Ngược Về Thời Minh

Chương 256: Tứ bề báo hiệu bất ổn

/679


Bành Phú Quý đơn giản không nhận tội rước lấy giặc Oa Đông Dương, chỉ thừa dịp giặc Oa lạc thành đàn nhỏ mới có thể xuống tay cướp sạch một phen, vì để tránh phiền toái, bắt được giặc Oa toàn bộ chìm tàu vùi dưới biển, hủy thi diệt tích, cho nên chiến lực thực sự của giặc Oa thế nào y cũng hiểu rõ.

Bích Hải mênh mông vô bờ, hải âu bay liệng rợp trời, hơn ba mươi thuyền chiến lấy thuyền số hai làm trung tâm, rẽ song chạy nhanh theo hướng đông nam. Ba con thuyền ba cột buồm ba trạm canh gác ghép thuyền thành hình chữ phẩm, đội tàu phía trước có một trạm hoa tiêu canh gác thăm dò.

Bởi vì lúc này gió từ trên biển thổi hướng lục địa, chiến thuyền ngược gió không thể đi thẳng, nhất định phải vặn vẹo mượn sức gió, thay phiên đổi hướng mới có thể lách khỏi những địa điểm gặp chuyện không may, cho nên hướng theo phương hướng hạm đội với đám người Hàn Vũ diễn võ rất có điểm trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Trên thuyền soái thay phiên công việc, lái tàu tập trung tinh thần duy trì lấy mặt trời làm phương hướng, chỉnh hướng thuyền, Hỏa Trưởng thì dùng dắt sao bản đo đạc tính toán đất bằng vĩ độ. Người tiên phong càng không ngừng dựa theo mệnh lệnh lên xuống các loại tín hiệu kỳ, chỉ huy toàn bộ hạm đội lái, cầm buồm, điều thương, chỉnh lý hướng đi, ngay ngắn trật tự tiến lên.

Dương Lăng đứng ở thuyền soái nhìn canh phòng và Bành Phú Quý không ngừng truyền đạt mệnh lệnh, chỉ lệnh, trong lòng lo lắng vạn phần. Tuy nói toàn bộ hạm đội thủy sư Hàng Châu đã dốc toàn bộ lực lượng, ngay cả gặp nạn cũng có thể giữ soái thuyền không việc gì, nhưng Dương Lăng là khâm sai, Cốc Đại Dụng, Bạch Trọng Tán không muốn mạo hiểm, cho nên dốc hết sức phản đối cho hắn rời bến theo thuyền.

Dương Lăng cũng biết mình rời bến theo thuyền cũng không có tác dụng, nhưng trên ba thuyền kia có Ấu Nương Nhị ca, Ấu Nương cùng huynh đệ cốt nhục tình thâm. Nếu Hàn Vũ có gì bất trắc, Ấu Nương lúc này lại đang mang bầu, hậu quả có thể tưởng tượng.

Hơn nữa lần hải chiến này có ý nghĩa trọng đại, nó chẳng những liên quan đến việc hủy bỏ lệnh cấm mở biển có thuận lợi thi hành hay không, hơn nữa người khác không biết chứ Dương Lăng lại biết tuy có Hoàng đế toàn lực ủng hộ, nhưng tài chính triều đình đã có thể nói là dốc hết khả năng, hiện tại toàn bộ đều nhờ vào cổ phần của thương nhân vùng duyên hải. Nếu hạm đội Thủy sư thất bại sẽ đả kích lòng tin của họ, họ sẽ rút vốn ra quan sát, chỉ sợ triều đình sẽ đối chọi với số dân phản đối.

Cho nên Dương Lăng nổi cơn ác tâm, nếu ba tàu chiến của Hàn Vũ bị tiêu diệt, như vậy sẽ dốc toàn bộ hạm đội. Phải đánh bại giặc Oa xoay chuyển tình thế chính trị bị động, nếu hắn không ở trên thuyền đốc chiến, thật sự khó có thể cam đoan thủy châu Hàng Châu đồng ý kiệt lực phục vụ quên mình. Bởi vậy Dương Lăng khư khư cố chấp, để lại đám người Thành Khởi Vận và Cốc Đại Dụng, Bạch Trọng Tán trấn thủ trung quân, tự mình dong thuyền rời bến.

Hạm đội chuyển hướng tới gần chỗ diễn võ, chín cột buồm giăng buồm gia tốc, phía sau thêm hai tung lục thuyền bảy cột buồm mười bốn buồm đáy nhọn chiến thuyền đuổi nhanh theo, đằng sau tăng tốc độ, xà lan đáy bằng cũng sắp thành đội hình chiến đấu.

Trạm canh ba thuyền xuất hiện xa xa phía trước, bầu trời vô tận tầm nhìn vô cùng tốt, đứng ở đầu thuyền nhìn lại, trên biển không có chút bóng dáng nào của chiến hạm, Dương Lăng không nén được cơn tức giận, đi đến đầu thuyền, tay vịn trông về phía xa.

Ba thuyền có trạm canh gác phía trước rõ ràng thả chậm tốc độ, tuyến đường khuếch tán ra xung quanh như tìm kiếm tung tích thuyền địch.

- Bành Thiên hộ, chính là chỗ thuỷ vực này? Vì sao... Vì sao không thấy một con thuyền nào? Dương Lăng hơi run nói.

Bành Phú Quý thấy trên biển không có thuyền, ngược lại yên tâm, nghe vậy vội nói: - Đại nhân. Tìm không thấy dấu vết gì mới tốt. Nói không chừng Hàn Thiên hộ đã thoát khỏi Oa thuyền, chúng ta tới phía trước tìm kiếm xem.

Dương Lăng nghe vậy trong lòng hơi yên ổn lại. Đúng lúc này có người la lớn: - Xem trên biển này, trên biển có tấm ván gỗ.

Dương Lăng, Tăng Thủ Bị và Bành Thiên Hộ nghe vậy vội vàng đi tới, nương theo mép thuyền nhìn ra biển, chỉ thấy sóng phập phồng đưa tới vài miếng gỗ đã bị phá nát, Bành Phú Quý vừa thấy đã biến sắc nói: - Là bản khoang thuyền, có thuyền chìm rồi!

Dương Lăng nghe vậy trong lòng trầm xuống, Tăng Thủ Bị quay đầu ra lệnh: - Giảm tốc độ, hạ nửa buồm!

Đúng lúc này, trên mặt nước mơ hồ đưa tới mấy cỗ thi thể, mấy vị đại nhân ngừng thở, khẩn trương nhìn bóng người mơ hồ trong nước kia, thuyền nhanh chóng chậm lại, một con thuyền đáy bằng lướt ra, xuyên qua hai thuyền lớn dùng móc câu kéo lại một cỗ thi thể, sau đó hướng soái thuyền hô lớn: - Đại nhân, đây là giặc Oa, không phải người của chúng ta.

Dù gã không nói, từ trang phục đám Dương Lăng cũng đã thấy rõ, phóng tầm mắt nhìn lại, mấy thi thể gần đó ăn mặc cũng không giống tướng sĩ Đại Minh, trong lòng bọn họ thầm hy vọng.

Phía trước, một con thuyền có trạm canh gác quay về, dùng móc câu cố định ở mép thuyền lớn, sau khi cố định, một tên Bách hộ trần trụi hai chân không ngừng nhảy lên xuống, người nọ là tâm phúc đi theo Bành Phú Quý nhiều năm, công phu trên nước đương nhiên không tầm thường.

Y trèo lên tầng hai pháo đài, hướng Dương Lăng, Tăng Thủ Bị và Bành Phú Quý thi lễ: - Đại nhân, chúng thuộc hạ tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy thuyền của Hàn Thiên tổng hay người Oa, chỉ tìm thấy được bốn mươi mấy thi thể, người chết đều là người Uy quốc.

Ánh mắt Bành Phú Quý chợt lóe lên, quát hỏi: - Ba tàu chiến của Hàn Thiên hộ vừa vặn lấy từ xưởng đóng tàu Long Giang ra, là thuyền mới rất dễ phân biệt, các ngươi điều tra mấy tấm boong thuyền vỡ kia, có phải thuyền của Hàn Thiên hộ không?

Bách hộ sửng sốt, ha ha nói: - Cái này....

Bành Phú Quý cả giận nói: - Rác rưởi! Còn không mau đi thăm dò?

Bách hộ kia thấy lão Đại tức giận, cuống quít đáp ứng một tiếng, vừa lăn vừa bò về tới trạm canh gác trên thuyền, chỉ huy đám sĩ tốt vớt boong thuyền trên nước, qua kiểm tra thì những thuyền kia đều mang sắc thái cổ xưa, hơn nữa vật liệu gỗ cũng không phải loại gỗ Nam do chiếm hạm của Hàn Vũ sở dụng. Dương Lăng cũng yên lòng, phỏng chừng Hàn Vũ thấy tình thế không ổn, đã suất lĩnh chiến hạm chạy rồi.

Hắn lập tức lệnh chiến hạm căng buồm đi tới, hạm đội theo hình cánh nhạn tìm tòi hải vực, ước chừng được năm hải lý, thủy binh trên thuyền soái phụ trách quan sát đột nhiên hô lớn: - Chú ý, trạm canh gác phía trước truyền tới tin tức, xuất hiện chiến hạm. Phía trước xuất hiện chiến hạm!

Người cầm cờ tiên phong hạ mệnh lệnh, binh lính trên thuyền soái cũng khẩn trương lên, pháo thủ vào vị trí, Dương Lăng, Tăng Thủ Bị lên đài quan sát nhìn về phương xa, chỉ thấy xa xa mơ hồ có bóng một chiếc thuyền đang lái tới.

Lại thêm một lát, vọng binh hô:

- Đại nhân, trạm canh gác đưa tin. Hủy bỏ trạng thái đề phòng, hủy bỏ trạng thái đề phòng.

Đám người Dương Lăng nghe không hiểu ra sao, bọn họ im lặng đợi song phương tiếp cận thêm một chút, chỉ thấy ba thuyền có trạm canh gác xếp theo hình tam giác gấp rút lái tới. Phía sau có vải bạt đường hoàng, trước hai sau ba là năm chiếc thuyền lớn bám theo không bỏ. Tăng Thủ Bị chấn động, lập tức hạ lệnh: - Chuẩn bị tác chiến, hai cánh trái phải bọc đánh..

Hình chim nhạn dần dần biến thành mặt trăng khuyết cong một nửa, nghênh hướng đối diện thuyền lớn. Lúc này đã nhìn ra phía sau ba thuyền có trạm canh gác là hai chiếc thuyền lớn trên buồm vẽ Bát Phiên đại Bồ Tát, đó là dấu hiệu của thuyền chiến giặc Oa. Tăng Thủ Bị vội vàng truyền đạt kỳ lệnh, toàn bộ hạm đội bắt đầu lấy soái thuyền làm trung tâm, hướng hai bên thầm cải biến hướng đi, giương thiết pháo ra mép thuyền nghênh hướng chiến hạm địch.

Nhưng binh phong quan sat vẫn quay lại truyền tin hủy bỏ trạng thái chiến đấu, cũng may pháo ở ngoài hai trăm thước cũng không chính xác, lực sát thương cũng có hạn, song phương chiến hạm đã thấy rất rõ ràng. Trước mắt vẫn không có cách nào giao chiến, Tăng Thủ Bị lại không biết trạm canh gác truyền tin như vậy có dụng ý gì, y một mặt lệnh cho hạm đội bày ra trận thế có khả năng công kích nhất, một mặt phái thuyền thông tin tới thuyền có trạm canh gác để lấy tin tức chuẩn xác.

Ánh mắt Bành Phú Quý vô cùng lợi hại, lúc này ông cũng nhìn ra tình hình không đúng, chỉ phía đối diện hô: - Đại nhân, mọi người xem. Cờ xí hai chiếc Oa thuyền phía sau ba tàu chiến hạm là của Đại Minh. Là chiến thuyền của Hàn Thiên hộ.

Đám người Dương Lăng nhìn sang, chiến thuyền song phương tiếp cận lại gần. Cờ xí sau ba tàu chiến quả thật là quân kỳ Đại Minh, ở giữa có một con thuyền, trên cờ rõ ràng là một chữ Hàn.

Tăng Thủ Bị nhìn ra điểm khác thường, lập tức lệnh đại quân đợi chiến đấu tại chỗ, hai chiếc Oa thuyền cũng thuận thế hạ buồm, lẳng lặng bỏ neo trên biển, lập tức giờ ra cờ hiệu xin hàng của hải tặc.

Bành Phú Quý thấy thế cười ha ha, hưng phấn nói: - Đại nhân, chiến thuyền chúng ta bình an không có việc gì, hai chiếc Oa thuyền đích thị là bị Hàn đại nhân bắt giữ rồi.

Dương Lăng nghe xong suýt cắn đầu lưỡi: Hàn Vũ chỉ có ba tàu chiến hạm và 500 tân binh, còn đối phương là mười một thuyền chiến, 1400 tên trộm Oa nổi tiếng, Hàn Vũ chẳng những không bại, không trốn mà còn bắt được hai chiếc thuyền địch, điều này có thể sao? Nhưng tình huống trước mắt thì phải giải thích thế nào?

Hạm đội song phương cứ như vậy lẳng lặng bỏ neo trên biển, giằng co lẫn nhau. Tàu tìm kiếm có trạm canh gác hai chiếc trái phải tách ra, vắt ngang giữa hạm đội, thuyền có trạm canh gác thứ ba sẽ rất nhanh chạm vào thuyền soái, Dương Lăng thấy rõ viên tướng đứng ở mũi thuyền, trong lòng không khỏi thở phào một cái: Người nọ là Hàn Vũ.

Hàn Vũ từ năm trước lúc Dương Lăng triệu hồi kinh sư đã an bài Mã Ngang thay chức vụ của y, điều y đến Thủy sư nhậm chức, trải qua nửa năm rèn luyện trên biển, Hàn Vũ bắt đầu đen đi, gương mặt càng thêm đen, gió biển, ánh mặt trời phơi nắng khiến da của y cũng trở nên thô ráp, cằm còn có chòm râu ngắn tăng thêm vài phần trầm ổn.

Lên thuyền nhìn thấy Dương Lăng, trong mắt y hiện vẻ vui sướng, nhưng trải qua mấy ngày tôi luyện, Hàn Vũ điềm đạm hơn, chắc chắn đang dựa vào đại ca Hàn Uy của mình, y kềm chế cảm giác khi thấy thân nhân, nghiêm túc chào theo nghi thức quân đội với Dương Lăng và Tăng Thủ Bị.

Dương Lăng vội vàng đỡ y, nói: - Không cần vội vã chào, Hàn đại nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nghe nói thuyền của ngươi và giặc Oa gặp nhau, địch đông ta ít sợ là rất nguy hiểm, cho nên ta cùng Tăng đại nhân suất lĩnh Thủy sư hạm đội cấp tốc tới tiếp viện, xem tình hình này các ngươi còn bắt được hai chiếc thuyền địch, quân ta thương vong như thế nào?

Tăng Thủ Bị biết quan hệ của Dương Lăng và Hàn Vũ, thấy thế vui vẻ cười nói: - Tướng sĩ quân ta ở chiến hạm hơi bất tiện, đại nhân, chúng ta vào khoang ngồi rồi mời Hàn đại nhân kể lại tỉ mỉ.

Dương Lăng liên tục gật đầu, mọi người trở lại khoang thuyền, Hàn Uy mới cẩn thận kể lại ngọn nguồn.

Hoá ra, Hàn Uy và Bành Tiểu Bảo đang ở trên biển diễn võ luyện binh, thình lình hơn mười thuyền giặc Oa đột nhiên xuất hiện, Hàn Uy thấy không kịp quay đầu thuyền bỏ chạy, liền lập tức sai người đi thuyền nhỏ chạy về báo tin rồi tự mình tập kết ba tàu chiến hạm hướng đánh Oa thuyền.

Chủ tướng Hàn Uy vốn cực kỳ hiếu chiến, phó tướng Bành Tiểu Bảo nghé con mới sinh, huyết khí phương cương, lại còn từ nhỏ đi theo Sa ngư vương Bành Phú Quý đánh giết đã quen, hai người này một lòng khiêu chiến, suất lĩnh 500 tân binh vừa mới huấn luyện thành công ngang nhiên hướng đánh giặc Oa, khiến tướng lĩnh giặc Oa vui mừng quá đỗi.

Đông Doanh Quốc quét cướp vô cùng nghiêm khắc, ở đại nội, thế lực hai nhà Tế Xuyên căn bản không phải thứ giặc Oa có thể ứng phó. Bọn họ ở đảo nhỏ gần bổn quốc cấp dưỡng, quân nhu dựa vào trong nước, do đó cả lũ đều suy sụp, các lộ giặc Oa không thể không hô hào bằng hữu, mặc kệ xông tới Đại Minh.

Cửu quỷ này chỉ mười một thuyền chiến tạo thành hạm đội do ba cỗ giặc Oa tạo thành, bọn họ cùng đã chiếm cứ một hải đảo nhỏ có giặc Oa khác nên đã xảy ra xung đột nhỏ, bởi vì tự nghĩ không có năng lực đánh bại đám giặc Oa này, Cửu quỷ chỉ đành mang theo người của y tiếp tục lênh đênh trên biển tìm điểm dừng chân.

Giặc Oa không có chuẩn bị nhiều cấp dưỡng. Cho nên rất ít đi đường vòng gần Triều Tiên mà trực tiếp từ Đông Doanh hải đi vào Đại Minh, lấy chiến nuôi quân, hiện giờ Cửu quỷ ở trên biển nấn ná vài ngày, ăn uống đều đã dùng gần hết. Y mắt thấy quân Minh chỉ có ba tàu chiến hạm, lường trước có thể thắng, chẳng những có thể đạt được rất nhiều cấp dưỡng, còn có thể đạt được này ba chiến hạm hớn, tăng thực lực cho mình. Thế nên vừa thấy quân Minh đón đầu xông tới, gãi đúng chỗ ngứa, lập tức mệnh chiến thuyền nghênh chiến.

Nhưng chúng đã đánh giá thấp chiến lực thủy sư Đại Minh, trước kia bọn họ ngẫu nhiên cùng thủy sư Đại Minh gặp mặt, ăn ít quân lương, ít huấn luyện, quan quân tham nhũng sĩ khí đê mê khiến Đại Minh Thủy sư thua ở dũng khí và quân tâm, chứ không phải là trang bị không bằng bọn họ, mà ba thuyền của Hàn Vũ lại không có mấy vấn đề này.

Mặc dù giặc Oa có chút đại danh. Nhưng tự bản thân mình cũng khó khăn khi ứng phó áp lực quân bị, thêm vào hải tặc không có khả năng được vũ khí số lượng lớn. Cho nên vũ khí của giặc Oa chủ yếu là thông qua buôn lậu và ngầm cho công binh xưởng chế tạo, như vậy bọn họ căn bản không thể có vũ khí lớn phức tạp.

Vũ khí Giặc Oa chủ yếu là trường mâu và đao, bởi vì Đông Doanh không cần than đá luyện thiết, cũng không cần rót thép, mà chọn dùng phôi cac-bon chế thép, chất rèn xuất sắc, bởi vậy chất lượng trội hơn Đại Minh. Giặc Oa có vũ khí đánh xa, cũng là do Đông Doanh cung ứng. Cung tên dùng trúc mộc làm ra. Khi kéo dùng ít sức, hơn nữa có thể phóng ra trọng tiễn. Lực sát thương vượt xa khinh tiễn của quân Minh, nhưng do chất liệu có hạn, ở trên biển bảo trì cực kỳ khó khăn, cho nên số lượng không nhiều.

Về phần khôi giáp, đừng nói áo giáp, đến bì giáp cũng chỉ có đầu mục mới được mặc, pháo càng phi thường hiếm thấy, bọn họ chỉ có những lúc phá được thành trì hay pháo đài, đánh bại quan quân mới có thể dùng một chút đã quá đã nghiền.

Ba chiến hạm của Hàn Vũ dùng gỗ tếch tốt nhất chế thành, boong thuyền có thể sử dụng ít nhất sáu mươi năm, khung thuyền chắc chắn dị thường. Mà thuyền chiến giặc Oa do làm ẩu, tài lực và công trường có hạn, bọn họ không dùng nổi thuyền lớn, chủ yếu là dùng thương thuyền và quan thuyền, những thuyền này có thể chạy rất nhanh để tránh chiến hạm, thích hợp tiến vào khu nước cạn và nội thủy, nhưng bởi vì thuyền nhỏ không thể đối kháng với thuyền lớn, càng khó chống đỡ hỏa khí công kích, dùng để tải người còn được chứ không thích hợp cho thuỷ chiến.

Đến lúc này cầm đao thép chất lượng tốt, thừa lúc hơn mười thuyền hỏng, nắm lấy vũ khí đánh xa, Cửu quỷ Nhất hùng tiên sinh như cùng Nghĩa Hoà đoàn đại chiến bát liên minh, nhanh chóng cảm nhận được sự chênh lệch lớn về thực lực.

Khi bọn họ bị kích động, bất an nghênh hướng Đại Minh Thủy sư, cách một trăm bốn mươi bước, quân Minh trên chiến hạm tổng cộng có hai mươi sáu ổ hỏa pháo đã gầm thét khai hỏa, trước tiên là hai chiếc chiến thuyền tan hoa, biến thành một đống bản gỗ trên biển, giặc Oa không chết cũng toàn bộ rơi xuống nước.

Thuyền giặc Oa nhanh gọn nhẹ nhàng, mà tàu quân Minh rất lớn, không linh động, đồng thời pháo di chuyển khó khăn tạo ra khuyết điểm, tránh pháo trốn vào góc chết tới gần ba tàu của Hàn Vũ, cách bảy mươi bước, hỏa tiễn đầy trời bắn chụm lại, còn có mấy chiến thuyền Oa châm lửa.

Giặc Oa bị chọc giận một mặt dập lửa, một mặt oa oa kêu to sử dụng chiến thuyền cưỡng ép tới gần, khó khăn lắm khi khoảng cách còn bốn mươi bước, tàu quân Minh phun ra từng đợt hỏa long, ống trúc cường lực mang theo dầu nhiên liệu thuận gió có thể phun ra tới trăm mét, hơn trăm cây 'Súng phun lửa' khiến ba con thuyền vừa mới bị hỏa tiễn bắn rách buồm bốc cháy, khói đặc đầy trời.

Nhân cơ hội này, Bành Tiểu Bảo mệnh lệnh chiến hạm thoát ly vòng chiến, xoay quanh nửa vòng kéo dãn khoảng cách, lại sử dụng hỏa khí tiến hành công kích từ xa, đáng thương cho những cường đạo trên thuyền Oa tức giận giơ chân. Nhưng căn bản không có đất dụng võ.

Ba thuyền buồm cháy của giặc Oa không còn cách nào di động, đứng yên thành mục tiêu sống, bị quân Minh pháo không chút lưu tình phá hủy, còn lại sáu thuyền Oa thuyền thấy tình thế không ổn, lập tức chuyển hướng mà chạy.

Hàn Vũ và Bành Tiểu Bảo nổi sát tình, lệnh ba tàu chiến đuổi theo sáu Oa thuyền theo sát không rời. Lúc này giặc Oa còn chẳng có một kiện vũ khí nào có thể công kích được quân Minh, quân Minh sĩ khí đại chấn, nhưng thuyền giặc Oa quá nhanh. Ngoại trừ ba thuyền buồm bị châm lửa, những thuyền không kịp trừ diệt bị bắt đứng trên biển, ba thuyền bỏ trốn mất dạng, rất nhanh bỏ lại quân mình phúa sau.

Ba chiến hạm của Hàn Vũ tới gần thuyền Oa dập tắt lửa trên cánh buồm gần rơi, giặc Oa vẫn dựa vào nơi hiểm yếu chống cự lại, nếu như có thể bắt sống giặc Oa làm tù binh sẽ có hiệu quả phấn chấn quân tâm rất tốt, lúc này Hàn Vũ lệnh pháo đình chỉ, chiến hạm tiếp cận tới bảy mươi bước dùng hỏa tiễn, bốn mươi bước dùng bay trên trời phun đồng, hai mươi bước nội phóng tiêu thương, đãi song phương thân tàu tiếp cận. Gạch chịu lửa, sét đánh lôi liền toàn bộ ném đi lên.

Trong một trăm bước với nhiều vũ khí công kích trình tự, mọi người đứng trên thuyền Oa không vững chứ chưa nói đến phản kích, một con thuyền Oa bị quân Minh ném vào khoang một thùng thuốc súng nổ tung tạo thành lỗ hổng, nước biển ồ ồ cuốn vào vực sâu. Hai thuyền Oa khác bắn mấy mũi tên, đã bị bức bách đầu hàng.

Bị chiến hạm Hàn Uy uy hiếp, giặc Oa ngoan ngoãn dập lửa, từ trong khoang thuyền lấy ra buồm thay. Sau đó bị tạm giam lái về phía Đại Minh, gặp đội cứu viện của Dương Lăng.

Dương Lăng và Kiến Hùng nghe Hàn Vũ giới thiệu xong kinh sợ cười không ngừng, Dương Lăng vui vẻ nói: - Nói như vậy, Thủy sư ta tiêu diệt đánh chìm 6 thuyền Oa, bắt được 2 chiếc nhưng không có chiến thuyền nào hư hại sao? Ha ha, tốt! Tốt! Tình hình binh lính thương vong thế nào?

Hàn Uy cười khổ nói: - Binh lính sao... Không ai chết, bị thương hơn 40 người.

Tăng Kiến Hùng trấn an nói: - Hàn đại nhân, ngài dùng ba chiến hạm đánh mười một thuyền Oa. 500 tân binh với 1200-1300 tên trộm dũng mãnh đã có thể coi là toàn thắng, là công lao to lớn, binh lính chỉ có hơn 40 người bị thương, thật sự không đáng tính.

Hàn Uy lắc đầu cười khổ nói: - Đại nhân có điều không biết, tổn thương lần này hơn bốn mươi người, ngoại trừ một tên trong đó bị giặc Oa dùng cung tiễn gây thương tích, còn lại chính là người... tất cả đều là lần đầu tác chiến vội vội vàng vàng bị ngã xuống boong tàu, va đụng bị thương. Nhưng lại không có một tên nào bị giặc Oa gây thương tích. Xem ra Thủy sư quan binh ta vẫn đang cực kỳ khuyết thiếu kinh nghiệm chiến trận, nếu giặc Oa có chiến hạm hùng mạnh và pháo. Thắng bại thực khó đoán trước....

Quân Minh Thủy sư và giặc Oa chính diện tác chiến, tin tức trận đầu đại thắng nhanh chóng truyền ra, nhất thời Tô Châu, Hàng Châu thậm chí là toàn bộ dân chúng Giang Nam vui mừng khôn xiết, nhóm thân sĩ, nhân vật nổi tiếng uỷ lạo quân đội, an ủi nối liền không dứt.

Nhưng mà chiến báo đại thắng vừa mới đưa đi kinh thành, giặc Oa đã lục tục đuổi tới vùng duyên hải Đại Minh, lợi dụng đường ven biển kéo dài ngàn dặm không thể phòng hết mà đánh lén lên bờ, bắt đầu xâm nhập quy mô.

Giặc Oa liên hạm trăm ngàn che kín biển tới, Sơn Đông, Giang Tô, Chiết Giang, Phúc Kiến, Tân Hải mấy ngàn dặm đồng thời báo động, giặc Oa lên bờ khí thế vô cùng hổ báo, nhất thời tứ bề báo hiệu bất ổn.

Ngày 7 tháng 4, giặc Oa công kích Chiết Giang Xương Quốc Vệ. Đồng thời, ba phía giặc Oa khác tiến công huyện Thái Thương, Sạ Phổ, cướp bóc Bình Hồ, Hải Diêm, Hải Ninh và những nơi khác, giết chết mấy trăm quan quân. Ngày 9 tháng 4, lượng lớn giặc Oa đánh vào Thượng Hải, Sạ Phổ Sở, Giang Âm và những nơi khác.

Ngày 10 tháng 4, giặc Oa công kích Vinh thành Sơn Đông, giết chết Huyện thừa Lục Gia Thành, đánh cướp, thu thập thuyền dân, từ duyên hải Nam hạ tiến vào địa cảnh Giang Tô, một số khác cùng giặc Oa hội hợp, ở Xạ Dương lợi dụng mật thám mai phục, đánh bại quan binh Vệ Sở, quân Minh 1600 người bị 500 giặc Oa phục kích, tử vong hơn 400, bại binh hoảng sợ qua sông chạy trốn, lại có gần 300 người tự giẫm đạp hoặc ngâm nước mà chết, vệ Chỉ huy sứ Trần Tĩnh Khoan bị giết.

Khí thế giặc Oa đại thắng, trong ba ngày lần lượt có vài những tốp giặc Oa công Đạo châu, Thái Hưng, Hải Ninh, Gia Hưng, Dương Châu, quan binh quân Minh trước truy sau lấp, bại nhiều thắng ít, Dương Châu Thiên hộ Hồng Hưng, Thái Hưng Thiên hộ Văn Sĩ Hữu, Ninh Đức Tham Tương Phùng đều chết trận.

Đô Chỉ Huy Sứ các nơi tiêu diệt phỉ bất lợi, người Oa lợi dụng việc thu mua cơ sở ngầm tìm chỗ sơ hở mà đánh, quân tình cấp báo như tuyết bay tới kinh thành.

Chính Đức Đế giận dữ, ngày 27 tháng 4 hạ chỉ cấp tám trăm dặm lệnh khâm sai Dương Lăng khẩn cấp thống đốc quân vụ Sơn Đông, Lưỡng Quảng, Phúc Kiến, chủ trì việc tiêu diệt phỉ, cũng ban thưởng Thiên Tử Kiếm, làm lờ thời cơ giết không cần hỏi.

Tô Châu khâm sai hành viên biến thành Đề Hạt tổng đốc quân vụ vùng duyên hải lục tỉnh. Hơn bốn mươi năm sau Nam Kinh Binh bộ Thượng thư Trương Kinh, trong lịch sử cũng từng được chức quyền cao này, nhưng sau chiến tranh với giặc Oa, cuối cùng lại bị mang tới cửa chợ bán đồ ăn chém đầu răn chúng, Dương đại tổng đốc thì sao đây?

Hậu viện Phủ tổng đốc. Dưới nhà ở là khúc ao uốn lượn, nước chảy róc rách, trong suốt thấy đáy, những con cá nhanh nhẹn qua lại.

Tây trì có lư quất u hoàng, một mạch sâu uốn khúc, xuyên qua đường nhỏ phía nam, có hơn mười gốc hoa so le như tiêu như thục, hồng phá bạch lộ, cành lá sum suê, nếu đi đôi guốc gỗ lên những tảng đá rêu ngắm hoa, dã hưng mọc lan tràn, nhưng thật ra có vài phần lịch sự tao nhã, nhưng dù là luôn thích phong cảnh tao nhã như Thành Khởi Vận hiện giờ cả ngày đều phải chui đầu vào đống hồ sơ chồng chất như núi, căn bản không có nhàn hạ thoải mái như vậy.

- Nhị Đương Đầu, phương diện tin tức Quảng Đông, Malacca quốc vương đã tìm được, hiện đã mang đến kinh sư ở tạm. Bởi vì giặc Oa hoành hành, Quảng Đông Thủy sư lo lắng giặc Oa thuận thủy nam hạ, rất nhiều quân hạm ở bên trong hải tuần thương, từng có hai chiếc thuyền Tây Dương lộ diện, Quảng Đông Thủy sư có sáu tàu chiến hạm vừa mới ý đồ tới gần, bọn họ liền quay đầu rời đi, từ đó về sau rất ít khi ở biển Quảng Đông lộ diện.

- Tốt như vậy! Mặt mũi Thành Khởi Vận có phần tiều tụy, gần nhất xử lý nhiều công vụ, chẳng những không ngủ trưa mà buổi tối cũng thường thức khuya, tinh lực của nàng cạn kiệt lợi hại.

Thành Khởi Vận khẽ thở dài: - Trộm Tây Dương hải trộm lấy Malacca, cũng muốn bỏ chút thời gian củng cố thế cục, giờ bọn họ không đến gây rối là tốt nhất. Trọng trách trên vai đại nhân quá nặng, nếu hiện tại Quảng Đông xảy ra chuyện gì, ta thực sợ... đè sập hắn.

/679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status