Chương 3.1: Chọc giận anh
Hơn nữa, giờ phút này hai chân cô tách ra kẹp eo của Trạm Vạn Hoàng lại, một bộ phận nào đó trên cơ thể cô bị một điểm nóng ép vào, nóng đến mức cô muốn chạy trốn, bắt đầu không tự chủ xê dịch qua lại để tránh sức nóng.
Đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, đôi mắt vì dục vọng mà trở nên mờ mịt, gợn sóng xuất hiện thành vòng tròn, âm thanh nhẹ nhàng thoát ra khỏi miệng.
Trạm Vạn Hoàng nhìn người phụ nữ trong ngực như yêu tinh hấp dẫn người, càng thêm hưng phấn, thậm chí trong chốc lát, anh còn cúi đầu hôn lê thấy dáng vẻ quyến rũ của người phụ nữ trong ngực mình, Chiến Vạn Hoàng càng thêm hưng phấn, thậm chí trong chớp mắt, anh còn cúi đầu hôn lên đôi môi thanh tú ướt át của cô.
Chỉ là một giây cuối cùng, anh dùng một chút lý trí sau cùng, kéo người phụ nữ đang quấn trên người anh xuống, tiện tay ném tới trên tường, mà anh thì xoay người bước nhanh vào phòng tắm!
Hòa Mộc lại bị ném xuống đất lần nữa, phần não chửi thề ‘Chết tiệt’! một tiếng, đôi mắt đầy dục vọng bừng cháy ý chí chiến đấu cuồng nhiệt, cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi cũng không tin còn không có đàn ông tôi không giải quyết được!"
Hòa Mộc từ dưới đất bò dậy, xoa xoa cái mông đau đớn, cặp mắt hung hãn nhìn chằm chằm cửa phòng tắm bằng kính đã đóng kín.
Nghiến răng, đầu óc nhanh chóng làm việc, nghĩ biện pháp...
Lúc trước cô cho rằng chỉ cần mình đủ quyến rũ, đủ lớn gan, đủ phóng túng, đẩy ngã Trạm Vạn Hoàng là chuyện dễ dàng, nhưng hôm nay chân chính giao chiến, cô mới phát hiện, khả năng khống chế của Trạm Vạn Hoàng lại mạnh như vậy!
Ở trong giới giải trí lâu như vậy, cô đã nhìn thấy không ít thứ bẩn thỉu, giống như bộ dáng vừa rồi của Trạm Vạn Hoàng, rõ ràng cho thấy bị người hạ tình dược trước đó.
Đã bị hạ tình dược rồi, lại vẫn có thể ngăn cản sự dụ dỗ của cô, mà cô chưa bao giờ nghi ngờ về vóc người và khuôn mặt của mình, vậy cũng chỉ có thể nói khả năng khống chế của Trạm Vạn Hoàng quá mạnh!
Rốt cục cô nên làm thế nào mới có thể thu phục Trạm Vạn Hoàng chứ?
Hòa Mộc trầm tư suy nghĩ...
Mà giờ khắc này, Trạm Vạn Hoàng ở trong phòng tắm dội nước lạnh lại vô cùng khó chịu.
Mặc dù gáo nước lạnh từ trên đầu đổ xuống nhưng cũng không thể dập tắt được hơi nóng đang bốc lên trong cơ thể anh.
Trong đầu anh hiện lên cảnh tượng phóng túng của người phụ nữ không biết xấu hổ đó, chân thon dài, trắng nõn mềm mại như vậy, môi hồng hào, ánh mắt câu người như sương mù như sen….
"Người phụ nữ đáng chết!" Trạm Vạn Hoàng giận dữ cúi đầu nhìn nhìn một vật không thể khôi phục lại còn lớn hơn nữa.
Lần đầu tiên, có phụ nữ có thể lên giường của anh!
Lần đầu tiên, có phụ nữ có thể khơi dậy dục vọng của anh dễ dàng như vậy!
Lần đầu tiên, có phụ nữ có thể không biết xấu hổ như vậy chọc giận anh, còn có thể sống đến bây giờ!
...
Hòa Mộc còn đang suy nghĩ làm sao xử lý Trạm Vạn Hoàng, không ngờ, cửa kính phòng tắm đột nhiên mở ra, Trạm Vạn Hoàng đi ra, trên người anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm lỏng lẻo.
Dáng người anh cực kỳ đẹp mắt, ngũ quan hoàn mỹ phù hợp trên mặt, làn da mịn màng lóe lên màu mật ong khỏe mạnh dưới ánh đèn rực rỡ.
Thân hình thật cao mà rắn chắc, hai tròng mắt màu đen sâu không thấy đáy, giống như hố đen ẩn chứa sức mạnh thần bí vô tận, trong nháy mắt có thể hút toàn bộ linh hồn của một người.
Sống mũi cao kiêu hãnh, giống như một vị vua thống trị thiên hạ, khiến người nhìn thấy mà sợ hãi.
Trên người đàn ông này vốn có sự cao quý và ngang ngược!
Mà đôi mắt giống như lỗ đen thần bí đó nhìn quanh căn phòng một vòng, giống như một con sư tử dũng mãnh đang tìm kiếm thức ăn!
Đôi mắt lạnh lùng của anh nhìn về phía Hòa Mộc đang nằm nghiêng ở trên giường, bày ra tư thế quyến rũ, môi mỏng khẽ mím lại, cất bước đi về phía Hòa Mộc.
/2658
|