Edit: ༄༂Mun༉
Thất hoàng tử nguyên bản là muốn đem Mục Thanh Ca mang lên lầu ba, Mục Thanh Ca lại càng thêm nguyện ý ngồi ở lầu một hơi trống trải, Thất hoàng tử đối với việc này cũng không chậm chạp, không thể không thừa nhận đây là một nữ tử rất đặc biệt, nữ tử như vậy mới càng thêm khiến cho hắn chú ý.
“Túy Tiên Cư rượu và thức ăn chính là tốt nhất trong hoàng thành, ngay cả ngự thiện trong cung cũng rất ít có thể so được, ngươi nhất định thích.” Thất hoàng tử cười nói.
Mục Thanh Ca nhưng thật ra càng thích ăn điểm tâm Túy Tiên Cư, thoạt nhìn liền rất muốn ăn, nàng không giống nữ tử giả bộ nhai kỹ nuốt chậm, đôi tay nàng bắt đầu, bộ dáng nhìn như ăn ngấu nghiến lại có vẻ phú nhã cao quý, nhưng thật ra có một phen nhi nữ giang hồ sảng kɧօáϊ, làm Thất hoàng tử cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
“Tứ ca thật đúng là xem trân châu như mắt cá a, bất quá như vậy cũng tốt, để bổn hoàng tử có cơ hội.” Thất hoàng tử mơ hồ toát ra một câu như vậy.
“Ngươi nói cái gì?” Mục Thanh Ca trăm vội nâng mặt hỏi.
Thất hoàng tử cười lắc đầu nói: “Không có gì.”
Mục Thanh Ca ăn cũng có tám phần no rồi, tự mình đổ một chén rượu nói với Thất hoàng tử: “Tới tới, chúng ta làm một ly.”
“Được.” Thất hoàng tử giơ lên chén rượu, cùng Mục Thanh Ca chạm cốc uống rượu, “Nhiều năm như vậy ta còn chưa bao giờ cùng nữ tử uống rượu, hôm nay thật đúng là thống kɧօáϊ.”
Mục Thanh Ca xua tay cười cười, “Ngươi về sau nếu muốn uống rượu, đều có thể tìm ta, ta chính là được xưng ngàn ly không say a.”
“Được.”
“Nha, đây là tiểu mỹ nhân từ đâu tới đây a.” Nguyên bản muốn lên lầu hai ăn chơi trác táng lại đột nhiên thấy bộ dáng Mục Thanh Ca, ngược lại đi về phía Mục Thanh Ca, bên trong lời nói mang theo đùa giỡn, bên cạnh không ít người đều sôi nổi tránh ra, nhìn như ai cũng không muốn đắc tội với vị ăn chơi trác táng này.
Mục Thanh Ca bưng lên chén rượu, người này thật đúng là không có năng lực thưởng thức, nàng gương mặt này tuy rằng không tính xấu, nhưng cũng coi như không bằng mỹ nhân đi, nhiều lắm chỉ là giai nhân thanh tú, Thất hoàng tử thật ra giống như xem kịch vui ngồi ở chỗ kia, hắn thật ra muốn nhìn đối mặt với trường hợp như vậy, nàng sẽ giải quyết thế nào.
“Tiểu mỹ nhân, uống rượu à? Muốn bồi ca ca uống một chén hay không?” Ninh Thiếu Thông hắn gặp qua mỹ nữ cũng coi như là vô số, nữ nhân này tuy rằng lớn lên không tính là đẹp, nhưng khí chất này tuyệt đối là độc nhất vô nhị a, chỉ cần điểm này liền có thể che dấu tướng mạo của nàng.
Mục Thanh Ca đem chén rượu buông xuống, nhìn lướt qua Ninh Thiếu Thông nói: “Ngại quá, ca ca ta còn chưa sinh ra, ngươi muốn làm ca ca ta, chẳng lẽ là muốn ta đem ngươi đánh vào trong bụng mẹ?”
“Ha ha ha.” Ninh Thiếu Thông cười ha ha, “Thú vị, rất thú vị a, tiểu mỹ nhân nói chuyện thật đúng là hài hước a, tiểu gia ta thích.”
Mục Thanh Ca cười đứng lên, “Tiểu nữ cũng rất muốn bồi công tử uống một chén, bất quá chỉ sợ vị hảo ca ca này sẽ không đồng ý.” Nói nhìn về phía Thất hoàng tử đối diện trấn định tự nhiên, Mục Thanh Ca tất nhiên thấy đáy mắt hắn hài hước, muốn nhìn nàng làm như thế nào, hừ, không bằng tự ngươi đến đây đi.
“Ai dám tranh cùng gia.” Ninh Thiếu Thông nhìn về phía Thất hoàng tử, “Tiểu tử ngươi cút đi cho gia, gia muốn cùng vị tiểu mỹ nhân này tâm sự thật tốt.”
Thất hoàng tử xoát một chút gắp quạt xếp trong tay, Ninh Thiếu Thông chỉ vào Thất hoàng tử cả giận nói: “Không nghe thấy gia nói phải không? Cút đi cho gia…” Hắn nói còn chưa xong, cả người đều bay ra ngoài, mà trước mặt Thất hoàng tử đã đứng một người nam tử mặc đồ đen.
“Ai da.” Ninh Thiếu Thông quay cuồng vài vòng mới được hạ nhân đỡ lên, “Còn thất thần làm gì, giáo huấn bọn họ cho gia.”
Ninh Thiếu Thông mang theo bốn năm thuộc hạ lập tức vọt lên, chỉ tiếc còn chưa có động tác đã bị nam tử mặc đồ đen lược đổ, Mục Thanh Ca chậm rãi ngồi xuống, nam tử mặc đồ đen này võ công không tồi a.
Ninh Thiếu Thông nhìn nam tử mặc đồ đen trước mặt, liên tục lui về phía sau vài bước, “Các ngươi, các ngươi có biết ta là ai không, ta nói cho các ngươi nếu đắc tội ta, các ngươi sẽ không có trái cây tốt để ăn, cha ta sẽ không buông tha cho các ngươi.”
“Hả? Ta thật ra không biết cha ngươi là vị nào a?” Mục Thanh Ca giương mắt nhìn Thất hoàng tử, hỏi.
“Cha ta tên tuổi không nhỏ đâu, nói ra hù chết các ngươi, chính là đại hồng nhân Ninh thượng thư trước mặt Hoàng Thượng.” Ninh Thiếu Thông chống eo đắc ý dào dạt nói.
Thất hoàng tử hừ lạnh nói: “Ta tưởng là ai, nguyên lai là Ninh Phong, xách giày cho ta còn không xứng, ra ngoài.”
Ninh Thiếu Thông lập tức biết mình đá đến đá lớn, lập tức mang theo người chạy.
“Hắc Diệu đi xuống đi.” Thất hoàng tử nói với nam tử mặc đồ đen.
“Dạ.” Nam tử mặc đồ đen lập tức biến mất ở trước mặt mọi người.
“Vị thuộc hạ này của ngươi võ công chính là không đến được a.” Mục Thanh Ca khen.
“Bổn hoàng tử thật ra không biết nguyên lai Thanh Ca tiểu thư lớn mật như thế, đối mặt với người ăn chơi trác táng đùa giỡn như vậy còn có thể trấn định tự nhiên, làm bổn hoàng tử thực sự bội phục một phen.
“Thất hoàng tử quá khen, đó là bởi vì ta biết Thất hoàng tử nhất định sẽ ra tay, dù sao nếu ta xảy ra chuyện gì, Thất hoàng tử cũng phải cho Tướng phủ công đạo.”
“Ha ha ha… Ngươi quả nhiên là nữ nhân thú vị.”
Chạng vạng phủ Thừa tướng.
Mục Thanh Ca vừa trở về liền bị quản gia mang đến bên trong đại sảnh, mà người ngồi ở đó là Thừa tướng cha Mục Thanh Ca hồi phủ đến nay cũng chưa gặp qua, Tam di nương cùng Mục Chỉ Lan đứng ở bên cạnh Mục Nguyên.
“Trễ như vậy ngươi đi đâu?” Mục Nguyên hung hăng vỗ cái bàn, đối với việc trong phủ hắn từ trước đến nay không quan tâm, đối với hai cái nữ nhi trước nay cũng chỉ hỏi một chút, hiện giờ Mục Thanh Ca lại càng ngày càng vô pháp vô thiên.
Mục Thanh Ca không có bao nhiêu hảo cảm với Mục Nguyên, hắn không phải là một người xứng chức phụ thân, nhưng nói đến cùng hiện giờ Mục Thanh Ca cần thiết cậy vào phủ Thừa tướng, “Thừa tướng cha vì sao bực bội như thế, tâm tình Thanh Ca không tốt, ca ca hảo tâm kia liền mang theo Thanh Ca đi uống rượu.”
“Ca ca hảo tâm nào?” Mục Nguyên nghe không thể hiểu được.
“Cha, tỷ tỷ nói chính là Thất hoàng tử.” Mục Chỉ Lan nhàn nhạt nói, nàng cũng không biết Thất hoàng tử cùng Cửu vương gia sao lại nhìn Mục Thanh Ca với con mắt khác.
Mục Nguyên nhíu mày một chút, hắn tuy rằng là mệnh quan triều đình nhưng luôn luôn không tham dự đảng tranh, sao ngay cả Tứ hoàng tử Thất hoàng tử Cửu vương gia đều thích phủ Thừa tướng của hắn, “Ngươi thân là nữ nhi lại cùng nam tử đi ra ngoài uống rượu? Giống cái gì!” Mục Nguyên xụ mặt nói.
“Đúng vậy, hơn nữa ngươi ba tháng trước mới bị Tứ hoàng tử hưu bỏ, hiện giờ lập tức chạy qua Thất hoàng tử, ngươi như vậy để thể diện phủ Thừa tướng chúng ta nơi nào, lão gia, ngươi cần phải quản giáo Thanh Ca thật tốt, nàng tùy hứng như vậy cũng không phải một lần hai lần.” Tam di nương hận không thể để lão gia hung hăng trách phạt Mục Thanh Ca, tốt nhất là đem nàng đuổi ra Tướng phủ.
Mục Nguyên nhìn Mục Thanh Ca hỏi: “Ngươi còn có cái gì muốn nói?”
Còn tốt, Thừa tướng cha này cũng không tính hồ đồ, sẽ không tin vào người khác một lời hai ý liền đem nữ nhi vấn tội, Mục Thanh Ca cười đi lên thân cận lôi kéo cánh tay Mục Nguyên nói: “Thừa tướng cha, ngươi đừng hiểu lầm a, Thanh Ca biết Thừa tướng cha mấy tháng này đều phải lo lắng quốc sự, kỳ thật Thanh Ca đã nghĩ đến biện pháp có thể giải quyết phiền muộn của cha, hôm nay vừa lúc gặp ca ca hảo tâm liền tâm sự một phen.”
Thất hoàng tử nguyên bản là muốn đem Mục Thanh Ca mang lên lầu ba, Mục Thanh Ca lại càng thêm nguyện ý ngồi ở lầu một hơi trống trải, Thất hoàng tử đối với việc này cũng không chậm chạp, không thể không thừa nhận đây là một nữ tử rất đặc biệt, nữ tử như vậy mới càng thêm khiến cho hắn chú ý.
“Túy Tiên Cư rượu và thức ăn chính là tốt nhất trong hoàng thành, ngay cả ngự thiện trong cung cũng rất ít có thể so được, ngươi nhất định thích.” Thất hoàng tử cười nói.
Mục Thanh Ca nhưng thật ra càng thích ăn điểm tâm Túy Tiên Cư, thoạt nhìn liền rất muốn ăn, nàng không giống nữ tử giả bộ nhai kỹ nuốt chậm, đôi tay nàng bắt đầu, bộ dáng nhìn như ăn ngấu nghiến lại có vẻ phú nhã cao quý, nhưng thật ra có một phen nhi nữ giang hồ sảng kɧօáϊ, làm Thất hoàng tử cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
“Tứ ca thật đúng là xem trân châu như mắt cá a, bất quá như vậy cũng tốt, để bổn hoàng tử có cơ hội.” Thất hoàng tử mơ hồ toát ra một câu như vậy.
“Ngươi nói cái gì?” Mục Thanh Ca trăm vội nâng mặt hỏi.
Thất hoàng tử cười lắc đầu nói: “Không có gì.”
Mục Thanh Ca ăn cũng có tám phần no rồi, tự mình đổ một chén rượu nói với Thất hoàng tử: “Tới tới, chúng ta làm một ly.”
“Được.” Thất hoàng tử giơ lên chén rượu, cùng Mục Thanh Ca chạm cốc uống rượu, “Nhiều năm như vậy ta còn chưa bao giờ cùng nữ tử uống rượu, hôm nay thật đúng là thống kɧօáϊ.”
Mục Thanh Ca xua tay cười cười, “Ngươi về sau nếu muốn uống rượu, đều có thể tìm ta, ta chính là được xưng ngàn ly không say a.”
“Được.”
“Nha, đây là tiểu mỹ nhân từ đâu tới đây a.” Nguyên bản muốn lên lầu hai ăn chơi trác táng lại đột nhiên thấy bộ dáng Mục Thanh Ca, ngược lại đi về phía Mục Thanh Ca, bên trong lời nói mang theo đùa giỡn, bên cạnh không ít người đều sôi nổi tránh ra, nhìn như ai cũng không muốn đắc tội với vị ăn chơi trác táng này.
Mục Thanh Ca bưng lên chén rượu, người này thật đúng là không có năng lực thưởng thức, nàng gương mặt này tuy rằng không tính xấu, nhưng cũng coi như không bằng mỹ nhân đi, nhiều lắm chỉ là giai nhân thanh tú, Thất hoàng tử thật ra giống như xem kịch vui ngồi ở chỗ kia, hắn thật ra muốn nhìn đối mặt với trường hợp như vậy, nàng sẽ giải quyết thế nào.
“Tiểu mỹ nhân, uống rượu à? Muốn bồi ca ca uống một chén hay không?” Ninh Thiếu Thông hắn gặp qua mỹ nữ cũng coi như là vô số, nữ nhân này tuy rằng lớn lên không tính là đẹp, nhưng khí chất này tuyệt đối là độc nhất vô nhị a, chỉ cần điểm này liền có thể che dấu tướng mạo của nàng.
Mục Thanh Ca đem chén rượu buông xuống, nhìn lướt qua Ninh Thiếu Thông nói: “Ngại quá, ca ca ta còn chưa sinh ra, ngươi muốn làm ca ca ta, chẳng lẽ là muốn ta đem ngươi đánh vào trong bụng mẹ?”
“Ha ha ha.” Ninh Thiếu Thông cười ha ha, “Thú vị, rất thú vị a, tiểu mỹ nhân nói chuyện thật đúng là hài hước a, tiểu gia ta thích.”
Mục Thanh Ca cười đứng lên, “Tiểu nữ cũng rất muốn bồi công tử uống một chén, bất quá chỉ sợ vị hảo ca ca này sẽ không đồng ý.” Nói nhìn về phía Thất hoàng tử đối diện trấn định tự nhiên, Mục Thanh Ca tất nhiên thấy đáy mắt hắn hài hước, muốn nhìn nàng làm như thế nào, hừ, không bằng tự ngươi đến đây đi.
“Ai dám tranh cùng gia.” Ninh Thiếu Thông nhìn về phía Thất hoàng tử, “Tiểu tử ngươi cút đi cho gia, gia muốn cùng vị tiểu mỹ nhân này tâm sự thật tốt.”
Thất hoàng tử xoát một chút gắp quạt xếp trong tay, Ninh Thiếu Thông chỉ vào Thất hoàng tử cả giận nói: “Không nghe thấy gia nói phải không? Cút đi cho gia…” Hắn nói còn chưa xong, cả người đều bay ra ngoài, mà trước mặt Thất hoàng tử đã đứng một người nam tử mặc đồ đen.
“Ai da.” Ninh Thiếu Thông quay cuồng vài vòng mới được hạ nhân đỡ lên, “Còn thất thần làm gì, giáo huấn bọn họ cho gia.”
Ninh Thiếu Thông mang theo bốn năm thuộc hạ lập tức vọt lên, chỉ tiếc còn chưa có động tác đã bị nam tử mặc đồ đen lược đổ, Mục Thanh Ca chậm rãi ngồi xuống, nam tử mặc đồ đen này võ công không tồi a.
Ninh Thiếu Thông nhìn nam tử mặc đồ đen trước mặt, liên tục lui về phía sau vài bước, “Các ngươi, các ngươi có biết ta là ai không, ta nói cho các ngươi nếu đắc tội ta, các ngươi sẽ không có trái cây tốt để ăn, cha ta sẽ không buông tha cho các ngươi.”
“Hả? Ta thật ra không biết cha ngươi là vị nào a?” Mục Thanh Ca giương mắt nhìn Thất hoàng tử, hỏi.
“Cha ta tên tuổi không nhỏ đâu, nói ra hù chết các ngươi, chính là đại hồng nhân Ninh thượng thư trước mặt Hoàng Thượng.” Ninh Thiếu Thông chống eo đắc ý dào dạt nói.
Thất hoàng tử hừ lạnh nói: “Ta tưởng là ai, nguyên lai là Ninh Phong, xách giày cho ta còn không xứng, ra ngoài.”
Ninh Thiếu Thông lập tức biết mình đá đến đá lớn, lập tức mang theo người chạy.
“Hắc Diệu đi xuống đi.” Thất hoàng tử nói với nam tử mặc đồ đen.
“Dạ.” Nam tử mặc đồ đen lập tức biến mất ở trước mặt mọi người.
“Vị thuộc hạ này của ngươi võ công chính là không đến được a.” Mục Thanh Ca khen.
“Bổn hoàng tử thật ra không biết nguyên lai Thanh Ca tiểu thư lớn mật như thế, đối mặt với người ăn chơi trác táng đùa giỡn như vậy còn có thể trấn định tự nhiên, làm bổn hoàng tử thực sự bội phục một phen.
“Thất hoàng tử quá khen, đó là bởi vì ta biết Thất hoàng tử nhất định sẽ ra tay, dù sao nếu ta xảy ra chuyện gì, Thất hoàng tử cũng phải cho Tướng phủ công đạo.”
“Ha ha ha… Ngươi quả nhiên là nữ nhân thú vị.”
Chạng vạng phủ Thừa tướng.
Mục Thanh Ca vừa trở về liền bị quản gia mang đến bên trong đại sảnh, mà người ngồi ở đó là Thừa tướng cha Mục Thanh Ca hồi phủ đến nay cũng chưa gặp qua, Tam di nương cùng Mục Chỉ Lan đứng ở bên cạnh Mục Nguyên.
“Trễ như vậy ngươi đi đâu?” Mục Nguyên hung hăng vỗ cái bàn, đối với việc trong phủ hắn từ trước đến nay không quan tâm, đối với hai cái nữ nhi trước nay cũng chỉ hỏi một chút, hiện giờ Mục Thanh Ca lại càng ngày càng vô pháp vô thiên.
Mục Thanh Ca không có bao nhiêu hảo cảm với Mục Nguyên, hắn không phải là một người xứng chức phụ thân, nhưng nói đến cùng hiện giờ Mục Thanh Ca cần thiết cậy vào phủ Thừa tướng, “Thừa tướng cha vì sao bực bội như thế, tâm tình Thanh Ca không tốt, ca ca hảo tâm kia liền mang theo Thanh Ca đi uống rượu.”
“Ca ca hảo tâm nào?” Mục Nguyên nghe không thể hiểu được.
“Cha, tỷ tỷ nói chính là Thất hoàng tử.” Mục Chỉ Lan nhàn nhạt nói, nàng cũng không biết Thất hoàng tử cùng Cửu vương gia sao lại nhìn Mục Thanh Ca với con mắt khác.
Mục Nguyên nhíu mày một chút, hắn tuy rằng là mệnh quan triều đình nhưng luôn luôn không tham dự đảng tranh, sao ngay cả Tứ hoàng tử Thất hoàng tử Cửu vương gia đều thích phủ Thừa tướng của hắn, “Ngươi thân là nữ nhi lại cùng nam tử đi ra ngoài uống rượu? Giống cái gì!” Mục Nguyên xụ mặt nói.
“Đúng vậy, hơn nữa ngươi ba tháng trước mới bị Tứ hoàng tử hưu bỏ, hiện giờ lập tức chạy qua Thất hoàng tử, ngươi như vậy để thể diện phủ Thừa tướng chúng ta nơi nào, lão gia, ngươi cần phải quản giáo Thanh Ca thật tốt, nàng tùy hứng như vậy cũng không phải một lần hai lần.” Tam di nương hận không thể để lão gia hung hăng trách phạt Mục Thanh Ca, tốt nhất là đem nàng đuổi ra Tướng phủ.
Mục Nguyên nhìn Mục Thanh Ca hỏi: “Ngươi còn có cái gì muốn nói?”
Còn tốt, Thừa tướng cha này cũng không tính hồ đồ, sẽ không tin vào người khác một lời hai ý liền đem nữ nhi vấn tội, Mục Thanh Ca cười đi lên thân cận lôi kéo cánh tay Mục Nguyên nói: “Thừa tướng cha, ngươi đừng hiểu lầm a, Thanh Ca biết Thừa tướng cha mấy tháng này đều phải lo lắng quốc sự, kỳ thật Thanh Ca đã nghĩ đến biện pháp có thể giải quyết phiền muộn của cha, hôm nay vừa lúc gặp ca ca hảo tâm liền tâm sự một phen.”
/501
|