Hàn Đông nhìn về phía Kiều San San, phản ứng của nàng với lời nói của Cát Ny sao dữ dội như vậy?
Cát Ny lại cười nói:
- Chẳng lẽ bỏ đi sao? Cậu không có ý đó chứ?
Kiều San San lắc đầu nói:
- Không phải, nhiều hoa hồng như vậy, bố mình...Ny Ny, những đóa hồng này trước tiên để ở chỗ cậu, dù sao thì mình cũng đi công tác ở huyện Phú Nghĩa, để nơi nào mà chẳng vậy?
Lúc lên tiếng thì Kiều San San cũng tránh ánh mắt của Hàn Đông, vẻ mặt không quá tự nhiên.
Hàn Đông thầm thở dài một hơi, hắn dần hiểu vì sao Kiều San San lại đi làm ở huyện Phú Nghĩa.
Cát Ny đưa mắt nhìn Hàn Đông, thấy vẻ mặt của hắn vẫn rất bình thường thì cười nói:
- Tùy cậu, tôi đi điện thoại cho người đến chuyển hoa đi, sau đó sẽ đưa mọi người xuống huyện Phú Nghĩa.
Sau khi Cát Ny điện thoại xong thì mọi người cùng nhau xuống lầu, cùng ngồi trên chiếc Toyota mà đỏ chạy về huyện Phú Nghĩa.
Kiều San San có vẻ khá nặng nề, nàng nhìn ra ngoài xe, cặp mắt khẽ lay động, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì, gương mặt chốc chốc lại có hơi đỏ. Khi đến huyện Phú Nghĩa thì Cát Ny đưa Hàn Đông đến cổng ký túc xá cục lương thực, sau đó lại đưa Kiều San San đến cục thông tin truyền thông.
Hàn Đông nhìn xe chạy đi mà thở dài một hơi, đợi có thời gian thì giải thích rõ ràng sau.
Tiểu Vương đã lái xe đợi sẵn khá lâu ở cục lương thực, lúc này hắn xuống xe mở cửa sau cho Hàn Đông. Tuần trước chuyện hắn vào biên chế đã được lo xong, vì vậy bây giờ hắn thật sự rất cung kính với Hàn Đông, cũng cực kỳ ân cần.
Xe đến thị trấn Triệu Hoa, ai cũng mang theo nụ cười hưng phấn, khi thấy Hàn Đông thì đều cung kính chào hỏi. Sau khi tin tức về thị trấn Triệu Hoa được lên bản tin thời sự, uy tín của Hàn Đông lại tiến lên độ cao mới, tất cả mọi người đều tỏ ra kính nể và ủng hộ hắn.
Hàn Đông đến ngồi trong phòng làm việc một lúc, sau đó hắn nhận được vài cuộc điện thoại, theo thứ tự là vài vị lãnh đạo các xã thị trấn khác trong huyện Phú Nghĩa, bọn họ nói lời chào hỏi, đều muốn dẫn người đến học tập công tác công khai hành chính ở thị trấn Triệu Hoa.
Điều này làm cho Hàn Đông cực kỳ khó hiểu, nếu cứ phải tiếp đãi cả nhóm lãnh đạo xã thị trấn đến học hỏi kinh nghiệm, như vậy đảng ủy chính quyền Triệu Hoa còn công tác được nữa không? Vì vậy hắn uyển chuyển nói cho đối phương, tốt nhất là phải có sự đồng ý của huyện ủy mới được, chỉ cần trong huyện đồng ý, thị trấn Triệu Hoa nhất định sẽ vui vẻ tiếp nhận các anh em đến khảo sát.
- Bí thư Hàn, có ba chuyện quan trọng cần báo cáo với anh.
Hầu Tây Bình nói với vẻ mặt vui mừng, hắn tiếp nhận điếu thuốc của Hàn Đông, sau đó mồi lửa hít vào ba hơi, phun ra những chùm khói xanh.
- Chuyện thứ nhất chính là đập nước Mao Kiều đã cơ bản xác định được đối tượng đấu thầu, hợp đồng cũng đã có, xin anh xem qua.
Hàn Đông tiếp nhận bản thảo của Hầu Tây Bình đưa đến, hắn cười nói:
- Rất tốt, động tác rất nhanh.
Trong khoảng thời gian này tinh lực của mọi người chủ yếu đặt ở công tác công khai hành chính, vì vậy mà lúc này chính quyền thị trấn đã chứng thực được chuyện đập nước Mao Kiều, xem như là làm việc rất chuyên tâm.
Hầu Tây Bình cười cười nói:
- Việc này chủ yếu là chủ tịch Lâm có công đầu. Chuyện thứ hai chính là có vài hãng truyền thông thị trấn đến muốn phỏng vấn, anh xem...
Hàn Đông khoat tay nói:
- Truyền thông xuống phỏng vấn thì chúng ta không có bất kỳ hạn chế gì, tất cả đều xuất phát từ sự thật, không che giấu không khoa trương, cũng không tiếp đãi đặc biệt.
- Ha ha, cũng đúng, vì ngay cả CCTV cũng chưa được tiếp đãi đặc biệt.
Hầu Tây Bình cũng rất bội phục khí thế của Hàn Đông:
- Chuyện thứ ba chính là bí thư Tiết của thị trấn Bản Kiều muốn đên đây khảo sát, anh ấy nói tôi hỏi anh xem thế nào?
Hàn Đông cười khổ nói:
- Anh Hầu, vừa rồi tôi cũng đã tiếp nhận vài cuộc điện thoại, cũng là các xã thị trấn anh em điện thoại đến, câu trả lời của tôi là vấn đề này để cho huyện sắp xếp, chúng ta sẽ làm theo ý của tuyến huyện. Anh Hầu, nếu tất cả các đoàn công tác của lãnh đạo các xã thị trấn khác đến đây thị sát, chúng ta còn làm việc thế nào? Vì vậy lỗ hổng này tạm thời khó thể mở ra.
- Bí thư Hàn nói rất đúng, bây giờ ngoài vấn đề thanh danh của Triệu Hoa, chúng ta cần phải đi theo con đường thực tế mới được.
Chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông nghe máy, là bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận gọi đến:
- Hàn Đông à? Cậu mau làm một tổng kết công khai về hệ thống công tác công khai hành chính, cuối tuần đưa lên cho huyện ủy, không có vấn đề gì chứ?
Hàn Đông sững sờ nói:
- Không có vấn đề, bí thư Hoàng, tôi có chuyện cần báo cáo, từ tối ngày hôm trước sau khi tin tức truyền ra thì các xã thị trấn khác đều muốn đến xem, nếu tất cả mọi người đều kéo đến, như vậy công tác của thị trấn Triệu Hoa sẽ đều bị ảnh hưởng.
- À, tôi biết rồi, cậu cứ yên tâm, trong huyện đã quyết định, sẽ công khai mở rộng công tác công khai hành chính ra toàn huyện, đến khi tài liệu báo cáo của cậu được đưa lên, đến lúc đó sẽ không còn tiếp tục quấy rầy cậu nữa.
Dù không lộ mặt trên tin tức thời sự nhưng tâm tình của Hoàng Văn Vận vẫn rất vui sướng, lời nói cũng khá tùy ý.
Hàn Đông cúp điện thoại và nói với Hầu Tây Bình:
- Anh Hầu, bí thư Hoàng để cho chúng ta tổng kết công tác công khai hành chính, sau đó sẽ tổ chức hội nghị ở tuyến huyện.
- Ha ha, đây là chuyện tốt, bí thư Hàn đã sáng chế ra một chiến tích, bây giờ sắp lan tràn khắp đất nước.
- Ha ha.
Hàn Đông cũng cười vui vẻ, có thể để lại dấu ấn trong nước chính là một chuyện tốt thế nào.
Cũng không cần Hàn Đông tự mình làm công tác tổng kết, hắn điện thoại cho Đặng Đạt Hòa đi đến, để đối phương tập trung tinh lực làm ra báo cáo tổng kết. Trước tiên là quá trình chuẩn bị, sau đó là áp dụng và kỹ càng chải chuốt công tác công khai hành chính, coi như hoàn thành nhiệm vụ.
- Vâng, bí thư Hàn.
Đặng Đạt Hòa bây giờ cực kỳ nhiệt tình, từ khi đi theo Hàn Đông đến bây giờ thì thân phận và địa vị của hắn ngày càng tăng lên. Dù đến bây giờ hắn còn chưa là ủy viên thị trấn nhưng dựa vào tình hình trước mắt, cấp bậc tăng thêm chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nghĩ lại trước đó không lâu chính mình còn là một nhân viên quèn ăn chực ngồi chờ trong văn phòng thị trấn, mỗi ngày chỉ có thể làm những việc vặt vãnh, như vậy còn phải cực kỳ cẩn thận. Nhưng chỉ sau nháy mắt thì hắn đã trở thành chủ nhiệm văn phòng thị trấn, lại được đề bạt đến cấp phó khoa, tất cả đề là do Hàn Đông ban tặng.
Đặng Đạt Hòa đã thầm quyết định, sau này dù là thế nào thì nhất định cũng phải theo thật sát bí thư Hàn.
Ngày mùng năm tháng năm, đảng ủy chính quyền thành phố Vinh Châu quyết định sẽ triển khai công tác công khai hành chính ra khắp toàn thành phố.
Bí thư thị ủy Đinh Vi Dân đã cường điệu trên hội nghị động viên:
- Công tác công khai hành chính là một phương án công đẩy mạnh hiệu suất của chính quyền, gia tăng quá trình giám sát, đồng thời cũng đẩy mạnh mức độ thỏa mãn của nhân dân. Vì vậy mà tất cả đơn vị phải làm tốt công tác ứng phó, phải sắp xếp cho thật tốt, nếu địa phương nào xảy ra vấn đề, như vậy thị ủy sẽ xử lý nghiêm túc, tuyệt đối không nuông chiều.
Sau khi bản tin về công tác công khai hành chính của thị trấn Triệu Hoa được đưa lên chương trình thời sự của CCTV, chủ tịch tỉnh đã điện thoại cho Đinh Vi Dân, để hắn nắm chặt hạng mục này. Vì vậy mà Đinh Vi Dân và Sa Ứng Lương mới thương lượng với nhau, cuối cùng dứt khoát đẩy mạnh ra toàn thành phố.
Sau khi có được tin tức thì Hàn Đông đã yêu cầu Đặng Đạt Hòa tiếp tục quản lý tư liệu và làm ra vài phần báo cáo khác.
Ngày sáu tháng năm, tổ phóng viên của đài truyền hình tỉnh Tây Xuyên xuống thị trấn Triệu Hoa, bắt đầu đưa tin về công tác công khai hành chính cực kỳ cẩn thận.
Sau đó đến lượt phóng viên nhật báo Tây Xuyên, cùng với vài nhà báo chí khác, như nhật báo Thục Đô, báo kinh doanh Thục Đô, báo đô thị Tây Nam, bọn họ đều chạy đến phỏng vấn, hầu như mỗi thôn đều được chạy xuống thăm hỏi vài lần.
Công tác công khai hành chính dù sao cũng đã được đưa lên chương trình thời sự của CCTV, vì vậy truyền thông của tỉnh và thành phố tất nhiên cũng phải bám thật sát.
Trong khoảng thời gian ngắn thì danh tiếng của thị trấn Triệu Hoa nhanh tiếng nổi lên như cồn, dù Hàn Đông đã cực kỳ an phận nhưng tên tuổi vẫn được đưa lên khá nhiều báo đài. Chuyện hắn kêu gọi tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư nhà máy rượu ở An Khê cũng được đám truyền thông móc ra làm phương tiện đưa tin.
- Đám phóng viên này đúng là không có việc gì làm.
Hàn Đông nhìn tờ báo mà lắc đầu.
Ngay sau đó thành phố có một tổ khảo sát xuống thị trấn Triệu Hoa, tổ khảo sát này ngoài nhân viên của thị ủy còn có thành viên của các quận huyện khác, bọn họ dựa theo yêu cầu của thị ủy để xuốn thị sát nghiên cứu, làm tốt công tác thảm khảo tỉ mỉ về công tác công khai hành chính.
Hàn Đông và Hầu Tây Bình cũng trở nên cực kỳ bận rộn, đây chính là bố trí thống nhất của thị ủy, thị trấn Triệu Hoa cần phải toàn lực ứng phó.
Vài ngày trôi qua, tất cả mọi người đều mệt mỏi, nhưng khoảng thời gian này về sau sẽ khá hơn, dù sao thì tư liệu tổng kết của của thị trấn Triệu Hoa đã được đưa lên, thành phố cũng đã có chỉ thị sẽ mở rộng công tác công khai hành chính ra khắp nơi, chỉ cần căn cứ áp dụng đúng trình tự thì sẽ có kết quả tốt.
Thật ra công tác công khai hành chính này cũng chẳng có gì là phức tạp, chẳng qua chỉ công khai một vài số liệu của chính quyền cho nhân dân, sở dĩ tạo nên tiếng vang lớn cũng vì cách giải quyết này rất mới mẻ lại khá có tác dụng, phù hợp với yêu cầu đẩy mạnh hiệu suất công tác chính quyền của trung ương.
- Cuối cùng cũng xong, bí thư Hàn, nếu không thì tối nay tôi mời anh vài ly nhé?
Hầu Tây Bình cười ha hả tiến vào trong phòng làm việc của Hàn Đông, dù mệt mỏi nhưng tâm tình của hắn vẫn rất vui vẻ, vì nhiều người chú ý đến thị trấn Triệu Hoa thì hắn là một chủ tịch cũng nhận được nhiều chỗ tốt, cũng có sự trợ giúp rất lớn với tương lai phát triển sau này.
- Được, anh mời khách tất nhiên tôi sẽ đến.
Hàn Đông cười nói, hắn cũng hiểu ý của Hầu Tây Bình, chính mình đã tạo ra khí thế lớn, chuyện rời khỏi thị trấn Triệu Hoa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, Hầu Tây Bình tất nhiên cũng muốn Hàn Đông có thể đề cử mình trước mặt bí thư Hoàng. Dù chủ tịch thị trấn và bí thư đều là cấp chính khoa nhưng bí thư mới là lãnh đạo đứng đầu, làm ra thành tích cũng đều là của bí thư, tất nhiên Hầu Tây Bình cũng mong muốn có thể được tiếp nhận vị trí của Hàn Đông.
Nhưng Hàn Đông biết rõ Hoàng Văn Vận đã có sắp xếp, chính mình cũng không thể giúp được gì cho Hầu Tây Bình, tất nhiên điều này cũng khó thể nào nói cho rõ.
Hai người đang trò chuyện thì điện thoại vang lên, Hàn Đông nhấc lên nghe, thì ra là bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận gọi đến, hắn hưng phấn nói:
- Hàn Đông à? Nhận được thông báo sẽ có một tổ công tác của quốc hội xuống khảo sát vào ngày mùng mười tháng năm, bọn họ sẽ tiến hành khảo sát và nghiên cứu công tác công khai hành chính của thị trấn Triệu Hoa, các cậu nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị, không thể để xảy ra bất kỳ vấn đề gì.
Cát Ny lại cười nói:
- Chẳng lẽ bỏ đi sao? Cậu không có ý đó chứ?
Kiều San San lắc đầu nói:
- Không phải, nhiều hoa hồng như vậy, bố mình...Ny Ny, những đóa hồng này trước tiên để ở chỗ cậu, dù sao thì mình cũng đi công tác ở huyện Phú Nghĩa, để nơi nào mà chẳng vậy?
Lúc lên tiếng thì Kiều San San cũng tránh ánh mắt của Hàn Đông, vẻ mặt không quá tự nhiên.
Hàn Đông thầm thở dài một hơi, hắn dần hiểu vì sao Kiều San San lại đi làm ở huyện Phú Nghĩa.
Cát Ny đưa mắt nhìn Hàn Đông, thấy vẻ mặt của hắn vẫn rất bình thường thì cười nói:
- Tùy cậu, tôi đi điện thoại cho người đến chuyển hoa đi, sau đó sẽ đưa mọi người xuống huyện Phú Nghĩa.
Sau khi Cát Ny điện thoại xong thì mọi người cùng nhau xuống lầu, cùng ngồi trên chiếc Toyota mà đỏ chạy về huyện Phú Nghĩa.
Kiều San San có vẻ khá nặng nề, nàng nhìn ra ngoài xe, cặp mắt khẽ lay động, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì, gương mặt chốc chốc lại có hơi đỏ. Khi đến huyện Phú Nghĩa thì Cát Ny đưa Hàn Đông đến cổng ký túc xá cục lương thực, sau đó lại đưa Kiều San San đến cục thông tin truyền thông.
Hàn Đông nhìn xe chạy đi mà thở dài một hơi, đợi có thời gian thì giải thích rõ ràng sau.
Tiểu Vương đã lái xe đợi sẵn khá lâu ở cục lương thực, lúc này hắn xuống xe mở cửa sau cho Hàn Đông. Tuần trước chuyện hắn vào biên chế đã được lo xong, vì vậy bây giờ hắn thật sự rất cung kính với Hàn Đông, cũng cực kỳ ân cần.
Xe đến thị trấn Triệu Hoa, ai cũng mang theo nụ cười hưng phấn, khi thấy Hàn Đông thì đều cung kính chào hỏi. Sau khi tin tức về thị trấn Triệu Hoa được lên bản tin thời sự, uy tín của Hàn Đông lại tiến lên độ cao mới, tất cả mọi người đều tỏ ra kính nể và ủng hộ hắn.
Hàn Đông đến ngồi trong phòng làm việc một lúc, sau đó hắn nhận được vài cuộc điện thoại, theo thứ tự là vài vị lãnh đạo các xã thị trấn khác trong huyện Phú Nghĩa, bọn họ nói lời chào hỏi, đều muốn dẫn người đến học tập công tác công khai hành chính ở thị trấn Triệu Hoa.
Điều này làm cho Hàn Đông cực kỳ khó hiểu, nếu cứ phải tiếp đãi cả nhóm lãnh đạo xã thị trấn đến học hỏi kinh nghiệm, như vậy đảng ủy chính quyền Triệu Hoa còn công tác được nữa không? Vì vậy hắn uyển chuyển nói cho đối phương, tốt nhất là phải có sự đồng ý của huyện ủy mới được, chỉ cần trong huyện đồng ý, thị trấn Triệu Hoa nhất định sẽ vui vẻ tiếp nhận các anh em đến khảo sát.
- Bí thư Hàn, có ba chuyện quan trọng cần báo cáo với anh.
Hầu Tây Bình nói với vẻ mặt vui mừng, hắn tiếp nhận điếu thuốc của Hàn Đông, sau đó mồi lửa hít vào ba hơi, phun ra những chùm khói xanh.
- Chuyện thứ nhất chính là đập nước Mao Kiều đã cơ bản xác định được đối tượng đấu thầu, hợp đồng cũng đã có, xin anh xem qua.
Hàn Đông tiếp nhận bản thảo của Hầu Tây Bình đưa đến, hắn cười nói:
- Rất tốt, động tác rất nhanh.
Trong khoảng thời gian này tinh lực của mọi người chủ yếu đặt ở công tác công khai hành chính, vì vậy mà lúc này chính quyền thị trấn đã chứng thực được chuyện đập nước Mao Kiều, xem như là làm việc rất chuyên tâm.
Hầu Tây Bình cười cười nói:
- Việc này chủ yếu là chủ tịch Lâm có công đầu. Chuyện thứ hai chính là có vài hãng truyền thông thị trấn đến muốn phỏng vấn, anh xem...
Hàn Đông khoat tay nói:
- Truyền thông xuống phỏng vấn thì chúng ta không có bất kỳ hạn chế gì, tất cả đều xuất phát từ sự thật, không che giấu không khoa trương, cũng không tiếp đãi đặc biệt.
- Ha ha, cũng đúng, vì ngay cả CCTV cũng chưa được tiếp đãi đặc biệt.
Hầu Tây Bình cũng rất bội phục khí thế của Hàn Đông:
- Chuyện thứ ba chính là bí thư Tiết của thị trấn Bản Kiều muốn đên đây khảo sát, anh ấy nói tôi hỏi anh xem thế nào?
Hàn Đông cười khổ nói:
- Anh Hầu, vừa rồi tôi cũng đã tiếp nhận vài cuộc điện thoại, cũng là các xã thị trấn anh em điện thoại đến, câu trả lời của tôi là vấn đề này để cho huyện sắp xếp, chúng ta sẽ làm theo ý của tuyến huyện. Anh Hầu, nếu tất cả các đoàn công tác của lãnh đạo các xã thị trấn khác đến đây thị sát, chúng ta còn làm việc thế nào? Vì vậy lỗ hổng này tạm thời khó thể mở ra.
- Bí thư Hàn nói rất đúng, bây giờ ngoài vấn đề thanh danh của Triệu Hoa, chúng ta cần phải đi theo con đường thực tế mới được.
Chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông nghe máy, là bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận gọi đến:
- Hàn Đông à? Cậu mau làm một tổng kết công khai về hệ thống công tác công khai hành chính, cuối tuần đưa lên cho huyện ủy, không có vấn đề gì chứ?
Hàn Đông sững sờ nói:
- Không có vấn đề, bí thư Hoàng, tôi có chuyện cần báo cáo, từ tối ngày hôm trước sau khi tin tức truyền ra thì các xã thị trấn khác đều muốn đến xem, nếu tất cả mọi người đều kéo đến, như vậy công tác của thị trấn Triệu Hoa sẽ đều bị ảnh hưởng.
- À, tôi biết rồi, cậu cứ yên tâm, trong huyện đã quyết định, sẽ công khai mở rộng công tác công khai hành chính ra toàn huyện, đến khi tài liệu báo cáo của cậu được đưa lên, đến lúc đó sẽ không còn tiếp tục quấy rầy cậu nữa.
Dù không lộ mặt trên tin tức thời sự nhưng tâm tình của Hoàng Văn Vận vẫn rất vui sướng, lời nói cũng khá tùy ý.
Hàn Đông cúp điện thoại và nói với Hầu Tây Bình:
- Anh Hầu, bí thư Hoàng để cho chúng ta tổng kết công tác công khai hành chính, sau đó sẽ tổ chức hội nghị ở tuyến huyện.
- Ha ha, đây là chuyện tốt, bí thư Hàn đã sáng chế ra một chiến tích, bây giờ sắp lan tràn khắp đất nước.
- Ha ha.
Hàn Đông cũng cười vui vẻ, có thể để lại dấu ấn trong nước chính là một chuyện tốt thế nào.
Cũng không cần Hàn Đông tự mình làm công tác tổng kết, hắn điện thoại cho Đặng Đạt Hòa đi đến, để đối phương tập trung tinh lực làm ra báo cáo tổng kết. Trước tiên là quá trình chuẩn bị, sau đó là áp dụng và kỹ càng chải chuốt công tác công khai hành chính, coi như hoàn thành nhiệm vụ.
- Vâng, bí thư Hàn.
Đặng Đạt Hòa bây giờ cực kỳ nhiệt tình, từ khi đi theo Hàn Đông đến bây giờ thì thân phận và địa vị của hắn ngày càng tăng lên. Dù đến bây giờ hắn còn chưa là ủy viên thị trấn nhưng dựa vào tình hình trước mắt, cấp bậc tăng thêm chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nghĩ lại trước đó không lâu chính mình còn là một nhân viên quèn ăn chực ngồi chờ trong văn phòng thị trấn, mỗi ngày chỉ có thể làm những việc vặt vãnh, như vậy còn phải cực kỳ cẩn thận. Nhưng chỉ sau nháy mắt thì hắn đã trở thành chủ nhiệm văn phòng thị trấn, lại được đề bạt đến cấp phó khoa, tất cả đề là do Hàn Đông ban tặng.
Đặng Đạt Hòa đã thầm quyết định, sau này dù là thế nào thì nhất định cũng phải theo thật sát bí thư Hàn.
Ngày mùng năm tháng năm, đảng ủy chính quyền thành phố Vinh Châu quyết định sẽ triển khai công tác công khai hành chính ra khắp toàn thành phố.
Bí thư thị ủy Đinh Vi Dân đã cường điệu trên hội nghị động viên:
- Công tác công khai hành chính là một phương án công đẩy mạnh hiệu suất của chính quyền, gia tăng quá trình giám sát, đồng thời cũng đẩy mạnh mức độ thỏa mãn của nhân dân. Vì vậy mà tất cả đơn vị phải làm tốt công tác ứng phó, phải sắp xếp cho thật tốt, nếu địa phương nào xảy ra vấn đề, như vậy thị ủy sẽ xử lý nghiêm túc, tuyệt đối không nuông chiều.
Sau khi bản tin về công tác công khai hành chính của thị trấn Triệu Hoa được đưa lên chương trình thời sự của CCTV, chủ tịch tỉnh đã điện thoại cho Đinh Vi Dân, để hắn nắm chặt hạng mục này. Vì vậy mà Đinh Vi Dân và Sa Ứng Lương mới thương lượng với nhau, cuối cùng dứt khoát đẩy mạnh ra toàn thành phố.
Sau khi có được tin tức thì Hàn Đông đã yêu cầu Đặng Đạt Hòa tiếp tục quản lý tư liệu và làm ra vài phần báo cáo khác.
Ngày sáu tháng năm, tổ phóng viên của đài truyền hình tỉnh Tây Xuyên xuống thị trấn Triệu Hoa, bắt đầu đưa tin về công tác công khai hành chính cực kỳ cẩn thận.
Sau đó đến lượt phóng viên nhật báo Tây Xuyên, cùng với vài nhà báo chí khác, như nhật báo Thục Đô, báo kinh doanh Thục Đô, báo đô thị Tây Nam, bọn họ đều chạy đến phỏng vấn, hầu như mỗi thôn đều được chạy xuống thăm hỏi vài lần.
Công tác công khai hành chính dù sao cũng đã được đưa lên chương trình thời sự của CCTV, vì vậy truyền thông của tỉnh và thành phố tất nhiên cũng phải bám thật sát.
Trong khoảng thời gian ngắn thì danh tiếng của thị trấn Triệu Hoa nhanh tiếng nổi lên như cồn, dù Hàn Đông đã cực kỳ an phận nhưng tên tuổi vẫn được đưa lên khá nhiều báo đài. Chuyện hắn kêu gọi tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư nhà máy rượu ở An Khê cũng được đám truyền thông móc ra làm phương tiện đưa tin.
- Đám phóng viên này đúng là không có việc gì làm.
Hàn Đông nhìn tờ báo mà lắc đầu.
Ngay sau đó thành phố có một tổ khảo sát xuống thị trấn Triệu Hoa, tổ khảo sát này ngoài nhân viên của thị ủy còn có thành viên của các quận huyện khác, bọn họ dựa theo yêu cầu của thị ủy để xuốn thị sát nghiên cứu, làm tốt công tác thảm khảo tỉ mỉ về công tác công khai hành chính.
Hàn Đông và Hầu Tây Bình cũng trở nên cực kỳ bận rộn, đây chính là bố trí thống nhất của thị ủy, thị trấn Triệu Hoa cần phải toàn lực ứng phó.
Vài ngày trôi qua, tất cả mọi người đều mệt mỏi, nhưng khoảng thời gian này về sau sẽ khá hơn, dù sao thì tư liệu tổng kết của của thị trấn Triệu Hoa đã được đưa lên, thành phố cũng đã có chỉ thị sẽ mở rộng công tác công khai hành chính ra khắp nơi, chỉ cần căn cứ áp dụng đúng trình tự thì sẽ có kết quả tốt.
Thật ra công tác công khai hành chính này cũng chẳng có gì là phức tạp, chẳng qua chỉ công khai một vài số liệu của chính quyền cho nhân dân, sở dĩ tạo nên tiếng vang lớn cũng vì cách giải quyết này rất mới mẻ lại khá có tác dụng, phù hợp với yêu cầu đẩy mạnh hiệu suất công tác chính quyền của trung ương.
- Cuối cùng cũng xong, bí thư Hàn, nếu không thì tối nay tôi mời anh vài ly nhé?
Hầu Tây Bình cười ha hả tiến vào trong phòng làm việc của Hàn Đông, dù mệt mỏi nhưng tâm tình của hắn vẫn rất vui vẻ, vì nhiều người chú ý đến thị trấn Triệu Hoa thì hắn là một chủ tịch cũng nhận được nhiều chỗ tốt, cũng có sự trợ giúp rất lớn với tương lai phát triển sau này.
- Được, anh mời khách tất nhiên tôi sẽ đến.
Hàn Đông cười nói, hắn cũng hiểu ý của Hầu Tây Bình, chính mình đã tạo ra khí thế lớn, chuyện rời khỏi thị trấn Triệu Hoa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, Hầu Tây Bình tất nhiên cũng muốn Hàn Đông có thể đề cử mình trước mặt bí thư Hoàng. Dù chủ tịch thị trấn và bí thư đều là cấp chính khoa nhưng bí thư mới là lãnh đạo đứng đầu, làm ra thành tích cũng đều là của bí thư, tất nhiên Hầu Tây Bình cũng mong muốn có thể được tiếp nhận vị trí của Hàn Đông.
Nhưng Hàn Đông biết rõ Hoàng Văn Vận đã có sắp xếp, chính mình cũng không thể giúp được gì cho Hầu Tây Bình, tất nhiên điều này cũng khó thể nào nói cho rõ.
Hai người đang trò chuyện thì điện thoại vang lên, Hàn Đông nhấc lên nghe, thì ra là bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận gọi đến, hắn hưng phấn nói:
- Hàn Đông à? Nhận được thông báo sẽ có một tổ công tác của quốc hội xuống khảo sát vào ngày mùng mười tháng năm, bọn họ sẽ tiến hành khảo sát và nghiên cứu công tác công khai hành chính của thị trấn Triệu Hoa, các cậu nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị, không thể để xảy ra bất kỳ vấn đề gì.
/1284
|