Ngợi Ca Người Giữ Tủ

Chương 12 - Chương 6

/19


Đêm nay, ba người trong phòng đều không ngủ được, nằm ở trên giường băn khoăn tự hỏi.

Hạng Bội Tâm, mày quá nhạy cảm cái gì chứ? Cần phải giữ đúng giới hạn, anh ấy là ông chủ, mà mày còn là người đã có bạn trai. Cô tự thôi miên chính mình.

Dương Duy à Dương Duy, là quân tử thì không nên có suy nghĩ không chính đáng trong lòng, phải chính trực... Dương Duy nhắc nhở bản thân phải tự ràng buộc.

Trong lòng hai người họ nhất định có quỷ, mình phải bảo vệ Duy thiếu gia. Dương Đông càng nghĩ càng kích động.

Một buổi tối yên tĩnh không ai ngủ được, không hẹn mà cùng xuống giường, ba cánh cửa phòng đồng thời mở ra, ba người ngạc nhiên nhìn nhau.

Tôi khát nước, muốn uống nước. Hạng Bội Tâm cướp lời trước.

Tôi sợ mình quên tắt bếp ga nên mới dậy kiểm tra.

Hạng Bội Tâm và Dương Đông giải thích xong không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn Dương Duy.

Tôi... Trong đầu trống rỗng, Dương Duy trời sinh tính ngay thẳng vốn không nghĩ được lý do gì.

Boss, anh có sao không? Hạng Bội Tâm hỏi thử.

Duy thiếu gia, chân còn đau lắm hả? Dương Đông niềm nở hỏi.

Anh đỏ bừng cả khuôn mặt, Không, tôi chỉ là nghe thấy bên ngoài có tiếng động, vì để an toàn nên mới dậy kiểm tra. Nói xong, anh lập tức đóng cửa, trốn vào phòng, thở hổn hển vì khẩn trương.

Nhìn cánh cửa đóng chặt, lại nhìn Dương Đông, Hạng Bội Tâm đi đến phòng bếp rót nước.

Dương Đông lấy lý do kiểm tra bếp ga theo sát cô vào bếp, Nửa đêm không ngủ! Hạng Bội Tâm, tôi cảnh cáo cô, đừng có suy nghĩ gì với thiếu gia nhà tôi.

Hừ! Buồn cười, tôi chỉ dậy uống nước, có thể có suy nghĩ gì?

Cô biết ý của tôi.

Tôi đâu có biết. Đặt mạnh cốc nước xuống, cô cố ý tranh cãi.

Cô --- Nếu cãi lộn, anh ta vĩnh viễn không thắng được, nếu nói phụ nữ trời sinh đã biết cãi lộn, anh ta nhất định bỏ phiếu tán thành.

Hai chủ tớ này cũng thật tuyệt diệu, một người thì khôn ngoan như không nhiễm khói lửa trần gian, một người thì rất giống mụ già, một đáp một hát đúng là tuyệt phối, đã vậy, cô cứ mượn sức tên Dương Đông tử trung làm chân chạy đi.

Hạng Bội Tâm nói chậm lại, Dương Đông, tôi không muốn cãi nhau, anh đừng cậy già lên mặt với tôi, tôi thấy, anh đã có lòng trung bảo vệ chủ, có chuyện để anh làm là thích hợp.

Tôi còn lâu mới giúp cô, trừ phi... là chuyện của thiếu gia.

Đúng là chuyện của Duy thiếu gia nhà anh. Ánh mắt khiêu khích phóng tới.

Dương Đông không nén nổi tò mò, Chuyện gì?

Cô vẫy tay, anh ta liền đưa tai tới, cô ghé vào tai anh ta thì thầm mấy câu.

Gì cơ? Hạng Bội Tâm, vì sao cô lại nghĩ ra được cách... bỉ ổi như thế?

Hai tay cô khoanh trước ngực, tức giận nói: Anh có thể nói lớn hơn đấy.

Tôi xin cô, coi như Dương Đông tôi cầu xin cô, lần tới nếu cô muốn giúp thiếu gia nhận được đơn đặt hàng, cũng có thể dùng cách nào đẹp chút được không? Lại muốn tôi đi chụp ảnh bắt gian!

A Đông, lúc trước những người đó đã cướp đi tập đoàn Kael của thiếu gia anh, ai còn quan tâm đến đạo đức chính nghĩa gì? Thương trường là nơi nói đến âm hiểm bỉ ổi, anh không bỉ ổi, người khác sẽ xảo quyệt với anh, huống




/19

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status