Tại Washington, Mỹ
Sau nhiều năm du học bên Mỹ, nó cũng đã được tu luyện nhiều và trưởng thành hơn. Bây giờ nó hoàn toàn trở thành là một thiếu nữ xinh đẹp, hoàn mỹ. Nhưng rất tiếc đó là cái tính nhí nhảnh vẫn còn lưu luyến không muốn rời xa bản năng con người của nó (bó tay chấm com chấm vê nờ).
Ngồi chễm chệ trên chiếc giường trong căn phòng màu hồng nó nói với cô:
_Này! Trong bang có ít nhiều trục trặc, hay chúng ta về Việt Nam một chuyến đi! -miệng nói nhưng mắt vẫn dính vào máy tính
_Về à? Cũng được! Nhưng còn papa mày thì sao? -cô gật đầu rồi ngoái cổ lại hỏi nó
_Chắc không sao đâu! Papa tao hiền mà! -nó nói
_Ừ...hiền! Ít ra ông ấy cũng chửi cho banh xác mày ra thôi à! -cô gườm gườm
_Hì..hì.. -nó cười trừ
_Thôi được rồi! Xếp hành lí đi mẹ, đừng có ngồi ì một đống ra đấy! -cô nói rồi nhảy vọt xuống giường
_Biết rồi! -nó gật đầu
Tại sân bay quốc tế Newark Liberty
_Tao háo hức quá mày ơi! Không biết bama có nhớ tao không nhỉ? -cô phấn khởi khi sắp được trở về quê hương xinh đẹp
_Thôi đi cô, vắng cô ông bà ấy lại vui mừng hết sảy chứ nhớ nhung cái nỗi gì! -nó vừa nói vừa liếc cô
_Thiệt hả??? -mặt cô dãn ra
_Ừa!!! -nó gật đầu
_Hic..tao buồn quá! -cô giả vờ sụt sịt
_Thôi! Chị cho em lạy! -nó chắp tay giơ trước mặt cô
Xin mời các hành khách đi chuyến bay về Việt Nam làm thủ tục để máy bay chuẩn bị cất cánh -tiếng phát thanh cất lên (tất nhiên là bằng tiếng Mỹ)
_Đi nào! -nó nói rồi kéo đống vali to đùng đi theo
_Let's go! -cô
Trên máy bay
_Chán quá Kalle ơi??? -cô than
_Thì đi máy bay chứ có phải khu vui chơi đâu mà chẳng chán! -nó chụp mắt lại chuẩn bị ngủ
_Có gì ăn ko? -cô hỏi
_Im cho tao ngủ! Có gì kêu tiếp viên người ta mang cho! -nói rồi nó ngủ luôn
_Haizz... -cô thở dài
Tại sân bay Tân Sơn Nhất
Sau một chuyến bay dài mệt mỏi, cuối cùng nó cũng đã trở về với đất mẹ Việt Nam. Nó vui lắm nhưng khi nghĩ đến người cha của nó thì mặt nó lại dãn ra.
_Kalle ơi? Bye mày nha! Tao về đây! -cô nói rồi quay đi
_Ukm. Bye bye! -nó vẫy tay rồi đi ra ngoài về với em Lamborghini đen láy.
Tại ngôi biệt thự sang trọng
Khi nó về thì vừa lúc bữa trưa được dọn ra. Nó đang mãi suy nghĩ xem lấy cớ gì để qua mặt papa nên không để ý va vào cô giúp việc.
_A! Con xin lỗi! -nó cúi đầu
_Không sao! -người giúp việc nói rồi hét lên làm nó giật mình _Hảaa ??? Cô chủ! -nói rồi cô giúp việc chạy xồng xộc vào nhà _Ông bà ơi? Cô chủ về rồi!
_Đâu? Đâu? -mẹ nó chạy ra _Ôi con gái! -mẹ nó ôm chầm lấy nó
_Sao con lại về? -ba nó hỏi
_À..ờ..thì con.. -nó ấp úng
_Thôi vào nhà hẵng nói chuyện! -mẹ nó nói
Tại bàn ăn
_Papa! Papa không mắng con à? Papa không hỏi tại sao con về à? -nó thắc mắc
_Mắng con làm gì? Hỏi con làm gì? Chắc con về phải có nguyên nhân chứ? Ta không muốn hỏi! -papa nó
_Vậy là papa ko giận con? -nó tò mò
_Thế con muốn ta giận con lắm à? -papa nó cười
_À..ko ạ!
_Nhưng... nếu con muốn ở lại thì phải thực hiện một điều kiện của ta! -papa nó nói với giọng đầy bí ẩn
_Điều kiện gì ạ? -nó hỏi
_Đi học!!! -ba nó trả lời
_Hả??? Nhưng...nhưng con có bằng đại học rồi mà papa? -nó hét lên
_Ko thì thôi! Con về Mỹ vậy! -papa
_Con đồng ý ạ! -giọng nó ỉu xìu
_Vậy mới được chứ! Ở lại đâu có dễ đâu con! -Papa nó cười gian
_Chịu khó đi con gái! -mẹ nó nãy giờ mới lên tiếng
Papa nó rút chìa khóa từ túi quần ra rồi đưa cho nó.
_Chìa khóa biệt thự của con!
_Vâng ạ!
_Ăn nhanh rồi về!
_Papa muốn đuổi con như vậy sao??? -nó than.
End chương 1
Sau nhiều năm du học bên Mỹ, nó cũng đã được tu luyện nhiều và trưởng thành hơn. Bây giờ nó hoàn toàn trở thành là một thiếu nữ xinh đẹp, hoàn mỹ. Nhưng rất tiếc đó là cái tính nhí nhảnh vẫn còn lưu luyến không muốn rời xa bản năng con người của nó (bó tay chấm com chấm vê nờ).
Ngồi chễm chệ trên chiếc giường trong căn phòng màu hồng nó nói với cô:
_Này! Trong bang có ít nhiều trục trặc, hay chúng ta về Việt Nam một chuyến đi! -miệng nói nhưng mắt vẫn dính vào máy tính
_Về à? Cũng được! Nhưng còn papa mày thì sao? -cô gật đầu rồi ngoái cổ lại hỏi nó
_Chắc không sao đâu! Papa tao hiền mà! -nó nói
_Ừ...hiền! Ít ra ông ấy cũng chửi cho banh xác mày ra thôi à! -cô gườm gườm
_Hì..hì.. -nó cười trừ
_Thôi được rồi! Xếp hành lí đi mẹ, đừng có ngồi ì một đống ra đấy! -cô nói rồi nhảy vọt xuống giường
_Biết rồi! -nó gật đầu
Tại sân bay quốc tế Newark Liberty
_Tao háo hức quá mày ơi! Không biết bama có nhớ tao không nhỉ? -cô phấn khởi khi sắp được trở về quê hương xinh đẹp
_Thôi đi cô, vắng cô ông bà ấy lại vui mừng hết sảy chứ nhớ nhung cái nỗi gì! -nó vừa nói vừa liếc cô
_Thiệt hả??? -mặt cô dãn ra
_Ừa!!! -nó gật đầu
_Hic..tao buồn quá! -cô giả vờ sụt sịt
_Thôi! Chị cho em lạy! -nó chắp tay giơ trước mặt cô
Xin mời các hành khách đi chuyến bay về Việt Nam làm thủ tục để máy bay chuẩn bị cất cánh -tiếng phát thanh cất lên (tất nhiên là bằng tiếng Mỹ)
_Đi nào! -nó nói rồi kéo đống vali to đùng đi theo
_Let's go! -cô
Trên máy bay
_Chán quá Kalle ơi??? -cô than
_Thì đi máy bay chứ có phải khu vui chơi đâu mà chẳng chán! -nó chụp mắt lại chuẩn bị ngủ
_Có gì ăn ko? -cô hỏi
_Im cho tao ngủ! Có gì kêu tiếp viên người ta mang cho! -nói rồi nó ngủ luôn
_Haizz... -cô thở dài
Tại sân bay Tân Sơn Nhất
Sau một chuyến bay dài mệt mỏi, cuối cùng nó cũng đã trở về với đất mẹ Việt Nam. Nó vui lắm nhưng khi nghĩ đến người cha của nó thì mặt nó lại dãn ra.
_Kalle ơi? Bye mày nha! Tao về đây! -cô nói rồi quay đi
_Ukm. Bye bye! -nó vẫy tay rồi đi ra ngoài về với em Lamborghini đen láy.
Tại ngôi biệt thự sang trọng
Khi nó về thì vừa lúc bữa trưa được dọn ra. Nó đang mãi suy nghĩ xem lấy cớ gì để qua mặt papa nên không để ý va vào cô giúp việc.
_A! Con xin lỗi! -nó cúi đầu
_Không sao! -người giúp việc nói rồi hét lên làm nó giật mình _Hảaa ??? Cô chủ! -nói rồi cô giúp việc chạy xồng xộc vào nhà _Ông bà ơi? Cô chủ về rồi!
_Đâu? Đâu? -mẹ nó chạy ra _Ôi con gái! -mẹ nó ôm chầm lấy nó
_Sao con lại về? -ba nó hỏi
_À..ờ..thì con.. -nó ấp úng
_Thôi vào nhà hẵng nói chuyện! -mẹ nó nói
Tại bàn ăn
_Papa! Papa không mắng con à? Papa không hỏi tại sao con về à? -nó thắc mắc
_Mắng con làm gì? Hỏi con làm gì? Chắc con về phải có nguyên nhân chứ? Ta không muốn hỏi! -papa nó
_Vậy là papa ko giận con? -nó tò mò
_Thế con muốn ta giận con lắm à? -papa nó cười
_À..ko ạ!
_Nhưng... nếu con muốn ở lại thì phải thực hiện một điều kiện của ta! -papa nó nói với giọng đầy bí ẩn
_Điều kiện gì ạ? -nó hỏi
_Đi học!!! -ba nó trả lời
_Hả??? Nhưng...nhưng con có bằng đại học rồi mà papa? -nó hét lên
_Ko thì thôi! Con về Mỹ vậy! -papa
_Con đồng ý ạ! -giọng nó ỉu xìu
_Vậy mới được chứ! Ở lại đâu có dễ đâu con! -Papa nó cười gian
_Chịu khó đi con gái! -mẹ nó nãy giờ mới lên tiếng
Papa nó rút chìa khóa từ túi quần ra rồi đưa cho nó.
_Chìa khóa biệt thự của con!
_Vâng ạ!
_Ăn nhanh rồi về!
_Papa muốn đuổi con như vậy sao??? -nó than.
End chương 1
/38
|