Ngược Ái

Chương 82 - Cầu Hôn?

/323


‘Hàn Ngữ Phong?’ Tư Mã Tuấn Lỗi vẫn như trước gọi cả họ lẫn tên của nàng, nhưng trong thanh trầm thấp hàm ẩn một chút nhu tình.

Nghe tiếng của hắn, thân thể của nàng theo bản năng run lên. Nàng ngây người, thần sắc thê lương, hai mắt mở to ngây dại nhìn lên không trung giống như không còn linh hồn, chỉ còn lại có thể xác, Hắn hình như có chút không đành lòng, cầm lấy áo choàng bên cạnh khoác lên người nàng.

Đang chuẩn bị đi ra ngoài, vừa mới xoay người, sau lưng chợt truyền đến một giọng nói yếu ớt ——

‘Cơ thể của ta ngươi vẫn còn vừa lòng sao?’

Tư Mã Tuấn Lỗi dừng cước bộ, bỗng dưng trở lại nhìn vào đôi mắt tuyệt vọng, trống rỗng của nàng.

‘Nếu ngươi vui đùa đủ rồi, nhục nhã cũng đủ rồi, vậy thì xin mời ngươi thực hiện lời hứa hẹn mà thả ta ra.’ Hàn Ngữ Phong đầy bi thương, thanh âm mờ mịt giống như cũ.

Đôi mắt hắn lạnh lùng, âm u, hai tay hững hờ đặt trên trán, hơi thở tản ra không khí làm người ta lạnh thấu xương, nàng muốn rời hắn như vậy sao. Không thể theo ý của nàng được.

‘Hàn Ngữ Phong ta nói một lần cuối cùng.’ Thanh âm của hắn không quá cao cũng không quá thấp mà thâm trầm làm cho người ta sợ hãi ‘Bổn vương sẽ không thả ngươi đi. Nếu muốn làm Vương phi thì cũng phải là Vương phi của bổn vương, cưới ngươi thì có thể được, nhưng còn thả ngươi thì……..ngươi đừng có mơ tưởng.’

‘Ha hả.’ Nàng bỗng nhiên nhẹ nhàng phát ra tiếng cười, đột ngột mà quái dị ‘Vương phi! Ta phải làm Vương phi của Tư Mã Tuấn Lỗi ngươi sao?’. Truyện Ngược Ái

‘Ngươi biết vậy là tốt rồi !’ Đôi mắt sắc lạnh ngạo nghễ của hắn đối với nỗi thống khổ, bi thương của nàng dường như thờ ơ, đột nhiên xoay người nhanh chóng rời khỏi phòng.

Hàn Ngữ Phong si ngốc đứng nhìn ngoài cửa sổ, rời khỏi nơi này giống như giống như một ảo mộng xa xôi, vĩnh viễn không thể thành hiện thực được.

Đột nhiên trước mắt xuất hiện một bóng người trốn ở phía sau lưng cửa phòng nàng, Hàn Ngữ Phong vừa muốn quay người lại thì thấy người núp ở sau cánh cửa vươn đầu ngón tay đặt ở trên miệng ý bảo nàng im lặng.

Nàng nhìn rõ thì nhận ra người đó là Tư Mã Tuấn Dật, hắn tại sao lại trốn ở chỗ này? Hắn muốn trốn ai?

‘Tư Mã Tuấn Dật ngươi mau ra đây cho ta, nếu không bản công chúa sẽ không bỏ qua cho ngươi, dù ngươi trốn ở chân trời góc biển nào ta cũng nhất định tìm được ngươi?’ Một giọng nói duyên dáng vang lên, sau đó là một bóng người nho nhỏ xuất hiện trước mặt Hàn Ngữ Phong.

‘Công chúa.’ Hàn Ngữ Phong sợ hãi kêu lên một tiếng, trước mắt nàng dĩ nhiên là công chúa Lý Huyền Tuyết.

‘Hàn Ngữ Phong, ngươi ở nơi này sao?’ Lý Huyền Tuyết thấy người trước mắt kỳ thật rất sửng sốt, sau đó cười ngọt ngào ‘Ngữ Phong, ngươi có nhìn thấy Tư Mã Tuấn Dật không?

Hàn Ngữ Phong nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của nàng thật sự rất thích, mỉm cười nói ‘Công chúa muốn tìm hắn sao?’

‘Ân ! Ta xem trọng hắn, ta muốn gả cho hắn.’ Lý Huyền Tuyết gật đầu không có một chút ngượng ngùng của một người con gái, cũng không chút tâm cơ nào, nàng thẳng thắn thừa nhận.

‘Ha hả.’ Hàn Ngữ Phong che miệng cười khẽ, vị công chúa này thật sự rất đáng yêu, nàng cũng đã sớm nghĩ đến, công chúa nhất định sẽ để mắt đến Tư Mã Tuấn Dật.

‘Ngươi cười cái gì? Ta nói sai chuyện gì sao? Lý Huyền Tuyết khó hiểu nhìn nàng, tự hỏi không biết bản thân đã nói sai chuyện gì?

‘Không, Công chúa không có nói sai.’ Hàn Ngữ Phong nhẹ nhàng nói, nàng quyết định giúp công chúa một chút, dùng ánh mắt ý bảo công chúa hãy tìm ở phía sau cửa.

Lý Huyền Tuyết mày nhíu một chút, một lúc sau chợt như bừng tỉnh, nhẹ nhàng nói : ‘Cám ơn.’

Lý Huyền Tuyết nhanh chóng chạy đến trước cửa, đột nhiên la lên một tiếng: ‘Tư Mã Tuấn Dật, ta xem ngươi làm sao trốn đây? Truyện Ngược Ái

Tư Mã Tuấn Dật không thể không từ phía sau cửa đi ra, nén giận nhìn Hàn Ngữ Phong liếc mắt một cái. Hàn Ngữ Phong làm ra vẻ mặt vô tội ý nói ‘Không phải ta’.

‘Lý Huyền Tuyết, đủ rồi nha, ngươi xem lại ngươi đi, xem ngươi có còn là công chúa nữa không, hết đến sòng bạc lại đến tửu lâu, ngươi như vậy có giống phong thái của một vị công chúa không ?’ Tư Mã Tuấn Dật không thể nhịn được nữa hướng về phía nàng quát lên.

‘Lại còn không phải bởi vì ngươi sao, bởi vì ngươi nên ta mới phải đi đến những chỗ đó, Lý Huyền Tuyết ta coi trọng ngươi nên nhất định phải đuổi theo ngươi, ngươi cảm thấy có cái gì không ổn sao?’ Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Huyền Tuyết giương lên một chút.

‘Ngươi……’ . tức giận nhìn nàng, lại không thể có biện pháp gì đối phó nàng bởi vì nàng là công chúa của nước láng giềng, trừng phạt không được mắng không được, lại còn phải nhiệt tình tiếp đón.

‘Ta làm sao? Chỉ cần ngươi không bỏ chạy, không trốn tránh ta thì ta cũng không cố sức truy đuổi ngươi, không phải sao? Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, trên trán đều là mồ hôi.

Nhìn thấy làn da trắng nõn, mịn màng của nàng đỏ bừng lên, nàng từ nhỏ đã là một công chúa được nuông chiều, hiện tại cả ngày không ngại cực khổ đuổi theo mình, một chút cũng không lùi bước, Tư Mã Tuấn Dật bị bộ dáng lúc này của nàng đánh bại, vung tay nói : ‘Hồi phủ.’

‘Ngữ Phong, ta đi trước, hôm khác ta sẽ đến thăm ngươi.’ Lý Huyền Tuyết vội vàng quay lưng lại nói.

‘Ân! Vương gia cùng công chúa đi thong thả.’

Hàn Ngữ Phong nhìn thấy bộ dạng kẻ trốn người truy của bọn họ trong lòng đột nhiên cảm thấy thật hâm mộ.

‘Hàn cô nương, Vương gia gọi ngươi đến tiền sảnh.’ Xuân Vũ vội vàng chạy vào nói.

‘Tiền sảnh.’ Hàn Ngữ Phong hơi hơi sửng sốt ‘Xuân Vũ, có chuyện gì xảy ra sao?’

‘Chuyện này…….’ Xuân Vũ muốn nói lại thôi, khẽ thở dài ‘Hàn cô nương, vẫn là ngươi nên tự mình đi xem.”.

Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Xuân Vũ, trong lòng Hàn Ngữ Phong đột nhiên cảm thấy lo lắng, bây giờ lại phát sinh chuyện gì nữa đây?

Đi đến hậu viện Hàn Ngữ Phong liền thấy bên ngoài bày ra rất nhiều đồ vật hồng hồng đỏ đỏ, đây chính là lễ vật để thành thân mà, nhưng là, cô nương nào muốn xuất giá? Và ai là tân lang?

‘Hàn cô nương, ngươi đã đến rồi, ta phải chúc mừng ngươi.’ Hàn Ngữ Phong tiến vào tiền sảnh thì đã thấy Châu nhi bước tới gần thân thiết nắm lấy tay nàng, vui vẻ hiện rõ trên mặt.

‘Chúc mừng ta?’ Hàn Ngữ Phong có chút khó hiểu giương mắt nhìn lên, liền thấy sắc mặt âm trầm lạnh lẽo của Tư Mã Tuấn Lỗi, ngồi bên cạnh hắn là Lý Huyền Băng đang tao nhã uống trà, nhìn thấy nàng liền gật đầu chào nàng.

‘Đúng rồi Hàn cô nương, Lý Vương gia cầu hôn ngươi, chuyện này không đáng chúc mừng sao?’ Châu nhi cười giải thích.

‘Cầu hôn.’ Lý Huyền Băng đột nhiên sao lại tới đây? Đột nhiên sao lại cầu hôn nàng? Làm sao có thể như vậy? Hàn Ngữ Phong theo trực giác nhìn về phía Tư Mã Tuấn Lỗi, thấy trong đôi mắt hắn hiện lên đủ loại thần sắc, có hung ác nham hiểm, có thô bạo thâm trầm, nhìn thấy hắn như vậy, thân thể nàng không nhịn được mà bất giác trở nên run rẩy.

Lý Huyền Băng đột nhiên đứng dậy đi tới nắm lấy tay Hàn Ngữ Phong, nàng cũng không có rụt tay lại mà vẫn để cho Lý Huyền Băng tùy ý cầm lấy, đột nhiên một tiếng quát giận dữ vang lên.

‘Buông nàng ra.


/323

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status