Người Cầm Quyền

Chương 1188: Lời tố cáo đau khổ đầy máu

/1284


- Nếu như vậy thì tôi sẽ làm một con dao nhọn, ra sức mở đường máu trên thành phố Giang Trung.

Chu Chinh trong lòng âm thầm nghĩ. Nếu Hàn Đông đã đưa y đến đây rồi, một mặt cũng là tín nhiệm y, dù sao hai người quen biết cũng đã hơn 10 năm, mặt khác Hàn Đông cũng hy vọng bản thân có tác dụng nhất định về mặt công việc.

Ăn xong bữa ăn khuya, Hàn Đông quay về cư xá của Thành ủy, biệt thự của cư xá được trang hoàng rất đẹp, tòa biệt thự này có thể nói là trung tâm của cả cư xá Thành ủy, địa thế của cư xá Thành ủy vừa lúc ở giữa cao, bốn bề thấp, vì vậy đứng trên ban công tầng hai của biệt thự phóng tầm mắt nhìn đi có thể gần như nhìn thấy hết cư xá Thành ủy.

Hàn Đông đem một cái ghế ra ngồi ở ban công, nhìn những ngôi sao trên bầu trời, vừa hút thuốc vừa suy tư về cục diện hiện tại của thành phố Giang Trung. Bản thân đã lên nhậm chức được mấy ngày, thành phố Giang Trung lại một mảnh yên bình, dường như không vì sự đến thăm của mình mà có thay đổi gì, nhưng Hàn Đông cảm giác phía dưới sự yên bình này ẩn chứa sóng ngầm, dường như rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào bản thân đang cân nhắc với ý đồ không tốt đẹp gì, mọi người đều có dự định và lợi ích của bản thân, đều lo lắng mình đến sẽ làm tổn hại đến lợi ích cuả bọn họ, vì vậy người nào cũng tràn đầy lòng cảnh giác.

Bởi vì Lữ Nhạc vẫn chưa đến nên tạm thời vẫn chưa sắp xếp nhân viên công tác thích hợp, trong biệt thự chỉ mình Hàn Đông ở, cũng khá buồn tẻ.

Trở lại phòng ngủ, Hàn Đông bật máy tính lên, mở QQ liên lạc một chút với Lữ Nhạc, Kiều San San, nói một chút về cảm xúc của mình, tâm trạng liền tốt hơn một chút. Số QQ này là Lữ Nhạc lập giúp Hàn Đông, Lự Nhạc làm về ngành công nghệ thông tin, về phương diện này đương nhiên vượt trội so với Hàn Đông. Mặc dù ở kiếp trước Hàn Đông cũng chơi trò này không ít nhưng sau khi tái sinh, cuộc đời Hàn Đông xảy ra thay đổi rất lớn, cả ngày suy nghĩ và bận rộn gì đó đều có liên quan đến công việc, cũng rất ít khi chơi trò này, đồng thời Hàn Đông cũng không thể dùng cái này để nói chuyện với đồng nghiệp hay cấp trên, vì vậy dãy số QQ mà Lữ Nhạc lập giúp hắn chỉ đơn thuần là để Hàn Đông thuận tiện liên lạc với người thân, dù sao mặc dù điện thoại có thể gọi bất cứ lúc nào nhưng dùng QQ nói chuyện có thể nhìn thấy video.

Hai ngày này, Lữ Nhạc đã làm xong thủ tục chuyển trường cho Hàn Vũ và Hàn Nguyệt. Hai nhóc Hàn Vũ và Hàn Nguyệt tình cảm rất tốt, ở cùng nhau có thể giúp đỡ cùng nhau học tập, tổng thể mà nói Hàn Vũ cực kỳ điềm đạm, còn Hàn Nguyệt lại hoạt bát hơn một chút, có hai đứa trẻ ở bên cạnh, tâm trạng Hàn Đông sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

Kết thúc cuộc nói chuyện, Hàn Đông liền mở trang web Long Ẩn Giang Trung ra, đây là trang web của thành phố Giang Trung, rất nhiều người thành phố Giang Trung thích đi dạo trang web này.

Hàn Đông mới đến, rất nhiều phương diện còn lạ lẫm, muốn nhanh chóng hiểu rõ tình hình thành phố Giang Trung thì Hàn Đông bắt buộc phải tìm hiểu tin tức từ nhiều phương diện, nhiều con đường hơn nữa. Mà xã hội bây giờ, internet lại là một nguồn thông tin vô cùng quan trọng, hơn nữa Internet dùng phương thức mở, rất nhiều chuyện không thể đăng trên báo lại thường xuyên xuất hiện trên Internet. Trong trí nhớ của Hàn Đông, kiếp trước có không ít quan viên lại vì những chuyện vạch trần trên Internet mà rơi đài.

Diễn đàn thật ra rất náo nhiệt, tùy ý lật một chút liền thấy hôm nay ít nhất đã cập nhật hơn 10 trang tin tức mới, trong đó đại bộ phận đều là những bài post khoác lác nói chuyện phiếm lung tung, đối với những bài này Hàn Đông chỉ nhìn lướt qua tiêu đề, trên thực tế nếu có chuyện quan trọng như vậy thì khi post lên tác giả sẽ làm cho tiêu đề rất bắt mắt, hơn nữa nói một cách tương đối, độ chú ý cũng cao hơn bài post bình thường một chút, số người comment cũng sẽ rất nhiều, vì vậy trước khi Hàn Đông lướt web, chỉ cần xem bảng xếp hạng độ chú ý là về cơ bản có thể hiểu được tình hình được quan tâm của các bài post.

Bỗng nhiên một bài post thu hút sự chú ý của Hàn Đông.

- Tàn ác vô nhân đạo, nhà dành cho người lang thang và công trình đen cấu kết với nhau, người thiểu năng trí tuệ bị nô dịch!

Tiêu đề được tác giả chỉnh thành màu đỏ, phía sau còn có một loạt dấu cảm thán.

Hàn Đông kích chuột vào, nhanh chóng nhìn lướt.

Đây cũng là báo cáo do một phóng viên viết, chỉ là phóng viên là người nặc danh, phỏng chừng cũng không thể đăng trên báo, vì vậy cái người phóng viên có lương tâm và tinh thần trọng nghĩa này liền đem bản thảo gửi lên diễn đàn Long Ẩn Giang Trung để mong có nhiều người quan tâm hơn.

Phóng viên âm thầm phỏng vấn, một đám người đi làm thuê trầm mặc:

- 1h30 ngày 1 tháng 6 năm 2009, thông qua sự dẫn dắt của người tố cáo, phóng viên đến một nhà máy thạch cao rất nổi tiếng ở thành phố Giang Trung, ngoài cửa không có bảo vệ trông coi. Mấy người phóng viên đi vào khoảng 50m thì thấy có một con đường nhỏ thông với nhà máy. Cách rất xa đã có một lớp dày đặc bụi đập vào mặt, phóng viên che mũi đi vào nhà máy, nghe thấy tiếng vang chói tai, ngôi nhà hơn 400 mét vuông bụi bay khắp nơi, không thấy công nhân đâu.

- Phóng viên đi vào sâu trong nhà máy mới phát hiện mấy công nhân cả người đầy bụi ở trong đám bụi mù mịt, nửa quỳ trên chiếc máy cắt thạch cao làm việc. Trên người bọn họ dính một lớp vôi thật dày, chỉ lộ ra mắt và mũi. Phóng viên định tiến lên trước nói chuyện nhưng không ai tiếp lời, chỉ có một người thợ dùng kí hiệu tay nhưng cũng không rõ là cái gì. Thấy phóng viên chụp ảnh, bọn họ cũng chỉ ngây ngốc đứng nhìn mấy cái. Người đưa tài liệu nói phân xưởng này có hơn chục công nhân, trong đó có bộ phận là người câm điếc, về cơ bản không biết nói chuyện.

- Phía bên phải phân xưởng có một gian phòng không đến 10 mét vuông, người báo cáo tài liệu nói đây là phòng bếp đơn giản. Phòng bếp tỏa ra một mùi vị hôi mà chua, mặt đất ẩm ướt có vài cái chậu. Người tố cáo mở một trong những cái nắp nhôm ra, những thứ lưu lại trong chậu là nước mì sợi các công nhân ăn còn thừa.

- Sau đó phóng viên đến khu ký túc xá của công nhân. Khu ký túc xá là một dãy nhà cấp 4 đơn giản, vừa đến gần, hai con chó săn lớn buộc ở bên cạnh ký túc xá nhảy lên sủa không ngừng. Một người công nhân hơn 50 tuổi dẫn phóng viên vào trong phòng. Ở đây giống như ở phân xưởng vậy, tích tụ một lớp vôi dày, những miếng gạch vỡ thì kê giường, trên giường là chiếc chăn bông rách, không có ga trải giường, phóng viên nói chuyện với người công nhân, không có hồi đáp, người tố cáo nói người này cũng là người câm điếc.

- Phóng viên vất vả lắm mới tìm được một công nhân bình thường, hỏi anh ta làm sao mà đến được công xưởng này, mà đáp án của anh ta lại khiến phóng viên vô cùng phẫn nộ và chua xót. Người công nhân này nói anh ta đứng ở nhà ga chơi, bị người khác kéo đến, nói có tiền cho, bảo anh ta đến làm việc, nhưng anh ta đến làm hai tháng rồi mà vẫn không được một đồng nào. Anh ta không muốn làm việc ở công xưởng này nữa, muốn đi nhưng những người kia lại không cho anh ta đi, thức ăn mỗi ngày đều là mì sợi không, trong hai tháng anh ta không nhìn thấy một chút thức ăn mặn nào. Khi làm việc, các công nhân chẳng ai được phát khẩu trang, mỗi ngày hít vào rất nhiều tro bụi, họng cũng rất khó chịu. Sau khi nói chuyện, phóng viên đi cùng người công nhân này về ký túc, trên con đường bên cạnh ao nước thối đến mức đen sì, bởi vì không có nước tắm nên anh ta liền lấy khăn mặt nhúng một ít nước ao lau bụi thạch cao trên người.

- Mà thông qua việc đi sâu khai thác hơn nữa, phóng viên phát hiện những công nhân này đều là người lang thang lưu lạc ở nhà ga gần đó hoặc là dân du cư của trại phục hồi nhân phẩm.

Trên bài post còn có ảnh công nhân làm việc và sinh hoạt.

Bài post này thu hút sự chú ý của không ít người.

- Tàn ác vô nhân đạo!

- Ông chủ lòng dạ hiểm ác, phải phạt nặng!

- Người của trại phục hồi nhân phẩm đều đáng chết, đều lôi đi bắn chết hết!

Đồng thời còn có người comment nói mình đã từng tố cáo công xưởng này nhưng không có một chút hồi âm nào, cho dù là Cục lao động hay Cục công an đều không để ý đến việc anh ta tố cáo, có thể thấy ông chủ của công xưởng độc ác này là người có bệ đỡ rất vững chắc, bây giờ đều là quan lại bao che cho nhau, chuyện của dân đen ai thèm quản, hơn nữa những người này đều là kẻ lang thang, không có nhà để về thì càng không ai để ý đến sự sống chết của bọn họ.

Xem hết bài post này, tâm trạng của Hàn Đông đã không thể dùng từ phẫn nộ để hình dung nữa, ngược lại lại có chút bình tĩnh. Xã hội này, thứ đáng ghê tởm quá nhiều, một số người vì lợi ích, chuyện gì cũng có thể làm, hơn nữa trong đó còn có rất nhiều người có liên quan, bị người khác lôi kéo mà sa ngã, trở thành đồng lõa của những người này, nhưng người này lại làm tăng thêm sự kiêu ngạo cho những người thương nhân lòng dạ hiểm độc kia.

Trực tiếp in bài post kia ra, sau đó Hàn Đông liền tắt máy tính, tâm trạng có chút không tốt.

Sáng ngày hôm sau, Hàn Đông gọi Chu Chính đến phòng làm việc của mình, đưa bài post đã in ra cho y, nói:

- Nhanh chóng chứng thực chuyện mà bài post này phản ánh, tôi muốn tìm người phóng viên viết bài này, chắc không phải là chuyện gì khó chứ?

Chu Chính gật đầu nói:

- Lãnh đạo cứ yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng.

Chuyện này mặc dù đối với toàn thành phố mà nói không phải chuyện lớn gì, nhưng coi đó là điểm đột phá thì lại có thể làm rất nhiều việc, hơn nữa nếu Hàn Đông đã coi trọng chuyện này, nói không chừng trong lòng hắn sớm đã có tính toán.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Ừ, sự việc phải nắm chắc, phải làm rõ tình hình, nếu trong bài post đã nhắc đến chuyện sau khi nhận được tố cáo, Cục công an vẫn không có phản ứng thì có thể coi đó là điểm đột phá, chỉnh đốn vấn đề tác phong làm việc của cán bộ công an cấp cơ sở

Đồng thời Hàn Đông cũng nói một chút về tình hình trang web Ẩn Long Giang Trung để Chu Chính có thể bắt tay vào làm từ phương diện này, phát hiện một số đầu mối không thể lấy được từ con đường bình thường, giải quyết một số chuyện bách tính quan tâm, như vậy càng dễ khiến bách tính hài lòng, thay đổi ấn tượng của cán bộ công an trong lòng nhân dân.

Bởi vì Hàn Đông biết những vấn đề nóng trên mạng kia, rất nhiều vấn đề kênh thông tin bình thường không thể giải quyết, cũng chính vì điều đó nên người viết mới mượn con đường Internet, mà bách tính cũng cực kỳ quan tâm với những chuyện như thế này, nếu Cục công an có thể phản ứng nhanh chóng thì như vậy có thể gây ra tác dụng dẫn đường theo hướng chính xác, điều này có tác dụng hơn rất nhiều công tác trị an lớn nhưng trống không mà lúc trước Dương Bộ Hầu thúc đẩy ở thành phố Giang Trung, hơn nữa bách tính cũng được lợi ích thực tế.

Thông qua phương thức này càng có thể làm kinh sợ những tên tưởng có bối cảnh nên kiêu ngạo làm việc, những tên này một mặt có rất nhiều mối quan hệ, vì vậy có thể phạm pháp loạn kỷ cương mà không phải chịu sự trừng phạt thích đáng, mặt khác bọn chúng cũng nghĩ mình có người bao che cho, vì vậy cho dù có xảy ra chuyện gì, có người tố cáo hay gì đó cũng không ai điều tra mình. Nhưng nếu Cục công an có thể khai thác được manh mối từ trên Internet và triển khai điều tra, xử lý một cách dứt khoát thì tình hình sẽ khác. Dù sao mặc dù những tên này có quan hệ nhưng cũng không thể ngăn cản người bị hại tố cáo trên Internet.

Ngày 16, Hàn Đông đơn giản gọn nhẹ đi đến quận Tín Sơn làm công tác điều tra nghiên cứu.

Quận Tín Sơn là quận có diện tích lớn nhất thành phố Giang Trung, diện tích lãnh thổ toàn khu là 3468 km vuông, quản lý 50 xã, thị trấn, đường phố, nằm ở nơi kết hợp của vùng trung thượng du Trường Giang, nổi tiếng với “núi đồi liên miên, tín âm khó gửi”, là một trong tám cảng lớn của Trường Giang. Tổng số dân toàn quận là 1.800.000 người, dân số lớn nhất trong 12 quận huyện của thành phố Giang Trung, diện tích xây dựng thành khu của thị trấn là 67 mét vuông, dân số thành khu là 830.000, ngoài quận Long Ẩn ra, quy mô thành thị.lớn nhất thành phố Giang Trung, cũng là thành thị trọng điểm mà quốc gia giúp đỡ.

Quận Tín Sơn ở thành phố Giang Trung, ngoài quận Long Ẩn là thành thị.quan trọng nhất, Bí thư Quận ủy nơi đây là Ông Bá Lương và Bí thư Quận ủy quận Long Ẩn Mã Văn Chính đều là Ủy viên thường vụ Thành ủy Thành phố Giang Trung.

Hàn Đông coi quận Tín Sơn là trạm đến điều tra nghiên cứu khảo sát đầu tiên kể từ sau khi nhậm chức là có lý do của hắn. Một mặt ảnh hưởng của quận Tín Sơn trong phạm vi toàn thành phố không nhỏ, nhưng lại không bị nhiều người để ý như quận Long Ẩn, mặt khác Bí thư Quận ủy là một người hay đứng ngoài cuộc, cùng với người của Dương Bộ Hầu hẳn không phải là người cùng đường, từ nhiều phương diện có thể thấy rất nhiều lúc y chọn trung lập, người này hẳn là đáng để nắm lấy.

Ngoài Thứ ký Lý Tri Thu và hai người cảnh vệ Lam Mộng Dao và Vu Hữu Quang ra, Hàn Đông còn đưa Phó cục trưởng cục công an Chu Chính, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Phạm Lương Binh đến.

Cái người Phạm Lương Binh này nhiều lần báo cáo công việc với Hàn Đông, hơn nữa Hàn Đông cũng nhìn sơ yếu lí lịch của anh ta, trong nhiệm kì trước của Dương Bộ Hầu, người này đã là Phó trưởng ban thư ký rồi, nhưng trong thời gian Dương Bộ Hầu nhận chức Bí thư Thành ủy, rất nhiều Phó trưởng ban thư ký của Văn phòng Thành ủy đều được đề bạt hoặc điều chỉnh đến vị trí tốt hơn, còn cái người Phạm Lương Binh này lại chỉ là Phó trưởng ban thư ký, hơn nữa từ vị trí Phó trưởng ban thư ký thứ 3, vị trí không ngừng thụt lùi, bây giờ đứng thứ 2 từ dưới lên trong số các Phó trưởng ban thư ký, công việc quản lý cũng rất đơn giản, chính là công tác điều tra nghiên cứu gì đó, trong tay căn bản không có thực quyền.

Từ điểm này mà nói, Phạm Lương Binh chắc chắn không phải người của Dương Bộ Hầu, người như thế này Hàn Đông mới có thể yên tâm dùng, mà cùng lúc đó Phạm Lương Binh có thể ở văn phòng Thành ủy lâu như vậy chứng tỏ anh ta cũng có chút năng lực, nếu không sớm đã không biết đến đâu dưỡng lão rồi. Hơn nữa anh ta ở lâu như vậy, trước Hàn Đông đã trải qua hai đời Bí thư Thành ủy, hẳn là rất quen thuộc với tình hình trong thành phố, nếu anh ta có thể thật lòng tiến lại đây, vậy thì sẽ có tác dụng giúp đỡ rất tốt đối với việc nhanh chóng nắm rõ tình hình trong thành phố của Hàn Đông.

Phạm Lương Binh có chút hói đầu, tóc một bên để hơi dài, như vậy khi chải thì sẽ vừa lúc che phần đầu hói đi. Ánh mắt anh ta có chút thâm trầm, nếu quan sát cẩn thận thì có thể phát hiện anh ta có tâm lý phòng bị với người khác.

Điểm này Hàn Đông cũng có thể hiểu được, dù sao thì anh ta chìm nổi ở Văn phòng Thành ủy lâu như vậy rồi, trải qua càng nhiều việc thì trong lòng lo lắng càng nhiều, có chút bảo thủ cũng là điều nên làm. Mà anh ta có thể chủ động tiến lại đây chứng tỏ trong lòng anh ta có suy nghĩ, có suy nghĩ là chuyện tốt, không có suy nghĩ mới không có hy vọng.

Ô tô rất nhanh liền tiến vào trong nội thành quận Tín Sơn, trên đường ngựa xe như nước, một mảnh phồn hoa, hai bên đường, hàng cây làm xanh môi trường sắp xếp rất gọn gàng, đường phố có vẻ vô cùng ngăn nắp sạch sẽ.

Đây là lần đầu tiên Hàn Đông đến quận Tín Sơn, ấn tượng đầu tiên với quận Tín Sơn cũng rất tốt.

Xe vòng qua một ngã tư đường, phía trước đột nhiên bắt đầu tắc đường, hơn nữa người đi đường rõ ràng nhiều hẳn lên, dường như xảy ra chuyện gì đó.

Cùng với chiếc xe di chuyển lên phía trước, Hàn Đông rất nhanh liền biết nguyên nhân kẹt xe, lại là trên đường cho người đi bộ phía trước có một đám người giơ cờ trắng, ồn ào ầm ĩ tiến về phía trước, phía trước đám người đó lại là mấy người to khỏe nâng một thi thể dẫn đường.

Nhìn thấy tình hình này, Hàn Đông không khỏi nhíu nhíu mày, sau đó bảo người lái xe là Vu Hữu Quang lái chậm một chút.

Ước chừng đi lên trước khoảng một km, những người kia liền dừng lại, la hét ồn ào, đám người bắt đầu tụ tập lại, phía trước bọn họ lại là đại viện của Trấn ủy thị trấn Nhạc Nguyên quận Tín Sơn. Là thị trấn trực thuộc thành phố, trên thực tế giống như đơn vị cấp huyện của các tỉnh khu bình thường vậy, cũng là đơn vị cấp Cục trưởng. Từ đó có thể thấy những người này có oan ức gì đó đến Ủy ban nhân dân thị trấn để kêu oan rồi.

Hàn Đông bảo Vu Hữu Quang tìm chỗ trống dừng xe lại, sau đó bảo Lý Tri Thu xuống xe hỏi dò xem chuyện gì vậy.

Lúc này xe cảnh sát gào thét mà đến, cảnh sát xuống trước cửa Ủy ban nhân dân thị trấn kéo đường cảnh giới, bắt đầu giằng co với mọi người, chỉ là nhìn đám người khí thế hùng hổ, những cảnh sát kia cũng không dám quá đáng quá, chỉ cố gắng đảm bảo người dân không xông vào Ủy ban nhân dân thị trấn mà thôi, còn về việc bọn họ bao vây lấy cửa thì cho bọn họ bao vây, dù sao lãnh đạo cũng sẽ đến giải quyết.

Qua hơn 10 phút, Lý Tri Thu liền quay về, trong tay y cầm mấy tờ giấy, lên xe đưa báo cho Hàn Đông, nói:

- Tôi đi xuống hỏi dò một chút, bọn họ tưởng tôi là phóng viên liền đưa cho tôi một phần tài liệu đã chuẩn bị sẵn, tình hình đại khái là như thế này...

Hóa ra ngày 16 tháng 8 năm 2003, công ty trách nhiệm hữu hạn thủy sản Thanh Giang thành phố Giang Trung cùng với nhân dân thôn Nhạc Nguyên quận Tín Sơn kí kết “Hợp đồng nhận thầu mặt nước”. Sau đó hai bên vì các vấn đề như phí nhận thầu, lưới ngăn nuôi dưỡng mà nảy sinh tranh cãi và mâu thuẫn. Ngày 29 tháng 7 năm 2008, hai bên một lần nữa xảy ra tranh cãi vì vấn đề lưới ngăn, bên Dị Đức Bưu và bên công ty thủy sản có nhiều người tham gia ẩu đả dẫn đến 1 người tử vong, 1 người trọng thương, 8 người bị thương nhẹ, người chết là Dị Đức Bưu, người bị thương đều là người thân hàng xóm của Dị Đức Bưu.

Ngày 16 tháng 3 năm nay, tòa án quận Tín Sơn thành phố Giang Trung tiến hành xử lý đối với vụ việc này nhưng kết quả khiến đám người bên Dị Đức Bưu vô cùng bất mãn, bởi vì phán quyết của tòa án rõ ràng là thiên vị công ty thủy sản Thanh Giang, tòa án thẩm tra xử lý cho rằng hai bên vì tranh chấp dân sự mà nảy sinh mâu thuẫn, mỗi bên đều đưa nhiều người đến hiện trường xảy ra xung đột và cầm vũ khí tham gia ẩu đả, hành vi của những người này đã lần lượt cấu thành tội cố ý gây thương tích, tội tụ tập quần chúng đánh nhau, hai bên đều có thương vong, xét thấy người có trách nhiệm chủ yếu bên Dị Đức Bưu đã chết, sẽ không truy cứu trách nhiệm của gã nữa, đồng thời tòa án xát thấy thủ phạm gây ra cái chết của Dị Đức Bưu không rõ tung tích, đã yêu cầu Cục công an đi điều tra truy bắt, đợi đến sau khi y quy án sẽ tiến hành phán quyết.

- Tình hình thực tế là công ty thủy sản Thanh Giang thuê rất nhiều người nhàn tạp trong xã hội tiến hành ẩu đả với Dị Đức Bưu dẫn đến cái chết của y. Người có tư cách pháp nhân của công ty thủy sản Thanh Giang, người đã mướn hung thủ gây thương tổn cho người khác là Lôi Cương nên chịu trách nhiệm chủ yếu trong chuyện này, nhưng vì bối cảnh của gã nên tòa án tiến hành bao che bốn phía cho gã!

- Sau khi tòa án phán quyết, Lôi Cương thậm chí còn cho người tuyên bố ai dám làm khó công ty thủy sản Thanh Giang thì Dị Đức Bưu chính là tấm gương!

Nhìn tình cảnh đau khổ đầy máu này, lông mày Hàn Đông nhíu chặt lại.

/1284

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status