- Minh Bác à, chúc mừng anh, vừa rồi Ban tổ chức Thành ủy gọi điện tới, bí thư Hàn đích thân giao phó, muốn điều anh tới văn phòng Thành ủy làm việc, đây đúng là việc lớn.
Bí thư Trình ngồi xuống liền nhiệt tình chúc mừng.
- Đây đối với Minh Bác mà nói, là một cơ hội rất lớn, đối với mặt trường học mà nói, cũng là một việc tốt, chứng tỏ trường chúng ta có nhân tài. Trường học là nhà mẹ đẻ của anh, sau này Minh Bác tới Thành ủy, có khi quên luôn nhà mẹ đẻ.
Hiệu trưởng cũng nói:
- Minh Bác thật là có cơ hội tốt, ở Thành ủy công tác với ở trường học là hai việc khá nhau, Thành ủy tiền đồ rộng lớn, cũng có thể khiến anh phát triển khát vọng trong lòng. Huống hồ, anh còn được bí thư Hàn đích thân chọn, có thể được bí thư Hàn ưu ái, điều này chứng tỏ học thức của anh nhận được sự tán thưởng và coi trọng của lãnh đạo…
Đối mặt với hai vị lãnh đạo xu nịnh trong trường, Lý Minh Bác trong lòng cảm thấy vô cùng nực cười, nhà mẹ đẻ trường học này, không phải là vừa mới tiến hành xử phạt mình sao, tước bỏ chức Phó viện trưởng của mình. Bây giờ lại muốn mình nhớ tới nhà mẹ đẻ rồi.
Tuy rằng trong lòng cảm thấy nực cười nhưng Lý Minh Bác cũng không biểu lộ ra ngoài, y cảm thấy mình đã muốn đi rồi, những thứ trước đây, cũng không cần phải tính toán nhiều nữa. Hơn nữa, ngoại trừ chuyện này, trường học đối với mình cũng rất tốt, bất kể là ở việc tiêu đề luận văn hay việc đảm nhiệm Phó học viện đều cho mình nhiều nỗ lực.
Lý Minh Bác là một người có lòng biết ơn, người khác đối với y tốt, y sẽ khắc sâu vào trong lòng. Lần này vì việc bài văn đó, thái độ của lãnh đạo đối với y cũng thay đổi rồi, khiến trong lòng y có chút thất vọng, chỉ sợ đây cũng không phải việc mà mấy vị lãnh đạo trong trường muốn thấy. Đứng ở lập trường của bọn họ, họ cũng có nhiều chỗ khó xử.
- Bí thư, hiệu trưởng. Dù nói thế nào, tôi cũng là từ trong trường đi ra, đối với trường học tôi cũng có cảm tình rất sâu nặng, làm sao có thể nói quên là quên. Mấy năm nay, cũng cảm ơn các lãnh đạo đã quan tâm và bồi dưỡng, nếu không tôi cũng không thể có thành tích quan trọng hôm nay.
Trong lòng Lý Minh Bác đã nghĩ thông rồi. Thêm nữa vận mệnh của mình cũng chuyển biến, đối với những chuyện không vui trước đây, đã hoàn toàn ném bỏ khỏi đầu. Theo y, đây coi như là quá khứ rồi. Trước mắt phải hướng về phía trước, đối tốt với mọi người lúc nào cũng là tốt cả.
Bí thư Trịnh và hiệu trưởng cũng yên tâm rồi, họ nghe ra lời của Lý Minh Bác là chân thành, xem ra những chuyện trước đây y cũng không để bụng, đây là chuyện tốt. Lý Minh Bác được bí thư Thành ủy Hàn Đông điều tới Thành ủy công tác, tương lai tiền đồ chắc chắn rộng lớn, bọn họ cũng không muốn có một đối thủ như vậy, mà người như vậy tốt nhất là hóa thù thành bạn, tương lai còn có lợi.
Trong khoảng thời gian ngắn, khách chủ cũng trò chuyện vui vẻ, nói chuyện hồi lâu, hiệu trưởng liền cáo từ đi trước. Bí thư Trịnh lưu lại nói:
- Minh Bác, thời gian trước, bài văn đó của anh, làm cho công tác của trường rất bị động, do đó qua đề nghị của Phó hiệu trưởng Chu, trường học miễn nhiệm chức Phó viện trưởng của anh, ở điểm này, là tôi suy xét không chu đáo.
Bí thư Trịnh lại đưa ra tất cả thành ý, đầu tiên chân thành nhận sai lầm với Lý Minh Bác. Điều này khiến Lý Minh Bác rất cảm động, y vội ngăn lời Bí thư Trịnh nói:
- Bí thư Trịnh, anh quá lời rồi, mấy năm nay cảm ơn anh đã chiếu cố nhiều.
Bí thư Trịnh khoát tay nói:
- Cũng không có chiếu cố hay không chiếu cố, là tự anh có năng lực, trình độ học thuật cao. Nhưng anh sắp tới Thành ủy làm việc rồi, có khán đài lớn hơn, thành tựu tương lai sẽ càng lớn.
- Bí thư Trịnh, trên thực tế tôi cũng hơi lo lắng, đấy hoàn toàn là hai lĩnh vực khác nhau.
Lý Minh Bác nói.
Bí thư Trịnh nói:
- Đúng là một lĩnh vức mới, nhưng khả năng nhận thức của anh cao, chắc chắn có thể rất nhanh thích ứng, Hơn nữa, bí thư Hàn điều anh tới Thành ủy làm việc, chủ yếu là nhìn ra năng lực và học thức của anh, cho nên tôi thấy anh chỉ cần nỗ lực phát huy năng lực của mình, chăm chỉ làm việc, những vấn đề khác đều là việc nhỏ.
Ý của y rất rõ ràng, có Hàn Đông làm chỗ dựa, Lý Minh Bác chỉ cần cố gắng làm việc, khiến Hàn Đông hài lòng, những thứ khác như thăng quan, gì gì đó nhất định là viêc nhỏ.
Lý Minh Bác khiêm tốn nói:
- Tôi cũng là lo lắng, công tác thực tiễn và lý luận sách vở lại là hai chuyện khác nhau.
Bí thư Trịnh cười ha ha nói:
- Có gì phải lo lắng, lại không phải bắt anh làm một mình, tôi đoán bí thư Hàn điều anh đi, chủ yếu là làm trên mặt lý luận, chính sách, còn về nói anh đi làm công tác thực tế, chắc cũng phải chờ sau này anh quen tình hình mới có thể.
Sau đó, Bí thư Trịnh ngỏ ý tối mai Đảng ủy trường học mời Lý Minh Bác ăn cơm, chia tay y.
Lý Minh Bác cũng không từ chối, nếu đã theo con đường làm quan, việc mời khách ăn cơm như vậy là không tránh khỏi, trường học là căn cứ của y, về sau nói không chừng là nơi hữu dụng.
Buổi chiều, bã xã Tạ Trinh của Lý Minh Bác tan làm sớm, trên đường về đặc biệt mua mấy món đồ ăn thịnh soạn. Đối với sự chuyển nghề lần này của ông xã, cô là người vui nhất, cô là người trong thể chế, bây giờ chỉ là cán bộ cấp phó phòng, mặc dù đối với con đường làm quan của mình không có hy vọng quá lớn nhưng ông xã của mình có cơ hội vút thẳng lên trời, cô vui hơn ai hết.
- Đúng là trong cái rủi lại có cái may, bài văn lần này, tuy là khiến anh nhận rất nhiều phê bình, nhưng cũng khiến bí thư Hàn nhìn trúng học thức của anh, có được ưu ái của bí thư Hàn, tương lai anh thẳng lên mây xanh, là chuyện rất dễ dàng.
Tạ Trinh vừa nấu ăn, vừa vui vẻ nói.
Lý Minh Bác nói:
- Anh lo làm không tốt.
Tạ Trinh nói:
- Có gì làm tốt hay không tốt, như năng lực của anh, sẽ làm tốt hơn người khác. Anh phải tự tin, em gặp nhiều người làm quan đấy. Anh nói họ xuất sắc thế nào, vậy cũng không chắc, nhưng chỉ cần chăm chỉ nghiền ngẫm, tập trung tư tưởng vào công việc thì không có việc gì làm không tốt cả.
Hai vợ chồng lúc ăn mở một chai rượu đỏ, bữa ăn thật hữu tình.
Tin tức Lý Minh Bác được Bí thư Thành ủy Hàn Đông điều tới Thành ủy làm việc, rất nhanh lan truyền trong trường, lần này Lý Minh Bác trở thành đối tượng mọi người hâm mộ, ngay cả Phó hiệu trưởng Chu lúc trước ném đá xuống giếng, cũng mặt dày tới cửa nói lời chúc mừng, khen tặng, hy vọng y không tính toán hiềm khích lúc trước.
Đối với Phó hiệu trưởng Chu này, Lý Minh Bác thật ra cũng không để trong lòng, gặp gỡ một nụ cười xóa đi thù hận. Hơn nữa, thực chất y cũng không chịu nhiều xúc phạm.
Vì thái độ này của Lý Minh Bác, hơn nữa y đi lên vị trí tốt hơn, cho nên cũng giành được sự tán dương nhất trí của lãnh đạo trường học.
Ban Tổ chức Thành ủy hoạt động rất nhanh, bộ phận liên quan của Lý Minh Bác rất nhanh đã chuyển tới văn phòng Thành ủy.
Sáng sớm thứ ba, Lý Minh Bác cầm giấy điều động làm xong thủ tục, sau đó liền tới văn phòng Hàn Đông.
Văn phòng của Lý Tri Thu ở góc đối diện văn phòng Hàn Đông, nhìn thấy Lý Minh Bác đi lên, y liền nhiệt tình ra cửa nghênh tiếp, nói:
- Minh Bác tới rồi, thủ tục đều làm xong hết rồi chứ?
Lý Minh Bác gật đầu nói:
- Đều làm xong rồi.
Lý Tri Thu nói:
- Về phòng ở, sắp xếp xong chưa?
Vốn dĩ, bên trường học, Lý Minh Bác có một phòng, nhưng quyền sở hữu không thuộc về y. Lúc đầu y từ nước ngoài du học về có ký hiệp định với trường học. Trường học cung cấp cho y một nhà ba phòng một sảnh, ngoài ra còn trợ giúp giá nhà ở. Nếu Lý Minh Bác làm việc cho trường tám năm, vậy quyền sở hữu sẽ chuyển nhượng cho Lý Minh Bác. Bây giờ Lý Minh Bác chưa làm đủ tám năm đã đi rồi, nhưng lại là chuyển lên trên, trường học đương nhiên áp dụng cách thông thường, nhà vẫn để Lý Minh Bác ở, đến sau tám năm thì sang tên, mà Lý Minh Bác lại làm học giả đặc biệt của trường, mỗi năm giảng mấy buổi, hướng dẫn mấy nghiên cứu sinh, cũng mất đi điển hình của hợp đồng trường công lập, suy xét tới Lý Minh Bác mới đến Thành ủy làm việc, thời gian cũng gần, do đó năm đầu tiên, Lý Minh Bác không cần phải hướng dẫn nghiên cứu sinh, chỉ cần bỏ thời gian giảng mấy tiết là được, đợi nửa năm sau khi tuyển sinh, y mới hướng dẫn.
Về sự sắp xếp này, Lý Minh Bác đương nhiên đồng ý, y cũng không muốn lập tức không liên quan gì tới giới học thuật, như vậy có thể thỏa mãn việc muốn làm học thuật trong lòng y. Chỉ có điều trường học cách Thành ủy khá xa, bởi vậy bên Thành ủy cũng muốn cho y chỗ ở bên đây.
Dựa theo tình hình của Lý Minh Bác ở trường học trước đâ là Phó viện trưởng của học viện cấp hai trong trường, lại là Phó Giáo sư, tới Thành ủy, cấp bậc bình thường phải là cấp Cục phó, nhưng định vị là Cục trưởng cũng là có thể. Bây giờ Ban tổ chức Thành ủy còn chưa chính thức hạ công văn, chủ yếu là muốn xem ý Hàn Đông.
Lý Tri Thu biết Lý Minh Bác đã sắp xếp xong xuôi, liền dẫn y vào văn phòng Hàn Đông.
- Từ bây giờ, thân phận của anh đã phát sinh chuyển biến rồi, đối với sắp xếp công việc, tôi chuẩn bị cho anh tới phòng nghiên cứu chính sách đảm nhiệm Phó cục trưởng trước, cấp bậc là cấp Cục phó, hưởng đãi ngộ cấp Cục trưởng, sắp xếp như vậy, anh có ý kiến gì không?
Lý Minh Bác nói:
- Bí thư Hàn sắp xếp như vậy đã tốt quá rồi, tôi không có ý kiến gì.
Mặc dù nói cấp bậc của y trước đây trong trường tương đương với Phó cục trưởng, nhưng là Phó cục của đơn vị sự nghiệp với Phó cục của cơ quan Thành ủy khác biệt rất lớn, mà bây giờ còn cho y hưởng đãi ngộ cấp Cục trưởng, đương nhiên y không có gì không hài lòng cả.
Hàn Đông nói:
- Vậy kế tiếp, anh phải nhanh chóng nhập cuộc, nhanh chóng làm quen công việc, có thể trao đổi với Lý Tri Thu. Sau này công việc chủ yếu của anh là để ý tới phương châm, chính sách toàn thành phố, đây là thứ nhất, thứ hai, tầm nhìn cũng không được hạn hẹp trong thành phố Giang Trung, phải phát huy tinh thông, phóng tầm nhìn ra toàn quốc, tóm lại, tầm nhìn, tư tưởng không được giới hạn.
- Bí thư Hàn xin yên tâm, tôi hiểu phải làm gì, nhất định sẽ làm tốt công tác tham mưu.
Lý Minh Bác nói, trước đây Lý Tri Thu đã nói qua với cũng biết ý đồ Hàn Đông điều mình tới Thành ủy, để mình trở thành thân tín của Hàn Đông, Đây là một duyên kỳ ngộ, thư ký chính trị này, so với thư ký sự vụ, thư ký thông tin bình thường đều quan trọng hơn nhiều, tương đương với phó chủ nhiệm phòng lãnh đạo, tương lai cơ hội được cân nhắc tới cũng nhiều hơn.
Bí thư Trình ngồi xuống liền nhiệt tình chúc mừng.
- Đây đối với Minh Bác mà nói, là một cơ hội rất lớn, đối với mặt trường học mà nói, cũng là một việc tốt, chứng tỏ trường chúng ta có nhân tài. Trường học là nhà mẹ đẻ của anh, sau này Minh Bác tới Thành ủy, có khi quên luôn nhà mẹ đẻ.
Hiệu trưởng cũng nói:
- Minh Bác thật là có cơ hội tốt, ở Thành ủy công tác với ở trường học là hai việc khá nhau, Thành ủy tiền đồ rộng lớn, cũng có thể khiến anh phát triển khát vọng trong lòng. Huống hồ, anh còn được bí thư Hàn đích thân chọn, có thể được bí thư Hàn ưu ái, điều này chứng tỏ học thức của anh nhận được sự tán thưởng và coi trọng của lãnh đạo…
Đối mặt với hai vị lãnh đạo xu nịnh trong trường, Lý Minh Bác trong lòng cảm thấy vô cùng nực cười, nhà mẹ đẻ trường học này, không phải là vừa mới tiến hành xử phạt mình sao, tước bỏ chức Phó viện trưởng của mình. Bây giờ lại muốn mình nhớ tới nhà mẹ đẻ rồi.
Tuy rằng trong lòng cảm thấy nực cười nhưng Lý Minh Bác cũng không biểu lộ ra ngoài, y cảm thấy mình đã muốn đi rồi, những thứ trước đây, cũng không cần phải tính toán nhiều nữa. Hơn nữa, ngoại trừ chuyện này, trường học đối với mình cũng rất tốt, bất kể là ở việc tiêu đề luận văn hay việc đảm nhiệm Phó học viện đều cho mình nhiều nỗ lực.
Lý Minh Bác là một người có lòng biết ơn, người khác đối với y tốt, y sẽ khắc sâu vào trong lòng. Lần này vì việc bài văn đó, thái độ của lãnh đạo đối với y cũng thay đổi rồi, khiến trong lòng y có chút thất vọng, chỉ sợ đây cũng không phải việc mà mấy vị lãnh đạo trong trường muốn thấy. Đứng ở lập trường của bọn họ, họ cũng có nhiều chỗ khó xử.
- Bí thư, hiệu trưởng. Dù nói thế nào, tôi cũng là từ trong trường đi ra, đối với trường học tôi cũng có cảm tình rất sâu nặng, làm sao có thể nói quên là quên. Mấy năm nay, cũng cảm ơn các lãnh đạo đã quan tâm và bồi dưỡng, nếu không tôi cũng không thể có thành tích quan trọng hôm nay.
Trong lòng Lý Minh Bác đã nghĩ thông rồi. Thêm nữa vận mệnh của mình cũng chuyển biến, đối với những chuyện không vui trước đây, đã hoàn toàn ném bỏ khỏi đầu. Theo y, đây coi như là quá khứ rồi. Trước mắt phải hướng về phía trước, đối tốt với mọi người lúc nào cũng là tốt cả.
Bí thư Trịnh và hiệu trưởng cũng yên tâm rồi, họ nghe ra lời của Lý Minh Bác là chân thành, xem ra những chuyện trước đây y cũng không để bụng, đây là chuyện tốt. Lý Minh Bác được bí thư Thành ủy Hàn Đông điều tới Thành ủy công tác, tương lai tiền đồ chắc chắn rộng lớn, bọn họ cũng không muốn có một đối thủ như vậy, mà người như vậy tốt nhất là hóa thù thành bạn, tương lai còn có lợi.
Trong khoảng thời gian ngắn, khách chủ cũng trò chuyện vui vẻ, nói chuyện hồi lâu, hiệu trưởng liền cáo từ đi trước. Bí thư Trịnh lưu lại nói:
- Minh Bác, thời gian trước, bài văn đó của anh, làm cho công tác của trường rất bị động, do đó qua đề nghị của Phó hiệu trưởng Chu, trường học miễn nhiệm chức Phó viện trưởng của anh, ở điểm này, là tôi suy xét không chu đáo.
Bí thư Trịnh lại đưa ra tất cả thành ý, đầu tiên chân thành nhận sai lầm với Lý Minh Bác. Điều này khiến Lý Minh Bác rất cảm động, y vội ngăn lời Bí thư Trịnh nói:
- Bí thư Trịnh, anh quá lời rồi, mấy năm nay cảm ơn anh đã chiếu cố nhiều.
Bí thư Trịnh khoát tay nói:
- Cũng không có chiếu cố hay không chiếu cố, là tự anh có năng lực, trình độ học thuật cao. Nhưng anh sắp tới Thành ủy làm việc rồi, có khán đài lớn hơn, thành tựu tương lai sẽ càng lớn.
- Bí thư Trịnh, trên thực tế tôi cũng hơi lo lắng, đấy hoàn toàn là hai lĩnh vực khác nhau.
Lý Minh Bác nói.
Bí thư Trịnh nói:
- Đúng là một lĩnh vức mới, nhưng khả năng nhận thức của anh cao, chắc chắn có thể rất nhanh thích ứng, Hơn nữa, bí thư Hàn điều anh tới Thành ủy làm việc, chủ yếu là nhìn ra năng lực và học thức của anh, cho nên tôi thấy anh chỉ cần nỗ lực phát huy năng lực của mình, chăm chỉ làm việc, những vấn đề khác đều là việc nhỏ.
Ý của y rất rõ ràng, có Hàn Đông làm chỗ dựa, Lý Minh Bác chỉ cần cố gắng làm việc, khiến Hàn Đông hài lòng, những thứ khác như thăng quan, gì gì đó nhất định là viêc nhỏ.
Lý Minh Bác khiêm tốn nói:
- Tôi cũng là lo lắng, công tác thực tiễn và lý luận sách vở lại là hai chuyện khác nhau.
Bí thư Trịnh cười ha ha nói:
- Có gì phải lo lắng, lại không phải bắt anh làm một mình, tôi đoán bí thư Hàn điều anh đi, chủ yếu là làm trên mặt lý luận, chính sách, còn về nói anh đi làm công tác thực tế, chắc cũng phải chờ sau này anh quen tình hình mới có thể.
Sau đó, Bí thư Trịnh ngỏ ý tối mai Đảng ủy trường học mời Lý Minh Bác ăn cơm, chia tay y.
Lý Minh Bác cũng không từ chối, nếu đã theo con đường làm quan, việc mời khách ăn cơm như vậy là không tránh khỏi, trường học là căn cứ của y, về sau nói không chừng là nơi hữu dụng.
Buổi chiều, bã xã Tạ Trinh của Lý Minh Bác tan làm sớm, trên đường về đặc biệt mua mấy món đồ ăn thịnh soạn. Đối với sự chuyển nghề lần này của ông xã, cô là người vui nhất, cô là người trong thể chế, bây giờ chỉ là cán bộ cấp phó phòng, mặc dù đối với con đường làm quan của mình không có hy vọng quá lớn nhưng ông xã của mình có cơ hội vút thẳng lên trời, cô vui hơn ai hết.
- Đúng là trong cái rủi lại có cái may, bài văn lần này, tuy là khiến anh nhận rất nhiều phê bình, nhưng cũng khiến bí thư Hàn nhìn trúng học thức của anh, có được ưu ái của bí thư Hàn, tương lai anh thẳng lên mây xanh, là chuyện rất dễ dàng.
Tạ Trinh vừa nấu ăn, vừa vui vẻ nói.
Lý Minh Bác nói:
- Anh lo làm không tốt.
Tạ Trinh nói:
- Có gì làm tốt hay không tốt, như năng lực của anh, sẽ làm tốt hơn người khác. Anh phải tự tin, em gặp nhiều người làm quan đấy. Anh nói họ xuất sắc thế nào, vậy cũng không chắc, nhưng chỉ cần chăm chỉ nghiền ngẫm, tập trung tư tưởng vào công việc thì không có việc gì làm không tốt cả.
Hai vợ chồng lúc ăn mở một chai rượu đỏ, bữa ăn thật hữu tình.
Tin tức Lý Minh Bác được Bí thư Thành ủy Hàn Đông điều tới Thành ủy làm việc, rất nhanh lan truyền trong trường, lần này Lý Minh Bác trở thành đối tượng mọi người hâm mộ, ngay cả Phó hiệu trưởng Chu lúc trước ném đá xuống giếng, cũng mặt dày tới cửa nói lời chúc mừng, khen tặng, hy vọng y không tính toán hiềm khích lúc trước.
Đối với Phó hiệu trưởng Chu này, Lý Minh Bác thật ra cũng không để trong lòng, gặp gỡ một nụ cười xóa đi thù hận. Hơn nữa, thực chất y cũng không chịu nhiều xúc phạm.
Vì thái độ này của Lý Minh Bác, hơn nữa y đi lên vị trí tốt hơn, cho nên cũng giành được sự tán dương nhất trí của lãnh đạo trường học.
Ban Tổ chức Thành ủy hoạt động rất nhanh, bộ phận liên quan của Lý Minh Bác rất nhanh đã chuyển tới văn phòng Thành ủy.
Sáng sớm thứ ba, Lý Minh Bác cầm giấy điều động làm xong thủ tục, sau đó liền tới văn phòng Hàn Đông.
Văn phòng của Lý Tri Thu ở góc đối diện văn phòng Hàn Đông, nhìn thấy Lý Minh Bác đi lên, y liền nhiệt tình ra cửa nghênh tiếp, nói:
- Minh Bác tới rồi, thủ tục đều làm xong hết rồi chứ?
Lý Minh Bác gật đầu nói:
- Đều làm xong rồi.
Lý Tri Thu nói:
- Về phòng ở, sắp xếp xong chưa?
Vốn dĩ, bên trường học, Lý Minh Bác có một phòng, nhưng quyền sở hữu không thuộc về y. Lúc đầu y từ nước ngoài du học về có ký hiệp định với trường học. Trường học cung cấp cho y một nhà ba phòng một sảnh, ngoài ra còn trợ giúp giá nhà ở. Nếu Lý Minh Bác làm việc cho trường tám năm, vậy quyền sở hữu sẽ chuyển nhượng cho Lý Minh Bác. Bây giờ Lý Minh Bác chưa làm đủ tám năm đã đi rồi, nhưng lại là chuyển lên trên, trường học đương nhiên áp dụng cách thông thường, nhà vẫn để Lý Minh Bác ở, đến sau tám năm thì sang tên, mà Lý Minh Bác lại làm học giả đặc biệt của trường, mỗi năm giảng mấy buổi, hướng dẫn mấy nghiên cứu sinh, cũng mất đi điển hình của hợp đồng trường công lập, suy xét tới Lý Minh Bác mới đến Thành ủy làm việc, thời gian cũng gần, do đó năm đầu tiên, Lý Minh Bác không cần phải hướng dẫn nghiên cứu sinh, chỉ cần bỏ thời gian giảng mấy tiết là được, đợi nửa năm sau khi tuyển sinh, y mới hướng dẫn.
Về sự sắp xếp này, Lý Minh Bác đương nhiên đồng ý, y cũng không muốn lập tức không liên quan gì tới giới học thuật, như vậy có thể thỏa mãn việc muốn làm học thuật trong lòng y. Chỉ có điều trường học cách Thành ủy khá xa, bởi vậy bên Thành ủy cũng muốn cho y chỗ ở bên đây.
Dựa theo tình hình của Lý Minh Bác ở trường học trước đâ là Phó viện trưởng của học viện cấp hai trong trường, lại là Phó Giáo sư, tới Thành ủy, cấp bậc bình thường phải là cấp Cục phó, nhưng định vị là Cục trưởng cũng là có thể. Bây giờ Ban tổ chức Thành ủy còn chưa chính thức hạ công văn, chủ yếu là muốn xem ý Hàn Đông.
Lý Tri Thu biết Lý Minh Bác đã sắp xếp xong xuôi, liền dẫn y vào văn phòng Hàn Đông.
- Từ bây giờ, thân phận của anh đã phát sinh chuyển biến rồi, đối với sắp xếp công việc, tôi chuẩn bị cho anh tới phòng nghiên cứu chính sách đảm nhiệm Phó cục trưởng trước, cấp bậc là cấp Cục phó, hưởng đãi ngộ cấp Cục trưởng, sắp xếp như vậy, anh có ý kiến gì không?
Lý Minh Bác nói:
- Bí thư Hàn sắp xếp như vậy đã tốt quá rồi, tôi không có ý kiến gì.
Mặc dù nói cấp bậc của y trước đây trong trường tương đương với Phó cục trưởng, nhưng là Phó cục của đơn vị sự nghiệp với Phó cục của cơ quan Thành ủy khác biệt rất lớn, mà bây giờ còn cho y hưởng đãi ngộ cấp Cục trưởng, đương nhiên y không có gì không hài lòng cả.
Hàn Đông nói:
- Vậy kế tiếp, anh phải nhanh chóng nhập cuộc, nhanh chóng làm quen công việc, có thể trao đổi với Lý Tri Thu. Sau này công việc chủ yếu của anh là để ý tới phương châm, chính sách toàn thành phố, đây là thứ nhất, thứ hai, tầm nhìn cũng không được hạn hẹp trong thành phố Giang Trung, phải phát huy tinh thông, phóng tầm nhìn ra toàn quốc, tóm lại, tầm nhìn, tư tưởng không được giới hạn.
- Bí thư Hàn xin yên tâm, tôi hiểu phải làm gì, nhất định sẽ làm tốt công tác tham mưu.
Lý Minh Bác nói, trước đây Lý Tri Thu đã nói qua với cũng biết ý đồ Hàn Đông điều mình tới Thành ủy, để mình trở thành thân tín của Hàn Đông, Đây là một duyên kỳ ngộ, thư ký chính trị này, so với thư ký sự vụ, thư ký thông tin bình thường đều quan trọng hơn nhiều, tương đương với phó chủ nhiệm phòng lãnh đạo, tương lai cơ hội được cân nhắc tới cũng nhiều hơn.
/1284
|