Ngọt Ẩn

Chương 36 - Thác Nước Chocolate* 〔1〕

/59


Nhan Tiêu sợ ngây người.

Luôn mãi xác nhận kia thật là Weibo của Zain, Nhan Tiêu không thể tưởng tượng được là bác sĩ Hoắc nhắn tin cho cô:

Anh không phải đã xem video kia rồi chứ?

Trả lời rất nhanh:

Xem rồi.

Lúc này Nhan Tiêu mới bắt đầu cảm thấy thẹn thùng, nằm ở trên giường quay cuồng.

Hình tượng một thiếu nữ tốt đẹp cứ như vậy bị hủy đi……

Tâm trạng và thể xác cô đều mệt mỏi mà nhắn tin:

Em chơi trò chơi với bạn thua, bị bắt!

Bác sĩ Hoắc: Ukm

Trả lời chẳng có tâm gì cả, liền dấu chấm câu cũng không có đặt…… Không phải là cảm thấy cô phiền chán chứ?

Lâm vào trạng thái kinh hoảng, Nhan Tiêu quyết định gọi điện thoại đến thăm dò một chút, kết quả mới vừa kết nối, đầu kia lại tắt máy luôn của cô.

Xong rồi xong rồi!

Nhan Tiêu tê liệt ngã xuống giường, không thể ngăn chặn mà bắt đầu suy diễn các loại ý tưởng mà bác sĩ Hoắc ghét bỏ cô.

Cô vò đến đầu tóc rối loạn, bỗng nhiên điện thoại vang lên một tiếng, cô vội vàng lấy xem.

Bác sĩ Hoắc: Anh đang ghi âm, chờ một chút.

Nhan Tiêu xem đến sửng sốt.

Trong lòng nhẹ nhõm thở dài một hơi, lại cảm thấy hành động vừa rồi của mình có chút quá kích.

Vì sao im lặng liền cho là anh không thích cô?

Không tự tin hay là không có cảm giác an toàn?

Qua nửa giờ, tiếng chuông Nhan Tiêu vang lên, cô nhận điện thoại.

“Bác sĩ Hoắc……”Cô đã gọi một tiếng, đột nhiên lại im lặng.

Hoắc Trạch Tích vốn tưởng rằng sau đó cô sẽ nói gì, đợi trong chốc lát lại không nghe được gì, nghi hoặc: “Tại sao không nói lời nào?”

Nhan Tiêu hít một hơi, lại nói: “Em thấy anh nhắn lại cho em.”

“Ukm.” Đầu bên kia chỉ trả lời một tiếng rất ngắn ngủi.

Nhan Tiêu lại trầm mặc, nàng không biết có nên nói những ý nghĩ vừa rồi hay không, nhưng trong lòng lại nhịn không được mà ngờ vực.

Đến được không dễ, ngược lại lo được lo mất.

Cô không phải là người thích dấu diếm tâm sự, nhưng mà Hoắc Trạch Tích ở ngay đây, lại chần chờ.

Giống như cảm nhận được hôm nay tâm trạng của Nhan Tiêu có chút khác thường, Hoắc Trạch Tích mở miệng trước: “Hôm nay ở bên ngoài chơi có vui không?”

“Ukm, rất vui.”

Nhan Tiêu mở cửa sổ phòng ra, thấy đối diện là một tòa nhà cao tầng mới sửa chữa, hình như đang kiểm tra bóng đèn, mỗi phòng đều bật đèn sáng trưng, lấp ló, trong phòng là màu hoàng kim, ban đêm rất loá mắt lại ấm áp. Không hề giữ lại.

Cô hít sâu một hơi, vẫn lấy hết can đảm: “Kỳ thật em vẫn luôn muốn hỏi, anh thích em điểm nào?”

Có lẽ hỏi ra rồi, cô biết về sau sẽ có tự tin hơn một chút.

Điện thoại không có ai lên tiếng, Nhan Tiêu nhìn nhìn màn hình điện thoại, vẫn còn duy trì cuộc trò chuyện.

Cô cũng không nói lời nào, liền yên lặng chờ đợi.

“Không phải bởi vì điểm nào”, giọng nói của anh có chút mơ hồ bởi vì vừa ghi âm xong, còn giữ lại cách nói nhỏ nhẹ chậm chạp trầm thấp của ngày thường, “Vì sao bỗng nhiên em hỏi như vậy?”

Vẻ mặt Nhan Tiêu hơi trầm xuống hít sâu một hơi , “Bởi vì tò mò, trước kia anh vẫn luôn không thích em.”

Anh lại im lặng, tưởng bởi vì cô nói trước đó cảm thấy cô không nghiêm túc, các phương diện với mong nuốm một nửa kia của anh không giống nhau, cho nên mặc dù có hảo cảm ngay từ đầu, lại rất nhanh bị lý trí phủ nhận.

Nhưng mà nói ra, lời nói có chút thay đổi.

Cuối cùng anh trả lời: “Những gì em nói, đều là trước kia.”

Nhan Tiêu suy nghĩ một chút, nghe thấy vậy, lại bỗng


/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status