Trăng tròn đã sắp bắt đầu nhô cao trên không trung, Tô Lệ Nhã sau khi ăn no, tay cầm theo điểm tâm lấy từ khách vân tửu lâu, thả vui cước bộ trở lại nhà mới của mình.
“Nha --” một tiếng, Tô Lệ Nhã đẩy cửa phòng ra, mới xoay người liền ngã vào một vòng tay quen thuộc, trên đỉnh truyền đến thanh âm nồng đậm tịch mịch của A Kim:“A Nhã, xấu lắm nga. Rời đi cả một ngày, hơn nữa trễ như vậy mới trở về cho ta nhìn thấy ngươi.”
Nguyên lai trong phòng có người chờ đợi cảm giác là tốt đẹp như thế a! Tô Lệ Nhã tâm bắt đầu phình lên. Nàng thả lỏng thân thể tựa vào người A Kim, lẳng lặng hưởng thụ thời khắc ấm áp khó có được này.
“A Nhã, về sau không cho phép không nói một tiếng đã bỏ lại ta, không cho phép về trễ như vậy.” Bị bỏ rơi mấy ngày A Kim tắc muốn lời hứa hẹn.
“Ân.” Nhưng lập tức Tô Lệ Nhã nghĩ đến công việc của chính mình, nếu mang theo A Kim bên người, chỉ sợ mọi việc đều làm không được. Nàng ngẩng đầu thương lượng nói:“A Kim, ban ngày ta còn có công việc.”
“Ta cũng muốn đi theo.” A Kim không chút nghĩ ngợi theo sát nói.
“Không được.” Tô Lệ Nhã một ngụm từ chối.
A Kim biểu tình lập tức trở nên vô cùng ủy khuất, nức nở nói:“A Nhã, gạt người, gạt người. Vừa rồi rõ ràng mới đáp ứng không bỏ lại ta, hiện tại lại chuẩn bị không mang ta theo.”
Tô Lệ Nhã không tiếng động thở dài nói:“A Kim, ta muốn kiếm tiền để nuôi dưỡng người trong nhà này. Bằng không, chúng ta sẽ không có cơm ăn. Không cần, như vậy đi! Về sau buổi tối ta sẽ trở về sớm một chút cùng ngươi.”
A Kim nhìn nàng một hồi lâu mới nói:“Được rồi! Bất quá, ta muốn buổi tối ngủ cùng A Nhã.”
“Cùng nhau ngủ?!” Tô Lệ Nhã không tự giác đề cao âm lượng.
A Kim dùng sức gật đầu nói:“Đúng vậy! A Nhã, ngươi xem đêm nay ngươi về trễ như vậy. Chỉ có cùng nhau ngủ, ta mới có thể nhìn thấy A Nhã, A Nhã mới có thêm chút thời gian ở cùng ta.”
Một câu, đã đem lời nói muốn phản bác của Tô Lệ Nhã kéo trở về. Nàng bắt đầu phát hiện A Kim trở nên thông minh hơn, biết các lợi dụng lời nói của nàng. Nàng không thể không gật đầu nói:“Được rồi! Bất quá, ngươi cũng không thể đối ta thế nào a?” Tô Lệ Nhã hồi tưởng tới lần phong ba trong nhà tắm, không thể không bỏ thêm một câu.
“Cái gì thế nào a?” A Kim nghi hoặc hỏi.
Nhìn con ngươi đen hồn nhiên mà mang theo hoang mang, Tô Lệ Nhã thầm nghĩ chính mình đa tâm, cười nói:“Không có gì. Ngươi không phải nói muốn cùng nhau ngủ sao? Còn không nằm xuống giường đi.”
“Tốt.” A Kim hoan hô một tiếng lập tức hướng giường phóng đi. Tô Lệ Nhã buồn cười cũng đi theo, bắt đầu lấy điểm tâm ra nói:“A Kim, đây là cho ngươi.”
A Kim vừa nghe mùi, liền kêu lớn:“Ba tầng cao.” Rồi sau đó bàn tay to tiếp nhận, khẩn cấp mở ra.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú ăn ngon, không biết vì sao trong lòng Tô Lệ Nhã cảm thấy một trận thỏa mãn cảm.
“A Nhã......”
Tiếng gọi quen thuộc làm nàng quay đầu trả lời:“A --” Lời nói kế tiếp đã bị mỹ vị trong miệng cắt ngang.
A Kim tiếp theo lại lấy một khối ba tầng cao cho nàng:“A Nhã cũng ăn.”
Một bao ba tầng cao đã bị hai người tiêu diệt hết.
“Cách --” Tô Lệ Nhã vỗ cái bụng đã muốn trương lên. Bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, chỉ thấy gương mặt tuấn mỹ quá đáng của A Kim xuất hiện ở trước mắt. Đôi mắt sâu thẩm phảng phất muốn hút nàng vào trong, làm cho lòng nàng run lên. Bên tai truyền đến tiếng nói trầm thấp:“A Nhã, bên miệng ngươi có bột phấn, ta đến giúp ngươi.” Nói xong liền xuống, bạc môi dán sát vào môi nàng, liếm qua liếm lại, làm nàng không tự giác run rẩy thân thể.
Hảo nửa ngày, A Kim mới rời đi bên môi của nàng. Cái miệng của hắn bởi vì mới vừa rồi tiếp xúc cũng dính một tầng bột phấn, lưỡi vươn lên liếm bên khóe môi.
Tô Lệ Nhã nhìn thấy màn này giống như bị điện giật ngốc lăng tại chỗ, nhìn chằm chằm bạc môi kia: Rất, rất gợi cảm. Nhìn đôi mắt hồn nhiên trên gương mặt tuấn mỹ, nàng chỉ cảm thấy tim đập cấp tốc tăng lên. Nàng giống như nhìn thấy một tiểu dê con hồn nhiên. Này căn bản chính là dẫn người phạm tội a! Nàng rốt cục biết từ “Sắc nữ” được sinh ra như thế nào, là bị người dụ hoặc đi ra. Nếu nam nhân đều giống A Kim vừa gợi cảm lại hồn nhiên, nàng tin tưởng chỉ cần là nữ nhân bình thường đều sẽ biến thành sắc nữ. Chịu đựng không được dụ hoặc, Tô Lệ Nhã nhẹ giọng nói:“A Kim, của ngươi bên miệng cũng có bột phấn, ta giúp ngươi.” Vừa dứt lời, nàng không khách khí đem môi đỏ mọng áp chế bạc môi dụ hoặc nàng.
Không khí ái muội bắt đầu lan tràn.
“Ân ~” Một tiếng rên rĩ gợi cảm mà chứa từ tính đem lý trí Tô Lệ Nhã một lần nữa kéo trở về. Nàng mở hai mắt hỗn độn ra, nhìn thấy là lồng ngực rắn chắc thản nhiên lộ ra, mặt trên đã in rất nhiều dấu môi son.
“Oanh --” một tiếng, Tô Lệ Nhã chỉ cảm thấy hai gò má nóng lên. Đây là hành vi của nàng sao? Nàng thiếu chút nữa liền đối với A Kim làm hành động phi lễ. Quăng chết người.
Vốn đang chìm trong hưởng thụ A Kim nghi hoặc nhìn người trên ngực đình chỉ động tác, Tô Lệ Nhã xoay người đi đến bên giường.
Hắn khởi động nửa thân thể, con ngươi đen chứa đựng nghi hoặc nói:“A Nhã, ngươi làm sao vậy?”
Tô Lệ Nhã hai mắt mở to nhìn nửa ngực phía trên rộng lớn vẫn còn in ấn ký mới vừa rồi của nàng, cả người A Kim tản ra khí chất nam tính mà tao nhã, hồn nhiên mà gợi cảm, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi nóng. Vì sợ chính mình hóa thành sói, nàng lập tức kéo chăn làm bộ ngủ.
Một bên khác, A Kim bị khơi màu tình dục có chút khó chịu nức nở nói:“A Nhã, ngươi vì sao đình chỉ a? Như vậy, ta thật là khó chịu a!”
Ta không có nghe thấy, ta không có nghe thấy...... Tô Lệ Nhã thôi miên mình, rốt cuộc đem giả bộ ngủ biến thành ngủ thật sự.
Đêm ngay tại trong tiếng ủy khuất của A Kim, Tô Lệ Nhã giả bộ ngủ đã vượt qua.
“Nha --” một tiếng, Tô Lệ Nhã đẩy cửa phòng ra, mới xoay người liền ngã vào một vòng tay quen thuộc, trên đỉnh truyền đến thanh âm nồng đậm tịch mịch của A Kim:“A Nhã, xấu lắm nga. Rời đi cả một ngày, hơn nữa trễ như vậy mới trở về cho ta nhìn thấy ngươi.”
Nguyên lai trong phòng có người chờ đợi cảm giác là tốt đẹp như thế a! Tô Lệ Nhã tâm bắt đầu phình lên. Nàng thả lỏng thân thể tựa vào người A Kim, lẳng lặng hưởng thụ thời khắc ấm áp khó có được này.
“A Nhã, về sau không cho phép không nói một tiếng đã bỏ lại ta, không cho phép về trễ như vậy.” Bị bỏ rơi mấy ngày A Kim tắc muốn lời hứa hẹn.
“Ân.” Nhưng lập tức Tô Lệ Nhã nghĩ đến công việc của chính mình, nếu mang theo A Kim bên người, chỉ sợ mọi việc đều làm không được. Nàng ngẩng đầu thương lượng nói:“A Kim, ban ngày ta còn có công việc.”
“Ta cũng muốn đi theo.” A Kim không chút nghĩ ngợi theo sát nói.
“Không được.” Tô Lệ Nhã một ngụm từ chối.
A Kim biểu tình lập tức trở nên vô cùng ủy khuất, nức nở nói:“A Nhã, gạt người, gạt người. Vừa rồi rõ ràng mới đáp ứng không bỏ lại ta, hiện tại lại chuẩn bị không mang ta theo.”
Tô Lệ Nhã không tiếng động thở dài nói:“A Kim, ta muốn kiếm tiền để nuôi dưỡng người trong nhà này. Bằng không, chúng ta sẽ không có cơm ăn. Không cần, như vậy đi! Về sau buổi tối ta sẽ trở về sớm một chút cùng ngươi.”
A Kim nhìn nàng một hồi lâu mới nói:“Được rồi! Bất quá, ta muốn buổi tối ngủ cùng A Nhã.”
“Cùng nhau ngủ?!” Tô Lệ Nhã không tự giác đề cao âm lượng.
A Kim dùng sức gật đầu nói:“Đúng vậy! A Nhã, ngươi xem đêm nay ngươi về trễ như vậy. Chỉ có cùng nhau ngủ, ta mới có thể nhìn thấy A Nhã, A Nhã mới có thêm chút thời gian ở cùng ta.”
Một câu, đã đem lời nói muốn phản bác của Tô Lệ Nhã kéo trở về. Nàng bắt đầu phát hiện A Kim trở nên thông minh hơn, biết các lợi dụng lời nói của nàng. Nàng không thể không gật đầu nói:“Được rồi! Bất quá, ngươi cũng không thể đối ta thế nào a?” Tô Lệ Nhã hồi tưởng tới lần phong ba trong nhà tắm, không thể không bỏ thêm một câu.
“Cái gì thế nào a?” A Kim nghi hoặc hỏi.
Nhìn con ngươi đen hồn nhiên mà mang theo hoang mang, Tô Lệ Nhã thầm nghĩ chính mình đa tâm, cười nói:“Không có gì. Ngươi không phải nói muốn cùng nhau ngủ sao? Còn không nằm xuống giường đi.”
“Tốt.” A Kim hoan hô một tiếng lập tức hướng giường phóng đi. Tô Lệ Nhã buồn cười cũng đi theo, bắt đầu lấy điểm tâm ra nói:“A Kim, đây là cho ngươi.”
A Kim vừa nghe mùi, liền kêu lớn:“Ba tầng cao.” Rồi sau đó bàn tay to tiếp nhận, khẩn cấp mở ra.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú ăn ngon, không biết vì sao trong lòng Tô Lệ Nhã cảm thấy một trận thỏa mãn cảm.
“A Nhã......”
Tiếng gọi quen thuộc làm nàng quay đầu trả lời:“A --” Lời nói kế tiếp đã bị mỹ vị trong miệng cắt ngang.
A Kim tiếp theo lại lấy một khối ba tầng cao cho nàng:“A Nhã cũng ăn.”
Một bao ba tầng cao đã bị hai người tiêu diệt hết.
“Cách --” Tô Lệ Nhã vỗ cái bụng đã muốn trương lên. Bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, chỉ thấy gương mặt tuấn mỹ quá đáng của A Kim xuất hiện ở trước mắt. Đôi mắt sâu thẩm phảng phất muốn hút nàng vào trong, làm cho lòng nàng run lên. Bên tai truyền đến tiếng nói trầm thấp:“A Nhã, bên miệng ngươi có bột phấn, ta đến giúp ngươi.” Nói xong liền xuống, bạc môi dán sát vào môi nàng, liếm qua liếm lại, làm nàng không tự giác run rẩy thân thể.
Hảo nửa ngày, A Kim mới rời đi bên môi của nàng. Cái miệng của hắn bởi vì mới vừa rồi tiếp xúc cũng dính một tầng bột phấn, lưỡi vươn lên liếm bên khóe môi.
Tô Lệ Nhã nhìn thấy màn này giống như bị điện giật ngốc lăng tại chỗ, nhìn chằm chằm bạc môi kia: Rất, rất gợi cảm. Nhìn đôi mắt hồn nhiên trên gương mặt tuấn mỹ, nàng chỉ cảm thấy tim đập cấp tốc tăng lên. Nàng giống như nhìn thấy một tiểu dê con hồn nhiên. Này căn bản chính là dẫn người phạm tội a! Nàng rốt cục biết từ “Sắc nữ” được sinh ra như thế nào, là bị người dụ hoặc đi ra. Nếu nam nhân đều giống A Kim vừa gợi cảm lại hồn nhiên, nàng tin tưởng chỉ cần là nữ nhân bình thường đều sẽ biến thành sắc nữ. Chịu đựng không được dụ hoặc, Tô Lệ Nhã nhẹ giọng nói:“A Kim, của ngươi bên miệng cũng có bột phấn, ta giúp ngươi.” Vừa dứt lời, nàng không khách khí đem môi đỏ mọng áp chế bạc môi dụ hoặc nàng.
Không khí ái muội bắt đầu lan tràn.
“Ân ~” Một tiếng rên rĩ gợi cảm mà chứa từ tính đem lý trí Tô Lệ Nhã một lần nữa kéo trở về. Nàng mở hai mắt hỗn độn ra, nhìn thấy là lồng ngực rắn chắc thản nhiên lộ ra, mặt trên đã in rất nhiều dấu môi son.
“Oanh --” một tiếng, Tô Lệ Nhã chỉ cảm thấy hai gò má nóng lên. Đây là hành vi của nàng sao? Nàng thiếu chút nữa liền đối với A Kim làm hành động phi lễ. Quăng chết người.
Vốn đang chìm trong hưởng thụ A Kim nghi hoặc nhìn người trên ngực đình chỉ động tác, Tô Lệ Nhã xoay người đi đến bên giường.
Hắn khởi động nửa thân thể, con ngươi đen chứa đựng nghi hoặc nói:“A Nhã, ngươi làm sao vậy?”
Tô Lệ Nhã hai mắt mở to nhìn nửa ngực phía trên rộng lớn vẫn còn in ấn ký mới vừa rồi của nàng, cả người A Kim tản ra khí chất nam tính mà tao nhã, hồn nhiên mà gợi cảm, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi nóng. Vì sợ chính mình hóa thành sói, nàng lập tức kéo chăn làm bộ ngủ.
Một bên khác, A Kim bị khơi màu tình dục có chút khó chịu nức nở nói:“A Nhã, ngươi vì sao đình chỉ a? Như vậy, ta thật là khó chịu a!”
Ta không có nghe thấy, ta không có nghe thấy...... Tô Lệ Nhã thôi miên mình, rốt cuộc đem giả bộ ngủ biến thành ngủ thật sự.
Đêm ngay tại trong tiếng ủy khuất của A Kim, Tô Lệ Nhã giả bộ ngủ đã vượt qua.
/119
|