc này mới cẩn thận đánh giá cô gái nhỏ cao không quá ngực hắn. Chỉ thấy hắn vung hai tay về hai bên, căn phòng vừa rồi còn mờ mờ tối, đột nhiên bị đèn chiếu sáng giống như ban ngày.

“Ngay cả thắp đèn cũng làm ra vẻ như vậy, chưa thấy nam nhân nào thích thể hiện như thế.”

Mộ Vân Long thật sự gặp buồn bực, không chỉ bị nói là xấu, hiện tại còn nói hắn thích thể hiện.

Tuy Đàm Tiểu Hâm Một thân hắc phục, hơn nữa trên mặt không ít tro bụi, nhưng cũng không che giấu được đôi mắt to linh khí bức người của nàng, cái mũi nhỏ đáng yêu bị bụi bám đen, thật giống con mèo nhỏ bướng bỉnh. Mộ Vân Long vừa muốn lấy tay lau vết bẩn trên mũi nàng. Vừa vươn tay, lại nghe thấy có người đi vào phòng.

Nhìn lại, là tiểu đệ Mộ Vân Phi đùng đùng nổi giận đang tiêu sái tiến vào.

Đang muốn nói chuyện:

“Đệ…”

Chỉ thấy Mộ Vân Phi một tay kéo lấy Đàm Tiểu Hâm, tiến ra cửa, một câu cũng không nói rõ, để lại Mộ Vân Long một đầu khó hiểu. tiểu đệ di truyền phong cách lạnh lùng của Mộ gia, giữa huynh đệ với nhau, không có việc thì không nói, có việc cũng nói rất ít.

Lưng và tay Đàm Tiểu Hâm bị nắm chặt, nhưng mà lưng rất đau a, vì thế kêu to lên:

“Làm gì đó, ta cũng không phải tù trốn trại, thả ta ra, tên vô lại chết tiệt. Ai ya, ngươi chạm vào chỗ đó của ta!”

Vốn không để ý đến tiếng thét chói tai của nàng, nghe đến câu đó, đột nhiên hai người đều thấy căng thẳng.

“Ai ya!”

Mộ Vân Phi đột nhiên buông tay, hại nàng ăn một miệng bùn.

“Kêu la cái gì, ta chạm vào chỗ nào của người.” – trong giọng nói có chút trầm thấp không ổn định, chẳng qua chỉ là chạm và lưng và tay thôi mà.

“Đệ buông nàng ra!”

Lúc Đàm Tiểu Hâm ngã, Mộ Vân Long cũng đồng thời đuổi tới, hơn nữa nghe được câu sau, không khỏi giận dữ bay đến. (ka đã ghen???)

“Sao?” – Mộ Vân Phi thấy Mộ Vân Long tức giận, cảm thấy khó hiểu.

Đàm Tiểu Hâm ngồi dưới đất nhìn hai huynh đệ đang trợn mắt, rất giống hai con gà chọi.

“Đau quá!” – định xoa bóp chỗ lưng đau, lại không với tới, Mộ Vân Phi lực đạo ghê gớm thật.

Mộ Vân Long thấy thế, ngồi xuống hỏi nàng đau ở đâu, còn ấp a ấp úng cẩn thận:

“Nàng bị đệ ấy chạm vào chỗ nào, có bị thương không?”

Thấy có người ra mặt, ý xấu của Đàm Tiểu Hâm lại nổi lên:

“Đương nhiên là có bị thương, hắn ra tay mạnh như vậy, hoàn toàn không để ý đến người ta là nữ nhi.”

“Ngươi có biểu hiện giống một nữ nhi sao?” – nói đến đây, lại thấy giận, đại khái chỉ có hắn không biết nàng là nữ, bị nàng dắt mũi đùa giỡn, còn không nghe lời hắn giải thích, lại nhiều lần phạm quy. Hiện tại lại làm bộ dạng đáng thương, Mộ Vân Phi cắn chặt răng, hận không thể một chưởng đánh bẹp nàng.

Nhìn Mộ Vân Phi tức giận nghiến răng, trong lòng nàng rất thích, vừa muốn đứng lên, ah,lưng đau quá. Thấy thế, Mộ Vân Long chạy nhanh đến đỡ nàng.

“Lưng ta đau quá.” – giọng điệu trở nên kiều mỵ.

“Chỉ đau lưng thôi sao?” – vừa rồi nàng không phải kêu đau nơi đó sao.

“Đương nhiên là chỉ đau lưng, đệ cũng không chạm vào …” – Mộ Vân Phi thanh âm đột nhiên nhỏ dần, “chỗ khác.”

“Này, các người đang nói cái gì, ta nghe không hiểu, ám hiệu sao?” – cái gì nơi này nơi đó, hai người thái độ kỳ quái, mặt lúc trắng lúc đỏ. Có tật xấu.

“Vậy được rồi, nếu nàng là do đệ mang vào, cũng do đệ mang ra ngoài đi.” – Mộ Vân Long đột nhiên thay đổi thái độ, làm cho hai người kia khó hiểu.

Nói xong, Mộ Vân Long xoay người nhanh chóng rời đi.

Ách, sao lại thế này, vốn cho rằng có thể có chỗ dựa, kết quả hắn bỏ đi, thảm, Mộ Vân Phi trợn mắt kéo nàng hướng đến tiền đường.

Thật nực cười, ta sao lại vì một tiểu nha đầu mới gặp mặt mà tức giận như vậy, Mộ Vân Long đột nhiên bị thứ tình cảm nam nữ mãnh liệt của chính mình làm cho khiếp sợ. Cũng không phải tuyệt sắc nữ tử, hành động kỳ quái vừa rồi của hắn, huống chi lại là nữ tử tiểu đệ mang về, nói vậy tiểu đệ tự có cân nhắc, bằng không trước đây cũng không thấy tiểu đệ mang nữ tử về phủ.

Nghĩ như vậy, tâm tình lại cảm thấy cô đơn. Vừa rồi tiếng hét chói tai của nàng, làm đáy lòng Mộ Vân Long cảm thấy đâu đớn, mới liền phi nước đại đến cứu nàng.

Aiz, không nghĩ là như thế, không muốn nghĩ lại như thế …

Đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, mặt trời đã hé ra phía chân trời.

Mộ Vân Phi đem Đàm Tiểu Hâm vào trong phòng,

“Ngươi được một đòi ba, lại tiếp tục gạt ta, ngươi có tin ta một chưởng lấy mạng ngươi.” – bị một tiểu nha đầu xoay vòng, hắn thật sự phát hỏa.

Đàm Tiểu Hâm giống nước, trong cuộc sống long xà hỗn tạp, không phải giống đặc tính của nước, sớm đã chết vạn lần.

“Ta thừa nhận ta không nghe lời ngươi, nhưng ta chưa hề lừa gạt ngươi. Thứ nhất, ta chưa từng nói ta không phải nữ nhi, ngươi lại không hỏi, ta không có khả năng ngu ngốc đến trước mặt ngươi nói ta là nữ nhi được. Thứ hai, ta làm sao biết căn phòng lớn kia không phải một cái nhà vệ sinh, các người ngay cả đèn cũng không đốt, trời lại tối như mực. Thứ ba, ta lại chưa nói ngươi không ôm lưng ta. Những lời ta nói đều là thật, nào có gạt ngươi.” – Đàm Tiểu Hâm giả vờ khóc, liếc trộm xem Mộ Vân Phi sắc mặt có thay đổi không.

Không có động tĩnh gì, liều một phen vậy,

“Được rồi, giết ta mà giải được nỗi hận trong lòng ngươi thì giết ta đi.”

Đoán trước Mộ Vân Phi sẽ không ra tay, Đàm Tiểu Hâm đem đầu đến trước mặt Mộ Vân Phi, tâm lại niệm, trời sắp sáng rồi, đừng cản trở việc làm ăn của ta, đại ca, một năm có một lần thôi đó.

Quên đi, Mộ Vân Phi sẽ không vì việc nhỏ như vậy mà động thủ, huống chi đối phương nói vậy cũng đúng.

“Võ lâm đại hội sắp bắt đầu, không rảnh để ý đến ngươi, phiến kỳ


/37

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status