Cuộc họp kết thúc, Hàn Đông khoe khoang sự tài giỏi. Đang bước lên xe, bỗng Phương Trung từ đằng sau nói:
- Chủ tịch huyện, cậu có thời gian không chúng ta nói chuyện.
Hàn Đông cười nói:
- Được, vậy lên xe bí thư Phương đi.
Nghe thấy câu nói ‘bí thư Phương’ của Hàn Đông, Phương Trung trong lòng vô cùng vui sướng, tranh đấu với Hoàng Văn Vận lâu như vậy rồi mà bây giờ Hoàng Văn Vận đã được thăng chức cuối cùng đến lượt y lại làm bí thư.
Cảm giác là nhân vật số một so với nhân vật thứ hai sảng khoái hơn nhiều.
Đặc biệt là trước đây Phương Trung bị Hoàng Văn Vận chèn ép đến mức rất chán nản. Bây giờ ngồi lên vị trí trước đây của Hoàng Văn Vận trong lòng y cũng có chút thoải mái, có được khí thể nắm quyền trong tay.
Đương nhiên, Phương Trung cũng chỉ đắc ý trong lòng một lúc rồi lập tức choàng tỉnh, rồi cùng Hàn Đông một trước một sau bước lên xe.
Chiếc xe chậm rãi lái đi, Phương Trung nói:
- Chủ tịch Hàn, sau này chúng ta sẽ làm chung trong một bộ máy, năng lực làm việc của cậu tôi rất yên tâm.Sau này, huyện ủy nhất định kiên quyết ủng hộ công tác của Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:
- Cảm ơn Bí thư Phương, tôi sẽ làm tốt công tác trong Ủy ban nhân dân huyện hy vọng Bí thư Phương sẽ ủng hộ.
Nói thật, Hàn Đông vẫn chưa quen xưng hô với Phương Trung là Bí thư Phương, nhưng cho dù không quen cũng phải làm theo quy củ.
Trên quan trường, một số những quy tắc cơ bản phải tuân thủ theo.
Hơn nữa, Hàn Đông bây giờ đã là quyền Chủ tịch huyện, sau này sẽ phải giải quyết nhiều việc, không như trước đây, có Hoàng Văn Vận giúp đỡ, không phải quản lý cái gì. Bây giờ Hàn Đông phối hợp quy hoạch, suy xét toàn diện, đây gọi là phải có cái nhìn đại cục.
Vì vậy, Hàn Đông cũng không muốn quá cứng rắn với Phương Trung nhanh như vậy.
Phương Trung thật sự muốn có không khí hài hòa với Hàn Đông. Y lo lắng trong quá trình y tranh cử chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Hàn Đông sẽ ngáng chân, nên đã chuẩn bị phương án dự phòng.
Sau đó thì người xé chuyện trời nam biển bắc, xem ra hai người nói chuyện rất vui vẻ.
Nhưng trong lòng hai người đều biết rõ chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Trước đây Phương Trung là Chủ tịch huyện còn Hàn Đông là Phó chủ tịch thường vụ huyện, quan hệ của hai người đã không tốt. Hàn Đông vốn dĩ không tìm Phương Trung để báo cáo công việc, bình thường thì Phó chủ tịch thường vụ huyện là trợ thủ quan trọng nhất của Chủ tịch huyện, nhưng Hàn Đông căn bản không cùng chiến tuyến với y, đều là tự hắn làm việc của mình, Phương Trung trước nay đối với Hàn Đông vô cùng khó chịu nhưng lại không có cách nào.
Mặc dù hiện tại Phương Trung đã lên Huyện ủy, y cũng không thể nắm toàn bộ thế cục trong huyện, Hàn Đông sẽ là kẻ địch lớn nhất của y, sau này việc cọ xát và đọ sức giữa hai người là không thể tránh khỏi.
Đến Ủy ban nhân dân huyện Hàn Đông xuống xe. Về văn phòng không lâu, Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân Lư Kim Nguyên liền bước vào, thần thái vô cùng cung kính cẩn thận nói:
- Thưa chủ tịch Hàn, ông xem văn phòng của ông có cần trang trí lại hay là.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Không quan trọng, cứ thế đi.
Lư Kim Nguyên liền nói:
- Vậy tôi bảo người gỡ tấm biển ở cửa ra.
Hàn Đông gật đầu, bây giờ bên ngoài treo tấm biển văn phòng Phó chủ tịch huyện nên tất nhiên phải đổi thành tấm biển văn phòng Chủ tịch huyện mới đúng.
Sau đó Lư Kim Nguyên liền lui ra ngoài.
Y là người của Phương Trung, bây giờ Phương Trung đã trở thành Bí thư huyện ủy mà y vẫn phải ở lại Ủy ban nhân dân đối mặt với Hàn Đông nên tất cả đều phải cẩn thận.
Đương nhiên, tình hình này không thể kéo dài lâu. Phương Trung đã nói với y, hai ngày nữa sẽ điều y sang Văn phòng Huyện ủy.
Văn phòng Huyện ủy bây giờ từ Chủ nhiệm cho đến các nhân viên làm việc bên dưới đều là từ lúc Hoàng Văn Vận còn nhậm chức.
Phương Trung lên làm Bí thư huyện ủy tất nhiên sẽ phải tiến hành điều chỉnh Văn phòng Huyện ủy. Mặc dù tên Hùng Chính Lâm - Thường vụ Huyện ủy và Chánh văn phòng Huyện ủy không thể thay đổi được, nhưng Phó chánh văn phòng Huyện ủy và mấy tên nhân viên liên quan đều có thể tiến hành điều chỉnh.
Hàn Đông cũng hiểu được điều ấy cho nên hắn biết Lư Kim Nguyên cũng ở Văn phòng Ủy ban nhân dân này không bao lâu nữa.
Tính toán của Hàn Đông là đợi sau khi Lư Kim Nguyên đi, tạm thời chưa an bài Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân vội, do Cốc Cương chủ trì Văn phòng Ủy ban nhân dân, chờ một thời gian nữa lại tích cực đề cử Cốc Cương lên
Lúc này Tả Nhất Sơn vào báo cáo:
- Thưa Chủ tịch huyện, phó Chủ tịch Hứa đến.
Bây giờ anh ta xưng hô với Hàn Đông đã có chút thay đổi, trước đây là “phó Chủ tịch Hàn” bây giờ lại trực tiếp gọi :Chủ tịch huyện”, mà các Phó chủ tịch khác còn gọi thêm cả họ.
Hàn Đông cũng thấy thay đổi này, trong lòng có chút buồn cười, gật đầu nói:
- Mời ông ta vào.
Trong lòng Hứa Hiểu Đông có chút chán nản, khoảng thời gian này y theo sát Hàn Đông chính là hy vọng thời gian thích hợp có thể thăng tiến lên làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy.
Lần này cơ hội cuối cùng cũng đến, chỉ tiếc, y vẫn chưa bắt đầu có hành động gì thì cơ hội đã hoàn toàn biến mất. Đậu Duy Chương từ trên trời rơi xuống đã ngồi vào vị trí của Thẩm Tòng Phi, làm cho hy vọng thăng tiến của y hoàn toàn tiêu tan.
- Chủ tịch Hàn, tôi đến báo cáo công việc cho ngài.
Hứa Hiểu Minh cung kính nói. Đem mấy chuyện không thoải mái chôn kín trong lòng. Sự tình đã vậy thì phải quyết tâm làm tốt công việc đợi cơ hội tiếp theo.
Lần này Hàn Đông nhảy lên cái ngai vàng Chủ tịch huyện khiến cho rất nhiều người kinh ngạc, trước đây mọi người đều không nghĩ Hàn Đông có thể nhảy một bước cao như vậy.
Cho dù nguyện vọng của Hứa Hiểu Đông không thành, nhưng y đã cảm nhận được tiềm lực của Hàn Đông vì thế vội vàng đến tỏ thái độ.
Hứa Hiểu Đông vừa đi một lúc thì Uông Nhĩ Quang lại đến. Gã cũng đến báo cáo công việc và bày tỏ lòng trung thành với Hàn Đông.
Hàn Đông trước nay rất có kiên nhẫn để nghe những kẻ dựa dẫm mình, còn những người làm được việc hắn đều đồng ý tiếp nhận.
Đợi Uông Nhĩ Quang báo cáo xong công việc, cũng đã đến năm giờ ba mươi phút, cả buổi chiều Hàn Đông chẳng làm được việc gì.
Hiện nay Ủy ban nhân dân huyện có tổng cộng năm Phó chủ tịch huyện là Thẩm Tòng Phi, Đậu Duy Chương, Hứa Hiểu Đông, Uông Nhĩ Quang và Cam Minh Địch cộng thêm một Trương Trường Hà - Trợ lý Chủ tịch huyện.
Ngoại trừ Đậu Duy Chương và Cam Minh Địch ra, mấy người kia đều đã đến chào hỏi Hàn Đông. Chỉ có Đậu Duy Chương mới đến và Cam Minh Địch vẫn chưa thấy xuất hiện.
- Rốt cuộc tên Đậu Duy Chương đó có lai lịch gì?
Hàn Đông ngồi bên đó âm thầm cân nhắc, là tên Phó cục trưởng xếp hạng thấp nhất trong Cục khoa học và kỹ thuật thành phố, thoáng cái đã nhảy lên chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện mặc dù cấp bậc có thay đổi, nhưng tính chất chức vụ lại khác nhau, tiền đồ sau này cũng rộng mở hơn.
Nhớ tới tình cảnh trong cuộc họp cán bộ, Hàn Đông loáng thoáng cảm thấy tên Đậu Duy Chương này có quan hệ thân thiết với Phó bí thư thành ủy Dương Lâm Sâm, xem ra Dương Lâm Sâm đã gửi một cái đinh đến Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa rồi.
Tất nhiên Hàn Đông biết Dương Lâm Sâm cũng không có cảm tình gì với hắn,vì thế sau này tên Đậu Duy Chương này phải xử lý khác cho hắn một chức quan nhàn tản là được rồi.
Nhìn thời gian vẫn còn một lúc nữa mới tan tầm, Hàn Đông liền lấy điện thoại gọi cho Thẩm Tòng Phi nói:
- Phó Chủ tịch Thẩm, ông có thời gian không, qua đây chúng ta bàn chuyện.
Thẩm Từ Phi đương nhiên có thời gian, không lâu sau y đã đến, mặt có chút sương gió, lần này y vốn không trông cậy gì vào chức Phó chủ tịch thường trực huyện, ai ngờ kết quả lại là, không ngờ y thành công tiến thêm một bước.
Điều này làm cho y vô cùng hưng phấn đồng thời càng sung mãn nhiệt tình hơn.
- Chủ tịch Hàn anh có chỉ bảo gì?
Thẩm Tòng Phi mỉm cười hỏi.
Hàn Đông đưa cho y điếu thuốc nói:
- Ngày mai tôi chuẩn bị mở cuộc họp Ủy ban nhân dân huyện, chúng ta bàn bạc về các vấn đề này trước.
Thẩm Tòng Phi gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi đề nghị việc phân công của mọi người phải có chút điều chỉnh. Phó Chủ tịch Đậu vừa đến vẫn chưa quen việc, chúng ta phải suy xét đến điểm này, để cho phó Chủ tịch Đậu có thời gian làm quen với công việc.
Hàn Đông không khỏi mỉm cười Thẩm Tòng Phi khá là am hiểu lòng người, không đợi chính mình nói ra, y biết mình phải làm gì rồi.
- Ừh, phó Chủ tịch Thẩm suy xét rất chu đáo. Như vậy đi, bây giờ tôi ra nhiệm vụ ông quản lý, trên nguyên tắc phó Chủ tịch Đậu nhận nhiệm vụ của ông, chính là điều chỉnh một chút việc phân công quản lý. Tôi nghĩ phó Chủ tịch Đậu sẽ quản lý nông nghiệp, thủy lợi, lâm nghiệp, máy móc nông nghiệp, thống kê, chăn nuôi, lương thực, giá cả, công thương đồng thời liên hệ các ban ngành liên quan, còn về thu hút đầu tư và công tác giao thông phân ra, để phó Chủ tịch Thẩm phải vất vả một chút.
Thẩm Tòng Phi gật đầu nói:
- Như vậy cũng được, đúng rồi, công tác ở Văn phòng Ủy ban nhân dân có phải cũng cần điều chỉnh một chút không?
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Tạm thời không cần thiết, tôi đoán Huyện ủy sẽ nhanh chóng mở cuộc họp thường vụ, công việc của Chủ nhiệm Lư cũng có thể điều chỉnh tương ứng, sau này công tác của Văn phòng Ủy ban nhân dân để Cốc Cương chủ trì vậy.
- Cốc Cương thì rất được, làm việc kiên định, hơn nữa vào vai trò cũng rất nhanh.
Thẩm Tòng Phi mỉm cười nói.
Y biết Cốc Cương là thân tín của Hàn Đông, hơn nữa Cốc Cương rất khách sáo với y, cho nên không khỏi khen ngợi vài câu.
Hàn Đông nghĩ đến khu công nghiệp Thần Quang liền nói:
- Còn công việc ở khu công nghiệp Thần Quang, cũng hết sức quan trọng, tôi cho rằng tốt nhất là do Chủ nhiệm Ban quản lý chuyên môn đảm nhiệm, như vậy càng có lợi hơn cho công việc, chỉ có điều trong thời gian ngắn khó mà tìm được người thích hợp.
Thẩm Tòng Phi cười nói:
- Điều này thì rất đơn giản, tôi thấy Lâm Phương Tri nắm bắt rất rõ công việc ở khu công nghiệp, năng lực cũng rất xuất sắc, có thể bổ nhiệm hắn làm Trợ lý Chủ tịch huyện, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ban quản lý, về vấn đề cấp bậc, sau này hãy giải quyết cũng chưa muộn.
Mắt Hàn Đông sáng lên nói:
- Phó Chủ tich Thẩm đây đúng là ý kiến hay, vậy hãy để Lâm Phương Chi phụ trách đi như vậy cũng có thể để phó Chủ tịch Cam làm tốt công tác trong tầm tay.
Hai người nói chuyện liền quyết định điều chỉnh như vậy, chỉ đợi hội nghị công việc Chủ tịch huyện thì có thể điều chỉnh tương ứng.
Hai người Đậu Duy Chương và Cam Minh Địch cứ coi như kết hợp lại cũng không thể làm được, hơn nữa trên thường vụ Huyện ủy Hàn Đông cũng nắm năm phiếu, muốn thực hiện ý đồ của mình cũng rất dễ dàng.
Cái này gọi là một triều vua một triều thần, Hàn Đông đã ngồi vào chiếc ghế Chủ tịch huyện tất nhiên phải sắp xếp người hắn tin tưởng vào vị trí tương ứng chứ.
Thẩm Tòng Phi nghĩ một chút rồi nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi cho rằng Cục Tài chính cũng cần phải điều chỉnh.
- Chủ tịch huyện, cậu có thời gian không chúng ta nói chuyện.
Hàn Đông cười nói:
- Được, vậy lên xe bí thư Phương đi.
Nghe thấy câu nói ‘bí thư Phương’ của Hàn Đông, Phương Trung trong lòng vô cùng vui sướng, tranh đấu với Hoàng Văn Vận lâu như vậy rồi mà bây giờ Hoàng Văn Vận đã được thăng chức cuối cùng đến lượt y lại làm bí thư.
Cảm giác là nhân vật số một so với nhân vật thứ hai sảng khoái hơn nhiều.
Đặc biệt là trước đây Phương Trung bị Hoàng Văn Vận chèn ép đến mức rất chán nản. Bây giờ ngồi lên vị trí trước đây của Hoàng Văn Vận trong lòng y cũng có chút thoải mái, có được khí thể nắm quyền trong tay.
Đương nhiên, Phương Trung cũng chỉ đắc ý trong lòng một lúc rồi lập tức choàng tỉnh, rồi cùng Hàn Đông một trước một sau bước lên xe.
Chiếc xe chậm rãi lái đi, Phương Trung nói:
- Chủ tịch Hàn, sau này chúng ta sẽ làm chung trong một bộ máy, năng lực làm việc của cậu tôi rất yên tâm.Sau này, huyện ủy nhất định kiên quyết ủng hộ công tác của Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:
- Cảm ơn Bí thư Phương, tôi sẽ làm tốt công tác trong Ủy ban nhân dân huyện hy vọng Bí thư Phương sẽ ủng hộ.
Nói thật, Hàn Đông vẫn chưa quen xưng hô với Phương Trung là Bí thư Phương, nhưng cho dù không quen cũng phải làm theo quy củ.
Trên quan trường, một số những quy tắc cơ bản phải tuân thủ theo.
Hơn nữa, Hàn Đông bây giờ đã là quyền Chủ tịch huyện, sau này sẽ phải giải quyết nhiều việc, không như trước đây, có Hoàng Văn Vận giúp đỡ, không phải quản lý cái gì. Bây giờ Hàn Đông phối hợp quy hoạch, suy xét toàn diện, đây gọi là phải có cái nhìn đại cục.
Vì vậy, Hàn Đông cũng không muốn quá cứng rắn với Phương Trung nhanh như vậy.
Phương Trung thật sự muốn có không khí hài hòa với Hàn Đông. Y lo lắng trong quá trình y tranh cử chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Hàn Đông sẽ ngáng chân, nên đã chuẩn bị phương án dự phòng.
Sau đó thì người xé chuyện trời nam biển bắc, xem ra hai người nói chuyện rất vui vẻ.
Nhưng trong lòng hai người đều biết rõ chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Trước đây Phương Trung là Chủ tịch huyện còn Hàn Đông là Phó chủ tịch thường vụ huyện, quan hệ của hai người đã không tốt. Hàn Đông vốn dĩ không tìm Phương Trung để báo cáo công việc, bình thường thì Phó chủ tịch thường vụ huyện là trợ thủ quan trọng nhất của Chủ tịch huyện, nhưng Hàn Đông căn bản không cùng chiến tuyến với y, đều là tự hắn làm việc của mình, Phương Trung trước nay đối với Hàn Đông vô cùng khó chịu nhưng lại không có cách nào.
Mặc dù hiện tại Phương Trung đã lên Huyện ủy, y cũng không thể nắm toàn bộ thế cục trong huyện, Hàn Đông sẽ là kẻ địch lớn nhất của y, sau này việc cọ xát và đọ sức giữa hai người là không thể tránh khỏi.
Đến Ủy ban nhân dân huyện Hàn Đông xuống xe. Về văn phòng không lâu, Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân Lư Kim Nguyên liền bước vào, thần thái vô cùng cung kính cẩn thận nói:
- Thưa chủ tịch Hàn, ông xem văn phòng của ông có cần trang trí lại hay là.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Không quan trọng, cứ thế đi.
Lư Kim Nguyên liền nói:
- Vậy tôi bảo người gỡ tấm biển ở cửa ra.
Hàn Đông gật đầu, bây giờ bên ngoài treo tấm biển văn phòng Phó chủ tịch huyện nên tất nhiên phải đổi thành tấm biển văn phòng Chủ tịch huyện mới đúng.
Sau đó Lư Kim Nguyên liền lui ra ngoài.
Y là người của Phương Trung, bây giờ Phương Trung đã trở thành Bí thư huyện ủy mà y vẫn phải ở lại Ủy ban nhân dân đối mặt với Hàn Đông nên tất cả đều phải cẩn thận.
Đương nhiên, tình hình này không thể kéo dài lâu. Phương Trung đã nói với y, hai ngày nữa sẽ điều y sang Văn phòng Huyện ủy.
Văn phòng Huyện ủy bây giờ từ Chủ nhiệm cho đến các nhân viên làm việc bên dưới đều là từ lúc Hoàng Văn Vận còn nhậm chức.
Phương Trung lên làm Bí thư huyện ủy tất nhiên sẽ phải tiến hành điều chỉnh Văn phòng Huyện ủy. Mặc dù tên Hùng Chính Lâm - Thường vụ Huyện ủy và Chánh văn phòng Huyện ủy không thể thay đổi được, nhưng Phó chánh văn phòng Huyện ủy và mấy tên nhân viên liên quan đều có thể tiến hành điều chỉnh.
Hàn Đông cũng hiểu được điều ấy cho nên hắn biết Lư Kim Nguyên cũng ở Văn phòng Ủy ban nhân dân này không bao lâu nữa.
Tính toán của Hàn Đông là đợi sau khi Lư Kim Nguyên đi, tạm thời chưa an bài Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân vội, do Cốc Cương chủ trì Văn phòng Ủy ban nhân dân, chờ một thời gian nữa lại tích cực đề cử Cốc Cương lên
Lúc này Tả Nhất Sơn vào báo cáo:
- Thưa Chủ tịch huyện, phó Chủ tịch Hứa đến.
Bây giờ anh ta xưng hô với Hàn Đông đã có chút thay đổi, trước đây là “phó Chủ tịch Hàn” bây giờ lại trực tiếp gọi :Chủ tịch huyện”, mà các Phó chủ tịch khác còn gọi thêm cả họ.
Hàn Đông cũng thấy thay đổi này, trong lòng có chút buồn cười, gật đầu nói:
- Mời ông ta vào.
Trong lòng Hứa Hiểu Đông có chút chán nản, khoảng thời gian này y theo sát Hàn Đông chính là hy vọng thời gian thích hợp có thể thăng tiến lên làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy.
Lần này cơ hội cuối cùng cũng đến, chỉ tiếc, y vẫn chưa bắt đầu có hành động gì thì cơ hội đã hoàn toàn biến mất. Đậu Duy Chương từ trên trời rơi xuống đã ngồi vào vị trí của Thẩm Tòng Phi, làm cho hy vọng thăng tiến của y hoàn toàn tiêu tan.
- Chủ tịch Hàn, tôi đến báo cáo công việc cho ngài.
Hứa Hiểu Minh cung kính nói. Đem mấy chuyện không thoải mái chôn kín trong lòng. Sự tình đã vậy thì phải quyết tâm làm tốt công việc đợi cơ hội tiếp theo.
Lần này Hàn Đông nhảy lên cái ngai vàng Chủ tịch huyện khiến cho rất nhiều người kinh ngạc, trước đây mọi người đều không nghĩ Hàn Đông có thể nhảy một bước cao như vậy.
Cho dù nguyện vọng của Hứa Hiểu Đông không thành, nhưng y đã cảm nhận được tiềm lực của Hàn Đông vì thế vội vàng đến tỏ thái độ.
Hứa Hiểu Đông vừa đi một lúc thì Uông Nhĩ Quang lại đến. Gã cũng đến báo cáo công việc và bày tỏ lòng trung thành với Hàn Đông.
Hàn Đông trước nay rất có kiên nhẫn để nghe những kẻ dựa dẫm mình, còn những người làm được việc hắn đều đồng ý tiếp nhận.
Đợi Uông Nhĩ Quang báo cáo xong công việc, cũng đã đến năm giờ ba mươi phút, cả buổi chiều Hàn Đông chẳng làm được việc gì.
Hiện nay Ủy ban nhân dân huyện có tổng cộng năm Phó chủ tịch huyện là Thẩm Tòng Phi, Đậu Duy Chương, Hứa Hiểu Đông, Uông Nhĩ Quang và Cam Minh Địch cộng thêm một Trương Trường Hà - Trợ lý Chủ tịch huyện.
Ngoại trừ Đậu Duy Chương và Cam Minh Địch ra, mấy người kia đều đã đến chào hỏi Hàn Đông. Chỉ có Đậu Duy Chương mới đến và Cam Minh Địch vẫn chưa thấy xuất hiện.
- Rốt cuộc tên Đậu Duy Chương đó có lai lịch gì?
Hàn Đông ngồi bên đó âm thầm cân nhắc, là tên Phó cục trưởng xếp hạng thấp nhất trong Cục khoa học và kỹ thuật thành phố, thoáng cái đã nhảy lên chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện mặc dù cấp bậc có thay đổi, nhưng tính chất chức vụ lại khác nhau, tiền đồ sau này cũng rộng mở hơn.
Nhớ tới tình cảnh trong cuộc họp cán bộ, Hàn Đông loáng thoáng cảm thấy tên Đậu Duy Chương này có quan hệ thân thiết với Phó bí thư thành ủy Dương Lâm Sâm, xem ra Dương Lâm Sâm đã gửi một cái đinh đến Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa rồi.
Tất nhiên Hàn Đông biết Dương Lâm Sâm cũng không có cảm tình gì với hắn,vì thế sau này tên Đậu Duy Chương này phải xử lý khác cho hắn một chức quan nhàn tản là được rồi.
Nhìn thời gian vẫn còn một lúc nữa mới tan tầm, Hàn Đông liền lấy điện thoại gọi cho Thẩm Tòng Phi nói:
- Phó Chủ tịch Thẩm, ông có thời gian không, qua đây chúng ta bàn chuyện.
Thẩm Từ Phi đương nhiên có thời gian, không lâu sau y đã đến, mặt có chút sương gió, lần này y vốn không trông cậy gì vào chức Phó chủ tịch thường trực huyện, ai ngờ kết quả lại là, không ngờ y thành công tiến thêm một bước.
Điều này làm cho y vô cùng hưng phấn đồng thời càng sung mãn nhiệt tình hơn.
- Chủ tịch Hàn anh có chỉ bảo gì?
Thẩm Tòng Phi mỉm cười hỏi.
Hàn Đông đưa cho y điếu thuốc nói:
- Ngày mai tôi chuẩn bị mở cuộc họp Ủy ban nhân dân huyện, chúng ta bàn bạc về các vấn đề này trước.
Thẩm Tòng Phi gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi đề nghị việc phân công của mọi người phải có chút điều chỉnh. Phó Chủ tịch Đậu vừa đến vẫn chưa quen việc, chúng ta phải suy xét đến điểm này, để cho phó Chủ tịch Đậu có thời gian làm quen với công việc.
Hàn Đông không khỏi mỉm cười Thẩm Tòng Phi khá là am hiểu lòng người, không đợi chính mình nói ra, y biết mình phải làm gì rồi.
- Ừh, phó Chủ tịch Thẩm suy xét rất chu đáo. Như vậy đi, bây giờ tôi ra nhiệm vụ ông quản lý, trên nguyên tắc phó Chủ tịch Đậu nhận nhiệm vụ của ông, chính là điều chỉnh một chút việc phân công quản lý. Tôi nghĩ phó Chủ tịch Đậu sẽ quản lý nông nghiệp, thủy lợi, lâm nghiệp, máy móc nông nghiệp, thống kê, chăn nuôi, lương thực, giá cả, công thương đồng thời liên hệ các ban ngành liên quan, còn về thu hút đầu tư và công tác giao thông phân ra, để phó Chủ tịch Thẩm phải vất vả một chút.
Thẩm Tòng Phi gật đầu nói:
- Như vậy cũng được, đúng rồi, công tác ở Văn phòng Ủy ban nhân dân có phải cũng cần điều chỉnh một chút không?
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Tạm thời không cần thiết, tôi đoán Huyện ủy sẽ nhanh chóng mở cuộc họp thường vụ, công việc của Chủ nhiệm Lư cũng có thể điều chỉnh tương ứng, sau này công tác của Văn phòng Ủy ban nhân dân để Cốc Cương chủ trì vậy.
- Cốc Cương thì rất được, làm việc kiên định, hơn nữa vào vai trò cũng rất nhanh.
Thẩm Tòng Phi mỉm cười nói.
Y biết Cốc Cương là thân tín của Hàn Đông, hơn nữa Cốc Cương rất khách sáo với y, cho nên không khỏi khen ngợi vài câu.
Hàn Đông nghĩ đến khu công nghiệp Thần Quang liền nói:
- Còn công việc ở khu công nghiệp Thần Quang, cũng hết sức quan trọng, tôi cho rằng tốt nhất là do Chủ nhiệm Ban quản lý chuyên môn đảm nhiệm, như vậy càng có lợi hơn cho công việc, chỉ có điều trong thời gian ngắn khó mà tìm được người thích hợp.
Thẩm Tòng Phi cười nói:
- Điều này thì rất đơn giản, tôi thấy Lâm Phương Tri nắm bắt rất rõ công việc ở khu công nghiệp, năng lực cũng rất xuất sắc, có thể bổ nhiệm hắn làm Trợ lý Chủ tịch huyện, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ban quản lý, về vấn đề cấp bậc, sau này hãy giải quyết cũng chưa muộn.
Mắt Hàn Đông sáng lên nói:
- Phó Chủ tich Thẩm đây đúng là ý kiến hay, vậy hãy để Lâm Phương Chi phụ trách đi như vậy cũng có thể để phó Chủ tịch Cam làm tốt công tác trong tầm tay.
Hai người nói chuyện liền quyết định điều chỉnh như vậy, chỉ đợi hội nghị công việc Chủ tịch huyện thì có thể điều chỉnh tương ứng.
Hai người Đậu Duy Chương và Cam Minh Địch cứ coi như kết hợp lại cũng không thể làm được, hơn nữa trên thường vụ Huyện ủy Hàn Đông cũng nắm năm phiếu, muốn thực hiện ý đồ của mình cũng rất dễ dàng.
Cái này gọi là một triều vua một triều thần, Hàn Đông đã ngồi vào chiếc ghế Chủ tịch huyện tất nhiên phải sắp xếp người hắn tin tưởng vào vị trí tương ứng chứ.
Thẩm Tòng Phi nghĩ một chút rồi nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi cho rằng Cục Tài chính cũng cần phải điều chỉnh.
/1284
|