Sau Tết nguyên đán, Hàn Đông lại đến châu Cam Bá thị sát công tác. Đây là lần thị sát công tác lần thứ tư trong một năm nay của Hàn Đông đến châu Cam Bá, đều là đi sau khi Nghiêm Húc đến châu Cam Bá đảm nhận vị trí Bí thư châu uỷ. Điều này một mặt thể hiện sự coi trọng công tác của Hàn Đông đối với châu Cam Bá, mặt khác cũng cho thấy Hàn Đông rất ủng hộ Nghiêm Húc.
Lần này Hàn Đông chủ yếu đến thị sát công tác an toàn của châu Cam Bá, Hàn Đông còn dẫn theo những nhân vật quan trọng trong các ban ngành có liên quan như cục Địa chấn, cục Xây dựng đô thị..v..v…
Trước tiên Hàn Đông nghe báo cáo công tác của Uỷ ban châu uỷ châu Cam Bá, sao đó đưa ra những chỉ thị quan trọng. Chỉ ra việc đẩy mạnh công tác an toàn, là thể hiện thái độ của người có trách nhiệm đối với người dân, nhất định phải coi trọng.
- Trong việc này châu Cam Bá quả thật đã có rất nhiều cố gắng, đáng được khẳng định. Đương nhiên, chúng ta phải mở rộng tư tưởng, phương thức trong công tác an toàn. Ví dụ như diễn tập trong việc phòng chống động đất, có nên dành thời gian nghỉ trưa để tiến hành một lần trước, cũng tốt cho việc mọi người có tâm lý chuẩn bị. Ngoài ra, ngoài việc thành phố phải mở rộng, xác định rõ nơi để tránh động đất ra, những vùng quê, nông thôn cũng phải có những công tác chuẩn bị tương ứng, thành phố nông thôn cũng đều có người sinh sống hết mà. Việc phòng tránh động đất có rất nhiều phương diện, quần chúng nên sơ tán như thế nào, lương thực thực phẩm, chỗ ăn ở phải sắp xếp như thế nào, các loại thực phẩm phải tổ chức như thế nào, làm thế nào để phân phát được đến tay người dân, đều phải có phương án dự trù tương ứng. Tôi thấy trong phương diện này chúng ta đã làm không ít việc, nhưng tổng thể mà nói vẫn chưa đủ kỹ lưỡng. Công tác an toàn, cho dù làm kỹ lưỡng thế nào thì cũng không thừa. Các đơn vị, các ban ngành, các con đường, phòng làm việc, thành phố thị xã, đều phải có phương án dự trù tương ứng, phải đáp ứng trong lúc thật sự có xảy ra thiên tai, có thể nhanh chóng tổ chức được, chứ không phải cứ loạn lạc hết lên. Trong lúc làm công tác chuẩn bị, không nên cứ nghĩ đây chỉ là diễn tập thôi, là giả thôi, nên trong thâm tâm cứ nghĩ là chẳng sao cả, như vậy thực sự rất nguy hiểm…
Hàn Đông liên tục nói trong một tiếng đồng hồ, nói đến rất nhiều phương diện, nói rất tỉ mỉ, có rất nhiều điều chưa từng được nghe thấy trong chốn quan trường.
“Cũng không biết Bí thư Hàn coi trọng chuyện này như thế nào, nhìn qua có vẻ là một sự chuẩn bị khá toàn diện.”
Có người thầm nghĩ trong lòng. Phải biết là một Bí thư Tỉnh uỷ, cho dù việc quan tâm đến công tác an toàn cũng không có gì đáng trách, nhưng nghe Hàn Đông nói, giống như là một chuyên gia trong lĩnh vực phòng chống động đất và cứu trợ vậy, khiến cho người ta kinh ngạc.
Tuy nhiên mặc dù trong lòng mọi người cảm thấy kỳ lạ, nhưng bởi vì Hàn Đông khá coi trọng việc này, vì việc này còn xử phạt không ít cán bộ. Có rất nhiều quan chức cấp Giám đốc sở vì không coi trọng công tác an toàn, bị Hàn Đông ép tới mức phải từ chức. Cho nên bây giờ cho dù hiểu hay không hiểu, đều phải bắt đầu thực sự coi trọng việc này, việc mà bản thân mình phụ trách cũng phải phân ra thật rõ ràng. Có được sự coi trọng của những người này, sự ý thức này dần dần được truyền xuống dưới. Rất nhanh trong toàn bộ thể chế tỉnh Tây Xuyên, tất cả cán bộ cao thấp khi bàn công việc đều bàn đến vấn đề an toàn, kiến thức thường thức về an toàn, phòng bị đều nghe đến mức thuộc rồi.
Ngay cả người dân bình thường, cũng có sự hiểu biết khá nhiều về công tác an toàn, lúc nói chuyện trong lúc trà dư tửu hậu, cũng thường nhắc đến việc này.
Đương nhiên, nhiều người cũng cảm thấy chẳng qua chính quyền chỉ đang muốn làm hình thức thôi. Công tác an toàn đương nhiên là quan trọng, nhưng làm tới mức rầm rộ như thế này, quả nhiên cũng không được bình thường.
Nhưng nhân vật số một của tỉnh Tây Xuyên, người phát động công tác an toàn lần này, Hàn Đông, lại không quan tâm người khác nghĩ như thế nào, đối với công việc này hắn lại không hề buông lỏng, kiểm tra nhiều nhất cũng là công tác an toàn phòng bị.
Thậm chí có người vì vậy mà đặt biệt hiệu cho Hàn Đông là “Hàn an toàn”, “kẻ điên Hàn”!
Đối với những điều này Hàn Đông chỉ cười trừ cho qua.
Có được bao nhiêu người hiểu được những điều Hàn Đông làm chứ?
Nhưng Hàn Đông có trách nhiệm của hắn. Nếu hắn đã biết được nhiều một chút, năng lực tốt một chút, thì trách nhiệm của hắn cũng sẽ đồng thời nặng hơn một chút, hắn sẽ cố gắng hết sức.
Mà lịch sử, cuối cùng cũng sẽ ghi nhớ tất cả những gì Hàn Đông đã làm cho Quốc gia, cho Nhân dân.
Hàn Đông dưới sự dẫn đường của nhóm người Nghiêm Húc, còn đi thị sát ở mấy trường Trung học ở châu Cam Bá, kiểm tra những nơi tránh hiểm khẩn cấp, giao lưu với giáo viên và học sinh, tìm hiểu những kiến thức trong phương diện phòng tránh động đất họ đã chuẩn bị như thế nào rồi. Ngoài ra còn có hứng thú đi đến một vài lớp xem bảng tin an toàn.
Tổng thể mà nói, bởi vì Nghiêm Húc trong việc này vẫn luôn quán triệt chấp hành, nên các công tác chuẩn bị ở châu Cam Bá cũng không tệ.
Trước khi đi, Hàn Đông còn nói chuyện một lần với Nghiêm Húc, nhấn mạnh thêm một lần nữa về tầm quan trọng của công tác an toàn. Đồng thời Hàn Đông còn tiết lộ rằng thời điểm khoảng hai ba giờ chiều lúc người dân ngủ trưa hoặc đang chuẩn bị đi làm năng lực cảnh giác và tự vệ cũng chậm chạp hơn một chút, cho nên phải đẩy mạnh công tác chỉ đạo. Hắn tin tưởng Nghiêm Húc có thể nghe ra được hàm ý bên trong lời nói của hắn, đây là điều trực tiếp nhất mà Hàn Đông có thể làm được, hắn cũng không thể trực tiếp nói với Nghiêm Húc thời gian chuẩn bị cụ thể được.
Sau đó Hàn Đông lại đến thành phố Khôn Dương, thành phố Phù Thành, là thành phố có khả năng gặp thiên tai, đồng thời cũng nói chuyện kỹ càng với Bí thư Thành ủy hai thành phố này.
Ngày mồng sáu tháng một, Hàn Đông sau khi quay trở về thành phố Thục Đô, nghỉ ngơi nửa ngày, đến văn phòng phê duyệt văn kiện xong, lại đi đến mấy huyện, thị xã trực thuộc Thục Đô để thị sát công tác phòng chống an toàn, chủ yếu là thị sát ở một số trường Trung học, Tiểu học. Bởi vì Hàn Đông biết, trong vụ thiên tai đó, nơi gặp tai họa nghiêm trọng nhất ở Thục Đô chính là các trường học thuộc các huyện, thị xã của Thục Đô. Hắn tuyệt đối không thể để bi kịch như vậy tiếp tục xảy ra.
Thứ tư, Hàn Đông vừa mới đến văn phòng, cầm báo lên, liền nhìn thấy một bài báo của Báo Nam Phương Đô thị, tiêu đề là “Vì sao phải làm công tác an toàn như vậy?”. Tuy trong bài báo không nhắc đến tỉnh Tây Xuyên, nhưng vừa mới nhìn cũng biết là đang nói đến tỉnh Tây Xuyên. Bài báo cho rằng công tác an toàn mặc dù quan trọng, nhưng cũng không thể làm trầm trọng hóa. Nếu vì công tác an toàn, mà làm cho các công việc khác không thuận lợi, thậm chí ngăn trở các công việc khác phát triển, như vậy là không tốt. Nói đến mục đích của an toàn, chính là để người dân có được môi trường làm việc, sinh sống tốt hơn. Nhưng nếu cứ một mực coi trọng công tác an toàn, mà không chú ý đến các việc khác, thì hoàn toàn bị lẫn lộn rồi.
- Hừ…
Hàn Đông cười lạnh một tiếng, thời gian này những nghi ngờ ngôn luận đối với công tác an toàn ở tỉnh Tây Xuyên cũng dần nhiều hơn. Mới đầu chỉ có những tòa soạn hoặc cơ quan truyền thông nhỏ nhắc đến, nhưng bây giờ lại càng rõ ràng hơn.
Đối với những việc này, Hàn Đông cũng chỉ cười nhạt, cơ bản không quan tâm đến việc cãi cọ với họ. Dù sao không bao lâu nữa, sự thực sẽ chứng minh Hàn Đông làm đúng, đến lúc đó tất cả những ngôn luận của họ tự nhiên sẽ mất tác dụng. Bây giờ cãi cọ với những người này hoàn toàn là lãng phí thời gian và sức lực.
Hàn Đông cũng biết, những ngôn luận này mặc dù nhìn lúc ban đầu chỉ là những ngôn luận tự phát rải rác, nhưng đó cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi, còn thực tế bên trong chắc chắn có người ở sau thao túng. Còn cụ thể người đó là ai, Hàn Đông cũng không cần phải suy nghĩ, dù sao cũng chỉ là mấy người đối đầu đó mà thôi.
Cũng trong thời gian này, những cơn bão tuyết rất lớn tràn đến phần lớn khu vực Trung Hoa, thời gian tuyết lớn kéo dài đến mấy ngày. Sau khi bão tuyết qua đi, mất điện mất nước, giao thông ách tắc, phần lớn lữ khách phải ở lại tại các nhà ga và sân bay, hệ thống hậu cần và nguồn năng lượng của Trung Hoa trong thời kỳ bão hòa như vậy đã thể hiện rõ không có nhiều năng lực duy trì. Nhiệt độ liên tục xuống thấp, ảnh hưởng của khí lạnh, có hơn một trăm ngàn mẫu ruộng phải chịu thiên tai, cộng thêm giao thông bị ngăn trở, sản phẩm nông sản không thể vận chuyển ra ngoài được, mà đi vào cũng không được. Điều này khiến cho bóng ma lạm phát đang dần xuất hiện lại càng trở nên âm u.
Bởi vì là thời gian sau Tết âm lịch, lưu lượng giao thông vốn dĩ rất lớn, hơn nữa lại thêm bão tuyết, tình hình lại càng nghiêm trọng hơn. Trung ương nhanh chóng hành động, các vị lãnh đạo đích thân đến các vùng chịu thiên tai chỉ đạo công tác cứu trợ cứu nạn.
Tỉnh Tây Xuyên không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng Hàn Đông cũng nhân cơ hội này, một mặt phát động quyên góp ủng hộ vật tư cứu trợ khu vực thiên tai, mặt khác cũng nhân dịp này dự trữ một lượng vật phẩm cứu trợ tương ứng, ví dụ như lều trại, thực phẩm..v…v…
Đồng thời Hàn Đông còn quan tâm học hỏi những kinh nghiệm được mất trong quá trình cứu tế ở khu vực thiên tai, yêu cầu các nơi cũng chăm chỉ học tập tổng kết kinh nghiệm.
Ngày 22 tháng 2, cục Chính trị Trung ương tổ chức hội nghị, Cổ Thần Dương chủ trì hội nghị. Hội nghị đã thảo luận về “Ý kiến về việc gia tăng cải cách thể chế quản lý hành chính”, “Bản dự thảo phương án cải cách cơ cấu Quốc vụ viện”. Hội nghị cho rằng, đi sâu vào việc cải cách cơ cấu và thể chế quản lý hành chính, là một điều quan trọng cần thiết trong việc phát triển kinh tế thị trường của nước Xã hội chủ nghĩa và phát triển Dân chủ chính trị của Xã hội chủ nghĩa, là một phần quan trọng trong việc cải cách toàn diện của nước ta. Yêu cầu phải nhanh chóng cải cách thể chế quản lý chính trị theo phương án Trung ương đã đề ra, yêu cầu xây dựng hình thức phục vụ chính phủ, thực hiện hình thức mới, nhiệm vụ mới của việc hiện đại hóa xã hội chủ nghĩa và cải cách mở cửa của nước ta, dùng sức thay đổi chức năng, ưu thế hóa cơ cấu, nâng cao hiệu lực.
Đồng thời, hội nghị còn kiến nghị chọn người cho Đại hội Đại biểu Nhân dân toàn quốc được tổ chức vào tháng ba trong lần chọn người đầu tiên cho các lãnh đạo cơ cấu quốc gia và kiến nghị chọn người cho vị trí lãnh đạo trong hội nghị chọn người lần đầu tiên của Mặt trận Tổ quốc.
Vấn đề nhân sự này về cơ bản các bên đều đã có được sự thống nhất hoặc giao dịch chung, bây giờ trên cơ bản chỉ là chính thức thông qua mà thôi.
Đến thời điểm hiện tại, nhiệm kỳ công tác mới trên cơ bản đã được xác định, mỗi bên cũng cơ bản tìm được điểm cân bằng riêng của mình.
Ngày ba đến ngày mười bốn tháng ba, Hội nghị lần thứ nhất của Mặt trận Tổ quốc Toàn quốc được tổ chức, bầu Tô Trọng Vi làm chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc toàn quốc.
Cha của Hàn Đông, Hàn Chính được bầu làm Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, Phó bí thư tổ Đảng, trở thành nhân vật số hai trong Mặt trận Tổ quốc.
Ngày năm đến ngày mười tám tháng ba, Hội nghị lần thứ nhất của Quốc hội được cử hành, phê duyệt phương án cải cách của Quốc vụ viện, thực hiện chức năng các ban ngành thể chế thành một thể thống nhất, điều chỉnh thay đổi mười lăm cơ cấu tổ chức, giảm bớt bốn cơ cấu cấp Bộ trưởng. Sau cải cách, trừ Văn phòng Quốc vụ viện, Quốc vụ viện có hai mươi bảy cơ quan trực thuộc.
Cổ Thần Dương được chọn làm Chủ tịch Quân ủy.
Chồng của cô hai Hàn Đông, Trịnh Trạch Hoa được chọn làm Chủ tịch Quốc hội Hội nghị Thường vụ Quốc hội.
Đậu Nguyên Lợi được chọn làm Phó chủ tịch Quốc gia, quyết định Nghiêm Gia Vân làm Thủ tướng Quốc Vụ Viện.
Đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc kết thúc, nhiệm kỳ công tác mới được chuẩn bị từ sáu tháng cuối năm trước, chấm dứt trong thắng lợi.
Những ý đồ của Hàn hệ đều đạt được toàn bộ, thực lực của Hàn hệ cũng tăng hơn so với trước kia nhiều.
Về phần nhà họ Tô, thực lực tương đối mà nói cũng giảm đi một tí. Hơn nữa Hàn Đông còn phát hiện, trong thời gian họp Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc, ông cụ Tô Đức Hạ của nhà họ Tô cũng không hề xuất hiện. Có lẽ sức khỏe thật sự không được tốt, e rằng cũng không ở nhân thế được lâu nữa.
Lần này Hàn Đông chủ yếu đến thị sát công tác an toàn của châu Cam Bá, Hàn Đông còn dẫn theo những nhân vật quan trọng trong các ban ngành có liên quan như cục Địa chấn, cục Xây dựng đô thị..v..v…
Trước tiên Hàn Đông nghe báo cáo công tác của Uỷ ban châu uỷ châu Cam Bá, sao đó đưa ra những chỉ thị quan trọng. Chỉ ra việc đẩy mạnh công tác an toàn, là thể hiện thái độ của người có trách nhiệm đối với người dân, nhất định phải coi trọng.
- Trong việc này châu Cam Bá quả thật đã có rất nhiều cố gắng, đáng được khẳng định. Đương nhiên, chúng ta phải mở rộng tư tưởng, phương thức trong công tác an toàn. Ví dụ như diễn tập trong việc phòng chống động đất, có nên dành thời gian nghỉ trưa để tiến hành một lần trước, cũng tốt cho việc mọi người có tâm lý chuẩn bị. Ngoài ra, ngoài việc thành phố phải mở rộng, xác định rõ nơi để tránh động đất ra, những vùng quê, nông thôn cũng phải có những công tác chuẩn bị tương ứng, thành phố nông thôn cũng đều có người sinh sống hết mà. Việc phòng tránh động đất có rất nhiều phương diện, quần chúng nên sơ tán như thế nào, lương thực thực phẩm, chỗ ăn ở phải sắp xếp như thế nào, các loại thực phẩm phải tổ chức như thế nào, làm thế nào để phân phát được đến tay người dân, đều phải có phương án dự trù tương ứng. Tôi thấy trong phương diện này chúng ta đã làm không ít việc, nhưng tổng thể mà nói vẫn chưa đủ kỹ lưỡng. Công tác an toàn, cho dù làm kỹ lưỡng thế nào thì cũng không thừa. Các đơn vị, các ban ngành, các con đường, phòng làm việc, thành phố thị xã, đều phải có phương án dự trù tương ứng, phải đáp ứng trong lúc thật sự có xảy ra thiên tai, có thể nhanh chóng tổ chức được, chứ không phải cứ loạn lạc hết lên. Trong lúc làm công tác chuẩn bị, không nên cứ nghĩ đây chỉ là diễn tập thôi, là giả thôi, nên trong thâm tâm cứ nghĩ là chẳng sao cả, như vậy thực sự rất nguy hiểm…
Hàn Đông liên tục nói trong một tiếng đồng hồ, nói đến rất nhiều phương diện, nói rất tỉ mỉ, có rất nhiều điều chưa từng được nghe thấy trong chốn quan trường.
“Cũng không biết Bí thư Hàn coi trọng chuyện này như thế nào, nhìn qua có vẻ là một sự chuẩn bị khá toàn diện.”
Có người thầm nghĩ trong lòng. Phải biết là một Bí thư Tỉnh uỷ, cho dù việc quan tâm đến công tác an toàn cũng không có gì đáng trách, nhưng nghe Hàn Đông nói, giống như là một chuyên gia trong lĩnh vực phòng chống động đất và cứu trợ vậy, khiến cho người ta kinh ngạc.
Tuy nhiên mặc dù trong lòng mọi người cảm thấy kỳ lạ, nhưng bởi vì Hàn Đông khá coi trọng việc này, vì việc này còn xử phạt không ít cán bộ. Có rất nhiều quan chức cấp Giám đốc sở vì không coi trọng công tác an toàn, bị Hàn Đông ép tới mức phải từ chức. Cho nên bây giờ cho dù hiểu hay không hiểu, đều phải bắt đầu thực sự coi trọng việc này, việc mà bản thân mình phụ trách cũng phải phân ra thật rõ ràng. Có được sự coi trọng của những người này, sự ý thức này dần dần được truyền xuống dưới. Rất nhanh trong toàn bộ thể chế tỉnh Tây Xuyên, tất cả cán bộ cao thấp khi bàn công việc đều bàn đến vấn đề an toàn, kiến thức thường thức về an toàn, phòng bị đều nghe đến mức thuộc rồi.
Ngay cả người dân bình thường, cũng có sự hiểu biết khá nhiều về công tác an toàn, lúc nói chuyện trong lúc trà dư tửu hậu, cũng thường nhắc đến việc này.
Đương nhiên, nhiều người cũng cảm thấy chẳng qua chính quyền chỉ đang muốn làm hình thức thôi. Công tác an toàn đương nhiên là quan trọng, nhưng làm tới mức rầm rộ như thế này, quả nhiên cũng không được bình thường.
Nhưng nhân vật số một của tỉnh Tây Xuyên, người phát động công tác an toàn lần này, Hàn Đông, lại không quan tâm người khác nghĩ như thế nào, đối với công việc này hắn lại không hề buông lỏng, kiểm tra nhiều nhất cũng là công tác an toàn phòng bị.
Thậm chí có người vì vậy mà đặt biệt hiệu cho Hàn Đông là “Hàn an toàn”, “kẻ điên Hàn”!
Đối với những điều này Hàn Đông chỉ cười trừ cho qua.
Có được bao nhiêu người hiểu được những điều Hàn Đông làm chứ?
Nhưng Hàn Đông có trách nhiệm của hắn. Nếu hắn đã biết được nhiều một chút, năng lực tốt một chút, thì trách nhiệm của hắn cũng sẽ đồng thời nặng hơn một chút, hắn sẽ cố gắng hết sức.
Mà lịch sử, cuối cùng cũng sẽ ghi nhớ tất cả những gì Hàn Đông đã làm cho Quốc gia, cho Nhân dân.
Hàn Đông dưới sự dẫn đường của nhóm người Nghiêm Húc, còn đi thị sát ở mấy trường Trung học ở châu Cam Bá, kiểm tra những nơi tránh hiểm khẩn cấp, giao lưu với giáo viên và học sinh, tìm hiểu những kiến thức trong phương diện phòng tránh động đất họ đã chuẩn bị như thế nào rồi. Ngoài ra còn có hứng thú đi đến một vài lớp xem bảng tin an toàn.
Tổng thể mà nói, bởi vì Nghiêm Húc trong việc này vẫn luôn quán triệt chấp hành, nên các công tác chuẩn bị ở châu Cam Bá cũng không tệ.
Trước khi đi, Hàn Đông còn nói chuyện một lần với Nghiêm Húc, nhấn mạnh thêm một lần nữa về tầm quan trọng của công tác an toàn. Đồng thời Hàn Đông còn tiết lộ rằng thời điểm khoảng hai ba giờ chiều lúc người dân ngủ trưa hoặc đang chuẩn bị đi làm năng lực cảnh giác và tự vệ cũng chậm chạp hơn một chút, cho nên phải đẩy mạnh công tác chỉ đạo. Hắn tin tưởng Nghiêm Húc có thể nghe ra được hàm ý bên trong lời nói của hắn, đây là điều trực tiếp nhất mà Hàn Đông có thể làm được, hắn cũng không thể trực tiếp nói với Nghiêm Húc thời gian chuẩn bị cụ thể được.
Sau đó Hàn Đông lại đến thành phố Khôn Dương, thành phố Phù Thành, là thành phố có khả năng gặp thiên tai, đồng thời cũng nói chuyện kỹ càng với Bí thư Thành ủy hai thành phố này.
Ngày mồng sáu tháng một, Hàn Đông sau khi quay trở về thành phố Thục Đô, nghỉ ngơi nửa ngày, đến văn phòng phê duyệt văn kiện xong, lại đi đến mấy huyện, thị xã trực thuộc Thục Đô để thị sát công tác phòng chống an toàn, chủ yếu là thị sát ở một số trường Trung học, Tiểu học. Bởi vì Hàn Đông biết, trong vụ thiên tai đó, nơi gặp tai họa nghiêm trọng nhất ở Thục Đô chính là các trường học thuộc các huyện, thị xã của Thục Đô. Hắn tuyệt đối không thể để bi kịch như vậy tiếp tục xảy ra.
Thứ tư, Hàn Đông vừa mới đến văn phòng, cầm báo lên, liền nhìn thấy một bài báo của Báo Nam Phương Đô thị, tiêu đề là “Vì sao phải làm công tác an toàn như vậy?”. Tuy trong bài báo không nhắc đến tỉnh Tây Xuyên, nhưng vừa mới nhìn cũng biết là đang nói đến tỉnh Tây Xuyên. Bài báo cho rằng công tác an toàn mặc dù quan trọng, nhưng cũng không thể làm trầm trọng hóa. Nếu vì công tác an toàn, mà làm cho các công việc khác không thuận lợi, thậm chí ngăn trở các công việc khác phát triển, như vậy là không tốt. Nói đến mục đích của an toàn, chính là để người dân có được môi trường làm việc, sinh sống tốt hơn. Nhưng nếu cứ một mực coi trọng công tác an toàn, mà không chú ý đến các việc khác, thì hoàn toàn bị lẫn lộn rồi.
- Hừ…
Hàn Đông cười lạnh một tiếng, thời gian này những nghi ngờ ngôn luận đối với công tác an toàn ở tỉnh Tây Xuyên cũng dần nhiều hơn. Mới đầu chỉ có những tòa soạn hoặc cơ quan truyền thông nhỏ nhắc đến, nhưng bây giờ lại càng rõ ràng hơn.
Đối với những việc này, Hàn Đông cũng chỉ cười nhạt, cơ bản không quan tâm đến việc cãi cọ với họ. Dù sao không bao lâu nữa, sự thực sẽ chứng minh Hàn Đông làm đúng, đến lúc đó tất cả những ngôn luận của họ tự nhiên sẽ mất tác dụng. Bây giờ cãi cọ với những người này hoàn toàn là lãng phí thời gian và sức lực.
Hàn Đông cũng biết, những ngôn luận này mặc dù nhìn lúc ban đầu chỉ là những ngôn luận tự phát rải rác, nhưng đó cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi, còn thực tế bên trong chắc chắn có người ở sau thao túng. Còn cụ thể người đó là ai, Hàn Đông cũng không cần phải suy nghĩ, dù sao cũng chỉ là mấy người đối đầu đó mà thôi.
Cũng trong thời gian này, những cơn bão tuyết rất lớn tràn đến phần lớn khu vực Trung Hoa, thời gian tuyết lớn kéo dài đến mấy ngày. Sau khi bão tuyết qua đi, mất điện mất nước, giao thông ách tắc, phần lớn lữ khách phải ở lại tại các nhà ga và sân bay, hệ thống hậu cần và nguồn năng lượng của Trung Hoa trong thời kỳ bão hòa như vậy đã thể hiện rõ không có nhiều năng lực duy trì. Nhiệt độ liên tục xuống thấp, ảnh hưởng của khí lạnh, có hơn một trăm ngàn mẫu ruộng phải chịu thiên tai, cộng thêm giao thông bị ngăn trở, sản phẩm nông sản không thể vận chuyển ra ngoài được, mà đi vào cũng không được. Điều này khiến cho bóng ma lạm phát đang dần xuất hiện lại càng trở nên âm u.
Bởi vì là thời gian sau Tết âm lịch, lưu lượng giao thông vốn dĩ rất lớn, hơn nữa lại thêm bão tuyết, tình hình lại càng nghiêm trọng hơn. Trung ương nhanh chóng hành động, các vị lãnh đạo đích thân đến các vùng chịu thiên tai chỉ đạo công tác cứu trợ cứu nạn.
Tỉnh Tây Xuyên không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng Hàn Đông cũng nhân cơ hội này, một mặt phát động quyên góp ủng hộ vật tư cứu trợ khu vực thiên tai, mặt khác cũng nhân dịp này dự trữ một lượng vật phẩm cứu trợ tương ứng, ví dụ như lều trại, thực phẩm..v…v…
Đồng thời Hàn Đông còn quan tâm học hỏi những kinh nghiệm được mất trong quá trình cứu tế ở khu vực thiên tai, yêu cầu các nơi cũng chăm chỉ học tập tổng kết kinh nghiệm.
Ngày 22 tháng 2, cục Chính trị Trung ương tổ chức hội nghị, Cổ Thần Dương chủ trì hội nghị. Hội nghị đã thảo luận về “Ý kiến về việc gia tăng cải cách thể chế quản lý hành chính”, “Bản dự thảo phương án cải cách cơ cấu Quốc vụ viện”. Hội nghị cho rằng, đi sâu vào việc cải cách cơ cấu và thể chế quản lý hành chính, là một điều quan trọng cần thiết trong việc phát triển kinh tế thị trường của nước Xã hội chủ nghĩa và phát triển Dân chủ chính trị của Xã hội chủ nghĩa, là một phần quan trọng trong việc cải cách toàn diện của nước ta. Yêu cầu phải nhanh chóng cải cách thể chế quản lý chính trị theo phương án Trung ương đã đề ra, yêu cầu xây dựng hình thức phục vụ chính phủ, thực hiện hình thức mới, nhiệm vụ mới của việc hiện đại hóa xã hội chủ nghĩa và cải cách mở cửa của nước ta, dùng sức thay đổi chức năng, ưu thế hóa cơ cấu, nâng cao hiệu lực.
Đồng thời, hội nghị còn kiến nghị chọn người cho Đại hội Đại biểu Nhân dân toàn quốc được tổ chức vào tháng ba trong lần chọn người đầu tiên cho các lãnh đạo cơ cấu quốc gia và kiến nghị chọn người cho vị trí lãnh đạo trong hội nghị chọn người lần đầu tiên của Mặt trận Tổ quốc.
Vấn đề nhân sự này về cơ bản các bên đều đã có được sự thống nhất hoặc giao dịch chung, bây giờ trên cơ bản chỉ là chính thức thông qua mà thôi.
Đến thời điểm hiện tại, nhiệm kỳ công tác mới trên cơ bản đã được xác định, mỗi bên cũng cơ bản tìm được điểm cân bằng riêng của mình.
Ngày ba đến ngày mười bốn tháng ba, Hội nghị lần thứ nhất của Mặt trận Tổ quốc Toàn quốc được tổ chức, bầu Tô Trọng Vi làm chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc toàn quốc.
Cha của Hàn Đông, Hàn Chính được bầu làm Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, Phó bí thư tổ Đảng, trở thành nhân vật số hai trong Mặt trận Tổ quốc.
Ngày năm đến ngày mười tám tháng ba, Hội nghị lần thứ nhất của Quốc hội được cử hành, phê duyệt phương án cải cách của Quốc vụ viện, thực hiện chức năng các ban ngành thể chế thành một thể thống nhất, điều chỉnh thay đổi mười lăm cơ cấu tổ chức, giảm bớt bốn cơ cấu cấp Bộ trưởng. Sau cải cách, trừ Văn phòng Quốc vụ viện, Quốc vụ viện có hai mươi bảy cơ quan trực thuộc.
Cổ Thần Dương được chọn làm Chủ tịch Quân ủy.
Chồng của cô hai Hàn Đông, Trịnh Trạch Hoa được chọn làm Chủ tịch Quốc hội Hội nghị Thường vụ Quốc hội.
Đậu Nguyên Lợi được chọn làm Phó chủ tịch Quốc gia, quyết định Nghiêm Gia Vân làm Thủ tướng Quốc Vụ Viện.
Đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc kết thúc, nhiệm kỳ công tác mới được chuẩn bị từ sáu tháng cuối năm trước, chấm dứt trong thắng lợi.
Những ý đồ của Hàn hệ đều đạt được toàn bộ, thực lực của Hàn hệ cũng tăng hơn so với trước kia nhiều.
Về phần nhà họ Tô, thực lực tương đối mà nói cũng giảm đi một tí. Hơn nữa Hàn Đông còn phát hiện, trong thời gian họp Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc, ông cụ Tô Đức Hạ của nhà họ Tô cũng không hề xuất hiện. Có lẽ sức khỏe thật sự không được tốt, e rằng cũng không ở nhân thế được lâu nữa.
/1284
|